Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta muốn chính là nó

Tiểu thuyết gốc · 1974 chữ

"Mạnh quá Lâm Nhược Hàn tiểu thư mạnh quá"

"Vũ nhi" La Thanh Tam trưởng lão hắn hoản hốt đi lên đem ra một lọ đang dược cho La Vũ uống hắn thật không ngờ nhi tử hắn lại bị hạ một cách như thế.

Đại Trưởng Lão tuyên bố người chiến thắng chung cuộc là Lâm Nhược Hàn

"Tốt Nhược Hàn ngươi làm tốt lắm" Lâm Mặc hào hứng hô một tiếng cũng không quên ghé mắt sang La Vân đám người khoe mẽ.

La Vân hắn hắn đứng lên khen vài lời cho Lâm Nhược Hàn sau đó khen thưởng cho những người đoạt giải cao trong cuộc tỉ võ này.

Cho tới Đệ Nhất Lâm Nhược Hàn thì:" Chờ đã La Gia Chủ " nàng lên tiếng khiến cho mọi người rất thắc mắc không khỏi hiếu kỳ, đến cả cha nàng cũng rất tò mò nhi nữ mình lại muốn làm gì?.

"La gia chủ Ta đến cuộc tỉ võ luận này mục chỉ là trao dồi với các đệ tử của gia tộc và kiểm chứng thực lực của bản thân ta "

"Cho nên phần thưởng của Đệ Nhất lần này ta không có cần nhưng ta chỉ cần một thứ mà thôi " Đôi mắt của Lâm Nhược Hàn toả ra tinh quang, miệng thì nhếch lên như đang tính toán điều gì đó.

"Ồ vậy ngươi muốn thứ gì?" La Vân rất ngạc nhiên về yêu cầu của Lâm Nhược Hàn. Mọi người cũng không hiểu lắm về ý nghĩ của nàng.

Luận Võ Niên Hội này tuy do La Gia tổ chức phần thưởng cao nhất là một ba võ kỹ Linh Cấp của La Gia và Tài Nguyên Tu Luyện Lâm Nhược Hàn lại từ chối. Tuy nó không quá phong phú nhưng cũng đủ cho nàng sử dụng trong một thời gian ngắn mà nàng lại từ chối.

Còn về Vân Thiên lệnh cho La Thiên đưa làm phần thưởng kia Lâm Nhược Hàn không thể nào có được vì lúc đầu đã được La gia nói kỹ lệnh bài này chỉ là phần thưởng cổ vũ cho người xuất sắc nhất của La Gia chứ không phải là Đệ Nhất người hay Đệ Tử đã gia nhập tông môn khác.

Lâm Mặc dù không hiểu con hắn tính làm gì nhưng cũng không có ý định nhúng tay, nói gì thì nói nếu Lâm Nhược Hàn muốn thì hắn có thể xuất ra tài nguyên y như phần thưởng của Luận Võ Niên Hội lần này không phải là việc gì khó

"Ta muốn chính là nó" Nàng cười một tiếng lấy tay chỉ về một cái đây trên đó một con vật nhỏ với bộ long trắng mượt mắt nhắm mắt mở như đang rất buồn ngủ.

"Nó?" Ai nấy cũng đều thắc mắc về thứ mà nàng chỉ mọi người điều quay về nhìn hướng tay mà nàng hướng đến.

"Đó là cái gì vậy trắng như tuyết rất đáng yêu a"

"Oa vậy kia đáng yêu thật Nhược Hàn tỉ ngươi thật biết lựa chọn " Hoàng Thi Vũ nhảy dựng lên vì Tiểu Bạch vật nhỏ này quá đáng yêu thêm cả cử chỉ kia nó giơ giơ vuốt cào cào đôi mắt đờ đẫn buồn ngủ

"Nhược Hàn ngươi muốn con yếu thú đó" Lâm Mặc không hiểu nhìn Nhi nữ của mình mà hỏi

"Đúng là nó" Nàng gật đầu khẳng định

"Không được! Con yêu thú này không phải là vật để trao đổi" La Vân hắn lập tức lắc đầu vì Tiểu Bạch là của La Thiên đối với La Thiên quan hệ hắn biết rất rõ nó rất quan trọng với con của hắn.

"La gia gia chủ ta chỉ muốn vật nhỏ kia thôi không được sao nó chỉ là một con yêu thú ngài đâu cần thiết phải từ chối" Lâm Nhược Hàn tỏ vẻ thắc mắc không hiểu.

