Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn khóc

Phiên bản Dịch · 1647 chữ

“Tần lão nói không tồi, ta nơi này có hai viên Độ Kiếp cấp bậc Thiên Lôi Tử, nay đưa cho Đinh Duyệt để phòng ngừa các trường hợp khẩn cấp ......”

“Không sai, Đinh Duyệt chính là tương lai hy vọng của tông môn chúng ta, vậy nên chúng ta phải ra sức bảo vệ hắn, không thể để cho hắn xảy ra bất kì sơ xuất nào.

Đây là phù trú hình nhân, chỉ cần không phải bí cảnh đặc biệt cách biệt nhân gian thì cho dù ngươi có gặp chuyện gì nguy hiểm, chỉ cần bóp nát tấm phù này ta có thể xuất tia thần lực đến tức khắc cứu ngươi.....”

“Đinh Duyệt, còn ta cũng không gì tốt để cho, pháp bảo, linh bảo ngươi hiện tại đều không dùng được, vậy ta đành để ngươi thiệt thòi, cho ngươi mấy tấm phòng ngự Độ Kiếp đi.”

“Đinh Duyệt, bình Linh Nhũ vạn năm này ngươi cầm lấy, một giọt của nó có thể khôi phục linh lực trong nháy mắt, tuy nghiên phải nhớ rằng, tu vi hiện tại của ngươi quá thấp, nên khi dùng cần phải đem nó pha loãng trước.....”

“Đinh Duyệt......”

“Đinh Duyệt......”

Tần Trưởng lão đã thả ra con tép để bắt con tôm, chẳng lẽ bọn lão lại chịu thua kém.

Đinh Duyệt muốn trào nước mắt.

Cái trước thì ngăn cản được Kim Đan, theo sau lại còn ngăn cản cả Độ Kiếp?

Hơn nữa trong số này còn có cái hiện thể hóa được cả đại năng, phòng ngự các thứ???

Làm ơn các vị, các người không có đồ tôn hay đồ đệ hoặc con nối dõi gì sao? Đem những cái này cho bọn hắn không phải hợp lý hơn à?

Đã nghe qua Thái Huyền Tông giàu có vượt quá tưởng tượng, thế nhưng mấy cái cường đại bảo mệnh át chủ bài gì đó đối với các người chẳng lẽ đều là lông gà vỏ tỏi?

“Đinh Duyệt, ngơ ngác làm gì? Mấy thứ này đều là một ít tâm ý của các sư thúc sư bá cho ngươi, còn không mau nhận.”

Sở Du mở miệng, nhắc nhở Đinh Duyệt, sau đó lại nói: “Chư vị, trong các ngươi ai có bí kíp luyện chế Tẩy Linh Đan? Hiện tại Đinh Duyệt linh căn tư chất có điểm khiếm khuyết, cần được tẩy tủy một phen.”

“Không cần phiền toái, Huyền Đan Phong tháng trước vừa mới luyện chế một lò Tẩy Linh Đan, vừa vặn dư lại một viên, đem cho Đinh Duyệt đi.”

Sở Du vừa dứt, bên ngoài Huyền Quá Điện có người tiếp lời, ngay sau đó, một lão giả mặt mũi hồng hào cất bước đi vào.

“Hồng huynh, sao ngươi lại tới đây.”

Người tới là chủ của Huyền Đan Phong Hồng Cung Liêm, vốn Sở Du thu thập tài liệu Tẩy Linh Đan cũng định đem đến chỗ lão luyện chế.

Rốt cuộc, đắc đạo có trước có sau, thuật nghiệp có chuyên tấn công, luận khởi luyện đan, toàn bộ Thái Huyền Tông không có người nào có thể so được với Hồng lão.

“Còn không phải nghe nói tông môn chúng ta có nhân tài mới xuất hiện, liền nghĩ lại đây nhìn xem, hẳn là hắn đi, tiểu tử không tồi, trừ bỏ linh căn kém chút, tâm tính gan dạ sáng suốt đều là đỉnh giai nha.”

