Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

La Thiên Tàn nhẫn!!

Tiểu thuyết gốc · 1966 chữ

"Ngươi muốn chết" vừa hoàn hoãn được một chút La Vân hắn nhìn thấy Tiểu Bạch nằm dưới mặt đất từng giọt máu từng đỏ từ chơ thể nó chạy ra.

Hắn càng tức giận bộc phát toàn bộ tu vi vốn đã thu lại dự định giết tên kia chỉ là đã bị các Gia chủ và Lạc An Lạc Thành chủ và cả Vân Thiên Tông Đại Trưởng Lão áp chế lại.

"Đại Trưởng Lão và Nhị trưởng lão cũng khuyên can La Vân lại bọn hắn tuy lúc nãy không có động tác gì nhưng bây giờ vẫn phải cản La Vân lại không thì giết người của Hoàng Gia dù là một Hạ nhân nhưng không phải là một chuyện đùa.

Tên vừa chém tiểu Bạch hắn đổ mồ hôi hột lạnh cả sống lưng tưởng chừng đã chết đến nơi, chỉ chém một đường vào một con yêu thú mà chính bản thân hắn lại sắp chết tới nơi.

"Ngươi chỉ cần bắt nó ai cần ngươi cho nó một kiếm chứ!" Hoàng Vũ Thi lên tiếng khiển trách hạ nhân

"Ta..ta chỉ hơi nhất thời sơ ý" Hắn vừa mới hoàn hồn sau động tác của La Vân mà ấp a ấp úng trả lời.

"Không cần trách hắn nếu vật nhỏ này đã bán sống bán chết rồi thì ta cũng không cần nữa" Lâm Nhược Hàn hả hê nhìn vật nhỏ kia tưởng tượng đến biểu cảm của La Thiên khi thấy sủng vật của chính hắn bị nằm ở tình trạng này.

"Muội cần gì phải tức giận như thế chỉ là một con yêu thú mà thôi, ngươi nếu muốn ta có thể tìm cho ngươi một con" Hoàng Văn Vũ tiến lên trấn an muội muội mình hắn biết không cần La Vân phải ra tay thì tên hạ nhân này kiểu gì cũng bị Muội muội này sai người giết chết.

"Chii" tiếng kêu thảm thiết của Tiểu Bạch lại vang lên từng giọt nước mắt rơi xuống rất đau đây là lần đầu nó bị thương như thế, từ trước đến giờ nó chưa bao giờ bị như thế lần nào.

Những người quan chiến thì đột nhiên mộng đang yên đang lành là trao giải Luận Võ Niên Hội tại sao bây giờ lại thành một trận đấu tranh giành một con yêu thú??

La Gia gia chủ lại còn muốn giết người chỉ vì vật nhỏ này bị thương???

"Các ngươi nhìn thiếu niên kia là ai" một người đột nhiên hét toáng lên.

Ngoài kia một thiếu niên áo bào đen,vóc dáng cao gầy nhưng lại nhìn rất vững chắc, khuôn mặt tuấn dật nhưng ánh mắt của hắn hiện tại là tràng đầy sự tức giận và thịnh nộ khi nhìn thấy trong vũng máu vật nhỏ kia.

"Hắn là La gia Thiếu gia chủ La Thiên!"

"La Thiên hắn thật soái"

"La Gia thiếu gia chủ đây sao hắn nhìn rất đẹp trai a"

Những người kia điều giật mình trước ngoại hình của La Thiên, Hoàng Thi Vũ, Hoàng Văn Vũ và cả căc cao tầng của của Gia Tộc điều giật mình về La Thiên. Như lời nói hắn rất soái Áo đen tóc đen, khuôn mặt tuấn tú như một trích tiên và vẫn mang một chút vẻ non nuốt của một tuổi thiếu niên đây thật là một Thiếu gia chủ mà người ta gọi là "Đại Phế Vật" mà vẫn luôn được đồn đại đây sao quá khác hắn với lời đồn đại thật khác xa tưởng tượng bọn hắn.

Cũng đúng thôi La Thiên thông thường điều ở trong gia tộc rất ít ra ngoài cho nên trừ tai tiếng hắn là La gia Lạc Long Thành đệ nhất phế vật thì hình dáng của hắn rất ít người được thấy.

