Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Mập Mạp

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

Lê Hạo thu gốc Thanh Sương Liên vào túi trữ vật, sau đó suy tư.

Đi mấy vòng chỉ đổi được một gốc Thanh Sương Liên, xem ra cứ đi loanh quanh tìm kiếm. Có lẽ chẳng đổi được bao nhiêu gốc linh thảo cần thiết, mà lại hao phí quá nhiều thời gian, chỉ sợ mất một tháng, cũng không thể xoay xở đủ linh thảo để luyện đan.

Xem ra chỉ có thể bầy một quầy hàng để trao đổi, cho đỡ tốn thời gian tìm kiếm.

Lê Hạo suy tư đến đây, liền đi đến lối ra vào quảng trường giao nộp mười khối linh thạch, thuận tiện xin miếng gỗ nằm ở gần đó rồi đi vào quảng trường chổ sầm uất, tìm một chổ trống, trãi một tấm vải xuống đất, sau đó viết lên tấm gỗ vài dòng chữ:

" Thu mua trao đổi những dược liệu Như sau: ba mươi gốc nhất cấp Hoá Linh Thảo, Thanh Sương Liên, Mục Tinh Quả, một trăm đoá Hồng Ly Hoa. "

Đồng thời, Lê Hạo lấy những linh thảo bản thân không cần, cùng với pháp kiếm khi giết địch thu được, bày ra bán kiếm linh thạch.

Ở bên cạnh Lê Hạo, có một tên khá là mập mạp, thấy hắn bày xong quầy hàng liền xích lại gần, khuôn mặt tươi cười một bộ gian thương bắt chuyện :

" Sư huynh, ngươi là lần đầu đến nơi này hả ?"

Lê Hạo liếc qua nhìn, tên này tuổi tác so với Lê Hạo chắc nhỏ hơn vài tuổi, sạp hàng của hắn bày ra các loại pháp khí, đao có, kiếm có, thương cũng có, cùng với một số linh dược nhìn qua có chút lộn xộn, giá trị tầm hai vạn linh thạch.

" Đúng vậy, ngươi chắc buôn bán đã lâu, làm ăn có khá khẩm không ?"

Lê Hạo thấy khuôn mặt của hắn tươi cười hớn hở, không khỏi mĩm cười theo, thuận miệng nói.

Một tên Luyện Khí Kỳ tu sĩ, có thể tích góp lại số hàng hoá có giá trị hai vạn linh thạch, cũng phải là chuyện dễ dàng gì, dù sao đâu phải ai cũng như Lê Hạo có kỳ ngộ ở thạch động như vậy.

Hắn thấy Lê Hạo trả lời, có vẻ rất dễ nói chuyện liền cười ha hả nói:

" Làm gì có, ta gọi Huỳnh Kim từ nhỏ sống ở thế tục trong một gia đình kinh thương, nên khi gia nhập tiên tông cũng thường xuyên bày quầy hàng bán kiếm linh thạch."

"nhưng chỉ đủ tài nguyên để tu luyện mà thôi, làm sao so được giá trị của số linh dược sư huynh bày bán"

Hắn thấy Lê Hạo tiện tay liền có thể lấy ra một trăm cây linh thảo, vô cùng hâm mộ hỏi:

" Không biết sư huynh xưng hô thế nào?"

" Ta Họ Lê tên một chữ Hạo."

Lê Hạo trả lời

Lúc này, Huỳnh Kim sắc mặt có chút đắn đo, nhưng chỉ trong chốc lát tựa hồ làm ra một cái quyết định rất lớn, nói:

" Đúng rồi, Lê Hạo sư huynh ta muốn làm một cuộc giao dịch với ngươi, sư huynh có hứng thú hay không.?"

" Nói nghe thử."

Lê Hạo nghe vậy có chút hứng thú đáp lời.

" Ta thấy những dược liệu sư huynh liệt kê cần trao đổi, đa số đều rất khó tìm chỉ có một số đệ tử thế gia, hoặc dòng dõi của trưởng lão mới có. sư đệ mặc dù chỉ là một người thế tục may mắn được tiên duyên, sau đó gia nhập tiên tông tu hành."

" Nhưng ta chạy tới chạy lui buôn bán nên quen biết không ít thế gia đệ tử, bọn hắn ở trong tông môn có Lão tổ Kim Đan Kỳ trông coi linh điền. không bằng, ta thay ngươi đi hỏi bọn hắn một chút, xem thử có thể hay không, tìm đến những dược liệu này."

Huỳnh Kim nói vô cùng nhanh, giống như sợ ai giành mối làm ăn của hắn. Lê Hạo nghe không rõ cho lắm đành hỏi lại.

" Ngươi quen biết những trưởng lão ở tông môn ?"

" Ha ha, sư đệ chỉ là một tiểu tu sĩ Luyện Khí Kỳ, làm sao có thể quen biết chư vị trưởng lão Kim Đan Kỳ, chắc do ta nói nhanh nên sư huynh nghe nhầm, ta quen biết hậu bối của bọn hắn mà thôi."

