Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gây chuyện

Tiểu thuyết gốc · 2099 chữ

Lúc đấy mọi người trong đại sảnh điều rất hoảng sợ vì người đàng ông trước mặt bọn họ chính là La Vân mà đứa bé đang ngủ say kia là La Thiên.

Đám người không biết La Vân tại sao lại thành dạng này, cũng không ai dám tiến lên hỏi cả vì La Vân theo ấn tượng của La Vũ lúc đó rất đáng sợ từng khí tức của hắn toát ra đều khiến cả nơi này đều áp bức lạ thường.

Hắn lúc đó thậm chí rất sợ hãi và khóc khóc rất nhiều. La Vân hắn dần bình tĩnh thu liễm khí tức lúc này những người khác đều mới dám tiếng lên hỏi han. Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, phụ thân hắn tất cả mọi người đều tiếng lên nhưng không ai nhắc hay hỏi chuyện gì.

Đứa bé kia La Thiên cũng rời khỏi tay La Vân mọi người lúc này mặc dù không nói nhưng đều biết đứa bé này là con của La Hắn.

Trong những ngày tiếp theo La Vũ hắn dù nhớ rất mơ hồ nhưng từ khi La Vân trở về gia tộc đều náo nhiệt và xôn xao lạ thường cho tới một ngày La gia gia chủ kế nhiệm tập hợp mọi người ở đại sảnh rằng La Vân chính là gia chủ đời tiếp theo.

Hắn rất bé rất ngây thơ không hiểu gì, La Thanh phụ thân hắn giống bị sấm sét giữa trời quang hắn gào thét không phục việc bỏ vị trí này. Lúc đó hắn còn muốn đấu một trận giành vị trí gia chủ cho chính bản thân hắn.

La Vân hắn đã khoẻ lại không còn như lúc đầu La Vũ hắn thấy đã đáp ứng La Thanh quyết đấu chỉ là vừa lên đài La Vân hắn chỉ dùng một chiêu La Thanh phụ thân hắn đã bị bại hoàng toàn vị trí gia chủ kia hoàng toàn thuộc về La Vân.

Từ đó trở đi trong ký ức kia của hắn La Thanh phụ thân đã không còn tươi cười thậm chí còn quát mắng hắn. Hắn không hiểu hắn nhìn theo ánh mắt cha hắn về La Vân nhìn về người đàn ông đó từ lúc hắn bước vào gia tộc này cuộc sống của hắn và cha hắn biến đổi rất nhiều trong lòng hắn mặc định rằng tất cả là do La Vân cha con bọn hắn đã cướp tất cả của cha hắn.

Từ đó về sau hắn rất chán ghét La Vân kể cả La Thiên hắn từng hứa rằng hắn tu luyện sau này là giành lại tất cả mọi thứ.

Trở lại hiện tại những ký ức kia loé lên hắn khoé miệng kéo lên đây là điều hắn muốn thứ làm hắn nổ lực, hắn ủng hộ cách làm này của phụ thân hắn hắn nói:" Phụ thân ngươi yên tâm Luận Võ Niên Hội năm nay chắc chắn vị trí thứ nhất chắc chắn thuộc về ta. Những thứ thuộc về ta chắc chắn vẫn thuộc về ta"

"Còn về La Thiên hắn chỉ là một tên phế vật bỏ đi mà thôi " Hắn nghĩ đến La Thiên không khỏi khinh thường và cười lạnh trong mắt hắn La Thiên ấn tượng cho hắn chính là một đứa bé ngủ say trong máu của La Vân còn lại về sau này La Thiên một tên phế trong phế vật loại mà hắn ghét hắn hận thù nhất.

Có lẽ việc bắt đầu từ việc phế bỏ vị trí La Thiên không phải là một ý kiến tồi ngược lại là dễ dàng thực hiện nhất.

"Vũ nhi ngươi có suy nghĩ như thế rất tốt!! Hahaha"

"La Vũ ngươi ngươi đây là một trong các hội rất khó có, để trong đại hội này những đệ tử khác sẽ cố giúp đỡ ngươi" Tứ Trưởng Lão hắn cũng xen vào cuộc nói chuyện muốn đưa La Thiên khỏi vị trí thiếu gia chủ.

