Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát Lục Bắt Đầu

Tiểu thuyết gốc · 2331 chữ

Đại trưởng Lão hắn thấy mọi việc bắt đầu không ổn hắn đứng lên khuyên can đám người " Tam Lão về việc La Thiên hắn có tư cách tiếp tục làm Thiếu Gia chủ hay không việc này sau Luận Võ Niên Hội hãy tính. Việc của chúng ta bây gờ là sắp xếp tổ chức cho buổi luận võ chứ không phải ở đây tranh luận việc này,"

La Vân hắn hừ lạnh một tiếng quay người rời đi trước khi đi không quên cảnh cáo Tam Trưởng Lão đám người bọn họ một câu:" Tam Lão La Thanh đừng tưởng bao lâu nay trong đầu ngươi suy nghĩ việc gì tốt nhất đừng có hành động ngu xuẩn bằng không thì đừng trách ta"

Nhìn bóng lưng của La Vân rời đi những người kia không khỏi đổ mồ hôi lạnh sau lưng La Vân hắn quả nhiênkhi đụng đến La Thiên hắn quả thật không còn dễ tính như trước hoàn toàn như một người hoàn toàn khác.

Nhị trưởng lão hắn cũng rời khỏi chỗ ngồi muốn ra khỏi đại sảnh trước khi rời đi hắn liếc La Thanh cùng những người kia nói:" Các ngươi tốt nhất đừng có đụng đến La Thiên không thì Gia chủ chắc chắn ngày tháng tiếp theo của các người sẽ không yên bình một chút nào đâu!"

"Tam Lão ta biết vì chuyện xảy ra mười mấy năm trước đó vị trí gia chủ này nên thuộc về ngươi sự trở lại của hắn đã khiến mong ước này của ngươi dập tắt. La Vân gia chủ từ lúc đó ta đúng là không biết có chuyện gì xảy ra với hắn nhưng ta biết hắn không dễ đụng vào một chút nào cả "

"Việc lựa chọn hắn chính là Gia Chủ tiền nhiệm hắn lựa chọn La Vân, hắn chắc chắn có lí do của chính hắn"

"Ngươi liệu mà biết thân biết phận làm trưởng lão của ngươi được rồi, vị trí gia chủ và thiếu gia chủ nghĩ cũng đừng nghĩ" Nhị trưởng lão hắn cười lạnh sau đó cũng ra khỏi đại sảnh

Đại Trưởng Lão cùng Ngũ trưởng lão bọn hắn nhìn nhau cười khổ bọn họ cũng ra khỏi đại sảnh như nhị trưởng lão trước khi đi Đại Trưởng Lão cũng nhắc nhở La Thanh đám người vài câu. Ngũ trưởng lão hắn không có nói gì cả chỉ nhìn bọn họ ánh mắt đầy thâm trường ngụ ý cũng không khác hai người kia là bao

Khi cả hai người kia đã đi mất La Thanh hắn khuôn mặt cực kỳ âm trầm "Ầm" cái bàn đã bị hắn vỗ thành bột tro bụi hắn tức giận quát:" Khốn kiếp bọn hắn có có quyền gì lại lên mặt dạy đời ta như thế việc ta làm chỉ là lấy lại những thứ vốn nên thuộc về ta tất cả là do tên lão già lẩm cẩm đó, do tên La Vân khốn kiếp kia đã lấy đi tất cả của ta"

"Tên Lão già ngu xuẩn đó việc gì phải chọn La Vân chứ hắn có tài cán gì?"

Những người cùng phe với hắn đều trầm mặc tứ trưởng lão hắn bước lên xoa dịu sự tức giận của La Thanh:" Tam lão ngươi tức giận như thế cũng chẳng có ít gì thay vì thế ngươi nên tìm các nào đó để giải quyết việc này thì tốt hơn "

Tam trưởng lão La Thanh hắn dĩ nhiên biết hừ lạnh một cái hắn hỏi:" Nhi tử ta và những người kia bọn hắn năm nay sẽ trở về tham gia Luận Võ Niên Hội năm nay sao?"

"Đúng thế "

Hắn tiếp tục cười:" Năm nay chỉ cần bọn hắn thể hiện xuất sắc hoặc giành được vị trí quán quân năm nay thì việc muốn khiến La Vân phải phế bỏ vị trí thiếu gia chủ của La Thiên không phải là việc không thể nào "

Đám người kia cũng nghĩ y như hắn nếu bọn hắn đã không thể yêu cầu với La Vân thì hãy để đám nhi tử, nhi nữ bọn hắn làm thay việc này là được chỉ cần bọn hắn giành được thứ hạng cao trong niên hội luận võ này thêm cả phụ hoạ của bọn hắn từng bước ép La Vân là một nước đi cực kỳ cao tay việc khiến La Thiên rời khỏi vị trí thiếu gia chủ mà nhường lại cho nhi tử bọn hắn đã coi như hoàng thành.