Hồng Cung Liêm mỉm cười giải thích, nhìn về phía Đinh Duyệt, đem hắn từ trong ra ngoài tỉ mỉ quan sát một phen, cuối cùng gật gật đầu thỏa mãn.

Cái gọi là tu đạo trước tu tâm, đạo tâm không thể đại biểu hết thảy, nhưng một người nếu là không có tâm tính cường đại không dao động, kia làm sao gọi đại đạo khả kỳ.

Đinh Duyệt tư chất tuy không phải tốt, tu vi càng không đáng giá nhắc tới, nhưng có lá gan dọa lui một đám thiên chi kiêu tử kiêu ngạo, cường ngạnh Thánh Nữ, tương lai thành tựu không thể đo được.

Đinh Duyệt có được tâm tính gan dạ, giúp Thái Huyền Tông xoay chuyển bại cục, Hồng Cung Liêm tất nhiên vô cùng thưởng thức hắn, lấy ra một viên Tẩy Linh Đan hương khí bay ngào ngạt bốn phía, lại thêm một ít cao phẩm chữa thương mới hài lòng.

Đặc biệt trong đó có một loại kêu Thanh Liên Ngọc Hâm Đan thần đan, có tác dụng cải tử cốt nhục.

Dựa theo cách Hồng lão nói thì chỉ cần Đinh Duyệt còn một hơi thở, hắn chẳng sợ bị người đánh cho tàn phế, ăn viên đan này chắc chẳn suy trì được mạng sống.

Này ~~

Đinh Duyệt khóc không ra nước mắt, như thế thì còn đi tìm chết cái gì?

Không thể lại tiếp tục ở lại đây, hắn phải nhanh chóng tìm cách thoát thân, thoát khỏi sự nhiệt tình thái quả của mấy lão đầu.

“Đủ rồi, đa tạ tông chủ, đa tạ các vị sư thúc, đệ tử nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của mọi người, ngay bây giờ đệ tử liền quay về tu luyện.”

Đinh Duyệt cực kỳ không tình nguyện thu hồi các kì trân dị bảo.

“ Vừa vặn có Tẩy Linh Đan, ta cũng có Dịch Kinh Tẩy Tủy Linh dược, này liền trở về dùng đi.” Sở Du vẫn chưa buông tha.

Bang ~~

Bên ngoài Thái Huyền Tông, một phi thuyền đột nhiên bạo nộ, một kích làm vỡ tòa thạch bàn.

Nguyên Tuy từ miệng Ngô trưởng lão biết được Đinh Duyệt căn bản là không phải tiền bối đại năng gì, bản thân hắn chỉ là một tên Luyện Khí kỳ nhãi nhép. Loại nhục nhã thất bại này hắn chưa bao giờ trải qua, hừng hực trong mắt chứa đầy lửa giận.

Mặt mũi bị đánh mạnh một cú, tuy nói Diêm Mặc cũng phạm sai lầm giống hắn, thế nhưng chính bắt đầu trước, những người khác sẽ đổ cho tại hắn mà bị ảnh hưởng, vô ý bị lừa.

Nguyên Tuy tức giận không thôi, trong đầu chỉ muốn ngay lập tức quay lại Thái Huyền Tông, chém giết Đinh Duyệt rửa sạch nỗi nhục nhã.

Tuy nhiên Ngô Hữu Đức không cho phép, bởi vì bọn họ đã cùng Tề Vân hẹn ước qua, một năm sau sẽ lại đến cửa khiêu chiến.

Bây giờ trở về, xong vô cớ xuất binh, mấu chốt đám người Tề Vân miệng lưỡi xảo trá còn cực kỳ bỉ ổi, chắc chắn bọn họ đã ném cho Đinh Duyệt bảo vật bảo vệ, Nguyên Tuy ra tay chưa chắc có thể chiếm được tiện nghi.

