Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu khiển

Phiên bản Dịch · 978 chữ

- Hức..ơm..hức..hức

Tuệ Mẫn khóc nấc lên. Chả đoái hoài gì đến những khoái cảm, mặc kệ cho anh luận động. Mạc Phong thấy vậy liền ngừng lại, dựng cô ngồi thẳng lại, kéo cô lại lồng ngực mình ôm chặt. Anh khẽ an ủi:

- Tuệ Mẫn ngoan...

Anh ôm cô chặt nhưng bên dưới cự long ở tư thế này được đà đâm sâu hơn, nó đang trướng lên khiến cô hơi run lên:

- Ưm...ư

Cả người Tuệ Mẫn run lên. Mạc Phong xoa tay trên vùng lưng trắng trẻo của cô, ôm ấp cô 1 cách trìu mến trong lòng. Lúc này cô đưa tay lên gạt nước mắt, nằm im ủy mị trong bờ ngực rắn chắc của anh.

1 lúc sau cô khẽ nói:

- Phong...em muốn về lớp

Mạc Phong nâng cằm cô lên, nhìn thẳng vào đôi mắt còn vương lệ chút, thỉnh thoảng cô hơi nấc lên vô cùng đáng yêu. Điều này khiến anh muốn bức cô mãi không thôi. Tuệ Mẫn bị anh nhìn trực diện như vậy có hơi ngại. Cô vội liếc mắt xuống, cặp mi dài cong tinh tế tôn lên đôi phần đôi mắt ngấn lệ này. Anh nói nhỏ:

- Hôn tôi đi

Tuệ Mẫn nhẹ nhàng nhấc người lên chút, kéo hoa nguyệt ra khỏi côn thịt ấy, cô hôn lên môi anh 1 cách nhẹ nhàng, mềm mại chứ không như ai, hôn như muốn cắn chết con nhà người ta. Mạc Phong chưa thỏa mãn hết, anh nói tiếp;

- Hôn lên các cơ người tôi đi Mẫn cảm

Cô hơi khó chịu, nhăn mặt nhìn anh. Mạc Phong kéo hông cô đặt lại sát với cự long, nó lại trướng trong hoa nguyệt cô. Tuệ Mẫn hơi rên lên. 1 tay cô cầm chắc tóc đằng sau, 1 tay cô để che ngang trên bầu ngực tròn, nhẹ nhàng đặt môi lên từng thớ thịt người anh. Từ cổ trái, xuống vai, vòng qua vòng ngực, rồi lên sáu múi trên bụng anh. Mạc Phong mỉm cười, xoa đầu con mèo ngoan trong lòng. Anh nhẹ nhàng đặt cô lên bàn, vùi mặt xuống hoa nguyệt liếm láp mật dịch. Cô hơi ghê, nói nhỏ:

- Dơ đấy

Liếm cho sạch sẽ, anh ngửng mặt dậy, đưa tay búng vào hạt lựu ửng đỏ 1 cái, miệng cười cười:

- Đồ ăn của anh sao dơ được

Rồi Mạc Phong lấy chiếc áo lót rơi dưới sàn mặc vào cho cô. Nhẹ nhàng cài từng cúc áo một cách tiếc nuối. Anh kéo chiếc chân váy cô lại ban đầu. Đi lại tủ lấy 1 chiếc quần lót đen mặc vào cho cô. Tuệ Mẫn nhìn sang chiếc quần lót trắng của mình bị vứt trên sàn, cô hỏi:

- Còn chiếc quần kia...?

Mạc Phong ghé sát tai cô:

- Của tôi. 1 vật kỉ niệm trong buổi hôm nay

Tuệ Mẫn đứng xuống bàn, hơi cập rập chân, cuống quýt nói

- Em về

Cô toan quay đi thì anh kéo lại sát mặt. Như nhận ra điều gì, cô A 1 tiếng rồi nhún chân lên hôn môi anh. Xong rồi vội vàng chạy ra về. Mạc Phong ung dung ngồi xuống, cầm trên tay 1 chiếc điều khiển đen, nhếch miệng:

- Chưa xong đâu Mẫn cảm

Tuệ Mẫn chạy nhanh ra khỏi hành lang rồi bắt đầu run run bước đi. Nhưng chiếc quần lót đen anh mặc cho cô rất chi là thoải mái, chất vải mát, không bị bó, đặc biệt là vừa khít vòng mông của cô, như kiểu anh đặt riêng người may vậy.

Bước vào lớp, vì đây là hè rồi, ai cũng hoàn thành kì thi xong rồi nên đa số tụ tập lại chơi hoặc ngủ lúc điều hoà mát. Hôm nay lớp nghỉ khá nhiều, khoảng hơn 10 đứa đến lớp thôi. Đây là ngôi trường với học phí ngất ngưởng, cô vào học là nhờ học bổng đấy chứ. Vào đây thì được cái ai cũng hoà đồng. Chỉ có tên khốn như Mạc Phong mới làm cô khổ sở như này.

Trở lại bàn của mình nơi cuối lớp, cô gục xuống nằm. Chưa đầy 5 phút sau, Mạc Phong bước vào. Cả lớp nghiêm túc đứng chào. Ai ai cũng nhìn anh 1 cách lấm lết. Mạc Phong từ tốn nói:

- Cả lớp thi xong rồi, cứ thoải mái đi

Tuệ Mẫn biết rằng cô cũng phải nhập hội chơi nào đó thôi, không thì anh lại giở trò gì đây. Chưa kịp thực hiện điều đó thì anh lên tiếng:

- Lúc nãy Tuệ Mẫn có hỏi bài thầy chút. Giờ thầy mới giải đáp. Để thầy xuống chỗ em

Cô bạn bên cạnh Tuệ Mẫn nhìn cô nói:

- Điên à? Sắp nghỉ hè rồi bài vở gì nữa? Mình lên kia đây

Lũ bạn xúm lại góc trên chơi với nhau. 1 mình Tuệ Mẫn ngồi đây. Mạc Phong cầm theo 1 quyển sách đi xuống. nhẹ nhàng ngồi bên cạnh cô. Anh nhìn cô, nở 1 nụ cười khiến cô có phần hơi sợ. Anh lôi ra 1 chiếc điều khiển, nhấn nút màu đỏ. Tuệ Mẫn không hiểu gì thì tự nhiên chiếc quần lót đen hơi giật giật lên. Nó như đang tra tấn hoa nguyệt cô vậy, rung rung liên hồi khiến cô không thể ngồi im, khoái cảm dâng lên, mật dịch lại đang trực chờ sắp chảy. Tuệ Mẫn túm lấy váy, hơi run run:

- Phong ...hớ..em

Cô thở liên hồi, chiếc quần rung mạnh quá. Mạc Phong ngắm nhìn bộ dạng của cô 1 cách thích thú, nhẹ nhàng hỏi:

- Thích phải không Mẫn?

Đành phải tự cứu mình thôi. Cô đứng lên, nói to:

- Em xin phép đi vệ sinh chút ạ

Mạc Phong bị bất ngờ. Cả lớp nhìn dồn về phía hai người.

Bạn đang đọc Mẫn Mẫn của thầy của Lam Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Page2006
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.