Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mấy nữ khủng bố

Tiểu thuyết gốc · 2937 chữ

KENG...

Tiếng rút kiếm vang lên, Kiếm Phán Xét của Sở Nhan được rút ra khỏi vỏ.

Được Lý Minh bỏ giá lớn nâng cấp, kiếm Phán Xét đã là vũ khí 7 sao, kỹ năng của nó cũng có thể khống chế cường giả dưới Tam Chuyển.

"Kiếm Đoạn Sơn Hà..."

Kiếm vừa rút, Sở Nhan ánh mắt chiến ý và sát ý bùng phát, một kiếm chém xuống kẻ vừa đánh lén.

Kiếm khí khổng lồ hình lưỡi liềm chém ra, bay vút về kẻ kia.

BÙM...

Một tiếng nổ rung trời vang lên, cùng với đó dưới mặt đất bị chẻ ra làm đôi kéo dài không thấy điểm cuối.

Mà ở giữa kiếm khí là một cái xác của một con báo màu tím bị chém làm hai.

"Hừ...quả nhiên còn giấu tay trong, đám quái thú này đã tiến hóa thêm một bậc rồi...": Cho kiếm vào vỏ, Sở Nhan ánh mắt khinh thường nói.

Nàng đã luôn cảnh giác từ đầu, chỉ cần có chút động tỉnh nàng liền ra ray, đây chính là kinh nghiệm của một chuyên nghiệp thật sự.

Mà con quái thú nàng giết có cấp bậc Nhất Chuyển cấp 5, nó ẩn giấu trong đám quái thú cấp thấp chờ thời cơ đánh lén.

" hihi...dì Nhan bạo lực quá đấy, không sợ ông xã chê sao? ": Hoa Ý Nguyệt lên tiếng cười trêu.

"Tiểu Nguyệt đang ghen sao?, ông xã sủng hạnh ta nhiều hơn em đấy...": Sở Nhan nghe vậy không chịu yếu thế, ánh mắt trêu tức khoe ra dáng người thành thục bạo mãn đầy săn chắc nhưng không kém phần mềm mại dẻo dai của mình.

Hoa Ý Nguyệt trừng mắt bà dị nhỏ của mình, chẳng phải có sức lực hơn nàng thôi sao, lần sau nàng sẻ không thua.

"Được rồi, chúng ta nên tập trung chuuện chính đi...": Đỗ Nhược Na lên tiếng cắt đứt màng đấu khẩu.

Ánh mắt híp lại nhìn 8 thân ảnh to lớn hung tợn trớn mặt.

Tất nhiên không chỉ có mỗi Lôi Báo ẩn nấp trong đám quái thú bình thường.

Ba tên kia chỉ là đánh lạc hướng thôi, quân đoàn nhân loại chỉ cần một chút sơ xuất thôi nhất định sẻ bị toàn diệt.

Đám quái thú này đã tiến hóa đến mức đã biết sử dụng âm mưu quỷ kế rồi.

Chuyện này cũng bình thường, thế giới tiến hóa đâu chỉ có nhân loại mạnh lên.

Đám quái thú cũng tiến hóa lên Nhất Chuyện số lượng thậm chí còn vượt qua nhân loại nhiều.

Những con quái thú ẩn nấp thấy đã bị lộ liền hiện thân hợp lực, trong 8 con này có tới 4 con quái thú cổ đại.

"8 con à...vậy mỗi người một con nhé...": Vương Uyển lắc lư 9 cái đuôi yêu mị nói.

"Được thôi, loại mặt hàng này không cần chúng ta hợp lực...": Jessica cũng thuộc loại hiếu chiến nên vừa nghe liền đồng ý.

Mấy nữ khác cũng không có ý kiến, với thực lực của các nàng hiện tại, đánh với đám quái thú cấp bậc thấp hơn bản thân không cần dùng tới hợp kích, hơn nữa đây là một cơ hội tốt để rèn luyện thực chiến.