"La Thiên ngươi cuối cùng chịu tới sao! A xin lỗi nãy t chỉ muốn bắt vật nhỏ này thôi ai ngờ nó lại bị người đánh thành như thế. Đau lòng không?" La Vũ hắn nhìn thấy Bộ dáng của La Thiên không khỏi lên tiếng châm chọc.

"Thiên Nhi" La Vân hắn khuôn mặt âm trầm vì La Thiên hiện tại có vẻ rất đau buồn hắn thật sự nhịn không được.

"A La Thiên ngươi xem đây là vật nuôi của ngươi nhỉ nhanh lên nó sắp chết rồi đấy!" Lâm Nhược Hàn nàng ta càng thêm hả hê nhìn bộ dáng hiện tại của La Thiên.

Liếc nhìn La Thiên phượng tiên vũ lại cực kỳ hoản hốt nàng cảm giác lần này có chuyện cực kỳ không hay xảy ra. La Thiên hiện trạng nàng không biết tại sao nhưng tận sâu trong nàng lại cảm giác hiện trạng bây giờ của La Thiên là cực kỳ đáng sợ khiến cho nàng dù là người đứng ra bảo vệ Tiểu Bạch cũng không khỏi e ngại La Thiên của lúc này.

La Thiên hắn không để ý lời nói của đám người hắn bây giờ chỉ tập chung vào Tiểu Bạch, từng bước từng bước bước tới tiểu Bạch nghe tiếng kêu tiểu Bạch làm hắn tim càng thêm bóp chặt sự tức giận kia càng ngày càng lớn như lúc nào cũng bạo tẩu.

Sát tâm của hắn hiện tại như một con Hồng Hoang yêu thú đang ngủ say hiện đã thức tỉnh đang trỗi lên vô cùng vô tận sát khí.

Hắn đi tới bế lên Tiểu Bạch lên, vật nhỏ kia cảm nhận được người ôm nó là La Thiên thì cũng hết hét mà chỉ nằm trong lòng của La Vũ với những giọt máu rớt xuống. La Thiên hắn không để ý người xung quanh mà mọi người cũng để ý hành động của hắn. Hắn đưa vài thuốc chữa thương cho Tiểu Bạch rồi tiếng hành băng bó.

Khi xong hắn lại đem tiểu Bạch đi đâu mất chỉ thấy hắn giơ tay thì vật nhỏ Tiểu Bạch đã biến mất.

"Tiểu Bạch bị thương! Là do người nào làm?"Hắn quay sang hỏi đám người đôi mắt hắn sự tức giận, sát khí kia đã biến mất hết thay vào đó là một ánh mắt vô cùng vô tận của sự Vô cảm hắn nói không có một chút cảm xúc nào cả.

Tên kia tên mà tấn công tiểu Bạch hắn đã hoàn toàn ổn định lại, vừa nghe lời hỏi của La Thiên hắn lại trở lên cao cao tại thượng hắn nhìn thiếu niên này Thiếu Niên phế vật trước mắt trước mặt mà đứng ra hét:" Hừ chém con nghiệt chủng kia là Ta đấy thì sao nào"

Hắn tự tin La Thiên một tên phế vật mà thôi thì chắc chắn sẽ không làm gì được hắn, kể cả La Vân từ nãy đến hiện tại vẫn chưa làm gì được hắn cho nên hắn càng thêm cuồng càng thêm lấn tới.

"Ngươi ?" Hắn không có một chút biểu cảm gì mà chỉ hỏi một câu

"Hừ đúng là ta! Thì ngươi làm được gì một tên thiếu gia phế vật" Hắn đưa mặt ra khiêu khích

La Thiên hắn đột nhiên cười lớn một tiếng sự tức giận lúc nãy trên khuôn mặt kia đã hoàn toàn biến mất hắn cười rồi nói:" Đương Nhiên ta sẽ giết ngươi rồi những gì ngươi làm với Tiểu Bạch một ta trả lại ngươi gấp nhiều lần.

La Thiên vừa dứt lời toàn trường yên tĩnh ai nấy nhìn La Thiên như đang nhìn một tên bị điên một tên phế vật muốn giết chết một Võ Giả Luyện Khí Cửu Trọng cảnh sao bằng cách nào.

