Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hối Hận?

Tiểu thuyết gốc · 1981 chữ

La Thiên nhìn bọn người chặn đường đường lui của hắn,khoé miệng hắn nhếch lên một cười lạnh hắn đảo mắt qua hai người kia rồi tập chung vào Mục Dạ trên người lành lạnh sát ý nở rộ, La Thiên hắn không có ý định nhẹ tay tí nào.

"Chỉ cần không chết và không phế là được nhỉ"

"Phá Sơn Quyền " Mục Dạ hắn hét lớn một tiếng toàn thể tu vi Ngưng Chân cảnh tam trọng hoàng toàn bạo phát, chân khí tạo thành một quyền lớn nặng nề đấm trực tiếp về phía La Thiên, uy lực kinh người.

Một quyền này của hắn không phải là muốn giáo huấn La Thiên một trận mà là nó đánh phế La Thiên vì cái nó hướng tới chính là Đan điền của La Thiên .

"Thật mạnh uy thế"

"Phá Sơn Quyền là Linh Cấp vũ kỹ, nghe nói rất khó tu luyện muốn tu luyện ít nhất phải có sức lực phải mạnh mới có thể tu luyện được, không ngờ Nội môn đệ tử của Vân Thiên Tông người này lại luyện đến mức độ lô hoả thuần thanh như thế. Dính đòn này thiếu niên ăn mặc rách nát kia có chịu nổi không đây?"

Bên ngoài quan chiến người khổng khỏi cảm thán một câu tông môn đệ tử quả thật không phải chuyện đùa. Bọn hắn dù không có trực tiếp đứng dưới quyền kia nhưng chỉ đứng ngoài quan chiến thôi cũng cảm nhận được tia áp bách của Phá Sơn Quyền mang lại huống chi là La Thiên.

La Thiên nhìn quyền ấn kia thần sắc lạnh nhạt lấp loé tinh manh hắn cũng không có hoảng hốt hay lo sợ liền nhếch miệng lên một cái.

"Tên này điên sao vẫn còn cười được"

Cả đám người sửng sốt nhìn La Thiên nhếch miệng cười thật không biết hắn đang đối mặt với thứ gì sao?

La Thiên hắn động hắn nhấc cánh tay lên bộc phát tu vi Ngưng Chân cảnh Nhị Trọng thiên một quyền ấn màu trắng xám bắt đầu hình thành khí thế thanh thoát đơn thuần, không có uy áp, không có gì cả cảm giác như là một cái hư ảnh không chút uy lực nào" Cực Không Quyền".

Cực Không Quyền được La Thiên đánh ra đối kháng với "Phá Sơn Quyền" hai võ kỹ giao nhau làm lớp đất đá bay mù mịt xung kích lẫn uy áp kinh người.

"Phá" La Thiên hét một cái hắn Võ Kỹ liền nghiền nát cái Phá Sơn Quyền.

"Cái gì" Mục Dạ hắn sửng sốt bị Cực Không Quyền đánh tới hắn hơi bối rối một thoáng tạo ra một lớp phòng hộ trước mặt bị võ kỹ đánh trúng phải lui gần mười bước.

"Phốc" hắn nhịn không được mà phun ra một ngụm máu tươi. Toàn bộ cơ thể hắn hiện tại như rất nóng khí huyết bị đảo lộn như muốn sụp độ lúc nào cũng được vậy.

"Cái này Ngưng Chân Cảnh nhị trọng thiên ? Người này tu vi cao đến thế ư".

Mục Dạ đám người bây giờ thật sự động dung La Thiên hắn tu vi không có thấp hơn hắn một tí nào. Bây giờ mọi người mới biết một điều La Thiên hắn không phải là sợ hay cao ngạo gì cả mà là hắn có quyền này.

Nhưng Chân cảnh nhị trong thiên đủ để gia nhập Vân Thiên Tông đủ trực tiếp tiến thẳng vào Nội môn đệ tử rồi. Mà thực lực của hắn có vẻ không hề dừng ở đây hắn biểu hiện vẫn còn rất ung dung và dư sức.

