Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trả giá

Tiểu thuyết gốc · 1157 chữ

Vệ Quân nghe Hoài Kiên nói, hắn nuốt một ngụm nước bọt, chỉ vậy thôi cũng đủ rồi, giao tiếp với Tiềm Linh Thử này nhờ nó tìm mỏ linh thạch là mục đích chính mà.

Ngay sau đó, Hoài Kiên đương nhiên là bị giảm lỏng rồi, Vệ Quân nhanh chóng cho người đi truyền tin về hoàng tộc, dù hắn không chỉ là chi phụ của hoàng tộc nhưng vẫn có lòng trung thành.

Trong 12 ngày này, Hoài Kiên hấp thụ linh lực từ Hắc Bạch để tăng tu vi nhanh chóng nhất có thể, nhưng cũng chỉ đạt đến Bách Linh Tứ Tinh, không vậy mà tiêu hao gần hết số linh lực tích trữ trong 3 năm của Hắc Bạch nó thu nhỏ lại hình dạng nguyên bản, việc mở rộng giới hạn linh lực đúng thật là hao tổn.

Một lát sao, một người đàn ông to cao khuôn mặt nhìn ra là tầm 50 tuổi mặc hồng bào bước vào bên trong, Hoài Kiên ngồi ngơ ra, ông ta bước vào nhìn chằm chằm hắn không nói một tiếng nào.

« Còn không bái kiến quốc vương »

Vệ Quân đứng kế bên thấy vậy liền lên tiếng nhắc nhỡ, Hoài Kiên cũng không biết bái kiến ra làm sao, nếu mà quỳ xuống thì hắn không làm được, dù sao thì hắn cũng là người đến từ Trái Đất không phải là thần dân của ông ta,

Đang lúc Hoài Kiên nghĩ ngợi, Ninh Yến xong vào, nàng nhìn thấy Vệ Thiên Hoả liền kinh ngạc đặt hai tay lên nhau nói

« Tham kiến quốc vương, không ngờ ngài lại đích thân đến đây »

Hoài Kiên thấy vậy liền bắt chước giống nàng nói

« Tham kiến quốc vương, không ngờ ngài lại đích thân đến đây »

Ninh Yến cùng Vệ Thiên Hoả và Vệ Quân ngơ ra nhìn hắn, trong đầu thầm nghĩ thằng này bị ngu à, Vệ Thiên Hoả cười lên một tiếng rồi nói

« Ta nghe nói có thuần thú sư đến nên ta ghé qua xem thôi »

Ninh Yên nghe vậy thầm mắng trong lòng, thường ngày lão quốc vương này muốn tìm gặp còn khó hơn lên trời, nói là bận này bận kia, ai ngờ nàng lại trễ một bước so với lão cáo già này, lúc này Vệ Thiên Hoả liếc mắt sang Vệ Quân, hắn liền hiểu ý mà nói

« Ngươi nói có thể giao tiếp với Tầm Linh Thử, liệu có thể nhờ nó tìm mỏ linh thạch được không »

Hoài Kiên nghe vậy liền giả vờ giao tiếp với Hắc Bạch rồi nói lại,

« Có thể, nhưng mà nó muốn đổi 5 mỏ linh thạch lấy tự do , với lại nó tên Hắc Bạch»

Đương nhiên ba người này tin sái cổ, dù sao bọn họ cũng biết tính của Hắc Bạch, nó dám đứng trên vai của Hoài Kiên cũng đủ hiểu, sở dĩ ba người thắc mắc số linh lực dự trữ của Hắc Bạch đã biến đâu mất, bọn họ cũng không nghĩ tới khả năng là do Hoài Kiên chôm hết, bởi vì là Hắc Bạch đã lên nhị giai yêu thú nên cứ nghĩ là Hắc Bạch tiêu hoá hết.