Oanh ~~

Lại một phi thuyền màu đen phía trước bạo nộ,đất đá quay cuồng, khói bụi mù mịt.

“Đinh Duyệt! Thái Huyền Tông!”

Diêm Mặc đứng ở đầu thuyền nghiến răng nghiến lợi rít gào, trên mặt hắn gân xanh kịch liệt nổi lên, thật sự quá phẫn uất, lửa giận thiêu đốt lý trí.

Mấy đệ tử Thiên Thi Môn đồng loạt nắm tay.

Thiếu chủ Diêm Mặc bị Đinh Duyệt kia trêu đùa, bọn họ lúc ấy sao không kiên định thêm chút, bây giờ tức không chỗ phát tiết.

Lạc Trường Thanh trong mắt hiện lên hổ thẹn, hắn tu kiếm đạo, sát phạt, trời sinh hiếu chiến, nhưng lúc đối mặt với một tên Luyện Khí kỳ lại bị do dự lùi bước, tổn hại thanh danh kiếm tử.

“Trường Thanh, ngươi còn trẻ, ở trong mắt cường giả, tất cả những trở ngại này chỉ là sự mài giũa. Nhớ kỹ, cường giả chẳng sợ té ngã, có ngã cũng phải nhanh chóng đứng lên.”

Lạc Thiên Xa vỗ vỗ vai Lạc Trường Thanh, mắt nhìn phương xa, nhàn nhạt mở miệng nói.

“Ân, sư tổ gia gia, ta đã hiểu.”

Lạc Trường Thanh gật đầu, trong mắt lại lần nữa phát ra tinh quang, quanh thân kiếm ý vờn quanh càng thêm thuần túy.

Bên kia, Cửu Xuyên Thánh Đạo Tông.

“Đáng giận, ta lúc ấy nên dùng Diệt Hồn Châm làm thịt hắn,” Đạm Đài Như Băng tức giận nói.

Đinh Duyệt tuy có kiếm phù Độ Kiếp, nhưng lúc ấy hắn cũng không lấy ra, bên ngoài cơ thể cũng không có bất luận cái gì phòng hộ, Diệt Hồn Châm chuyên môn nhằm vào linh hồn, một khi kích phát Đinh Duyệt hiển nhiên chỉ có hồn phi phách tán.

Liễu Nghiên Hinh tuy không phản ứng lớn như Đạm Đài Như Băng, nhưng hàm răng trắng cũng không tự giác bắt đầu va chạm.

Đinh Duyệt một Luyện Khí ky, dám trước mặt mọi người dùng ánh mắt khinh nhờn các nàng. Làm Cửu Xuyên Thánh Đạo Tông Thánh Nữ, từ nhỏ các nàng đã được dạy bảo rằng nam nhân không phải thứ tốt đẹp, một khi gặp phải người không có ý tốt, nhẹ nhất là chém đầu, nặng hơn thì cắt lưỡi, thậm chí lăng trì linh hồn luyện hóa.

“Như Băng, không cần sốt ruột, tiểu tử kia tư chất tầm thường, muốn đuổi theo các ngươi chỉ là chuyện mơ mộng hão huyền, nếu ngươi và Nghiên Hinh muốn tiêu diệt hắn, vậy còn rất nhiều cơ hội.”

Đạm Đài Linh khuyên nhủ cháu gái, nàng tuy hận hiện tại không thể lập tức làm thịt Đinh Duyệt, nhưng đối phương luôn trốn chui trốn lủi ở Thái Huyền Tông, giết hắn cũng không quá dễ dàng.

“Ta đã sớm nhìn ra tên tiểu tử đó không thích hợp, huynh lại cứ không cho ta nói chuyện, hiện tại thế nào?”

Phan Long nghe tiểu muội nói xong mặt già nhịn không được xấu hổ.

Bạn đang đọc Miệt Thị Thần Tông Đạo Tử, Ta Muốn Chết Nha! của Toàn Dân Tu Tiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15740850
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.