Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở Lại Học Viện, Quan Chiến

Tiểu thuyết gốc · 1774 chữ

Quá trình hoàn thiện "Lôi Thần Hình Thức" sẽ rất dài, vẫn còn rất nhiều thứ chờ Tự Minh giải quyết. Đó là lý do vì sao Hồn Sư khó có thể tự sáng tạo hồn kỹ để chiến đấu, ngoài việc ỷ lại vào hồn hoàn.

Mỗi một người có thể sáng tạo ra hồn kỹ cho riêng mình, đều là những tuyệt thế thiên tài trên Đấu La Đại Lục. Nhìn vào Hạo Thiên Tông mà xem, “Loạn Phi Phong Chuy Pháp” chỉ đơn giản là cách vận dụng cơ bắp trên thân thể, phối hợp nhuần nhuyễn và lợi dụng phản lực sau mỗi lần công kích. Nó kết hợp hoàn hảo với vũ hồn Hạo Thiên Chùy, tạo nên căn cơ truyền thừa của Hạo Thiên Tông.

Hồn kỹ này còn là tiền đề, để tạo nên bí kỹ “Đại Tu Di Chuy”, trong đó có phương pháp “Tạc Hoàn”, đã khiến Hạo Thiên Tông vì thế mà mạnh mẽ bá đạo, trở thành đệ nhất tông môn một thời.

Hay “Phân Tâm Khống Chế” của Thất Bảo Lưu Ly Tông, cũng chỉ là một kỹ xảo vận dụng tinh thần và hồn lực đơn giản, nhưng cũng đã vô cũng nổi tiếng khắp giới hồn sư. Và còn rất nhiều ví dụ điển hỉnh khác nữa.

Hồn kỹ tự sáng tạo, tuy là thưa thớt nhưng đều vô cùng mạnh mẽ hoặc chí ít là hữu dụng với người sở hữu. Nó là căn cơ truyền thừa của cả một tông môn hay gia tộc. Cho nên, để biến ý tưởng “Lôi Thần Khải Giáp” thành hiện thực, cần sự kiên trì và khổ luyện rất nhiều của Trần Tự Minh.

Nếu có thể thành công, Tự Minh không chỉ có thêm một hồn kỹ để chiến đấu đơn giản như vậy, mà nó sẽ trở thành trụ cột, làm bàn đạp cho sự ra đời thêm nhiều hồn kỹ tự sáng tạo khác nữa.

Với nguồn ý tưởng phong phú từ kiếp trước, Trần Tự Minh tin tưởng, “Lôi Thần Hình Thức” chỉ là sự khởi đầu mà thôi.

Thời điểm chỉ còn hai ngày nữa là kết thúc kỳ nghỉ, Tự Minh mới chính thức từ biệt Lão Thôn Trưởng để trở lại Nặc Đinh sơ cấp học viện. Trước khi đi, vì lo lắng cho tuổi gia của lão, hắn đã dùng kim hồn tệ, mướn một phụ nhân trong thôn hằng ngày lo cơm nước và sinh hoạt.

Ban đầu lão một mực không đồng ý, cho rằng mình còn khỏe, còn minh mẫn có thể tự lo cho bản thân, nhưng trước sự cương quyết của Tự Minh cũng đành chấp nhận an bài của hắn.

Sau khi trở về học viện, suốt mấy ngày sau đó, Trần Tự Minh luôn dành ra một khoảng thời gian, để quan sát trước cổng học viện. Hắn muốn xác nhận chắc chắn một chuyện. Tự Minh có chút băn khoăn, phải chăng vì bản thân xuyên qua, sẽ vô tình làm thay đổi quỹ tích của thế giới này.

Hai ngày trôi qua, vẫn không thấy sự hiện diện của Đường Tam. Phải sang ngày thứ ba, thì Tự Minh mới thấy hai bóng dáng ông cháu, đang dìu dắt nhau đứng trước cổng học viện. Tiếp theo đó, một màn quen thuộc diến ra.

Kết quả không có gì thay đổi, Đường Tam vẫn gặp Đại Sư, vẫn bái hắn làm sư phụ. Chứng kiến toàn bộ, Trần Tự Minh chỉ khẽ nhếch miệng tử giễu.

