Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo tiêu

Tiểu thuyết gốc · 1686 chữ

Buổi chiều, Trần Hải Đăng tới địa chỉ quán bar theo thông tin kí ức hệ thống truyền tới.

Nhìn lên bảng hiệu quán bar Fukuroh, Trần Hải Đăng đi vào trong và nhận ca làm việc của nhân viên bảo vệ quán bar, đứng bên ngoài cùng mấy người khác.

Công việc bảo vệ cũng rất nhàn, chả có gì đặc biệt ngoại trừ khi nào có xung đột hay vấn đề khác xảy ra trong quán bar thì hắn cùng nhân viên an ninh khác sẽ tới giải quyết chuyện.

Trần Hải Đăng thấy nhàm chán khi phải đứng ngồi trông coi, hệ thống lại cho hắn cái công việc làm cả tuần này, hắn cảm thấy hơi lãng phí thì giờ mà bản thân có thể dùng để luyện tập. May mắn là tất cả buổi sáng trưa hắn đều không có ca làm việc, chỉ phải làm từ hai giờ chiều tới bảy giờ tối, tính ra là hắn có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn là công việc văn phòng cũ.

Mấy ngày kế tiếp cũng không có chuyện gì đặc biệt tìm đến Trần Hải Đăng, hắn vẫn sinh hoạt và mạnh dần lên như bình thường. Sáng tập võ đường, chiều làm bảo an quán bar, thời gian rảnh rỗi còn có thể kiếm được vài nhiệm vụ phụ giúp đỡ người khác, tăng thêm điểm tiềm năng.

Hôm nay có vẻ cũng như mọi ngày, Trần Hải Đăng luyện tập ở võ đường karate xong tới trưa trở về, ý niệm vừa động, bảng thuộc tính được hắn mở ra.

Tính danh: Trần Hải Đăng

Tư chất: B

Khả năng: Karate (nhập môn)+

Sức mạnh: 21+

Tiềm năng: 10 điểm

Nhiệm vụ chung cực: Chiến thắng Yujiro Hammm

Nhìn đến karate đã đạt cấp độ nhập môn, Trần Hải Đăng hài lòng với thành quả mấy ngày này của hắn, lại nhìn xuống tiềm năng có chỉ số tròn chục, đương nhiên đó là hắn để dành mấy ngày này, tích góp xem có thể cộng vào tăng tư chất được không, chỉ là sự thật hiện ra trước măt khiến hắn có hơi thất vọng, dường như muốn tăng tư chất cần rất nhiều điểm tiềm năng, bởi vì tư chất chính là trời sinh của mỗi người, ngược lại môn võ karate nhập môn của hắn có thể cộng được.

Lúc này Trần Hải Đăng đã đủ sức mạnh rồi, thứ hắn thiếu chính là kĩ thuật võ công lên hiển nhiên hắn tăng mức độ karate, lập tức hắn cảm nhận được luồng kí ức mới mẻ truyền tới, thông tin về karate cấp độ tiếp theo ứng với các chiêu thức mới truyền tới.

Trần Hải Đăng thử nghiệm karate đã tới mức độ mới mà đánh ra vài quyền xé gió, lập tức hắn cảm nhận được những chiêu thức cơ bản trước kia hắn đánh còn chưa đủ lực, có chỗ sai sót dẫn đến không được dứt khoát, hiện tại đánh ra lại vô cùng tự nhiên quen thuộc giống như thực hiện liên tục mấy năm liền, đòn đấm đòn đá còn phát huy được hết sức mạnh của hắn, nếu như đánh vào tường hết sức thì đủ để tạo thành vết nứt, càng không nói tới thi triển trên thân thể con người.

Bây giờ Trần Hải Đăng đã học được karate cấp thấp, cộng thêm sức mạnh thể chất bản thân gấp hai mươi lần người khác, hắn tin bản thân có một chỗ đứng nhỏ trong giới võ sĩ, tất nhiên không tính tới mấy loại quái kiệt như Baki hay Kaoru Hamanaya, hắn không phải đối thủ của bọn họ.

Tiềm năng cộng vào karate lên cấp thấp không nhiều, dù sao mới chỉ cấp độ đầu, nếu như tốn nhiều điểm thì Trần Hải Đăng thật tuyệt vọng bởi hắn không biết kiếm đâu ra nhiều tiềm năng hơn nữa cho cấp độ sau. Còn nốt ba điểm tiềm năng, hắn cộng hết vào ô sức mạnh.

Bảng thuộc tính đã có sự thay đổi không nhỏ, thực lực của Trần Hải Đăng đối ứng với số liệu trong đó mà tăng lên mảng lớn.

Tính danh: Trần Hải Đăng

Tư chất: B

Khả năng: Karate (cấp thấp)

Sức mạnh: 25

Tiềm năng: 0 điểm

Nhiệm vụ chung cực: Chiến thắng Yujiro Hammm

Nghỉ xong trưa, Trần Hải Đăng liền đi tới phòng luyện tập, tiếp tục buổi tập hôm nay, hắn đã giữ cho mình thói quen tập luyện này, nếu không làm sao có thể kiếm thêm điểm tiềm năng dù ít hay nhiều.

Tới hai giờ chiều, Trần Hải Đăng lại đến quán bar Fukuroh, tiếp nhận ca làm việc của bản thân, sau đó lại buồn chán trông coi cùng mấy nhân viên bảo vệ khác, qua mấy ngày nay hắn đã quen với công việc hoàn toàn rồi, mặc dù hắn chưa từng giải quyết được vụ xung đột nào từ khi nhận việc đến giờ, có vẻ quán bar này vẫn có chút uy tín đấy. Hôm nay có lẽ là một ngày bình thường tiếp theo.