Mục Dạ hắn hít sâu một hơi, hắn hiện tại cố gắng áp chế lại lửa giận trong lòng gắt gao nhìn La Thiên với ánh mắt kiêng kỵ:" Việc này dừng ở đây được chứ Đệ đệ ta Mục Thanh coi như không biểu điều chi nên mới gây sự với ngươi"

"Tất cả chỉ là hiểu lầm" Hắn cố gắng hoàn giải việc này trong hoà bình mà không còn cái tính như lúc đầu nữa, La Thiên không yếu nếu tiếp tục đánh hắn cũng thêm thiệt thòi mà thôi.

"Đừng có chuyện dễ nghe như vậy chứ nếu ta thực lực không bằng ngươi chẳng phải để ngươi hành hạ ta sao"

"Hiện tại khi biết tu vi của ta lại cầu hoà? Ngươi nằm mơ sao " La Thiên nhếch

miệng lộ ra tinh mang hắn không có ý định dừng ở đây một chút nào bây giờ hắn chỉ muốn dạy dỗ chi những kẻ này một trận!

La Thiên con ngươi trở nên đỏ tươi vận dụng Hư Vô Ảnh Bộ tiếp cận Mục Dạ và Mục Thanh hắn không hề đùa và nhân từ. Bị La Thiên tiếp cận hắn công ngươi co rút lại chưa kịp phản ứng thì La Thiên đã song chưởng vào cả hai người.

Cả hai điều bị La Thiên chưởng một cái cho văng ra xa một đoạn, Mục Dạ còn tốt hắn bị thương khi nãy rất ít cho nên nhận đòn này từ La Thiên vẫn còn chống cự được.

Nhưng Mục Thanh thì không may mắn như thế La Thiên ban đầu đã đánh cho hắn bị thương khắp nơi rồi bây giờ lại bồi tiếp một chưởng của La Thiên thì hơi khó để sống a.

"Mục Dạ" Cả hai người nam nữ ở bên ngoài kia hét toáng lên một cái khi thấy La Thiên song chưởng đánh cho cả hai điều nằm đất

"Cùng lên" Cả hai người điều tràn ngập tức giận khi thấy đồng môn của mình bị đánh cho nằm một chỗ sống chết chưa rõ.

Hai người điều phóng thích tu vi của bọn hắn ra không có khác biệt Mục Dạ là mấy điều là Nhị Trọng Thiên Ngưng Chân cảnh tu vi hai bên xong thẳng trực tiếp về La Thiên khoá chặt hai hướng của hắn như Mục Dạ trước đó điều tấn công về điểm chí tử của La Thiên một cách tàn nhẫn.

La Thiên đôi mắt sắc lạnh hắn hừ lạnh một cái tụ lực đánh ra cùng lúc hai cái cự thủ màu đen tím âm u " Cửu U Quỷ Thủ"

Bị La Thiên ra tay trước cả hai không kịp làm gì chỉ kịp hét toán lên dừng tay, La Thiên hắn vẫn không quan tâm bỏ ngoài tai nhưng tiếng la hét kia.

Hắn cười tà trực tiếp tàn nhẫn trấn cả hai xuống mặt đất cực kỳ hung bạo và tàn nhẫn. Hắn không có nhân từ càng không có thương hoa tiếc ngọc mà cho cả hai người kia thẳng xuống mặt đất, cả hai điều phun ra không biết bao là máu tươi.

Bọn hắn vẫn chưa bị gục hoàn toàn mà cố gắng liếc lên nhìn La Thiên người này, trong đôi mắt kia biểu thị sự không cam lòng tại sao điều là Ngưng Chân cảnh nhị trọng thiên tu vi còn là Đệ tử Tông Môn còn bị La Thiên hành hung như thế, thực lực giữa bọn hắn cùng Mục Dạ so với La Thiên là ngày đêm khác biệt không cùng một đẳng cấp.

"Tê...."

Cả bọn húp một ngụm khí lạnh cả bon người quan chiến và chuẩn bị gia nhập tông môn tệ tử điều không thể tin được La Thiên hắn lại cường hãn như thế, vốn tưởng hắn lấy sức đánh với Mục Dạ là cùng rồi, ai mà biết được hắn vẫn dư sức đánh cho hai người còn lại nằm một đóng thế kia mà không có một chút nào là điểm nhân từ ở đây.