"Vậy xem hai hạ mục tiêu trước nhé, em đi trước đây...": Đỗ Nhược Vân tinh nghịch cười nói, sau đó tạo thành một băng thương khổng lồ ném về một con Băng Quy cùng hệ với mình.

Băng Quy thấy chiêu đánh tới liền rút vào mai rùa phòng thủ, đám quái thú khác thấy vậy lùi lại tránh né.

Ầm...

Băng thương va chạm mai rùa đánh nó văng ra xa, tuy nhiên không tạo sát thương quá lớn cho Băng Quy.

Gào...

Nó ló đầu ra rống lên phẩn nộ, miệng há to phun ra hàng vạn gai băng về phía Đỗ Nhược Vân.

Đỗ Nhược Vân cong khóe môi, tạo ra một cái tường băng khổng lồ chặn công kích của nó.

Sở dĩ nàng chọn đối thủ khỏ chơi thế này vì muốn luyện tay, nâng cao kinh nghiệm thực chiến và thành thục khống chế lực lượng.

Nàng tuy tính cách có chút trẻ con nghịch ngợm nhưng rất thông minh lanh lợi, biết làm sao để rèn luyện tốt nhất.

Trong khi Băng Quy đang dùng chiêu, nàng liền dùng bộ pháp của khổ tu giả lướt ra sau Băng Quy, lần nữa ngưng tụ ra một cây băng thương nhắm ngay cái đuôi đang lòi ra của nó phóng đi.

Phụt...

Gào...

Băng Quy như heo bị chọc tiết gầm lên thảm thiết, cúc hoa đã bị một cây băng thương cắm vào, thốn đến tận rốn.

Thấy Đỗ Nhược Vân đã lên, Hoa Ý Nguyệt cũng không nhịn được lên tiếng. "Vậy thì tôi cũng lên đây..."

"Sóng Âm Phong Bạo..."

Hoa Ý Nguyệt tay đặt lên cổ cầm, ngón tay thon dài tinh xảo nhẹ khẩy một cái.

Một luồng sóng âm cường đại tạo thành một cột lốc xoáy bắn về một con đại bàng màu tím.

Tử Phong Điêu thấy sinh vật nhỏ yếu kia tấn công mình, ánh mắt sát ý nổi lên.

Hai cánh nó vổ mạnh tạo ra một cơn lốc màu đen bắn tới đối chọi với lốc sóng âm của Hoa Ý Nguyệt.

Tuy nhiên Tử Phong Điêu chỉ là Nhất Chuyển cấp 2 sao có thể đấu lại một Nhất Chuyển đỉnh phong như Hoa Ý Nguyệt, hơn nữa còn được buff bẩn.

Lốc đen ngay lập tức bị lốc sóng âm đánh tan, tuy nhiên cũng khiến nó chậm lại trong giây lát.

Tử Phong Điêu nhân cơ hội né tránh, sau đó dùng sở trường tốc độ lao đến Hoa Ý Nguyệt.

Hoa Ý Nguyệt tuy lần đầu thức chiến với quái thú nhưng nàng rất bình tỉnh.

Thấy Tử Phong Điêu lao tới nàng vận dụng bộ pháp khổ tu né tránh.

Tuy bộ pháp không nhanh bằng tốc độ của Tử Phong Điêu nhưng thắng ở ảo diệu.

Hóa Ý Nguuệt chỉ lách người một cái đã có thể dễ dàng tránh thoát.

Một tay cầm cổ cầm, một tay gãy đàn, đao khí sóng âm lao về phía Tử Phong Điêu.

Vì khoản cách quá gần nó không kịp né tránh liền trúng chiêu, bị đao khí sóng âm cắt nhiều nhát vào người.

Tuy nhiên quái thú dạ dày thịt béo, dù Tử Phong Điêu không thiên về phòng ngự, trúng chiêu này cũng chỉ bị thương, không chí mạng.

Gào...

Toàn thân bị thương, nó đau đớn rống lên phẩn nộ lao về phía Hoa Ý Nguyệt, nàng như củ thong dong né tránh rồi phản kích.