”Xem ra, ta chỉ đang ảo tưởng viển vông mà thôi. Mình chỉ là một con kiến nhỏ, đừng mở mộng làm lay động cả một thế giới. Tốt nhất vẫn là chăm chỉ tu luyện đi! Đến khi đủ thực lực, nắm giữ vận mệnh bản thân rồi hẵng nghĩ đến chuyện thay đổi cuộc đời kẻ khác.”

Sau khi bái Ngọc Tiểu Cương, gặp gỡ Tiểu Vũ, tiếp theo Đường Tam sẽ theo Đại Sư tiến về Liệp Hồn sâm lâm, tìm kiếm hồn hoàn đầu tiên. Thời điểm trở về, sẽ có một trận chiến giữa công độc sinh với nhóm người Tiêu Trần Vũ.

Với bản tính ham chơi, nàng nhất định sẽ muốn làm ”Đại Tỷ Đầu" của học viện. Đến lúc đó, chắc chắn không tránh khỏi một trận chiến với hai người này. Hắn vô cùng háo hức chờ đến ngày đó.

Trần Tự Minh cần một đối thủ thật sự xứng tầm, để kiểm nghiệm chiến lực hiện tại của bản thân. Với kinh nghiệm chiến đấu phong phú của Đường Tam, sẽ giúp hắn mở mang không ít kỹ năng thực chiến. Học hỏi từ đối thủ cường đại, cũng là một cách hữu ích để hoàn thiện mỗi người.

Trưa ngày thứ bảy, kể từ lúc chứng kiến Đường Tam bái sư, ở rừng cây phía sau Học Viện, trên bãi cỏ đứng đối diện hai nhóm học sinh. Một bên là cao niên cấp, gần hai mươi người, dẫn đầu bởi Tiêu Lão Đại.

Đối đầu với họ, là một nhóm tổng cộng mười người, tất cả đều là nam sinh, chỉ duy nhất có một nữ sinh đơn độc, nhưng lại là người đứng trước nhất, dẫn dắt đội ngũ.

Tiểu nữ hài sở hữu một mái tóc dài, được đan lại gọn gàng, buông thõng phía sau lưng. Khuôn mặt phấn nộn, làn da hồng hào tóa sáng. Trên đầu là một chiếc nơ hồng hình tai thỏ, luôn luôn vểnh lên, trông vô cùng đáng yêu. Nàng đứng đó, tạo nên sự tương phản rõ rệt với đám đồng bạn còn lại.

”Hẳn đây là Tiểu Vũ a! Nhìn bên ngoài, không ai có thể tưởng tưởng ra được, nàng lại là một con mười vạn năm hồn thú hóa hình.”

Đứng dựa lưng vào gốc cây xa xa lặng lẽ quan sát. Trần Tự Minh đã thử mở ra Sharingan, tập trung trên người Tiểu Vũ, nhưng cũng không phát hiện ra dấu hiệu gì đặc biệt. Nhiều khả năng, phải chờ khi con mắt này tiền hóa lên những cấp bậc cao hơn, mới mong thấy được điều gì đó.

Mặc dù là một tiểu nữ hài, thân hình lại thấp bé hơn Tiêu lão đại một khoảng lớn, nhưng khí thế lại hung hăng vô cùng, không một chút yếu thế. Hai bên kiếm bạt nỗ trương, giằng co qua lại một hồi lâu, rồi mới cử người bước ra khiêu chiến.

Đừng ngoài quan sát Liễu Long cùng Vương Thánh đánh nhau được một lúc, thì phía xa đã thấy Đường Tam chậm rãi đi tới. Tiến lại gần đứng phía sau Tiểu Vũ, thì thầm.

Chỉ thấy cánh tay hắn bí mật thao tác, xuất ra từ hồn đạo khí bên hông ra ba viên đá, thuần thục phóng ra, lần lượt bắn trúng điểm yếu trên người Liễu Long, khiến hắn từ thế đang lao đến, liền té cái mặt cạp đất.

