Con thuyền trong hang
Hạ Hương nói rồi bước vào bên trong nhà tranh, Hoài Kiên lẩm nhẩm câu thuận theo ý trời, hắn cũng không hiểu, chỉ là từ giờ nên tránh xa cái đám bói toán chiêm tinh kia, nhất là cái tổ chức Thiên Đạo giáo kia nữa.
« Sư tôn, người đã nói chuyện xong rồi sao, Hạ nương cũng rất tốt, chỉ là luôn nói ta là đệ tử của nàng, thật khó hiểu »
Một hồi sao Hoài Kiên vẫn ngồi ngẫm nghĩ về câu nói thuận theo ý trời, đột nhiên Lam Hân đi đến cười nói, hắn chợt bừng tỉnh, cuối cùng hắn cũng hiểu ra, thuận theo ý trời, Lam Hân là đệ tử của Hạ Hương mới phải.
« Nàng mới đúng là sư tôn của nàng, còn sư tôn như ta vẫn chưa dạy nàng một ngày nào, ta không phải »
Hoài Kiên đứng dậy lắc đầu nói, dù có chút không nỡ, nhưng mà thật lòng, hắn thấy Lam Hân trở thành đệ tử của Hạ Hương sẽ tốt hơn, một người từ Bắc Châu có thể đến được đây chắc cũng không tàm thường.
Lam Hân lặng im nghe nhìn Hoài Kiên rời đi, nàng cũng biết hắn muốn tốt cho nàng, dù không muốn nhưng quả thật chỉ mấy ngày mà Hạ Hương dạy nàng, Ngự Khí Thuật của nàng đã tiến bộ đáng kể. Đột nhiên Hoài Kiên chạy ngược trở lại đưa cho nàng một trái Linh Quả hắn thu được lúc ở chuồng của Hắc Bạch
« À, ta có cái này tặng cho ngươi, dù sao cũng từng là sư tôn của ngươi mà»
Hoài Kiên đưa đồ xong liền chạy đi mất hút ở đầu làng, Hạ Hương từ trong nhà tranh bước ra nhìn linh quả trong tay của Lam Hân trừng mắt nói
« Cái này thật quý giá nha,..., xem ra ta không tin lầm hắn »
« Quý lắm hả Hạ nương,..., à không sư tôn »
Hạ Hương nghe nàng gọi sư tôn, trong lòng cũng vui mừng, xoa đầu nàng nói
« Rất quý, ta cũng phải tốn công sức mới tìm được a , ta còn định sau khi trở về Bắc Châu tìm cho ngươi»
Hoài Kiên lúc này thì đang đi lên núi , hắn vẫn còn suy nghĩ về những lời Hạ Hương nói, hắn có Thấu Vận Nhãn, rõ ràng khi dò khí vận của ai đó thì hắn cũng bị phản phệ mà,
« Thôi kệ, sao cũng được, lo lắng có ít gì»
Hắn thở ra một hơi nói, dù sao ở cái dị giới này nguy hiểm khắp nơi, thêm một cái cũng có làm sao.
Lúc này Hắc Bạch ở trong bụi rậm chui ra vui mừng nói
-Chủ thượng ta tìm được thứ rất ngon
« Cái gì,...., ở đâu »
Hoài Kiên trố mắt, thứ rất ngon đối với nó thì một là linh thạch hay là nhưng khoáng thạch có chứa năng lương.
Ngay sau đó hắn đi theo Hắc Bạch đến một cái hang động, dường như là do Hắc Bạch đào ra, nhưng mà có hơi nhỏ, hắn tự tay đào rộng ra mới chui vào được.
Đào xuống tầm 1 giờ đồng hồ mới đến , cảnh tượng trước mắt khiến Hoài Kiên có chút nghi ngờ phải chăng hắn có đang bị ảo gác.
Ở chỗ này vậy mà có một con thuyền to lớn, còn có cả cánh bườm cùng cột bườm to lớn, hắn đi theo Hắc Bạch, không ngờ nó cắn vỡ mạn tàu để đi vào bên trong, hắn sờ thử thân tàu, có cảm giác nó đang bị mục rữa đi, dù vậy nõ cũng rất cứng rắn, hắn phải dùng hết lực mới bẻ được một mảnh ra.
-Chủ thượng, ở đây, ở đây, có một đống đá ăn rất ngon nha
Rạo rạo rạo
Hoài Kiên bước đến đã thấy Hắc Bạch đang bỏ một loại đá gì đó vào miệng, không phải linh thạch, nhưng mà cũng phải là loại khoáng thạch quý giá gì đó chứ, hắn chộp lấy Hắc Bạch không cho nó ăn nữa, ăn nhiều cơ thể nó càng to ra cũng khá bất tiện
« Đừng ăn nữa, trước tiên đi do thám con tàu này đã »
Hắn nói rồi bỏ Hắc Bạch lên vai, bắt đầu đi vòng quanh con tàu, sau một hồi lục tìm, dò xét, hứn cũng tìm được mấy thứ khá thú vị.
Một quyển sách với tựa đề là Đại Hải Trình Kí, hắn cũng chưa lật ra xem, một quả trứng to bằng lòng bàn tay, đất đá bám đầy xung quanh, cuối cùng là một thanh đao rỉ sét, cả ba thứ này đều rât kì lạ, bởi vì mọi thứ trong tàu đều đã hoá thành đống cát bụi khi chạm vào, riêng ba thứ này thì không, dường như trong tàu chỉ có đống khoáng thạch kia cùng thân tàu và 3 thứ này là còn tạm nguyên vẹn.
Hắn thu cả 3 thứ này cùng một ít khoáng thạch vào nhẫn không gian, dù sức chưa cái nhẫn này nhỏ nhưng mà hắn cũng không có nhiều đồ đạc,
« Kì lạ »
Hoài Kiên nhíu mày, quả trứng này hắn không thu vào được, chẳng lẽ là vật sống, nếu là vật sống thì khi hắn chạm tay vào, hệ thống sẽ thông báo chứ.
-Chủ thượng, cho ta ăn thử, nhìn có vẻ rất ngon
Hắc Bạch ngồi trên vai hắn truyền âm nói, hắn nghĩ một hồi cũng đưa quả trứng cho Hắc Bạch, có vẻ như lớp đá bên ngoài quả trứng này cũng là một loại khoáng thạch nào đó chăng.
Rột rột rột
Hắc Bạch bắt đầu gặm nhắm lớp đá, hắn cũng không biết làm gì nên đem trận pháp ra nghiên cứu,
Trôi qua hai ngày, Hắc Bạch gặm ngày đêm nhưng mà lớp đá bên ngoài quả trứng cuối cùng cũng mất, lộ ra vỏ trứng gai góc bên trong, Hắc Bạch có né tránh nhưng cái gai đó đúng là vất vả, Hoài Kiên thử chạm tay vào quả trứng.
Một giọng nói liền phát ra trong đầu của hắn
-Ting, phát hiện Viêm Địa Long
Đăng bởi | halley3103 |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 11 |