Nâng cấp linh môn
Tiếp đó hắn đi ra khu thường dân thuê một phòng ở vài ngày, bởi vì hắn muốn thử ăn cái linh quả kia để tiến cấp linh môn. Hắn cũng không biết được không nhưng mà linh quả bây giờ đối với hắn không quá quí giá, dùng Uẩn Linh Đằng tạo ra là được.
Hắn triệu hồi Uẩn Linh Đằng ra, sau đó bức lấy linh quả của nó, rồi nhanh chóng thu nó vào lại không gian dưỡng sinh.
Hoài Kiên không do dự đem nó cho vào miệng nhai nuốt, nói thật thì vị của nó không ngon lành miếng nào. Tức thì hắn có cảm giác thứ gì đó trong cơ thể sụp đổ, một cảm giác ngứa ngái lan truyền khắp cơ thể, hắn nhanh chóng kiểm tra thì mới phát hiện, linh lực trong cơ thể hắn đang chuyển động cực kì hỗn loạn, bởi vì linh môn chịu trách nhiệm điều hoà linh lực có lẽ không hoạt động lúc này, bây giờ chỉ còn cách ngồi thiền để dùng hồn lực điều hoà linh lực trong cơ thể,
Phẹt
1 giờ sau Hoài Kiên phun ra một ngụm máu, hắn cảm giác linh môn của hắn xảy ra vấn đề gì đó rồi, phải đích thân kiểm tra, nhưng mà muốn tiến vào cái nơi đó thì chỉ có cách ăn Khai Hồn Thảo
« Cũng may, ta vẫn hai nhánh trong nhẫn không gian »
Hoài Kiên lấy ra một nhánh, bỏ vào miệng nhai nuốt, một cảm giác quen thuộc nhanh chóng ùa về, cảm giác này chỉ trải qua một lần kia nhưng mà hắn không bao giờ quên được.
Hắn lại thấy mình ở một chỗ tăm tối, nhưng mà lần này lại khác linh môn đang ở ngay trước mặt hắn, chỉ là bây giờ nó nứt vỡ khắp nơi vẻ cực kì ảm đạm, hắn quan sát một chút, dường như nó đang từ từ to ra, có vẻ như lớn lên quá nhanh nên nó bị nứt thì phải,
Hoài Kiên tiến tới xem xét vết nứt, thì thấy từ bên trong linh môn thoát ra cái gì đó, theo cảm nhận của hắn có lẽ đây là linh lực hỗn loạn, hắn thử chộp lấy đắp vào vết nứt, nó nhanh chóng lành lại, hắn liền vui mừng nhanh tay đắp đầy các vết nứt, vừa thấy vết nứt nào là hắn đắp ngay, không biết trải qua bao lâu, cuối cùng linh môn cũng ngừng phát triển, không một chút tì vết, chỉ có một điều là linh môn đang đóng kín, phải mở nó ra mới có thể tu luyện được,
Hắn có chút đau đầu, linh môn 2 sao nó lớn gấp 10 lần linh môn 1 sao, phải mở cái thứ quỷ quái này ra hay sao. Đột nhiên hắn nảy ra một ý, bây giờ linh môn đã ổn định, hắn có thể điểu khiển linh lực tuỳ ý a, phía sau linh môn chính là linh lực của hắn,
Ầm ầm ầm,
Hoài Kiên tập trung linh lực lại thành một điểm để đẩy cửa linh môn, hắn kiến trì lặp đi lặp lại chục lần cuối cùng một chút linh lực thoát ra được, có nghĩa là nó đễ hé mở ra, theo kinh nghiệm lần trước, hắn chỉ cần lách qua khe hở là thoát khỏi nơi này.
“Ta....ta đang ở đâu đây”
Hoài Kiên vừa thoát khỏi nơi đó, hắn mở mắt ra lại là một vùng không gian tối tăm, có một mùi hôi thối xộc vào mũi hắn cảm giác nằm giữa một đống xác thối rửa, vậy mà cảm giác đói khát truyền đến, cộng với cảm giác kiệt uệ tinh thần,
-Ting thông tin kí chủ: chủng tộc: nhân loại
-Hồn lực: 4/47
-Thể lực: 5/38
-Linh lực: 3/112
-Hồn căn: không có
-Thể căn: không có
-Linh căn: sinh mệnh, thiết mộc
-Cường độ hồn môn: 1 sao
-Cường độ linh môn: 2 sao
-Điểm sinh mệnh: 3
-Không gian dưỡng sinh: Lôi Trảo Hổ, Thôn Thiên Thú, Uẩn Linh Đằng, Tử Hoa Hùng, Tầm Khoáng Thử
Hắn kiểm tra bảng thông tin, bao nhiêu đây linh lực thật sự không đủ, Hoài Kiên ra một quyết định điên cuồng, hắn cắn răng xé đi một cánh tay trái để ăn sống, lại dùng ít linh lực còn sót lại khép vết thương chống đau đớn, thà tự ăn thịt mình còn hơn ăn thịt người khác.
Ngay sau đó hắn ngất đi, dù sao hồn lực đã gần cạn kiệt, hắn không biết trong lúc mình đi vá linh môn, đã bất tỉnh hơn 10 ngày, ngày thứ 3, chủ phòng trọ thấy hắn không chút động tĩnh nào tưởng hắn đã chết liền tháo mất nhẫn không gian cùng quần áo của hắn rồi vứt hắn cho người ta đem đi chôn ở hố chôn xác ngoài thành.
Một ngày đêm sau, Hoài Kiên bừng tỉnh, lúc này hồn lực cùng thể lực đã khôi phục một nữa, hắn gắn đào bới qua xác chết, cuối cùng mới đào ra khỏi mặt đất.
Vài người đang chôn xác xung quanh thấy cảnh tượng này liền sợ té dái, chạy loạn, có người còn ngất xỉu. Hoài Kiên đi tới lột đồ người ngất xỉu kia để mặt, hắn thật không ngờ nhẫn không gian cùng quần áo của mình bị lột đi rồi bị đem chôn.
Hắn nhìn cơ thể suy nhược của mình, bây giờ chắc không đi vào thành được với bộ dạng dơ dáy này, hắn triệu hồi Tiểu Lam ra cõng hắn đến gần Hắc Lục Sâm Lâm, nhờ nó săn thú rừng để nướng ăn cho đỡ đói.
-Chủ thượng, ngài bị gì mà cụt tay vậy
Tiểu Lam ăn được vài miếng thật ra nó chê đồ do Hoài Kiên nướng, nó mới tò mò tình trạng của Hoài Kiên, mà Hoài Kiên cũng không muốn nói, chả lẽ nói ta tự ăn thịt mình.
“Lo ăn đi”
Tiểu Lam cũng không hỏi nữa, nó nhanh chóng ăn no, Hoài Kiên liền thu nó vào trong không gian dưỡng sinh, còn hắn thì đã no bụng, cảm giác cơ thể khá ghê, nên hắn đi đến con sông dẫn vào thành, nhảy xuống tắm.
Người dân đang giặt đồ ở đó đột nhiên thấy một dòng nước đen ngòm hôi thối trôi qua làm dơ cả bộ quần áo đang giặt.
Đăng bởi | halley3103 |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 9 |