Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự hãm hại

Tiểu thuyết gốc · 1060 chữ

Chap1: Sự hãm hại

Edit: Butakookoo

Đau……

Mới sáng sớm tinh mơ!

Ánh nắng chói chang lọt qua khe cửa sổ, chiếu thẳng lên mặt. Cô gái nằm trên giường có chút cử động, bỗng cảm giác được toàn thân đau nhức, cổ họng đắng ngắt, khô khốc. Cô khổ sở cố mở hàn mi đang khép chặt vẫn còn vương vấn vài giọt nước mắt. Đôi lông mày thanh tú nhíu lại. Mở to đôi mắt, nơi đầu tiên cô thấy không phải là phòng cô mà là một căn phòng rất lạ, nhìn xung quanh căn phòng thấy quần áo mình vương vãi khắp sàn, ánh mắt cô rũ xuống vô tình đặt tại vệt máu đỏ trên ga giường.

Cô nhớ là mình đã bị đánh ngất xỉu, và cô thực sự nhớ những việc đã diễn ra đêm qua, đau đớn, tủi nhục nhưng lại không nhớ rõ mặt đàn ông kia. Cô ước đó chỉ là cơn ác mộng, chưa bao giờ cô thấy đau đớn và nhục nhã như bây giờ nhưng bản thân cô hiểu rõ nhất những gì mình đang trải qua là bắt đầu cho một chuỗi ngày u tối phía trước.

Bây giờ, trên người cô hiện không còn mảnh vải nào, nhìn thân thể trần truồng của mình, thân thể rạo rực rạo rực như muốn đập phá mọi thứ.

Đường Sở Sở cố nén chịu đựng sự đau đớn của cơ thể, kéo chăn bông để quấn chặt lấy mình.

Cô có cảm giác không khí trong phòng cực kỳ khó chịu.

Vô tình cô nhớ lại mẹ cô đã bị sĩ vã bởi bà mẹ kế kia.

Cô nhớ mẹ nhớ nụ cười của bà nhớ cái ngày bà bỏ cô ra đi mãi mãi. Bà của cô dặn cô phải sống thật tốt, phải kiên cường mạnh mẽ. Cô còn nhớ cả người cha tệ bạc của mình, ông vì nghiện ngập cờ bạc rượu chè đã để mẹ cô phải làm sức cùng lực kiệt trả nợ cho ông. Khi bà mất, ông liền đem hai mẹ con bà ta về hành hạ đánh đạp cô, ông không chút quan tâm cô.

Cô uất ức, tức giận hét lên với bà ta và ngừơi con kế của bà ta đánh cô và xô ngã ra ngoài ban công.

Sau đó, cô bị mẹ con mẹ kế đánh ngất xỉu.

Thức dậy và ở trong khách sạn này.

Đường Sở Sở tức giận đẩy chăn ra khỏi giường, vội vàng thu dọn quần áo, đột nhiên một chiếc đồng hồ rơi xuống giường ...

Cô nhìn sang bên cạnh ghế thì thấy có một chiếc áo khoác nam để tại đó...

Đường Sở Sở tức giận ném chiếc đồng hồ vào tường, lấy đi sự trong trắng của cô chỉ đưa một chiếc đồng hồ để đuổi cô đi?

Cô nghĩ “ mình không đáng bằng một cái đồng hồ ư”

  • Đi chết đi! Cô tức giận quát lên

    Hai chân cô sưng tấy, khó chịu, cô bước vào phòng tắm, trong gương phản chiếu người cô và khuôn mặt sưng tấy, hai mắt sưng lên, đôi môi đỏ hết lên.

    Đường Sở Sở nhìn gương mặt mới phát hiện cổ mình đều là những dấu hôn xanh tím, nhớ lại cảnh hôm qua bị hai mẹ con cô ta đánh mình và tên đàn ông kia mặt cô tái đi uất ức nói.

    -Tên khốn nào, nếu gặp lại bà đây cho ngươi sống không bằng chết, ngươi còn hơn là dã thú.

    Đường Sở Sở hung hăng chà xát mình mấy lần, tắm rửa sạch sẽ, sau đó rời khỏi khách sạn.

    Mười phút sau, một cánh cửa phòng khác của khách sạn mở ra, một cô gái trẻ đẹp quyến rũ bước ra.

    Cô ta bước đến cửa phòng Đường Sở Sở với vẻ mặt hào hứng, lấy trong túi ra một tấm thẻ phòng rồi quẹt cửa phòng.

    Nhìn thấy chăn gối lộn xộn, cô ta cười nham hiểm.

    Sau đó, cô ta dùng sức nhấc chăn bông lên, trên khăn trải giường trắng như tuyết còn có vết máu loang lổ, cô nghiến răng nghiến lợi nói:

- “Quả nhiên là vẫn còn, vậy xem ra cô ta đã hẹn hò với Lục Huyền Trân hai năm rồi, thật sự chuyện ngày càng hay ?

Hừ, nếu Huyền Trân biết cô ta không còn trong sạch nữa, nhất định sẽ đá cô ta đi. "

Vừa lúc Đường Nha Tuyết định lấy điện thoại chụp lại bằng chứng đem nhà cho mẹ cô ta xem.

Bỗng có tiếng gõ cửa đột ngột.

Đường Nha Tuyết sửng sốt, đi tới cửa với lương tâm cắn rứt, mở mắt nhìn ra ngoài.

  • “Ai, anh là ai?”Đường Nha tuyết lắp bắp hỏi.

-“Ta đây thay mặt thiếu gia cảm tạ ân cứu mạng của ngươi.” Người đàn ông bên ngoài cung kính lễ phép nói.

Đường Nha Tuyết giật mình, vừa nghe thấy từ cảm ơn, cô ta lập tức vươn tay ra mở cửa.

Người đàn ông ngoài cửa ra hiệu với hai tên vệ sĩ áo đen phía sau, hai người lập tức xông vào.

-"Này, cậu làm gì vậy ..." Đường Tuyết Nha tái mặt kinh ngạc.

-“Tiểu thư, đừng hoảng sợ, chúng tôi muốn chắc chắn rằng hôm qua thiếu gia của tôi thực sự ở trong căn phòng này.” Người đàn ông vẫn lễ phép.

  • “Thiếu gia của cậu?” Đương Nha Tuyết trợn to mắt.

Lúc này có hai vệ sĩ bước nhanh ra ngoài, một người cầm trên tay chiếc áo vét, người kia cầm đồng hồ trên tay.

Người đàn ông trẻ tuổi nhận lấy nó và kiểm tra, sau đó cung cấp đưa cho Đường Nha Tuyết một tấm danh thiếp:

-"Đây là danh thiếp của thiếu gia. Xin chúc mừng, thiếu gia chúng tôi sẽ giúp cô hiện thực hiện bất kỳ nguyện vọng nào của mình."

-“Thiếu gia của cậu là ai?” Đường Nha Tuyết do dự nói, nhưng vẫn vươn tay ra nhận lấy tấm danh thiếp vàng đó.

  • “Hàn Lục Anh!” Người đàn ông nói.

    Đường Nha Tuyết cô ta đã bị sốc

    Nghĩ: "có chuyện vui rồi đây không ngờ cô ta có số tốt như vậy mình nên lợi dụng chuyện này"

Bạn đang đọc Mami,papa con là ai thế sáng tác bởi Butakookoo

Truyện Mami,papa con là ai thế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Butakookoo
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.