La Vân hắn sau khi rời khỏi phòng thì trở về thư phòng của hắn không còn một khuôn mặt tức giận lạnh băng như ở đại sảnh thái độ với những người kia hắn bây giờ chỉ tràng đầy đau thương, buồn bả hắn lắc đầu cười:" Ta thật vô dụng a vợ không thể bảo vệ được, đến cả nhi tử của chính mình còn bị người khác khi dễ, Nguyệt Nhi ta xinh lỗi ngươi vì đã không chăm sóc tốt cho con của chúng ta."

Hắn vừa nói vừa lấy ra một miếng ngọc bội điêu khoắc hoạ tiết Bạch Sắc Phượng Hoàng, La Vân lấy tay vuốt ve miếng ngọc bội ngày càng thêm thương tâm, đau khổ tận sâu trong ánh kia còn có sự thù hận và tức giận tột cùng.

Hắn nắm chặt ngọc bội trong tay càng thêm kiên định tràn đầy sát khí trong lòng hắn thầm quyết định:" Đợi ta sắp xếp cho con của chúng ta có một cuộc sống thật tốt thật yên bình như ngươi đã hằng mong muốn, khi đó ta sẽ trở về tìm ngươi và trả lại hết thẩy tất cả những thứ bọn hắn khiến chúng ta phải chịu, khiến gia đình chúng ta phải chia rời"

La Thiên hắn cùng tiểu Bạch cũng đã trở phòng hắn không hề biết những chuyện xảy ra khi hắn rời đi một chút nào. Mà hắn dù có biết cũng làm ngơ là cùng phế hắn vị trí trước tiên phải qua ải của La Vân trước đã, còn chưa kể đâu phải có mỗi Nhi tử và người thuộc bên La Thanh có cơ hội đoạt giải nhất đâu ?

Luận võ niên hội còn có những sự tham gia của một số đệ tử khác của các gia tộc trong Long Long Thành này, chưa kể cả những đệ tử ra ngoài lịch luyện hay bái nhập những tông môn kia. La Thanh dù hắn đã lên kế hoạch để phế La Thiên suy cho cùng vẫn quá nông cạn mọi chuyện không hề dễ dàng như hắn nghĩ.

Chưa nói rằng dù Nhi tử và những đệ tử kia bên hắn vuợt qua tất cả những người kia thì thế nào đây? La Thiên trong mắt bọn họ chỉ là một tên đại phế vật nên chỉ là vật cần phải gạt bỏ. Chỉ là với La Thiên những kẻ dù là kẻ xuất sắc nhất hay giải nhất ở Luận Võ Niên Hội lần này cũng không hề đủ dùng. Sự khác biệt của La Thiên và những Đệ tử kia là quá xa như là Thiên Địa cách biệt vậy tam trưởng lão hắn nghĩ quá đơn giản

Trong Phòng hắn đang ngồi ổn định cơ thể tu luyện vững chắc căng cơ nhưng hắn vẫn không thoả mãn cảm giác dường như không đủ căn cơ vẫn còn hơi yếu. Cũng đúng vì hắn đã liên tiếp đột phát bốn tiểu cảnh giới và thức tỉnh thôn Thiên Ma Thể nên vẫn chưa có thời gian để vững chắc căn cơ nên mới có một chút không kiểm soát như ở đại sảnh.

Hắn đi tới một vật như một cục đá đi tới cái bàn đặt cục đá xuống xung quanh phòng hắn hiện lên nhưng cấm chế xuất hiện bao trùm cả căn phòng đây là cấm chết do La Vân phụ thân hắn làm nhằm bảo vệ hắn trong những lúc cần thiết.

Tiểu Bạch vật nhỏ này nhìn thấy La Thiên bật cấm chế lên nó dường như biết ý định của La Thiên muốn làm gì liền nhanh chóng chạy lên giường ngủ của La Thiên lấy cái chăn đắp lên cơ thể mình chỉ chừa có đôi mắt xanh biếc của vật nhỏ này ra.

La Thiên hắn nhìn tiểu Bạch làm như thế không khỏi biệt nói gì cho hợp tiểu vật nhỏ này đúng là khác biệt toàn làm các trò mà cả La Thiên không khỏi sửng sốt.

Khi mọi thứ đã hoàng thành La Thiên hắn từ trong nhẫn không gian hắn rút ra một thanh kiếm xung quanh bao phủ một luồn khí đỏ như máu. Kiếm vừa ra cả căn phòng nhiệt độ bây giờ giảm xuống cực độ, từ thanh kiếm đỏ này Sát Lục chi khí cực kỳ nồng đậm và khủng bố phát táng bao trùm tất cả căn phòng. May mắn là do Cấm chế ngăn lại tất cả Sát Lục chi khí nên bên ngoài kia không ai cảm giác lạ thường.

La Thiên đôi mắt của hắn đã chuyển thành một màu đỏ như máu sát khí trong hắn cũng được vô hạn phóng đại, Tiểu Bạch nằm trong cái chăn cũng không khỏi lo lắng kêu La Thiên tỉnh lại.

