Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ly Hôn Là Chuyện Nhỏ - Chương 37-2

Phiên bản Dịch · 1969 chữ

Edit: Sunflower

Dương Vi sửng sốt một chút, Hạ Dĩnh là bạn học của các cô, sau khi tốt nghiệp xong liền đến thành phố D làm việc. Dương Vi vẫn luôn nghe Giản Song nói Hạ Dĩnh ở bên kia tiền lương cùng đãi ngộ khá tốt, Khả năng sẽ ở lại thành phố D luôn, sao lại đột nhiên quay trở về?

"Xảy ra chuyện gì sao?"

Song sinh hồ lô: " Nghe cậu ấy nói là bị cấp trên quấy rối tình dục. "

Dương Vi 囧 một chút: ".....Cái này không phải là phim truyền hình dài tập sao? Mình mấy hôm trước còn nhìn thấy Bộ phim giống y đúc."

Song sinh hồ lô: "Hẳn là không phải orz, bởi vì Cậu ấy đã thu thập hành lý lấy vé xe ngày mai trở về luôn rồi."

Dương Vi: "......"

Song sinh hồ lô:" Ngày 1-5 chắc là cậu không có việc gì bận nhỉ? Chúng ta cùng đến Thượng Hà Viên ngắm hoa đi, ở đó có mấy trăm loài hoa thành biển hoa, hẳn là có thể chữa lành trái tim tổn thương của Hạ Dĩnh a."

Bánh bao cuộn:" Chỉ là Thượng Hà Viên bên kia có vẻ xa, chúng ta đi bằng cách nào?"

Song sinh hồ lô: " Mình lái xe a! Mình có bằng lái rồi mà."

Bánh bao cuộn:"....:)"

Song sinh hồ lô:" Cậu gửi biểu tượng mặt cười này là có ý gì? Cậu nghi ngờ kĩ thuật của mình?:)"

Bánh bao cuộn: "Không có, chỉ là Hạ Dĩnh vừa trở về, vẫn là đừng cho cậu ấy đau tim đến mang bệnh."

Song sinh hồ lô: " Cậu giống như không định lấy tiền lương nhỉ? [cúi chào] "

Bánh bao cuộn:" Cậu tốt nhất là đừng khất nợ mình, mình có quen biết luật sư nha. "

Giản Song: "......"

Ân, luật sư ly hôn sao?

Cuối cùng quyết định vẫn là Giản Song lái xe chở các cô đi, Dương Vi trước khi đi ngủ liền lấy là bùa bình an đè dưới gối lên trịnh trọng mà bái.

Ngày hôm sau khi kết thúc đại hội thể thao, hiệu trưởng thông báo kết quả xếp hạng trong đại hội thể thao, lớp năm ban hai lấy điểm số ưu việt giành vị trí thứ nhất lần nữa.

Sau khi trở lại phòng học, các bạn nhỏ còn thực kích động, Dương Vi vỗ vỗ tay, nhắc nhở lớp an tĩnh lại: " Tốt lắm, ngày mai liền bắt đầu kỉ nghỉ 1-5, thời gian ba ngày, ngày thứ tư là thứ hai, các em nhớ đi học đúng giờ."

" Rõ ạ__!"

Bởi vì mới vừa kết thúc đại hội thể thao đến kì quốc tế lao động, các bạn học đều như cùng được tiêm máu gà mà phấn khởi, Dương Vi đơn giản mà dặn dò vài câu chú ý an toàn, sau đó giao bài tập cho các môn học.

Sau khi tan học, cả trường thực hiện tổng vệ sinh, Dương Vi nghĩ đến mình còn có ba ngày nghỉ nữa cũng là thập phần kích động. Quét tước bàn làm việc xong, Dương Vi thu thập đồ đạc, thuận tiện mở di động lên. Wechat gửi đến một tin nhắn mới, là Giản Song gửi tới.

" Vé vào cửa mình đã đặt trên mạng rồi, ngày mai buổi sáng 7 giờ mình ở dưới lầu đợi cậu."

Dương Vi nhíu nhíu mày: "Đi sớm như vậy sao?"

Giản Song:" Ngày mai khẳng định rất đông người, mình đoán chứng chúng ta đến nơi cũng là giữa trưa."

Dương Vi: "......"

Cho nên cô mới không muốn ra ngoài dịp lễ, chi bằng ở nhà nằm lười biếng xem người ta chen chúc nhau.

Ra khỏi cổng trường liền phát hiện xe Kỳ Tiếu Ngôn đã sớm dừng ngoài cổng, Dương Vi cũng không khách khí mà bước qua.