Sở dĩ Tử Phong Điêu có thể sống sau chiêu đao khí sóng âm là vì Hoa Ý Nguyệt cố ý giảm lực lượng xuống.

Mục đích của nàng là rèn luyện thực chiến nên không muốn đối tượng rèn luyện chết quá nhanh, nếu không với thực lực của nàng có thể giết Tử Phong Điêu trong một chiêu.

Bên này Vương Uyển cũng chọn mục tiêu là một con Lôi Lang có tốc độ nhanh, nhưng nhìn hiện trường bây giờ có chút cạn lời.

Cổ Lôi Lang quái thú cổ đại thiên về tốc độ, đang bị Vương Uyển rượt chạy như chó, không ngừng kêu ẳng ẳng chưởi cha mắng mẹ.

Nó có tốc độ cực nhanh thì đúng rồi nhưng chiêu thức của Vương Uyển là hóa chín ngọn lửa thành nhiều bánh xe bay với tốc độ nhanh không kém nó, hơn nữa sức nóng khủng khiếp của Lam Hỏa khiến nó sợ hãi, chỉ cần dính một chút là nó đi bán muối ngày.

Lôi Lang vừa chạy vừa chật vật tránh né, khổ không thể tả.

Jessica cũng không kém, nàng dùng năng lượng tạo thành một cái lưỡi hái tử thần màu đỏ thẩm kết hợp với trạng thái hóa quỷ nữ càng kích thích ánh mắt, yêu mị đến cực hạng.

Từng đường từng đường chém phát ra, lưỡi hái trong tay nàng thuần thục múa ra, mỹ lệ nhưng đầy chết chóc.

Đối thủ của nàng là một con bọ ngựa khổng lồ to bằng nhân loại với hai cái tay như hai thanh kiêm sắt bén liên tục đón đở từng đường chém của Jessica.

Tốc độ xuất chiêu của cả hai cực kỳ nhanh, mắt thường chỉ có thể nhìn thấy ảo ảnh ra chiêu thôi, hơn nữa mỗi đường chém của hai người đều tạo ra đao khí tàn phá xung quanh.

Xung quanh cả hai hiện tại có chi chít vết chém, dài ngắn khác nhau...

"Xem ra các em ấy bắt đầu quen dần với thực chiến, kinh nghiệm chiến đấu đang tăng dần lên...": Sở Nhan chống kiếm xuống đứng quan sát mấy nữ chiến đấu.

Dưới chân nàng là xác của Mộc Cự Long, một con khủng long cổ dài biến dị với kích thước to gấp 5 lần khủng long cổ dài bình thường.

Trên thân nó là vô số vết thương dài sâu do kiếm gây ra cùng với một kiếm ngọt sớt chém bay đầu.

Với thực lực hiện tại của nàng, đám quái thú này không có giá trị thực chiến nào, nàng liền đánh nhanh giết gọn.

"Hihi...mấy người chúng ta đang lúc rảnh rổi, sao không cá cược xem ai trong số các nàng đánh bại quái thú trước...": Hứa Thanh Nhã ngồi trên một bông hoa hồng khổng lồ cười nó.

Bên dưới là một cục thịt không còn nhận ra hình hạng đang bị những đây leo khổng lồ có gai nhọn quấn chặc, nghiền nát thành một cục thịt.

Hứa Thanh Nhã có ký ức kiếp trước nên kinh nghiệm chiến đấu khỏi phải bàn, nàng cũng lười thực chiến.

"Cược cũng được, nhưng phải có vật cược mới thú vị...": Đỗ Nhược Na vổ hai cánh bướm đen cười duyên lên tiếng.

Dưới đất là một bộ xương trắng khổng lồ, nhìn kết câu xương có vẻ là một con bò.

Nó bị Đỗ Nhược Na dùng bóng tối ăn mòn sức sống và huyết nhục, đến khi chỉ còn một bộ xương.

Quả không hổ là sát thủ vương, ra tay đủ tàn bạo lãnh khốc.

