Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Địa Hoả Sơn

Tiểu thuyết gốc · 1558 chữ

Thời gian trôi qua như chó chạy ngoài đồng, nhoáng một cái chính là một tháng.

Trong thời gian này, Huỳnh Kim ở Thất Sơn Tông hối hả ngược xui, giúp Lê Hạo tìm kiếm được tám thành dược liệu cần thiết.

Còn Lê Hạo thì đem những linh thảo mình không cần thiết đều đem đi bán, hoặc là cùng đệ tử khác trao đổi. Hao phí thêm thời gian một tháng, hắn cuối cùng xoay xở đủ dược liệu để luyện chế Trúc Cơ Đan.

Đồng thời Lê Hạo cũng mua một số linh thảo để luyện một số đan dược bình thường, như là tấn khí đan, để cho quen tay.

Lê Hạo đã có đủ dược liệu để luyện chế mười lò Trúc Cơ Đan, nhưng còn cần một lò luyện đan cấp bậc nhị giai, cùng ngọn lửa có nhiệt độ cao.

Tài liệu chủ yếu ghi trên phối phương là Nguyên Chân Thảo, nếu dùng loại năm trăm linh dược để luyện chế thì cũng không cần thiết những điều kiện trên.

Nhưng Nguyên Chân Thảo của Lê Hạo có tận một ngàn năm niên kỷ, phẩm giai dược liệu cao như vậy, dựa vào Linh lực của tu sĩ Luyện Khí Kỳ ngưng tụ thành ngọn lửa muốn hoà tan thành dược dịch là không thể nào, chỉ có Chân Nguyên của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ ngưng tụ thành linh hoả, hoạ may còn được.

Nhưng Lê Hạo chưa đột phá trúc cơ kỳ, trước mắt chỉ có thể dùng địa hoả để luyện chế, mà dùng địa hoả một lò luyện đan nhất cấp thì không thể nào chịu nổi cường độ của ngọn lửa, nếu dùng đan lô sẽ bị tan chảy ngay, nên nhất định phải là nhị giai lò luyện đan mới được.

Mà địa hoả ở chổ nào Lê Hạo cũng không biết, suy tư một hồi hắn nhớ được Trần Nam từng nói hắn là Luyện Đan Sư, như vậy chắc chắn từng luyện chế ra nhị giai đan dược, tất nhiên sẽ biết địa hoả ở nơi nào rồi.

Nghĩ đến đây, Lê Hạo liền dán lên thần hành phù chạy tới tiểu viện của Trần Nam bái phỏng khiêm tốn thỉnh giáo.

" Ta tưởng chuyện gì, ở trong Thất Sơn Tông có một ngọn núi gọi là Địa Hoả Sơn, chuyên dùng để luyện chế nhị giai đan dược.

Trùng hợp, hôm nay ta cũng dự định đến đó luyện đan, không bằng cùng ta đi cho tiện, khỏi phải sợ đi lạc tìm đường cực khổ."

Dứt lời, hắn liền dẫn Lê Hạo, hai người dán lên thần hành phù song hành chạy đi.

" Đúng rồi, Lê sư đệ, ngươi hôm nay đạt đến luyện đan cảnh giới gì rồi?"

" Hai tháng vừa rồi ta có tập luyện chế vài loại nhất giai đan dược, có lẽ là luyện đan học đồ cảnh giới."

Lê Hạo suy nghĩ một chút rồi nói.

Hắn hôm nay cũng không biết thuật luyện đan của mình đạt tới đâu, chỉ luyện ra được vài loại đan dược nhất cấp mà thôi.

Lê Hạo tự mình hiểu lấy, thuật luyện đan của hắn hoàn toàn là dựa vào quen tay thì hay việc mà thôi.

Mặc dù đã dán lên thần hành phù, tốc độ đi đường đã nhanh hơn bình thường rất nhiều, nhưng vẫn tốn một canh giờ hai người mới đến nơi.

Đập vào mắt Lê Hạo là một ngọn núi trụi lủi, không có một cây cối nào, chỉ là một toà núi màu sắc đỏ thẳm.

Lê Hạo nhìn trước mắt khung cảnh, lập tức kinh ngạc ngây người.

Một toà núi bốc lên hoả diễm, miệng núi lửa phun trào lấy từng làn khói đặc xám xịt, cùng với dung nham. Khắp nơi đều có Đá Lưu Huỳnh, cùng Hoả Thạch.

Kinh ngạc một hồi, Lê Hạo trở về thực tại, bây giờ hắn đã hiểu, vì sao Trần Nam lại muốn tới nơi này.

" Núi này thật ra là một ngọn núi lửa, tên gọi là Địa Hoả Sơn. chuyên dùng để luyện đan, ở Thất Sơn Tông chỉ có một mà thôi, do đó luyện đan sư, luyện khí sư chưa đột phá Trúc Cơ Kỳ tất cả đều ở chổ này luyện đan, luyện khí."

Trần Nam thấy hắn kinh ngạc, không khỏi cười to nói.

Hắn cũng từng kinh ngạc giống Lê Hạo, hoặc là nói những tu sĩ lần đầu tiên đến đây đều sẽ như vậy.