Thật chất từ đầu nàng đã chú ý đến Tiểu Bạch và nàng còn biết Tiểu Bạch là thú luôn ở bên cạnh La Thiên.

Từ lúc bị La Thiên từ hôn lần kia trong lòng nàng vẫn luôn có cảm giác đó là một trận sỉ nhục, đối với nàng thân là một thiên kiêu bị một tên phế vật như vậy từ chối là việc không thể nào chấp nhận cho nên nàng muốn trả thù việc đến Luận Võ Niên Hội đánh bại La gia đệ tử coi như, còn Tiểu Bạch chỉ là nàng vừa nghĩ khi thấy nó lúc đầu ở trên cây

"Yêu thú này là yêu thú bên cảnh La Thiên chỉ có hắn mới có thể quyết định ta mặc dù là Phụ Thân hắn nhưng việc này ta không thể làm chủ được" Hắn kiên quyết lắc đầu từ chối.

Bên ngoài Hoàng gia huynh muội nghe lời của La Vân và Lâm Nhược Hàn nói cũng đã hiểu tại sao nàng lại muốn vật nhỏ kia bọn hắn nhìn nhau cười dĩ nhiên là sẽ giúp Lâm Nhược Hàn rồi.

Cả hai tiến lên đứng bênh cạnh Lâm Nhược Hàn chắp tay:" Vãn bối Hoàng Gia Hoàng Văn Vũ và Muội muội Hoàng Thi Vũ tham kiếm chư vị tiền bối"

Cả hai người lên La Vân hắn cũng biết hai người này rốt cuộc muốn làm gì hắn chỉ gật đầu mà không nói thêm lời nào. Nhìn thấy Thái độ của La Vân Hoàng Thi Vũ sắp bạo tẩu vì nghĩ La Vân hắn quá không coi bọn họ ra gì!

"Ngươi" Cô ta tính lên tiếng nhưng đã bị ngăn lại ngoài kia vị hộ pháp theo hai người cũng hơi khó chịu vì thái độ của La Vân

"La gia chủ Nhược Hàn muội cũng chỉ muốn một con yêu thú thôi ngươi cần gì phải làm khó nàng" Hắn cũng lên tiếng toả vẻ ép buộc La Vân.

Hắn tin với thân phận của chính hắn La Vân phải nể mặt, rất tiết hắn đã sai La Vân vẫn như củ mà không có động tác nào là muốn nhường nhịn.

Ở bên dưới bầu không khí rất căng thẳng riêng Tiểu Bạch nó vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra cứ tưởng đám người này muốn tranh dành gì đó.

"Hoàng Công Tử xin lỗi việc này ta không thể làm chủ được" La Vân hắn vẫn lạnh nhạt như thế.

"Gia chủ cần gì phải nhiều lời chỉ là một con Yêu Thú để ta bắt nó.i " La Vũ hắn đương nhiên muốn tham gia vào việc này.

Nếu người hắn đã không có thứ mình muốn thì sẽ hủy thứ mà kẻ kia muốn. Nói là làm chưa kịp phản ứng thì hắn đã động thủ giơ trảo lao về Tiểu Bạch mặt đầy sương lạnh.

"Dừng tay" La Vân vừa muốn xi ấy tôi thủ thì Hoàng Văn Vũ hắn ra hiệu Vị hộ pháp kia tiếng lên bộ phát tu vi chặng lại La Vân:" La Vân gia chủ ngươi cần thiết gì coi như đây là phần thưởng của Nhược Hàn tiểu thư là được"

"Muốn chết" La Vân hắn chẳng thèm nói nhảm mà vung một chưởng về phía Hộ Pháp kia. Cự Chưởng mang theo uu áp kinh người không khỏi khiến hắn biến sắc thật không ngờ La Vân lại động thủ thật.

Hắn không dám chủ quan mà đỡ lại một trưởng khiến hắn bay một đoạn

"La Vân ngươi muốn vì một con Yêu Thú mà muốn làm mất hoà khí sao?" Hắn ổn định lại khí huyết cánh tay vẫn còn rung rẩy không ngờ La Vân lại mạnh như thế cùng là Tu Vi Nguyên Thiên đỉnh phong cảnh hắn lại dưới hạ phong.

"Ta đã nói Yêu Thú này là của La Thiên" Hắn hừ lạnh một tiếng

Nhìn thấy La Vân vẫn muốn tiếp tục động thủ hắn cũng muốn đánh một trận, Các vị gia chủ và Lạc An thành chủ điều lập tức khuyên can không muốn làm lớn chuyện.