Giáo sư Kỳ thập phần tri kỉ mà giúp cô cài dây an toàn, rồi mới khởi động xe. Anh nhìn thoáng qua bên người Dương Vi, hỏi: "Ngày lễ 1-5 em có kế hoạch gì chưa?"

Dương Vi chớp chớp mắt nói: " Anh định hẹn em à?"

"Em không phải nói muốn nắm tay ăn cơm dạo phố xem phim sao?"

Dương Vi bật cười nhìn anh, nói:" Đáng tiếc anh chậm một bước, đã có người hẹn em rồi."

Lông mày Kỳ Tiếu Ngôn nhẹ nhàng nhăn lại: "Ai? Cái người lái xe Maserati hôm qua?"

"...... Nhân gia không gọi tên Maserati không được sao?" Dương Vi giật giật khóe miệng, "Là Giản Song, cô ấy nói Hạ Dĩnh đã về thành phố A, ngày mai chúng em dẫn cô ấy đi Thượng Hà Viên ngắm hoa."

Kỳ Tiếu Ngôn nghi hoặc mà nhìn cô một cái: "Cô ấy bị làm sao vậy?"

"Nghe nói là bị cấp trên quấy rối."

Kỳ Tiếu Ngôn mày giật giật, ánh mắt thâm thúy mà nhìn Dương Vi liếc mắt một cái. Dương Vi khóe miệng vừa kéo, hỏi: "Anh nhìn em như vậy là có ý gì? Nếu việc này xảy ra trên người em, em khẳng định sẽ đối với hắn ta tiến hành huỷ diệt một cách nhân đạo."

" Không cần nhân đạo cũng có thể."

.....Nhìn không ra Kỳ giáo sư so với cô còn tàn nhẫn gấp vạn phần!

Đưa Dương Vi về đến cửa nhà xong, Kỳ Tiếu Ngôn vẫn là tung tăng mà theo vào cửa. Đang ở thời điểm biểu hiện tích cực, giáo sư Kỳ lại chủ động đảm nhận trọng trách nấu cơm, Dương Vi nhìn anh bận rộn trong phòng bếp, suy nghĩ: đây không phải tuyệt chiêu——muốn bắt được tim một người, trước tiên phải bắt được dạ dày cô ấy sao?

Chẳng lẽ Kỳ giáo sư cũng nghiên cứu " binh pháp Tôn Tử"?

Cô nhướng mày đi về phòng ngủ thu thập đồ đạc, thời điểm Kỳ Tiếu Ngôn gọi cô đến ăn cơm, cô còn đang đứng trước tủ quần áo trầm tư không biết ngày mai nên mặc bộ nào.

Kỳ Tiếu Ngôn đi tới, tựa ở tủ ngắm cô:" Không cần ăn mặc quá lộ liễu, không được uống rượu, chú ý an toàn, khi nào đến nới nhớ gọi cho anh."

Dương Vi chẹp miệng, cầm một bộ đồ liên than đến:"Ngày mai anh định làm gì?"

"Viết luận văn."

Dương Vi: "......"

Ân, cô sớm nên nghĩ đến.

Thời điểm Kỳ Tiếu Ngôn xoay người, nhìn lên trên tường, bước chân dừng một chút.

"Làm sao vậy?" Dương Vi đi lên nhìn anh, cũng không phải lần đầu tiên anh thấy chính mình bị vẽ thành mặt xấu a. Kỳ Tiếu Ngôn xoay người lại, nói với cô:" Em xé cái poster Mạc Trăn rồi?

"A, cái kia a ——" Dương Vi đảo mắt đi nơi khác, âm cuối cố ý kéo dài âm cuối như tự hỏi chính mình: "Em đang định đổi một bức khác đẹp hơn a."

"Nga, vậy sao không dán lên đi?"

"Bởi vì còn không có tìm được bức đẹp hơn."

Kỳ Tiếu Ngôn cười một tiếng, đột nhiên ôm lấy cô. Dương Vi cả người liền khẩn trương lên: " Anh làm gì vậy?"

"Không làm gì cả, chỉ là muốn ôm em một chút."

"Em cảnh cáo anh không được làm xằng làm bậy!"

Kỳ Tiếu Ngôn mỉm cười, bạc môi mỏng như lông vũ lướt qua tai cô: " Ăn cơm."

......

"Ăn cơm thì ăn cơm, anh không cần dán gần như vậy em cũng nghe thấy!"

Giáo sư Kỳ vẫn như cũ làm ba món mặn một món canh, so với hôm qua không có một chút trùng lặp. Sau khi cơm nước xong, còn đem chén bát đi rửa sạch sẽ, mới rời khỏi chung cư.