"Vậy thì chún ta cược một ngày ở riêng với ông xã nhé, người thắng sẻ được độc quuền ông xã 1 ngày, thấy thế nào?" : Arianne tay cầm quyền trượng, 12 cánh thiên sứ vổ nhẹ lơ lửng trên không.

Mà mục tiêu của nàng đã biến thành một con nhím với hành vạn cây thương ánh sáng cắm xuyên người, thảm vô cùng.

" Quyết định vậy đi...": mấy nữ còn lại đồng ý với vật cược này.

Mà trong lúc chúng nữ đang đùa giởn đám quái thú thì bên này, Hàn Hùng Tâm và 10 vị thiếu tướng đã hóa đá, há hốc mồm trước màng chiến đấu...à không, phải nói là hành hạ mới đúng.

Vì nhìn thế nào cũng giống đám quái thú này là đang bị mấy nữ đè ra đánh, hơn nữa còn là đùa dỡn chứ không phải nghiền ép bình thường.

"Đại tướng quân...ngài thấy, nếu là ngài đấu với các vị nương nương thì có mấy phần thắng...?": Một tên trong mười người tò mò lên tiếng hỏi.

"Không có của thắng...": Hàn Hùng Tâm không hề suy nghỉ nói ra.

"Hả?" : Đám thiếu tướng nghe liền kinh ngạc.

Theo lý thì không đến mức đó chứ, dù sao kinh nghiệm chiến đấu của lão cũng phong phú, không đến mức không đánh lại.

Nhìn đám thuộc hạ khó hiểu, Hàn Hùng Tâm liền lên tiếng giải thích. "Ta đúng là có kinh nghiệm phong phú nhưng đứng trước thực lực tuyệt đối, chút kinh nghiệm kia không đáng nhắt tới..."

"Các ngươi có phát hiện gì không?..., các vị nương nương nãy giờ vẫn chưa đánh toàn lực, hơn nữa còn là chưa tới 3 phần lực."

"Cái cuối cùng..., sức mạnh cơ thể của các ngài ấy đều vượt xa ta, dù ta có kinh nghiệm thực chiến đi nữa thì với sức mạnh cơ thể kia, họ có thể dễ dàng phản ứng tránh né các đòn tấn công của ta, như vậy thì đánh thế nào?"

Đám thiếu tướng nghe Hàn Hùng Tâm nói thì mới để ý, đúng như lổ ông nói, từ cơ thể mấy nữ phát ra một loại khí thế vô hình khiến bọn hắn run sợ.

Có lẻ đây chính là khí thế của sức mạnh cơ thể, sự áp bách vô hình.

Không chỉ mấy người Hàn Hùng Tâm kinh ngạc trước thực lực của chúng nữ.

Cả đế quốc đang quan sát qua màng ảnh nhỏ cũng thất thần há hốc miệng nhìn trân chối.

Cảnh Tượng chiến đấu này quá chấn động nhân tâm, thực lực nghiền áp một cách tuyệt đối.

"Hahaha...xem ra bệ hạ tốn không ít máu để bồi dưỡng họ...": Trong Hoa gia, cả gia đình Hoa Học Bá đang quan sát chúng nữ chiến đấu, Hoa Học Bá nốc một cốc bia cười lớn nói.

Từ sau khi đế quốc được thành lập, lão bận tối tăm mặt mũi mày, hôm nay mới được xã hơi một chút.

Lão cũng được Lý Minh cho một dị năng được kết hợp nhiều dị năng biến hình khiến chiến lực của lão tăng mạnh, thậm chí còn mạnh hơn Hàn Hùng Tâm.

"Bệ hạ đúng là ngày càng khó nhìn thấu, phải có tài lực như thế nào mới có thể bồi dưỡng ra những cường giả thế này chứ...": La Phương Hoa một bên cũng lên tiếng cảm thán.

"Vậy con xin bệ hạ thêm một dị năng nữa chắc là được nhỉ...": Hoa Học Hành một bên cũng chẹp miệng lên tiếng.

