Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có Người Tìm Nàng Bàn Chuyện Sinh Đẻ

Tiểu thuyết gốc · 1101 chữ

Nàng mua xong thuốc hiện tại nên đi chở về để bào chế.

Hiện tại tầm khoảng 8 giờ, Kim Mãn Hề đi về tới bên trong tiểu viện thì thấy có một số người lạ mặt đang đứng, nhưng có một người là nàng mới gặp đây đó là Hàng Hành, chắc là có người tìm nàng nên được hắn dẫn tới đây mà.

Hàng Hành đang đứng chờ vừa nhìn ra ngoài cửa thì thấy Kim đại phu bước vào, nên đi nhanh chân ra chào đón: “Kim đại phu ngài đã về a.”

“Ừm vừa đi ra ngoài mua chút dược liệu, sao vậy chúng ta không phải vừa mới gặp đây sao, Định đội trưởng lại có vấn đề gì cần đến ta à.” Mãn Hề trả lời.

“Đâu đâu, đội trưởng đoàn chúng ta vẫn tốt, chỉ là sáng nay sau khi ngài đi thì có một vài người đến hỏi về tin tức của ngài, nói là có người trong nhà bị thương cần tìm ngài chữa trị.”Hàng Hành kể ra.

“Ôh… đã có người tìm ta chữa trị sao.” Mãn Hề cố tỏ ra ngạc nhiên nói.

“Đây vị này là huyện lệnh đại nhân nói có việc tìm ngài gấp lắm ạ.” Hàng Hành lui ra phía sau chìa bàn tay về một vị trung niên nam nhân đầu tóc hoa râm nói.

Mãn Hề nhìn qua thì thấy ngoài vị đại nhân này ra phía sau còn đi theo 4 người chắc là người trong quan phủ theo để bảo vệ.

“Chào Kim đại phu ta họ Mễ là huyện lệnh của Tuyết Phỉ thành, hôm nay có việc gấp mới mạo muội đến tìm mà không hề hỏi thăm trước, mong đại phu thông cảm.” Mễ Phú bày tỏ vẻ thong dong chính trực của người làm quan ra chào hỏi.

“Không sao Mễ đại nhân khách sáo rồi, ta rất hoan nghênh những người có nhu cầu chữa trị đến tìm.” Mãn Hề mỉm cười nói.

“Đừng đứng ngoài đây vô phòng ngồi, tại vì chỉ mới chuyển đến nên không có nước trà giao đãi mong vài vị thông cảm.” Mãn Hề mời mọi người vào nhà.

Vừa ngồi xuống thì Mễ đại phu vào luôn vấn đề nói: “ Không dấu gì Kim đại phu, ta tới đây tìm ngài là ôm 1 tâm lý may mắn rất lớn, tại vì mong ngài có thể tạo ra kỳ tích.”

Mễ Phú dừng một chút nói tiếp: “Phu nhân của ta sắp sinh nhưng mấy ngày nay đi tìm đại phu khám thì đều nói thai nhi quá lớn không sinh ra được rất có thể 1 thi hai mạng nói ta phải chuẩn bị tinh thần sớm.”

“Xin hỏi Kim đại phu có cách nào có thể giúp phu nhân và hài tử nhà ta bình yên vượt qua hay không?” Mễ Phú chân thành hỏi.

Tại vì hắn là già mới có con, hắn và phu nhân là dựa nhau mà sống, hắn không có ý định nạp thiếp, nghĩ hai người an an ổn ổn có một mụm con cái là được, không cầu nhiều, nhưng chuyện lại không dễ dàng như thế, những ngày này làm hắn ăn không ngon ngủ không yên, tìm đủ mọi cách không bao giờ bỏ cuộc cho tới một ngày chính là ngày hôm nay hắn nghe về Kim đại phu, có thể cứu người mà những đại phu khác không thể cứu dấy lên cho hắn một niềm hy vọng, thế nên hắn tức tốc tới tìm, mong rằng sẽ có thể thay đổi một vài đều.

Mãn Hề nghe thế hỏi: “ Bao nhiêu ngày nữa dự đoán sẽ sinh.”

“2 ngày nữa sẽ chuyển dạ sinh.”Mễ Phú nói.

Mổ đẻ không khó đối với nàng, nàng sinh sống trong quân đội, người nhà của quân nhân cũng được cho phép theo vào sống cùng, nói cách khác là vợ của những quân nhân đó cũng được gọi là quân tẩu, vì là nhân lực có hạn nên nàng cũng qua khoa sản phụ mổ rất nhiều lần, cũng được mổ chính rất nhiều lần, nên cũng có kinh nghiệm.

Vì thế nên nàng nói: “Vì thai nhi lớn nên có khi sẽ hết nước ối sớm và sẽ chuyển dạ sớm hơn nên là ta đề nghị đại nhân ngài chuyển phu nhân ngài đến đây ở để ta có thể dễ dàng theo dõi, yên tâm chỗ ta có phòng cho bệnh nhân. Ta sẽ kêu người sắp xếp phòng trước tối nay ngài có thể đưa phu nhân đến, ta đảm bảo mẫu tử sẽ đều bình an.”

“Nhưng ta phải nói trước, ta sẽ dùng dao để hỗ trợ cho việc sinh nở của phu nhân, nói chính xác hơn ta sẽ động dao trên người của phu nhân ngài, nhưng ngoài việc sau khi lành sẽ lưu sẹo, sức khỏe phải giữ gìn nhiều hơn cẩn thận hơn một chút, ngoài ra sẽ không có việc gì, ý Mễ đại nhân như thế nào?” Mãn Hề hỏi luôn đồng ý thì nàng mổ, không đồng ý thì nàng đành lực bất tòng tâm vậy, đều nên nói đều nói hết rồi.

“Ta đồng ý chỉ cần mẫu tử bình an cái gì ta đều nguyện ý.” Mễ Phú mắt rơm rơm nước mắt vui mừng đáp.

“Tối nay ta sẽ đưa nàng qua, mong Kim đại phu chăm sóc dùm.” Mễ Phú cười nói.

“Ta sẽ tận lực Mễ đại nhân xin yên tâm.”

Hàng Hành ở một bên nghe cũng vui mừng, nếu mọi việc diễn ra thuận lợi thì sau này có thể làm Mễ đại nhân thiếu đoàn đội của hắn 1 ân tình, sẽ giúp hắn dễ làm nhiều việc ở tương lai hơn.

Khách sáo chào hỏi vài câu sau đó vì ai cũng đạt được mục đích của mình nên tan đi.

Trong sân tiểu Tráng với tiểu Tú đang giặt ra mền, vì đang là mùa hè nên mền rất mỏng, trải qua 1 cơn nắng gắt buổi trưa chúng sẽ hoàn toàn được phơi khô. Những lớp ra vải dùng để bọc nệm bông còn mỏng hơn nữa nên hoàn toàn không có vấn đề gì.

Bên cạnh đó cũng có một vài đồ dùng nhà bếp được rửa sạch úp lên, trên một cái bàn gỗ nhỏ đang bày biện một số rau xanh cùng thịt, nguyên vật liệu nấu ăn cho trưa nay cùng buổi tối cũng được rửa sạch ở đây.

Bạn đang đọc Mạt Thế Đến Rồi Làm Ruộng Thôi ! sáng tác bởi claradinh_vn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi claradinh_vn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 171

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.