Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm

Tiểu thuyết gốc · 1099 chữ

Sau 1 tuần, Cao Tiến cũng từ Anh bay về, không cần nghỉ ngơi hắn đã vội xuống lầu tìm cậu.

           * Rầm * " Tên đó đâu rồi? " .

           " Thưa boss, đang nằm dưới hầm ".   Hắn chỉ gật đầu sau đó bước xuống tầng hầm nói với giọng lạnh lùng, cao ngạo " Đã suy nghĩ kĩ xem bản thân mình sai ở đâu chưa ? ". Vừa nói hắn vừa bước đến ngồi xuống ghế trước mặt cậu, sau khi làm tình cậu rất mệt mỏi lại thêm bị bỏ đói nhiều ngày làm cậu nói chuyện càng thêm khó khăn "E.....em...k....kh...không.....s.....sai..". Nghe cậu nói thế Cao Tiến tức giận đưa chân đã thẳng vào bụng cậu, sau đó hắn còn lạnh lùng cầm roi da quất nhiều lần lên người cậu. Mỗi lằn roi vút ra như xé toạt cơ thể cậu làm cậu đau đớn tột cùng, dù thế nhưng cậu vẫn không khóc, vì cậu biết hắn không thích cậu khóc, thế nhưng hành động của cậu trong mắt Cao Tiến lại biến thành sự khiêu khích. Hắn cũng không biết bản thân mình bị gì, chỉ biết khi thấy cậu về trễ hắn sẽ tức giận, thấy cậu không ngoan ngoãn nghe lời hắn cũng sẽ tức giận. Người ta nói đúng, khi tức giận con người thường đánh mất đi lý trí. Hắn bước tới nắm lấy tóc của cậu lôi ra ngoài sân đem thân thể cậu mạnh bạo ném lên xe. Lái thẳng tới quán gay bar của một người bạn. Vừa đi, vừa nói " Cmn, cậu chống đối hay lắm, chẳng phải cậu rất thích kiếm trai sao, tôi cho cậu thoả mãn ". Nghe Cao Tiến nói thế cậu cũng đoán được hắn đưa cậu đi đâu, Du Mộc cũng muốn mở miệng cầu xin lắm chứ nhưng cậu lại mệt quá rồi, mà cho dù cậu có cầu xin chắc cũng không có ý nghĩa. Nằm trong xe, cậu liếc mắt nhìn bầu trời, hôm nay trời lại có tuyết rồi, hệt như lần đầu tiên cậu gặp hắn vậy. Vẫn còn đang nằm suy nghĩa thì * kít * hắn thắng xe lại, bước xuống sau đó ra sau xe kéo cậu mạnh bạo vào gay bar, vì hắn khá ồn ào nên đã rất nhanh liền gây chú ý đến mọi người xung quanh. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào hai người, nhưng cậu làm gì còn hơi sức quan tâm nhiều đến vậy, cứ thế buông thả để mặt hắn làm nhục lôi vào trong. Vừa bước vào, một chàng trai mặc quần áo tây trang bảnh bao, cao ngạo khác hẳn với những người xung quanh bước tới chào hắn và mời hắn đến phòng VIP của quán. Tới căn phòng được chuẩn bị trước, hắn đem cậu mạnh bạo ném xuống sàn nhà lạnh lẽo, cậu nhẹ kêu lên một tiếng rồi theo bản năng cuộn tròn người lại, nhìn rất đáng thương làm cho người khác không kìm được liền muốn nhào vào che chở. Nhưng đối với Cao Tiến trong mắt đầy lửa giận thì hành động của Mộc Mộc chính là quen thói mà câu dẫn nam nhân.

               Để mặt cậu nằm đấy, hắn và người kia trò chuyện rất lâu, trong tiếng xì xào nói chuyện thì Du Mộc nghe thoáng được rằng người kia là Bùi Văn chủ quán bar này và cũng là một người bạn của Cao Tiến, cậu còn nghe được người cậu yêu thương nhất sắp đem bán cậu vào đây làm trai bao rồi. Cắn chặt hàm răng của bản thân, cậu rơi từng giọt nước mắt xuống sàn, đau đớn biết bao nhiêu. Cậu không tin rằng, người đẩy cuộc đời cậu vào nhục nhã đau đớn lại chính là người cậu toàn tâm, toàn ý mà yêu thương, nhưng dù cậu muốn phủ nhận thế nào thì đó chính là sự thật. Sau khoảng nửa tiếng trò chuyện, hắn uống một ngụm rượu xong rời đi, bỏ mặt cậu lại nơi này, xung quanh đều là những ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy. Cậu vừa suy sụp, vừa sợ hãi nên chỉ cuộn tròn bản thân lại và run rẩy không ngừng ( lúc này cũng là lúc tâm của Mộc Mộc dần chết đi 😢). Bùi Văn đứng dậy bước tới chổ cậu, đưa mắt đánh giá qua một chút rồi kêu người đưa cậu xuống chuẩn bị, sau khi tiếng nói vang lên, lập tức có hai người bước vào đưa cậu đi cậu phản kháng kịch liệt nhưng cậu sức khoẻ yếu ớt lại cộng thêm việc bị bỏ đói nhiều ngày thì lấy sức đâu mà phản với kháng, nên cứ để mặt cho hai người đem đi. Sau khi Du Mộc tắm rửa thay đồ thì được đem vào căn phòng rất lớn, chuẩn bị đầy đủ giường và một số đồ chơi SM. Cậu hoảng sợ tột độ, van xin mọi người tha cho mình dùng sức lực cuối cùng của bản thân để phản kháng, vùng vẫy vì cậu khônh muốn bản thân mình bị vấy bẩn, chỉ muốn thân thể của bản thân thuộc về Cao Tiến thế nhưng cậu thực sự không làm được rồi. Hai tay của Du Mộc bị trói lên đầu giường, miệng cũng bị bịt lại, vừa sợ vừa hoảng khiến cơ thể cậu run rẩy không ngừng điều đó lại càng làm tăng thú tính bên trong của những tên đàn ông đang thèm thuồng nhìn cơ thể mảnh mai của cậu.

Vì cậu xinh đẹp, cơ thể lại hoàn mỹ nên một đêm của cậu được ra giá rất cao, cứ thế hằng ngày cậu không biết bản thân đã phục vụ bao nhiêu người, tỉnh dậy thì bị đem ra làm tình cả ngày, đôi lúc chỉ ăn được vài miếng thì lại tiếp tục bị đem đi làm tình. Cậu thực sự bị bức tới sắp điên rồi, cậu không biết bên ngoài là sáng hay tối, cũng không biết đã qua bao lâu, cơ thể cậu cứ theo đó mà quen dần, phản kháng đối với cậu cũng không còn ý nghĩa nữa. Vì thân thể này dơ rồi, không cần phải bảo vệ nữa, cậu cứ thế mà trải qua những ngày tháng như người mất hồn vậy.


A Nhi : khóc rồi, khóc 7749 lần 🤧. Sắp ngược công rồi mọi người, tui sẽ cho thằng công biết tại sao nước biển lại mặn.

Hehehehe🤭

Bạn đang đọc Mệt rồi! Ta đừng yêu nữa. sáng tác bởi _A_Nhi_
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi _A_Nhi_
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.