Sở dĩ bọn hắn tất cả từ Tứ Trưởng Lão La Trọng, Lục Trưởng Lão La Trọng, cùng các vị khác muốn đổi vị trí kia là đụng đến lợi ích rất nhiều của bọn hắn. La Vân làm gia chủ bọn hắn không thể cắt bớt, giảm bất cứ tài nguyên nào mà gia tộc kinh doanh với lại bọn hắn cũng không hề thân thiết gì với La Vân

Ngược lại La Thanh tam trưởng lão lại là thân nhân mà bọn hắn thân thiết nhất nhiều lúc có việc Tam trưởng lão có biết cũng mắt nhắm mắt mở mà qua chuyện, bọn hắn cũng nhìn trúng tìm lực của La Vũ việc sau này theo La Vũ bọn hắng tương lai chắc chắn rất sáng lạng.

La Vũ nheo mắt hắn không nhịn được tới ngày đó, Ngũ Hành Tông các vị kia và cả Phượng Vũ Tiên toàn bộ lời nói ban nãy của La Vũ, La Thanh đám người ai cũng nghe rõ mùng một. Bọn hắn điều biết gia tộc tranh chấp cũng như tông môn nên thấy rất bình thường.

Riêng Phượng Tiên Vũ nàng ấn tượng với đám người này càng hạ xuống một bật, một gia tộc chỉ biết tranh chấp lẫn nhau thì có thể tồn tại bao lâu ? Chưa kể bọn người này lại muốn phế bỏ vị trí thiếu gia chủ đề giành vị trí gia chủ càng là nói chuyện này trước mặt bọn hắn?

"Xin lỗi các vị Ngũ Hành Tông đệ tử do các ngươi đến rất đột ngột nên chưa kịp chuẩn bị một bữa thịnh soạn, hãy để La Vũ dẫn mọi người đi tham quan một vòng tiếp đó chúng ta sẽ chuẩn bị chiêu đãi mọi người" Tam trưởng lão la thanh lên tiếng cắt đứt mạch suy nghĩ của Phượng Vũ Tiên. Hắn mỉm cười nhẹ nhàng chắp tay xem như xin lỗi.

Nàng cũng không có chấp nhất chuyện này mà chỉ gật đầu nói vài câu, tiếp đó La Vũ như lời phụ thân hắn nói đưa mọi người đi dạo một vòng La Gia.

Hắn dẫn Phượng Vũ Tiên đám người đi tham quan một vòng La Gia hắn vừa đi vừa giới thiệu từng nơi cho đám người. Bọn họ cũng chỉ đi cho có mà thôi một gia tộc nhỏ bé trong Lạc Long Thành thì có gì đám tham quan, còn chưa bằng một góc của Ngũ Hành Tông đâu?

La Vũ dẫn bọn đi đến một biệt viện hắn đứng ở đó một hồi khoé miệng nhấc lên một vòng cười lạnh, nhìn như vậy bỏ hắn không khỏi kỳ lạ đây là chỗ ở của ai mà khiến La Vũ có biểu cảm như vậy

Một thiếu nữ mặc áo đỏ trong ngũ hành tông nhịn không được sự hiếu kỳ bèn hỏi:" La sư huynh ngươi đứng trước biệt viện này làm chi?

La Vũ hắn quay sang thiếu nữ áo đỏ kia nói:" Lúc trong đại sảnh các ngươi chẳn phải nghe hết lời mà ta và La gia cao tầng nói hết sao?"

"Nơi này chính là chỗ mà hắn ở ta thật muốn biết sau nhiều năm không gặp gỡ hắn tu vi có tịnh tiến hay chỉ là một tên phế vật tu vi vẫn như lúc trước đây!"

Hắn càng nói càng xem thường cứ nghĩ tới La Thiên lại càng hận ý dâng trào

"Phế vật ý ngươi là thế nào?" Phượng Vũ Tiên cũng không khỏi hỏi một câu nàng lại thấy hứng thú với việc này.

La Vũ hắn nghe câu hỏi của nàng cũng trở nên hòa hoãn một chút lại nói:" La Thiên hắn được cả thành Lạc Long này ai không biết hắn là đệ nhất phế vật chứ! Ngay từ bé đến bây giờ tu vi của hắn vẫn là Luyện Khí nhất trọng cảnh không phải đệ nhất phế vật thì là gì"

Hắn hừ lạnh một tiếng việc La Thiên là thiếu gia chủ đủ khiến hắn thấy khó chịu còn thêm việc thiếu gia chủ này lại do một tên phế vật như thế hắn lại càng không ưa nổi một chút nào.

Phượng Vũ Tiên mọi người hầu như đã minh ngộ ra mọi chuyện cũng không tiếp tục dò hỏi gì thêm dù gì đây không việc của bọn hắn mà là việc nội bộ của gia tộc người khác bọn hắn cũng không tiện nhúng tay.