Hai người cất bước đi đến ngọn núi, lúc càng gần không khí xung quanh dần nóng lên, nhưng đối với thể chất của tu sĩ cũng không có gì đáng ngại.

Ở sườn núi có khoét một lối đi hình bán nguyệt.

Lê Hạo đi đến cuối đường thì thấy một cái bậc thang vô cùng dài, nối thẳng xuống dưới đất tầm năm trăm trượng.

Càng đi sâu xuống dưới, liền cảm nhận được hơi nóng của ngọn lửa toả ra, đập vào mặt, tựa hồ có thể làm cho quần áo bốc cháy.

Bước chân đạp vào bậc thang cuối cùng, Lê Hạo liền nghe vô số âm thanh vang lên, có chút hỗn tạp. Còn khung cảnh trước mắt, chính là một cái quảng trường hình tròn, có bán kính gần trăm dặm.

Trung tâm quảng trưởng, có một hồ dung nham rất rộng lớn, mặc dù vô cùng tràn đầy , nhưng có một màn sáng tựa hồ là trận pháp, ngăn cách không cho nó chảy vào quảng trường, do đó nếu dung nham quá nhiều chỉ có thể phun trào ra ngoài.

Đông đảo luyện khí sư, đang đứng ở bên cạnh những lò lửa được xếp theo từng hàng ngay ngắn.

Bọn hắn trong tay cầm một cái búa đang đập xuống khối thiết ở trên cái bàn đá, thỉnh thoảng ngưng tụ linh lực điều khiển khối thiết bay vào lò lửa, sau đó lấy ra tiếp tục tạo hình, thành đao hoặc kiếm, cả người mồ hôi đầm đìa.

" Ở nơi này nhiệt độ phi thường ổn định, không lo cường độ ngọn lửa không đủ, luyện đan hay luyện khí đều thích hợp.

Chỉ có điều ngọn núi này chính là sản nghiệp của tiên tông, muốn thuê hoả lô phải giao nộp một ngày năm khối linh thạch."

Trần Nam đứng bên cạnh Lê Hạo nói.

" Năm khối một ngày, cũng không phải cao."

Lê Hạo nghe vậy gật gù nói.

Những hoả lô ở đây đều là của tông môn, đệ tử sử dụng sẽ bị hao mòn theo thời gian, tính phí năm khối linh thạch một ngày cũng hợp tình hợp lý.

" Nơi này còn có không ít thạch thất, chuyên dùng luyện đan, để tránh trong lúc luyện đan bị người khác quấy nhiễu.

Luyện đan không như luyện khí, ít bị tiếng ồn ảnh hưởng, do đó những Luyện Đan Sư đều sẽ chọn thạch thất để luyện chế đan dược.

Giá cả cũng rất công đạo, một ngày mười khối linh thạch."

Trần Nam dẫn Lê Hạo đi thuê thạch thất thuận tiện nói.

" Lê Sư đệ, nơi này có rất nhiều đan thất ngươi tuỳ ý chọn, ta đi trước, mấy tháng nay ta vừa gom gốp đủ dược liệu luyện chế một lò nhị giai đan dược, sau khi thành đan chúng ta lại trò chuyện, cáo từ!"

Trần Nam trong tay có một phần nhị giai dược liệu, đã hai tháng chưa chạm tay đến lò luyện đan, hưng phấn đi đến một tên thủ vệ trông coi thạch thất, giao nộp một trăm khối linh thạch, liền đi vào phòng luyện đan.

" Chúc sư huynh sớm ngày thành đan!"

Lê Hạo hướng Trần Nam chắp tay nói một câu.

Sau đó, hắn lấy ra ba trăm khối linh thạch, giao cho tên thủ sơn đệ tử nói:

" ta muốn thuê đan thất trong vòng một tháng, nếu là vượt qua thời gian, sau khi ta ra ngoài sẽ trả hết."

" Một tháng?, được thôi ."

Thủ sơn đệ tử tiếp nhận linh thạch rồi hỏi lại, thấy Lê Hạo gật đầu hắn cũng không nói thêm gì.

Lê Hạo đi đến một gian thạch thất, đẩy ra cửa đá, bước vào trong.

Trong phòng có một cái trận pháp, sau khi hắn đóng cửa lại một màn sáng liền loé lên, ngăn cách thanh âm bên ngoài.

Cánh của đá từ phía ngoài cũng không thể mở ra, toà thạch thất này rộng tầm mấy chục trượng, bức tường là nham thạch có màu đen bóng, có thể ngăn cách nhiệt khí bên ngoài.

Chính giữa thạch thất, có một nhị giai đan lô, to tầm hai thước.

Ở dưới đáy lò có một cái lổ hình tròn bán kính tầm một thước, liên thông với dung nham Địa Hoả Sơn, ngọn lửa có màu vàng óng không ngừng dâng trào.

Cường độ ngọn lửa phi thường ổn định, giúp luyện đan giả không cần phân tâm vì nhiệt độ quá cao hoặc thấp.

Tuy nhiên, tu sĩ vẫn có thể truyền linh lực vào đó để điều chỉnh ngọn lửa theo ý mình.

Bạn đang đọc Mịch Tiên Kiếm Đạo sáng tác bởi None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lehoangquan1999
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.