"La Thiên ngươi giận quá hoá điên sao một tên Phế Vật như ngươi còn đòi giết người! Haha" La Vũ cười không một cách cố kỵ " Ta cũng có ra tay với con nghiệt súc kia chẳng lẽ ngươi cũng muốn mạng của ta sao?"

La Thiên liếc liếc hắn một cái trong ánh mắt kia loé lên một tia tinh mang đầy sự u tối và lãnh lẽo như một con Ác ma đang có ý định giết chết con mồi trước mặt.

Lâm Nhược Hàn bọn người chỉ càng cười nhạo hắn, nàng rất thoả mãn với kết quả hiện tại nhìn bộ dáng như điên của La Thiên rất là sản khoái.

"Giết ta! Người có thể sao" Tên hạ nhân kia cười một cách đầy mỉa mai rồi ném cây kiếm tới trước mặt La Thiên " Đến cho ta xem ngươi giết ta bằng cách nào La gia thiếu chủ đại phế vật"

Hắn giơ một cái tay lên ra hiểu La Thiên đến để hắn xem tên phế vật trước mắt giết hắn bằng cách nào. Đột nhiên cánh tay kia mà hắn giơ lên kiêu kích La Thiên đã bị rớt xuống mặt đất từ lúc nào không hay.

"Aaaa" Đột nhiên hắn gào thét một cách thảm thiết cánh tay kia đã bị chém đứt và dĩ nhiên người chém là La Thiên bằng thanh kiếm của tên Hạ Nhân kia. Lúc này La Thiên thần sắc băng lãnh tột độ không có một chút biểu cảm nào cả.

"Ngươi" Hắn vừa tính nói thì cánh tay còn lại cũng đã rớt xuống đất Tiếng kêu thảm thiết của hắn vang vọng khắp cả võ đài.

La Thiên lại tiếp tục động hắn không dùng kiếm tiếp tục mà là lấy tay bóp cổ Hạ nhân kia giơ lên cao cười đầy tàn nhẫn:" Đau chứ! cảm giác của Tiểu Bạch ngươi cảm nhận thế nào?"

Hạ nhân kia bị bóp lại không thể nói chuyện càng không thể giãy dụa được trong ánh mắt đầy sự sợ hãi tột đồ thiếu niên này lấy kiếm và chém hắn từ khi nào.

Mọi người bất ngờ tột độ vĩ hành động đầy lãnh huyết của La Thiên và càng bất ngờ vì tốc độ ra kiếm của hắn hiện giờ ai cũng như Hạ nhân kia La Thiên hắn chém từ lúc nào.

"La Thiên hắn" một người đầy hoảng hốt không nói lên lời.

"Aaaaa" lại tiếng thét đau đớn cùng cực của Hạ nhân kia vang lên lần này La Thiên hắn vận dụng chân khí phá nát toán bộ kinh mạch của tên kia bao gồm"rắc rắc" cả đan điền cũng đã bị vỡ.

La Thiên lại cười đầy sự lãnh khốc cực kỳ thoả mãn mà vứt hắn sang một bên thoi thóp dẫy dụa trong sự tuyệt vọng cùng cực.

"La Thiên hắn quá mức tàn nhẫn" Bên ngoài La Vô Ngân hắn nuốt nước miếng một cái tràng đầy kiêng kỵ lúc này hắn cũng rất sợ sự máu lạnh của La Thiên. Đã là Chém đứt cánh tay của tên kia thì thôi đi lại còn phá nát toàn bộ kinh mạch của người ta ngay cả đan điền cũng phá nốt.

Hình tượng La Thiên lúc này trong đầu La Vô Ngân và toàn bộ người quen biết La Thiên điều có chuyển biến cực kỳ người trước mặt bọn hắn hiện tại là một La Thiên luôn trầm tính, điềm tĩnh và rất hiền lành đây sao??

La Vô Ngân hắn đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó đột nhiên hét toáng lên " Không đúng La Thiên không phải là Luyện Khí kỳ nhất trọng thiên sao?"

Lời nói của hắn đã khiến mọi người cảnh tỉnh lại tập chung quan sát thiếu niên này đúng a La Thiên hắn không phải một tên phế vật sao tại sao lại có thể hạ một Cửu Trọng Luyện Khí võ giả càng là phế hết tên đó chứ!!!!

Bạn đang đọc Ma Thiên Kiếm Chủ sáng tác bởi thienvonga
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thienvonga
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.