Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu tiên của cậu dành cho anh

Tiểu thuyết gốc · 1455 chữ

Ngủ tới sáng, nói là sáng nhưng trời chỉ mới tờ mờ là cậu đã dậy chuẩn bị thức ăn sáng cho Cao Tiến, vì cậu biết vào mỗi sớm hắn sẽ dậy để tập thể dục nên cậu sẽ nương theo giờ hắn mà tỉnh sớm hơn để kịp chuẩn bị thức ăn, dần dần cũng đã là thói quen hằng ngày của cậu. Chuẩn bị xong, Mộc Mộc ngước nhìn đồng hồ đã thấy đúng 6h liếc mắt lên cầu thang, Cao Tiến trong bộ thể thao nhìn vô cùng đẹp trai, mỗi bước đi của hắn mạnh mẽ và đầy nam tính, làm cậu nhìn đến ngây cả người, đây cũng có thể coi là hạnh phúc nhỏ nhoi của cậu. Bước xuống tới sảnh hắn đã thấy cậu chuẩn bị sẵn giày cho hắn, thức ăn trên bàn cũng đã được bày xong, liếc mắt xong quanh thì thấy cậu đang ngẩn người nhìn hắn, trên đầu vẫn quấn một lớp vải mỏng màu trắng còn vương chút máu, hắn hừ một tiếng sau đó nói thầm " giả tạo cho ai xem chứ, lẳng lơ ". Sau đó, ra cửa đeo tai nghe đi tập thể dục, sau hơn 1 giờ thì Cao Tiến  tập thể dục về, hắn lại bàn ăn sáng rồi lên lầu thay đồ tiện thể đưa tên trai bao kia về nhà.( Vì hôm nay là chủ nhật nên cả hai được nghỉ học á 😋 ). Cả một quá trình ngay cả ánh mắt liếc nhìn hắn cũng chẳng thèm cho cậu, thấy hắn rời đi thì cậu biết hôm nay bản thân phải đi viếng một mình. Lên lầu Mộc Mộc sửa soạn lại bản thân một chút, tiện thể quét dọn nhà cửa xong cậu mới đi ra khỏi nhà.( Vì cậu không muốn mấy gia nhân trong nhà gây khó dễ, nên thường làm hết mọi việc để tránh phiền phức ). Tới ngôi mộ của Cao lão gia, cậu quét dọn sạch sẽ lá khô rụng xung quanh rồi bày trái cây, cắm ít hoa vào bình, tiện thể thắp cho ông một nén nhang, xong thì dựa đầu vào bia mộ tâm sự " Gia gia à, con bây giờ đã 18 tuổi rồi, con cũng yêu anh ấy được 12 năm rồi. Con sắp không biết bản thân mình là gì nữa rồi. Gia gia à, con mệt quá. Con không biết bản thân sẽ kiên trì được bao lâu nữa đây ".

              Nói rồi cậu ngồi đó rất lâu, cơ hồ như một thế kỉ đã trôi qua, cậu cũng không muốn để ý vì bây giờ cậu chỉ muốn yên tĩnh như thế này, không ai bàn tán, chỉ chỏ cậu, cũng không ai gây khó dễ với cậu, cứ như thế thanh tĩnh biết bao. Cậu cũng là con người, cậu cũng có trái tim.

              Cậu biết đau không ? Biết chứ

              Cậu biết khóc không ? Biết chứ

              Thế sao cậu cứ cố chấp theo đuổi thứ mà có lẽ cả đời cũng không thuộc về cậu ? Có lẽ bản thân cậu cũng không biết.

              Cứ ngồi đó ngẫm nghĩ một hồi thì trời cũng đã tối, cậu đứng dậy mệt mỏi về nhà, cậu nghĩ chắc cũng chẳng ai để ý đến cậu đâu, không chừng họ còn không biết cậu đã ra khỏi nhà, suy nghĩ thế nên cậu cứ từ từ về nhà, thông thả bước đi, vừa đi vừa cất tiếng hát, giọng hát của cậu trong trẻo biết bao, làm cho người ta khi nghe thấy như lạc vào nơi tiên cảnh, nhẹ nhàng mà thanh thản, cậu lúc này cứ như một đứa trẻ vậy, vô tư, vô lo.( Cứ thế này mãi thì tốt biết mấy🥺). Cậu thì còn đang vui vẻ nên đâu biết sắp tới đây cậu sẽ phải hứng chịu điều đáng sợ như thế nào.( Bật mí xíu 🤫, Cao Tiến về nhà từ lúc trưa đến tận tối không thấy cậu về nên tưởng câu đi chơi với trai á 😋)