Nhìn thấy La Vũ bước vào trong biệt viện bọn hắn cũng bước vào theo, đám người đều rất hiếu kỳ vị thiếu gia chủ của La gia là con người như thấy nào đây?

"La Thiên ngươi ra đây cho ta" La Vũ hắn hét toáng lên trước cửa phòng của La Thiên gây nên động tĩnh không nhỏ xung quanh La gia đệ tử cũng tụ tập lại xem màn kịch này.

"Ngươi xem kìa La Vũ hắn muốn kiếm chuyện La Thiên"

"Tên này vừa về tới gia tộc thì đã đi gây chuyện"

"Hắn không sợ Gia chủ dạy dỗ hắn một trận sau?"

"Dạy cái gì chứ chỉ cần hắn không làm quá lên thì La gia gia chủ cũng mắt nhắm mắt mở mà thôi"

Ai nấy cũng đều bàn tán thật muốn xem cuộc náo nhiệt do La Vũ phát động này tới đâu và cách ứng xử của La Thiên như thế nào.

Tiếng hét của hắn cũng đã vang vào phòng của La Thiên trên giường La Thiên hắn vẫn ở trong thế giới hư ảnh kia vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại căn phòng vẫn ngập tràn sát lục chi khí.

Vật nhỏ tiểu Bạch đang nằm ngủ có nói La Thiên bảo nó chông chừng ai biết La Thiên khi đã đi vào thế giới kia thì nó cũng lăn ra ngủ. Bị tiếng hét của La Vũ làm nó giật mình tỉnh giấc nó trừng đôi mắt dễ thương kia của mình về ngoài của xong lại lấy một cái gối cụp đầu ngủ tiếp mặc kệ La Vũ đang làm phiền.

Nó biết cái Cấm chế này La Vân tạo ra cũng không phải để trưng La Vũ là ai nó không biết nhưng nó biết tên người ngoài kia chắc chắn không thể phá được cấm chế này cho nên Tiểu Bạch không quan tâm, rất nhanh tiếng gáy khò khò của nó vang lên nó lại ngủ tiếp.

"..."

La Vũ hắn thấy không có động tĩnh cũng không khỏi một trận xấu hổ, quay sang nhìn đám người tập trung kia và cả Phượng Vũ Tiên như đang xem kịch và cả việc La Thiên không phản ứng hắn. Hắn không khỏi tức giận

Tu vi hắn bộc phát ra Ngưng Chân nhất trọng hắn muốn ra oai với đám người đồng thời làm kiếp thợ La Thiên vừa muốn xuất thủ thì một tiếng quát vang lên.

"Dừng tay!"

Một thiếu niên áo trắng hắn đi tới chỗ La Vũ lên giọng trách vấn:"La Vũ đây là chuyện trong tộc ngươi cần thiết gì phải đem người ngoài tới đây chuyện với La Thiên chứ!!!"

La Vũ hắn ồ một tiếng sau đó cười khinh bỉ:" La Vô Ngân ta nhớ không lầm ngươi không phải hay kiếm chuyện và nhục mạ La Thiên thường xuyên sao, bây giờ lại đứng ra bảo vệ hắn?"

"Hừ La Vũ ta mặc dù ghét La Thiên nhưng hắn vẫn là thiếu gia chủ của gia tộc càng là người của Gia Tộc ngươi lại đem khách nhân của ngươi đến làm mất mặt của La gia ta sao?"

Hắn La Vô Ngân dù không phải ưa thích gì La Thiên nhưng hắn cũng không có điên tới mức đem người ngoài tới tận đây để nhục mạ tộc nhân của mình việc này nếu truyền ra ngoài không phải bị người ta xem là trò cười sao, hắn đứng ra ngăn cản La Vũ cũng không phải là sai một chút nào.

"Buồn cười ta chỉ dẫn đồng môn sư huynh đệ tới đây thăm La Thiên thôi ngươi tại sao lại nói ta như thế" La Vũ hắn khinh bỉ cười một tiếng.

"Ngươi"

"Tóm lại La Vũ ngươi nên dẫn khách của ngươi đi đi La Thiên nghĩ cũng đừng nghĩ nếu ngươi còn làm chuyện ngu xuẩn thì đừng trách ta" La Vô Ngân hắn lên tiếng uy hiếp.

Bạn đang đọc Ma Thiên Kiếm Chủ sáng tác bởi thienvonga
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thienvonga
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.