"Tiểu Bạch ngươi yên tâm ta không có việc gì cả chỉ là sát lục chi khí của thanh kiếm này ảnh hưởng đến một chút thôi" Thanh âm của hắn có một chút khàn vẫn cố trấn Tiểu Bạch đừng lo lắng cho hắn.

"Ngươi ở hãy thủ hộ ở thanh kiếm này và ta được không?" Vật nhỏ tiểu Bạch gật gật đầu La Thiên hắn cười chọc chọc Tiểu Bạch cũng bắt đầu hoạ toạ một nguồn ánh sáng đen từ thanh kiếm bắn vào mi tâm của hắn dù thấy nhưng hắn không có kháng cự rất nhanh hắn đã không còn cử động.

La Thiên hắn hiện tại đã tiến vào một mảnh không gian mà khi mi tâm hắn bị ánh sáng đen xâm nhập cơ thể hắn bây giờ đã không còn là thực chất mà là tồn tại ở một dạng hư ảnh.

Bên trong không gian này là một thế giới bóng tối vô cùng vô tận, âm u lạnh lẽo La Thiên từ khi hắn vào mảnh không gian này dù tồn tại ở dạng hư ảnh nhưng hắn vẫn không khỏi rùng mình, đây không phải là lần đầu tiến vào hắn vẫn có cảm giác như thế

"Giết Giết" Thanh Âm vang lên La Thiên hắn sắc mặt cũng ngưng trọng lại hắn như đang cảnh giác cái gì đó, Bóng tối bao phủ mảnh không gian này đã tan biến từ từ thay vào đó là một khung cảnh càng đáng sợ hơn.

Bao quanh hắn hiện tại đã biến thành một màu đỏ tươi như máu,dưới mặt đất là hài cốt của vô số sinh linh nằm thây ngang khắp nơi không thể nhìn thấy được điểm cuối của nó. Sát Lục chi khí bắt đầu bao chùm tất cả, La Thiên hiện tại cũng nhận ảnh hưởng từ sát khí nơi đây hắn càng bộc phát luồn sát khí càng ngày càng mạnh. Rất nhanh sau đó hắn đã khống chế lại sát niệm của chính mình

Hắn hít sâu một hơi:" Nơi này vẫn như thế dù ta đã đến đây không dưới chục lần nhưng nơi đây sát lục chi khí vẫn có thể khiến tinh thần và tâm trí ta kém mất kiểm soát"

"Cạch" La Thiên hắn hướng ánh mắt về phía nơi phát ra thanh âm nhưng bộ xương cốt trôi nổi trên không trung một luồn khí tức bao quanh chúng. Chúng từ từ mọc ra xác thịt như các sinh vật vật sống hình dạng của bọn chúng dù có xác thịt nhưng lại giống thây khô hơn.

Một, hai, ba vô số xương cốt cũng thức tỉnh bọn hắn đều mang hình thù khác nhau có sinh vật có cánh, có giống yêu thú, có giống nhân loại. Tất cả bọn chúng đều phát ra các khí tức cực kỳ khinh người.

La Thiên hiện tại ở dạng hư ảnh hắn cũng không dám sơ xuất một chút nào, nói là không dám sơ xuất nhưng hắn hiện tại vẫn thờ ơ lạnh nhạt nhìn xem đám xương cốt này hoá hình xong

Hắn ồ một tiếng trong nhưng xương cốt hoá hình xong này đều là Ngưng Chân cảnh đỉnh Phong và Nguyên Thiên cảnh từ một trọng cho đến tam trọng

"Càng có ý tứ" Hắn có vẻ hơi hứng phấn khi thấy thực lực của bọn chúng.

Vừa xong một trong những bộ xương đã hoá hình xong kia là một cái giống nhân loại hắn tiến lên áp sát la thiên tay xuất hiện một cái hư ảnh trường thương hướng yết hầu của La Thiên mà đâm.

La Thiên hắn cũng không chừng chờ mà biến ra một thanh kiếm hình dáng của nó rất giống thanh kiếm kia ở trong phòng mà hắn lấy ra.

La Thiên hắn đỡ được đòn công kích hắn lướt nhẹ quá cái bộ xương kia" Phốc" đầu của kẻ hình dang giống nhân loại bị hắn chặt đứt

Hắn không nhìn về phía thứ hình dạng nhân loại mà lạnh nhạt hướng phía những tên còn lại đi tới. Bọn chúng cũng đã sẵn sàng tấn công La Thiên khí thế bộc phát toàn bộ tu vi của bọn chúng nở rộ

"Giết"

"sát lục bắt đầu" La Thiên đôi mắt kia đã chuyển sang đỏ chót toàn thân hư ảnh kia phát ra một màu đỏ như máu lao thẳng vào bọn xuớng hoá hình kia

Bạn đang đọc Ma Thiên Kiếm Chủ sáng tác bởi thienvonga
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thienvonga
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.