           Về đến nhà, cậu đã cảm thấy lo lắng, bồn chồn khi thấy người hầu trong nhà đang quỳ gồi xếp thành hai hàng cả người thì run rẩy, trên mặt đất đầy những vết thuỷ tinh vỡ vụn. Cậu khẽ rùng mình, bước nhẹ vào bên trong, đập vào mắt cậu là hình ảnh Cao Tiến với vẻ mặt lạnh lùng, cao ngạo pha lẫn vài phần hắc ám đang ngồi trên sofa, tay cầm ly rượu vang đỏ lắc nhẹ, chân thì đang bắt chéo để lên bàn. Thấy cậu về hắn liếc mắt đưa tay đập vỡ ly rượu trong tay rồi cất giọng khàn khàn nói " Còn biết đường về à. Sao ? Đi chơi vui không ?". Nói rồi hắn đứng dậy tiếng lại cậu, cậu từ đầu đến cuối bị doạ đến mất hồn, miệng cứ lắp bắp chẳng nói được câu nào ra hồn " e.....em....m..m....k.h....ông.....c....o...o..ó ". Nghe thấy cậu nói, hắn tức giận quát lớn " Cmn, không có. Cậu coi tôi là thằng ngốc để cậu quay vòng vòng à ", " Hôm nay, tôi sẽ cho cậu biết hậu quả việc chọc giận tôi ". Nói xong hắn thẳng thừng vác cậu lên  đi một mạch lên phòng, chẳng để ý đến cậu nói gì, gải thích thế nào cứ thế mà đi. Lên tới phòng, hắn không thương tiếc thẳng tay ném cậu xuống chiếc giường lớn, sau đó đè lên người cậu " Cậu thiếu thốn đến mức đi kiếm trai rồi à, m* nó, tôi ngay lập tức thoả mãn cậu ". Nói rồi, Cao Tiến cuối xuống mạnh mẽ hôn lên đôi môi của cậu một cách mạnh bạo không để cho cậu có thêm thời gian để giải thích. Hắn cứ hôn đến khi mặt cậu đã đỏ thì hắn mới buông tha cho đôi môi của cậu rồi cứ thế chuyển xuống cái cổ trắng nõn nà của Du Mộc, không thương tiếc mà để lại hàng loạt vết ửng đỏ cùng dấu răng cắn  như đang đánh chủ quyền vậy.

             Cậu sợ hãi run rẩy cất tiếng nói. " Đ....ừng.....mà.....x...in....a..nh...đ...oó ". Á...á

              Hắn đang trong cơn thú tính nên chẳng thèm nghe lời cầu xin của cậu, đưa tay kéo quần cậu xuống đề lộ bờ mông căng tròn, đầy quyến rủ của cậu, sau đó hắn mạnh bạo đem phân thân của mình đâm thẳng vào hạ nguyệt về của cậu.

              Cậu đau đớn, khẽ rên lên vài tiếng, điều đó còn khiến hắn thô bạo hơn, chuyển động cũng nhanh hơn, như đem cả ruột gan của cậu lôi ra vậy. Cậu không biết làm chỉ biết khóc nấc và cầu xin hắn nhẹ lại một chút.

               * Bạch * * Bạch * Những âm thanh da thịt va chạm vào nhau ngày phát ra càng nhiều. Kèm theo đó là tiếng rên rỉ của cậu " Á....a...D.....ừn....g......l....a...ại...đ....i..i.i..ii".      

                Hắn như một con thú hoang đói khát, cứ thế lao vào miếng mồi ngon của bản thân mà cấu xé vậy.

               Hành hạ cậu khoảng mấy tiếng đồng hồ, không biết cậu và hắn đã làm bao nhiêu lần chỉ biết bên dưới hạ nguyệt của cậu chảy ra thứ trắng đục kèm theo ít máu tươi hoà lẫn làm ra một bức tranh xuân đồ (*) tuyệt đẹp. Bản thân đã thoả mãn, hắn đứng dậy đi thẳng vào nhà tắm, rửa sạch thân thể xong, hắn lấy khăn ướt ra lau người cho cậu sạch sẽ, sau đó mặc quần áo vào cho cậu. Tưởng hắn đã có lay động với cậu, nhưng không hắn sau khi mặc đồ cho cậu trực tiếp đem cậu ném thẳng xuống tầng hầm. Nhốt cậu ở đó xong, hắn dặn dò vài tên để canh gác, cũng không quên bảo hạ nhân trong nhà bỏ đói cậu, đợi hắn đi qua Anh kí hợp đồng xong về sẽ xử lí cậu. Còn phía bên trường học, hắn cho thuộc hạ sắp xếp cho cậu tốt nghiệp sớm. Dặn dò xong hắn lên chuyên cơ riêng bay qua Anh Quốc. Còn cậu, sau khi bị hắn hành hạ xong thì cơ thể mệt mỏi, nên cũng chẳng quan tâm chỉ nằm đó đợi hắn về xử lí.

(*) tranh xuân đồ : chịu khó tra bác google dùm mị nha cả nhà 🥳


A Nhi : Thương con tui quá, xin phép đem dìa không gả nữa 🤧. Nói thế thôi chứ bây giờ mới bắt đầu ngược nè, từ đầu tới giờ là đề mô thôi. Hihihi

Đứng ném đá tui nhe cả nhà iu 😍

Moa, moa 😘

Bạn đang đọc Mệt rồi! Ta đừng yêu nữa. sáng tác bởi _A_Nhi_
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi _A_Nhi_
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.