Bên kia cự trảo của La Vũ vừa muốn đụng tới tiểu Bạch thì bây giờ tiểu vật nhỏ này mới tỉnh hồn là đám người kia mục tiêu là nó. Đanh luốn cuốn không biết làm gì thì La Vũ đã đến trước mặt cự trảo vừa muốn chụp vào nó thì bị một chưởng khác đánh ra.

"Là Ai" La Vũ hắn hét toán lên

"Ta" Phượng Tiên Vũ rơi xuống trước mặt tiểu Bạch

"Sư tỷ ngươi đang làm gì thế tại sao lại ngăn ta" Hắn thật sự không hiểu tại sao nàng lại ngăn chặn hắn

.

"Ta không biết chỉ không quen nhìn ngươi ăn hiếp một con yêu thú nhỏ bé như thế" Phượng Vũ Tiên thật không biết tại sao nàng lại ngăn cản mơ hồ nàng đón được đây là người mà La Thiên nhắc đến vào đêm đó cho nên nàng phải cản La Vũ làm chuyện ngu xuẩn.

Lâm Nhược Hàn bên dưới khuôn mặt hơi trầm xuống không ngờ sự việc lại phát triển như thế chỉ vì một con yêu thú mà khiến cho La Vân phải ra tay nhưng nàng cũng không có ý định bỏ qua. Cái tôi của nàng không cho phép mình bỏ cuộc giữa chừng cho nên nàng cũng chủ động đánh về phía Phượng Vũ Tiên.

"Phượng Cô Nương vật nhỏ này là thú ta muốn mong ngươi tránh đường" Lâm Nhược Hàn thần sắc lạnh nhạt nói

"Thật không ngờ vị Lâm tiểu thư thiên kiêu đây chỉ vì một yêu thú mà lại muốn khơi màu một cuộc chiến không vốn có sao?" Phượng Vũ Tiên nàng cười lạnh châm chọc.

"Đây là việc của ta"

Nàng đánh một chưởng về phía Vũ Thiên, cô nàng cũng không chịu thua mà đánh trả lại một chiêu. Bất tri bất giác đây lại thành một trận tranh đoạt mà bảo vật ở đây lại là tiểu Bạch.

"Các ngươi cũng lên bắt vật nhỏ kia cho ta" Hoàng gia hai huynh muội đồng thời ra lệnh cho thuộc hạ tiến lên muốn bắt tiểu Bạch.

Khi cả bọn vừa muốn bắt được Tiểu Bạch thì vật nhỏ này cũng không chịu để yên mà quay người chạy nó thật không muốn bị đámnm người này bắt lại.

Nó vừa nhảy xuống khỏi cái cây vừa chạy làm cho đám người bắt không được hụt một màn, làm cho bọn người có cảm giác bị sỉ nhục cho nên tức giận một người trong đó rút kiếm ra chém về phía nó.

"Cận thận" Phượng Vũ Tiên trong khi đang giao thủ với Lâm Nhược Hàn và La vũ cũng hét lên một tiếng cảnh cáo tiểu Bạch.

"Vật nhỏ do bị đánh bất ngờ không né được cho nên bị chém trúng kêu lên thảm thiết" Chii" đau tận xương tủy nằm xuống một chỗ

Bên trong Biệt Viên La Thiên hắn vẫn đang đọc sách thì đột nhiên thấy lòng ngực hơi tức tiếp đó hắn mơ hồ nghe được tiếng kiêu thảm thiết của Tiểu Bạch

"Tiểu Bạch" Khuôn mặt hắn trở nên căng thẳng toàn bộ mặt bàn bị nổ tung thân ảnh hắn biến mất giữa sân biệt viện.

Vật nhỏ tiểu Bạch bị đánh rớt tại chỗ thì toàn bộ trận chiến ở đây ở đây điều bị dừng lại nhìn con vật bị nằm ở trên sân.

La Vân hắn sắc mặt âm trầm nhìn về kẻ đã chém Tiểu Bạch một kiếm mà thoang thoảng sát khí bộc phát.

La Vũ hắn hả hê nhìn xuống mặt đất, Lâm Nhược Hàn đám người thì không nói lời nào lạnh nhạt nhìn xuống kia.

Bạn đang đọc Ma Thiên Kiếm Chủ sáng tác bởi thienvonga
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thienvonga
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.