Bọn hắn bây giờ đã bị La Thiên thực lực chấn nhiếp lại, kẻ này lạnh lùng, tàn nhẫn không có một chút nhân từ nào ra tay tuyệt đối hung ác, một hung nhân thật sự. Đây là ý nghĩ còn lại của bọn hắn trong đầu nghĩ về người thiếu niên ăn mặc rách nát trước mặt này.

Vẫn là câu hỏi củ tên khốn kiếp nào gọi hắn là ăn mày, gọi hắn là tên ăn xin đâu!!

Các đệ tử khác của Vân Thiên Tông kia từ khi thấy chuyện này không ổn lúc Mục Dạ ra cho nên có vài người đã chạy vào trong tông môn kêu người ra giúp, bọn hắn chỉ có thể làm như thế mới đúng chứ thực lực của bọn hắn cũng không có cao, lao vào can ngăn việc này có kinh bị vạ lây nữa là.

Cảnh tưởng này cũng rơi vào mắt của Mục Dạ hắn đang chật vật đứng dậy, kiếp sợ không thôi đến hai người kia thực lực thế nào hắn biết chứ đến cả hắn đơn đả độc đấu cũng chưa chắc có thể đấu lại hai người kia. Bây giờ cả hai người điều bị La Thiên hạ ngục một cách dễ dàng như thế thật là đùa ư?

Hắn bắt đầu hối hận vì tính ngu xuẩn của mình mà hại hắn đi đến bước đường này, chỉ vì cái cảm xúc phẫn nổ nhức thời đồng thời muốn ra oai trước mặt đám người mới sắp gia nhập tông môn này,mà bây giờ hắn lại chịu cảnh như thế này đây cả ba người điều không phải là đối thủ của người này.

Hắn hoảng sợ bắt đầu cất tiếng:" Huynh đệ cho ta xin lỗi chuyện khi nãy mong ngươi bỏ qua việc này được chứ có gì ta sẽ bồi thường hết cho ngươi!"

"Ở đây ta có một số Linh Thạch coi như bồi thường cho ngươi còn nếu không...."

Mục Dạ hắn chưa dứt lời thì một bàn tay đã đến trước mặt chụp vào mắt hắn La Thiên chẳng muốn nghe lời biện minh hay cầu hoà dư thừa của bọn hắn mà chọn trực tiếp xử lí bọn hắn.

"Đừng có mà nhiều lời" Dứt lời La Thiên hắn nhấn đầu của Mục Dạ một cái thật mạnh xuống, hắn khống chế lực vừa đủ để gây thương tích lên người Mục Dạ mà không gây chết người.

Bị nhấn xuống kia Mục Dạ lại thêm một ngụm máu từ mũi và Miệng thêm vài cái răng hắn không ngờ La Thiên lại làm tuyệt như thế chẳng nghe lời biện minh nào của bọn hắn. Đây là suy nghĩ cuối cùng của hắn trong khi còn ý thức tiếp đó hắn mắt đã không thể mở được nữa mà đã ngất đi.

"Ta đã bảo là ngươi im miệng đây nhỉ" La Thiên xử lí xong ba người kia thì đảo mắt về phía Mục Thanh đanh nằm thoi thóp ngoài kia.

"Oa" La Thiên dẫm lên ngực hắn một cái mạnh làm cho hắn còn gãy thêm vài cái xương sườn, miệng phun ra không biết bao nhiêu là máu. Hắn ánh mắt ngập tràng sợ hãi nhìn La Thiên.

Bây giờ hắn như ca ca của hắn bắt đầu hối hận vì cái tính nhìn người bằng một con mắt kia không coi ai ra gì, tốt bây giờ đá phải một cộng rơm cứng báo hại cho hắn phải chịu đủ mọi đau khổ về thể xác và tinh thần. Vốn tính đến để gia nhập tông môn Vân Thiên bây giờ lại bị La Thiên xử lí cho nằm như thế, chua có chết nhưng không kém là cái chết là bao.

Nếu cho hắn một cơ hội tuyệt sẽ không bao giờ gây sự với tên ăn mày trước mặt này nữa hắn quá đáng sợ. Bây giờ hắn chỉ cầu mong người này không nổi sát tính mà giết bọn hắn đây.

Bạn đang đọc Ma Thiên Kiếm Chủ sáng tác bởi thienvonga
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thienvonga
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.