" Do Sư đệ thường xuyên ở tông môn buôn bán, chạy tới chạy lui nên cũng coi như có giao tình với những tên hậu duệ của chư vị Kim Đan Kỳ Trưởng Lão. Ta có thể thông qua bọn hắn mua những linh thảo trân quý, chỉ cần giá cả phù hợp, nhất định có thể cầm tới tay."

Huỳnh Kim biết mình nói chuyện hơi nhanh, có chút lúng túng mĩm cười nói

Hắn thân là người kinh thương buôn bán, không nói đến có bao nhiêu tài cán, nhưng nói đến khéo léo biết đưa đẩy, kết giao rộng rãi, đó là yếu tố bắt buộc, mà bất kỳ tên gian thương nào cũng phải có.

Lê Hạo là người thông minh nghe một hiểu mười, làm sao không hiểu ý tứ của Huỳnh Kim. hắn vỗ vỗ bả vai tiểu mập mạp cười nói.

" À, được thôi, chỉ cần ngươi có thể mua tất cả những linh thảo ta ghi trên bảng, ta sẽ ra giá cao hơn một thành so với giá bình thường, xem như phí giao dịch."

Lại nói đến bản thân Lê Hạo, linh điền nằm ở đâu hắn cũng không biết.

Mà tiểu mập mạp Huỳnh Kim này, đối với mọi chuyện ở tông môn đều rất quen thuộc, xe nhẹ đường quen. Cầm tới tay những dược liệu này, tốc độ sẽ càng nhanh.

Chính mình cần gì phải tự đi tìm cho cực thân, dù sao cũng chỉ là cho thêm một thành giá trị của linh thảo, mà giá cả này cũng không phải quá cao đối với Lê Hạo.

" Đa tạ sư huynh tín nhiệm, ta liền giúp ngươi đi tìm, không dám nói những linh dược mà ngươi liệt kê, ta có thể tìm tới tất cả. Nhưng ít ra tám chín thành dược liệu này ta đều có thể tìm được! Trong vòng mười ngày, ta sẽ cho sư huynh một câu trả lời chắc chắn!."

Huỳnh Kim thấy Lê Hạo đồng ý, có chút ngạc nhiên nói.

Dù sao đây là một vụ làm ăn lớn nha!, tổng giá trị đâu chỉ mấy vạn linh thạch, nếu hoàn thành cái này sinh ý dù chỉ thu một thành phí giao dịch, cũng bù đắp được hắn vất vả kinh thương nhiều năm.

Huỳnh Kim hỏi Lê Hạo chổ ở, sau đó dứt khoát thu lại sạp hàng, liền chạy đến linh điền. Đi tìm hậu duệ của chư vị trưởng lão, thông qua bọn hắn đáp cầu dắt mối, mua sắm những dược liệu trong danh sách của Lê Hạo.

Nhìn Huỳnh Kim chạy đi càng lúc càng xa, Lê Hạo bất giác nở một nụ cười, không nghĩ tới chính mình ở quảng trường bày cái quầy hàng, gặp gỡ một tiểu thương ăn nói khéo léo, giúp hắn giải quyết một vấn đề phiền toái.

Hắn thở phào một hơi, tinh thần sảng khoái bớt đau đầu rất nhiều.

Tên Huỳnh Kim này chí ít có thể giúp hắn giải quyết hết tám chín thành linh thảo bản thân đang cần, xoay xở đủ dược liệu áp lực giảm bớt thật to, trong một tháng hẳn là có thể kiếm đủ phụ dược trên đan phương ghi lại.

Lê Hạo ở lại chổ này ngồi bán thêm nửa canh giờ, chắc là do buổi trưa nên quảng trường dòng người hơi thưa thớt, chỉ bán được vài món pháp khí cùng mấy gốc linh thảo, thì chẳng còn ai đến hỏi nữa, Lê Hạo thu lại sạp hàng, đi ra ngoài phường thị rôi dán lên thần hành phù, chạy về chổ ở của mình.

Trở về tiểu viện, Lê Hạo đi vào phòng tu luyện ngồi xuống bồ đoàn, triệu hồi Ngũ Hành Linh Châu từ trong thức hải ra, cầm trên tay nghiên cứu.

Hắn có chút không tin, một viên bảo châu như thế này là một tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có thể chế tạo, dù sao công dụng của nó quá nghịch thiên.

Thứ nhất chính là có thể không ngừng rèn luyện thần thức, lại thêm có thể biến linh thuỷ tầm thường trở thành ngũ hành linh thuỷ.

Mặc dù Lê Hạo không biết tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cường đại cỡ nào, nhưng dù cho cường đại đến đâu, cũng không thể nào chế tạo được một bảo châu với công dụng nghịch thiên như thế!.

Chẳng qua sau một hồi lâu nghiên cứu Lê Hạo cũng chẳng tìm được bất kỳ đầu mối nào, liền thu Ngũ Hành Linh Châu trở về thức hải.

Bạn đang đọc Mịch Tiên Kiếm Đạo sáng tác bởi None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lehoangquan1999
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.