Tình huống bất ngờ, khiến cục diện trận đấu chợt thay đổi hoàn toàn. Vương Thánh từ chỗ thất lợi, lập tức đứng dậy lao về phía đối phương. Tận dụng sơ hở của đối thủ, nhanh chóng tiếp cận, ra đòn liên tục trên người Liễu Long, khiến hắn nhanh chóng gục xuống ngay sau đó.

Tất cả tiểu động tác của Đường Tam, mặc dù rất kín đáo, có thể qua mặt tất cả mọi người trên sân, nhưng không thể nào thoát khỏi con mắt Sharingan.

”Thủ pháp thật ảo diệu!"

"Vừa đảm bảo sự chính xác cũng như lực đạo, lại có thể phát huy đặc tính bí mật. Ám khí Đường Môn đúng là danh bất hư truyền nha!”

Ở cấp bậc nhất câu ngọc của Sharingan hiện tại, chỉ cho phép Trần Tự Minh nhìn thấy rõ từng chuyển động nhỏ của Đường Tam mà thôi, đợi khi đạt đến tam câu ngọc, mới có khả năng sao chép lại kỹ xảo này, nếu hắn muốn.

Tiếp theo đó, đến lượt Đường Tam lên sân. Không có gì bất ngờ, hắn nhanh chóng đánh bại Lăng Phong chỉ với một chiêu duy nhất.

Thấy tiểu đệ của mình liên tiếp bại trận, hơn nữa còn là những thất bại chóng vánh. Mặt mũi sắp sửa mất sạch, Tiêu Trần Vũ đành phải đích thân lên trận.

Mấy tháng trước mới đại bại trước Tự Minh, nhưng lần này đã khác. Tiêu Trần Vũ rất tự tin, kỳ nghỉ vừa rồi hắn mới thu được hồn hoàn, chính thức tấn cấp hồn sư. Hắn đang hừng hực khí thế, muốn khiêu chiến Trần Tự Minh một lần nữa, nhưng trước mắt, có dịp luyện tay với mấy tên công độc sinh này cũng không tệ chút nào,

Từ từ bước lên, giới thiệu danh hào cùng với phóng thích vũ hồn. Chỉ là một hồn hoàn màu trắng dưới chân thôi, nhưng cũng đủ khiến đám tiểu đệ phía sau điên cuồng gào thét không ngớt.

Tiêu Trần Vũ chưa kịp tẩn hưởng giây phút huy hoàng này, đã thấy ánh vàng sáng rực, tỏa ra từ trăm năm hồn hoàn, như muốn lóe mù còn mắt hắn.

Toàn trường một phen im bặt, cả đám trợn con mắt lên, thẫn thờ nhìn thứ vừa hiện diện dưới chân Đường Tam.

”Trăm năm hồn hoàn!”

Tiêu lão đại giật bắn người một cái, hoảng sợ hét toáng lên. Hắn dường như không tin vào những gì bản thân đang chứng kiến.

Tiêu Trần Vũ biết rõ, muốn có được hồn hoàn không phải là chuyện dễ dàng, sở hữu được hồn hoàn trăm năm lại càng khó khăn hơn. Hắn là con của thành chủ Nặc Đinh Thành, cũng chỉ kiếm được cho mình thập niên hồn hoàn mà thôi.

Lúc này, Tiêu Trần Vũ đã có phần thối ý. Nhìn hồn hoàn màu vàng dưới chân Đường Tam, cùng với Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ vô cùng bất phàm trên eo, hắn ngầm phỏng đoán. Tên công độc sinh trước mắt này, thực lực chắc chắn rất mạnh, nhiều khả năng có bối cảnh không hề tầm thường.

Nhưng tên đã lên dây, nhất định phải đánh một trận, không vì mặt mũi của riêng mình, thì cũng là bộ mặt của thành chủ cha hắn.

( Nếu thấy hay thì hãy cho mình một đề cử, tặng kèm TLT với KP thì càng tuyệt vời.

Nó tiếp thêm rất nhiều động lực để mình hoàn thành bộ truyện này)

Bạn đang đọc Mang Sharingan Trọng Sinh Đấu La sáng tác bởi TrầnHữuĐịnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrầnHữuĐịnh
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 331

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.