« Hắc Bạch, hừm,......, ít nhất là 15 mỏ linh thạch »

Vệ Thiên Hoả trầm giọng nói, dù một mỏ linh thạch đã đủ trả hết vốn liếng mấy năm nuôi Hắc Bạch, nhưng ai mà không có lòng tham, Vệ Thiên Hoả cũng không ngoại lệ, lão đã kẹt ở Bách Linh Cửu Tinh lâu lắm rồi, lão muốn đột phá Thiên Linh cảnh. Không chỉ như vậy, lão còn cân nhắc lợi ích đôi bên giữa các quý tộc, nếu 5 mỏ thì quả thật quá ít, hơn nữa lã cũng không muốn để vuột mất loại Tầm Linh Thử này, nhưng mà hiện tại có mở linh thạch để khai thác trước đã, sau đó sẽ nghĩ cách.

« Tối đa là 8 cái mà thôi, ....., »

Hoài Kiên biết lão Vệ Thiên Hoả là muốn giữ lại Hắc Bạch đây mà đừng nói 5 mỏ linh thạch, 3 mỏ linh thạch cũng là quá nhiều, trong 6 tháng mà Hắc Bạch tìm được một mỏ linh thạch đã cực kì may mắn rồi, có lẽ phải tìm hết cả cái Tiểu Dương Châu thì may ra mới được 15 mỏ linh thạch, tiêu tốn không biết bao nhiêu thời gian, hắn trả giá để cho lão quốc vương này không nghi ngờ mà thôi,

Hắn biết trên người Hắc Bạch có hạ cấm chế theo dõi, bây giờ phải tìm cách phải giải thì Hắc Bạch mới tự do.

Ninh Yến đứng một bên nghe Vệ Thiên Hoả cùng với Hoài Kiên trả giá với nhau, nàng không dám hó hé, nhưng mà cũng thầm mong Vệ Thiên Hoả trả được giá cao, dù sao lợi ích gia tộc của nàng cũng liên quan đến vụ trả giá này, lúc này gia chủ của 4 đại quý tộc cũng vừa đến đứng một bên xem hai người trả giá qua lại.

« Ít nhất là 14 cái »

« Không được, chỉ 8 cái mà thôi »

« Được rồi, 13 cái không thể ít hơn »

« 9 cái, không thể vượt qua con số này nữa »

....

Sau một hồi mỏi miệng, cả hai chốt với nhau 11 cái mỏ linh thạch,

Vệ Thiên Hoả vỗ vỗ vai của hắn rồi rời đi, hắn liền biết mình cũng bị hạ cấm chế rồi, dù sao hắn cũng là một trận pháp sư nghiệp dư mà, hiện tại hắn chưa bày được trận pháp, nhưng cũng có chút kiến thức.

Hoài Kiên sau đó được sắp xếp ở một phủ đệ rộng lớn trong khu quý tộc, Hắc Bạch cũng được đi theo hắn, binh lính của cái tháp kia cũng điều vệ để canh giữ biệt phủ cho hắn, quả thật là giam lỏng, hắn muốn ra ngoài cũng phải có binh lính đi theo.

« Ngươi tìm xem, gần đây có mỏ linh thạch nào không »

Hoài Kiên lúc này đang nằm ở một căn phòng xa hoa lộng lẫy bên trong biệt phủ, đám binh lính cũng không tha cho hắn, canh giữ ở ngoài cửa phòng.

-Không có

Hắc Bạch bất động một chút sau đó mới truyền âm nói, Hoài Kiên cũng không thể thu nó vào không gian dưỡng sinh, bởi vì mất cảm nhận với cấm chế, Vệ Thiên Hoả cùng đám gia chủ kia chắc không để yên cho hắn.

Lúc này một tên lính bước vào đưa cho hắn một tấm thiệp mời, dạ tiệc do quốc vương tổ chức, tầm 3 ngày nữa, có lẽ là ăn mừng rồi, không biết có món gì ngon không,

Bạn đang đọc Ma Thần tái thế: Ma Thần Xương Cuồng đệ nhị sáng tác bởi halley3103
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi halley3103
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.