Dương Vi sau khi lên lớp xong sớm liền bì lên giường ngủ.

Ngày hôm sau buổi sáng lúc 7 giờ, Giản Song lái xe đúng giờ đến đón Dương Vi dưới lầu. Hạ Dĩnh đã ở trên xe, Dương Vi ngồi cùng cô ngồi ở ghế sau, còn không quên thắt dây an toàn.

"Dương Vi cậu cắt tóc?" Hạ Dĩnh thấy Dương Vi liền có chút kinh ngạc hỏi. Dương Vi gật gật đầu, đối với cô cười nói: "Thế nào, đẹp không?"

"Đẹp, cậu làm ở đâu vậy?"

"D&K"

Hạ Dĩnh nói:" Mình cũng có thẻ hội viên ở đó, khi nào chúng ta cùng đến đó dưỡng tóc đi."

"Được a!"

Bên trên ghế lái, Giản Song ha ha cười một tiếng:" Hai vị có thể ở trên xe của ta mà tú ân ái, thật ảnh hưởng tâm tình người lái a."

.....

Uy hiếp này thực nghiêm trọng, Hạ Dĩnh cùng Dương Vi đồng thời ngậm miệng.

Giản Song hôm nay lái xe vẫn là trời yên biển lặng, bất quá Dương Vi vẫn là có điểm còn không yên tâm: " Song nhi a, cậu hôm nay là lần đầu tiên lái xe lên đường cao tốc sao?"

"Đúng vậy, nhưng mà các cậu yên tâm, hôm nay chúng ta rất có thể là vượt qua được đường cao tốc này."

......

Cậu nói rất có đạo lí!

Giản Song từ kính chiếu hậu liếc nhìn qua Hạ Dĩnh, hỏi:" So với cái này, mình càng tò mò không biết cấp trên của cậu quấy rầy cậu như thế nào?"

Nói đến cái này Hạ Dĩnh liền bày ra vẻ mặt phẫn nộ:" Ban đầu hắn ta chính là sờ mặt mình một chút, sau lại đi theo ta đến công ty bách hoá, lúc ra cửa trời đang mưa, hắn liền trực tiếp bế mình từ đằng sau, ở trong mưa xoay vòng vòng! Một bên xoay một bên còn thật vui vẻ nói "Trời mưa rồi! Trời mưa rồi!"

"...."

Giản Song:" Không phải phim thần tượng bây giờ đều diễn như vậy sao?"

Dương Vi bắt lấy cánh tay Hạ Dĩnh: " Vậy sao cậu không giúp hắn ta gọi xe cứu thương?"

Giản Song phụt một tiếng bật cười: " Cấp trên đó của cậu lớn lên có đẹp mắt không?"

Dương Vi nghiêm túc mà giáo dục các cô:" Song nhi, thời điểm này mà còn hỏi vậy sao? Nếu mà lớn lưen đẹp trai thì Hạ Dĩnh đã không về lại đây."

Giản Song phá lên cười:" Hahahaha"

Hạ Dĩnh:"...."

Cô có điểm tuyệt vọng:" Mình cảm thấy đã không còn dũng khí sống sót."

Giản Song trấn an nói:" Dừng bi quan như vậy, cuộc sống vẫn là tràn ngập hi vọng đi!"

"Nga, phải không? Vậy cậu liền nói cho mình ba lí do sống sót của cậu đi?"

Giản Song nghĩ nghĩ nói: "Bởi vì sáu điều đều là bị ngươi giang."

(*): cái này mình không hiểu nổi, các nàng ai biết thì cmt xuống dưới giúp ta với.

Dương Vi: "......"

Hạ Dĩnh rốt cuộc hoàn toàn hỏng mất: " Cậu làm chuyên môn dạy người khác chơi mạt chược sao?"

Giản Song ánh mắt sáng lên: "Ai da, cái này có thể nga!"

Hạ Dĩnh: "......"

Hôm nay lẽ ra cô nên ở trong phòng ngủ một ngày.

P/s: Chúc mọi người năm mới vui vẻ nha!!! Thực sự đầu năm mới mình đã rất buồn vì truyện mình ed bị lấy qua các trang kiếm lợi nhuận khác mà không được xin phép hay ghi nguồn. Mình mong nếu bạn đang có ý định bê truyện này đi đâu thì hãy ghi nguồn để mình không cảm thấy công sức mình bỏ ra là công cốc. Cảm ơn rất nhiều. Năm nay mình cùng cố gắng nữa nào <3

Bạn đang đọc Ly Hôn Là Chuyện Nhỏ của Bản Lật Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.