"Ông đừng có tham lam, bệ hạ giúp chúng ta nhiều như vậy đã là tốt lắm rồi...": Sở Như Ý thấy lão chồng nổi lòng tham liền nhéo tai hắn mắng một trận.

Bốn người Hoa gia nàng đều được Lý Minh tặng cho một cái dị năng biến hình kết hợp từ mấy trăm loại dị năng.

Chiến lực của bọn họ đã vượt xa cùng cấp nhiều.

Gia đình bốn người cười nói vui vẻ, vừa quan sát chiến đấu.

Có người vui thì cũng có kẻ buồn...

Lúc này cách chiến trường trăm cây chuối, có hai thân ảnh với khuôn mặt âm trầm chảy nước.

Hai người này chính là tên dị tộc và Phùng Mạnh...

"Ngươi nói xem, chúng ta có nên ra mặt không?" : Phùng Mạnh ánh mắt âm trầm lên tiếng hỏi.

"Ra cái rắm...ra ngoài đó để bị người ta đè đánh à...": tên dị tộc tức không có chổ phát tiết, thấy Phùng Mạnh hỏi liền lên tiếng chưởi mắng.

"Vốn dĩ kế hoạch đang tiến triển tốt, lại bị mấy con tiện nhân kia phá hỏng, đúng là tức chết ta...": Tên dị tộc nộ khí sung thiê nói.

Mấy ngày nay hắn đã lên kế hoạch kỷ lưỡng cho trận này.

Đầu tiên tập hợp toàn bộ đàn em dưới tay, sau đó giả dạng thành thú triều âm thầm thu nhặt máu huyết nhân loại.

Mọi chuyện vẫn đang tiến triển xuông sẻ nhưng không ngờ đên phút cuối lại nhảy ra mấy con ả kia phá hỏng kêa hoạch của hắn.

Vì bên Liên Minh Tự Do đang phòng thủ rất gắc nên hắn không thể ra tay, hơn nữa một khi ra tay khả năng cao Lý Minh sẻ xuất hiện đuổi giết.

Suy đi tính lại lại chỉ có thể âm thầm làm việc, chỉ cần không để lộ bản thân là được.

Hiện tại, một tên nhân loại cũng chưa bắt được thì toàn quân đã bị diệt hơn một nữa, như vậy sao không tức giậm được.

Hắn có thể cảm nhận đám nữ nhân kia thực lực rất mạnh, có khả năng uy hiếp đến tính mạng của hắn.

Nếu mù quáng ra tay, đám nữ nhân này sẻ làm gỏi hắn ngay lập tức.

Phải biết tên dị tộc này cực kỳ mạnh, có thể đánh ngang tay với Lý Minh lúc trước.

Một người như thế vậy mà cảm nhận nguy hiểm từ chúng nữ, đều đóa cho thấy các nàng rất mạnh.

"Huy bỏ kế hoạch...": Tên dị tộc hít sâu một hơi nghiến răng lên tiếng.

Hắn biết hiện tại không còn cơ hội thắng nào cả, có đánh tiếp cũng không được gì mà còn tổn thất nặng thêm.

Phùng Mạnh ánh mắt âm trầm không cam tâm nhìn chúng nữ, hắn có ý đồ xấu với các nàng, đi như vậy hắn thật không cam tâm.

Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, dù hắn hiện tại biến thành bộ dạng người không ra người, ma không ra ma nhưng bản tính dâm dục vẫn không thay đổi.

Khi nhìn thấy chúng nữ xinh đẹp như thế hắn đã nổi sắc tâm tà ác.

Hít sâu một hơi đè nén ham muốn bản tính, Phùng Mạnh gật đầu với tên dị tộc.

Cả hai nhìn chiến trường một chút, tên dị tộc liền ra lệnh cho quân đoàn quái thú rút lui, bản thân cũng xoay người chuẩn bị rời đi, nhưng....

"Đã đến rồi sao vội đi thế..."

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.