Trong lúc Trần Hải Đăng đang mải suy nghĩ linh tinh, ở bên trong bar âm thanh ánh sáng vẫn náo nhiệt ồn ào, nhưng tiếng ồn ào là do khách hàng tới đây chơi gây lên, tiếng ồn ào vốn dĩ bình thường nếu như bỏ đi sự hoảng loạn trong đó.

Mọi người dần phát hiện xung đột lớn ở đây liền chạy tới càng xa không gian giữa quán bar, ở phía xa nhìn về nơi xảy ra mâu thuẫn, vài nhân viên quầy phục vụ chạy ra văn phòng của ông chủ, ông ta đang đi tới đây với mong muốn giải quyết chuyện này xong xuôi êm đềm và nhanh chóng phía. Mấy nhân viên bảo vệ trực trong quán cũng không dám ngăn lại vụ xung đột, chỉ có thể chờ ông chủ của họ.

Giữa không gian nhảy bay lắc của khách hàng, trong đám lộn xộn lại phân ra hai phe, người hai bên đứng đối diện nhau, hình như là hai băng nhóm thuộc giới hắc đạo.

Phía bên phải, một người đứng đầu tầm tuổi 35, mặc âu phục, mặt có râu ria nhìn về người đàn ông hơn ba mươi tuổi ở đối diện, llên tiếng phá tan sự ồn ào của hai bên.

“Bọn khốn chúng mày còn dám đến trước mặt tao, sau khi đánh em tao què như thế này sao, băng Ninkyo?” Tên yakuza thâm trầm quát, chỉ vào ba đứa em du côn bị què đứng bên cạnh.

“Làm sao? Là đàn em của mày gây sự anh em tao trước đấy! Thủ lĩnh băng Daichi không dạy được đàn em của mình thì để tao dạy thay cho!” Tên đại ca của băng Ninkyo ngông cuồng quát to, anh em phía sau hắn cũng ồn ào hùa theo.

Người thủ lĩnh băng Daichi bên phải biết bản thân không thể cãi lí, lại nhìn xung quanh không thích hợp đánh nhau, nhưng thấy sắc mặt khó coi của ba đứa em cùng với sự tức giận của các anh em khác, hắn không biết bản thân nên đánh hay rút.

Đúng lúc này, một tên đàn ông trung niên bụng phệ, từ phía đám đông chen chúc đi tới đây, hai tên vệ sĩ mở đường đi theo bên cạnh. Ông ta chính là chủ nhân cái quán bar này, nghe tin nhân viên trực quán gọi có chuyện, ông ta lập tức chạy tới đây với ý định giải quyết chuyện một cách êm đềm nhanh chóng, không thể làm mất uy tín của quán.

Chỉ là chưa tới gần, người chủ nhân bụng phệ của quán bar đã thầm nghĩ không ổn, bởi ông biết hai nhóm người đằng trước. Bọn họ đều là băng nhóm xã hội đen có tiếng ở Tokyo, đám bên phải là băng Daichi, người đứng đầu mặc âu phục mặt râu ria chính là thủ lĩnh Daisuke Naru. Còn phía bên trái, băng Ninkyo với tên đại ca Yoshinori.

Hai băng nhóm này vốn dĩ địa bàn ở gần nhau, tranh chấp cũng thường xuyên xảy ra, không ngờ hôm nay hai tên đại ca của hai băng đều có mặt tại đây, chẳng biết tới quán bar của ông ta là phúc hay họa, nhìn tình hình trước mắt hiển nhiên họa nhiều hơn phúc.

Người trung niên bụng phệ bước tới gần giữa, giữ khoảng cách với hai bên rồi khuôn mặt hiền hòa nói: “Hai vị, chẳng biết hôm nay tới đây quán có gì chưa tốt xin dạy bảo, chỉ là có chuyện khác thì mong các vị có thể ở nơi khác giải quyết, tại đây có hơi. . .”

Đại ca Daisuke Naru của băng Daichi có gặp qua ông chủ quán bar này, đương nhiên biết điều không làm khó ông ta, nhưng chưa kịp phản hồi thì tên đầu sỏ băng Ninkyo đã khó chịu quát: “Biết tao là ai không hả! Cút!”

Tên chủ quán bụng phệ sững sờ khi nghe thấy chữ cút, mặt đỏ tới tận mang tai, ông ta đã gần năm chục tuổi rồi, còn hiếm khi gặp phải cảnh này, lại bị một đứa kém mình tận hai mươi tuổi quát tháo, đúng là xấu hổ. Nhưng ông ta không biết có nên để đội ngũ an ninh của quán giải quyết đám xã hội đen trước mặt không, nếu làm vậy sẽ đắc tội tới hai băng không nhỏ này.

Ở phía xa, đám đông khách hàng có người thì bỏ về, nhưng phần đông vẫn ở lại xem náo nhiệt, đội ngũ an ninh quán bar cũng đứng không xa ông chủ, chờ lệnh của chủ quán bar này. Trần Hải Đăng sớm đã ở trong đội ngũ, hắn cùng với bảo an khác nghe thấy tiếng báo động liền chạy vào, tập hợp cùng mấy nhân viên an ninh khác.

Bạn đang đọc Lạc Vào Thế Giới Anime sáng tác bởi CổThánhDịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CổThánhDịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.