Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 22

Phiên bản Dịch · 1686 chữ

Minh Hiểu Khê đã trở thành tạp vụ làm việc trong tập đoàn Đông Thị. Cô nhanh chóng chiếm được cảm tình của tất thảy mọi người bởi bản tính cần cù và nhanh nhẹn. Chỉ cần có mặt cô, văn phòng sạch sẽ ngăn nắp hẳn. Cô cũng nhiệt tình giúp các nhân viên photo tài liệu, gửi thư từ. Nhiều lúc chưa có người lên tiếng nhờ, cô đã tự tay làm giúp. Mọi người còn gọi cô là “Hiểu Khê thần kỳ”. Vì cô có một “tuyệt chiêu” rất độc đáo, biết mang đến tận tay họ đúng những thứ họ cần, vào đúng lúc thích hợp nhất (có thể chỉ là một tách trà, một tách cà phê…)

“Hiểu Khê này!”, chị Trịnh trưởng phòng Nhân sự gọi cô lại khi thấy cô đang ôm một tập hồ sơ đi ngang qua, “Sáu giờ rưỡi, có một buổi họp quan trọng với chủ tịch tập đoàn Thiên Dương. Em chú ý lo đồ uống nhé. Chủ tịch Dương hơi khác người. Lần trước chỉ vì chuyện đồ uống không vừa ý khiến ông ấy phật lòng nên chị…”.

Hiểu Khê tự tin hứa: “Chị yên tâm. Em sẽ cố hết sức để làm chủ tịch Dương hài lòng”.

Chị Trịnh quay đi rồi, Hiểu Khê mới lo lắng, mình hứa mạnh như vậy nhưng chưa hề biết chủ tịch Dương thích uống gì.

Chuyển xong tập hồ sơ, Hiểu Khê về phòng suy ngẫm. Đối với sở thích của mọi người trong công ty, cô có thể tìm hiểu và nắm dễ như bỡn qua cách quan sát họ hằng ngày. Nhưng với chủ tịch Dương thì thật khó. Chưa biết phải chuẩn bị gì nhỉ? Bỗng Hạo Nam ở đâu xuất hiện, gọi cô. Hiểu Khê quay lại, ngạc nhiên hỏi: “Ơ anh Hạo Nam, anh đến lâu chưa?”.

Hạo Nam nhìn quanh quất trong phòng, giọng rất ân cần: “Môi trường làm việc thế nào? Em đã quen chưa?”.

Hiểu Khê cười hì hì: “Tốt lắm anh ạ. Cám ơn anh rất nhiều”.

Hạo Nam cười nói: “Vừa vào công ty hỏi thăm em, ai cũng nhiệt tình chỉ. Có vẻ như họ rất quý mến em”.

Hiểu Khê cũng cười rạng rỡ: “Hi hi, em cũng rất quý mọi người ở đây”. Chợt cô hỏi: “Hôm nay anh rảnh ghê, tới thăm em sao?”

Hạo Nam đáp: “Không, anh cùng ba tới gặp một khách hàng lớn”.

Hiểu Khê đoán ra luôn: “Có phải là chủ tịch Dương không?”

Thấy Hiểu Khê có vẻ hồ hởi, Hạo Nam hơi ngạc nhiên: “Ừ, nhưng có gì không?”.

Cô không kịp giải thích, cứ túm chặt lấy tay của Hạo Nam, hỏi dồn: “Ông ấy là người như thế nào? Thích uống nước gì?”.

Tới lúc này, Hạo Nam mới hơi hiểu động cơ của Hiểu Khê. Trầm ngâm nhớ lại hồi lâu, anh nói: “Anh chỉ gặp ông ấy hai lần. Đúng là người rất khó tính, không thích uống gì cả”.

Chợt Minh Hiểu Khê nhớ ra: “Ơ, sao mọi người bàn chuyện làm ăn, anh đi theo làm gì?”.

Hạo Nam lắc đầu nói: “Chịu, anh cũng không rõ, do chủ tịch Dương đề nghị. Nể ông ấy là bạn thân nên bố anh nhận lời."

Đến lượt Hiểu Khê trầm ngâm suy nghĩ, “Hừm, thì ra vậy, khả nghi quá!”.

Mười phút sau, cô đã rõ nguyên nhân Hạo Nam bị triệu tới.

Trong phòng họp chỉ có bốn người. Một là ông Đông Bình Xuyên – chủ tịch tập đoàn Đông Thị, bố của Hạo Nam, tính tình xởi lởi. Một là chủ tịch Dương của tập đoàn Thiên Dương, nom nghiêm nghị, ít cười. Còn lại là Đông Hạo Nam và Dương Thiên Phụng – con gái của chủ tịch Dương – rất xinh đẹp, điềm đạm. Trực giác mách bảo cho Hiểu Khê cuộc gặp gỡ này khá quan trọng, như để ra mắt mai mối. Vừa nghĩ, Hiểu Khê vừa bưng khay đồ uống vào, cẩn thận đặt từng loại lên trước mặt từng người. Do Dương Thiên Phụng đã đến công ty này mấy lần nên không lọt qua được con mắt quan sát của Hiểu Khê. Cô quyết định pha một tách trà sữa thơm nồng cho Thiên Phụng. Với cha con Đông Thị, cô pha hai tách trà xanh hương thơm dịu. Còn với chủ tịch Dương… thì chỉ có một ly nước lọc.

Chủ tịch Dương hơi ngạc nhiên, bưng ly nước lên hỏi: “Nước này?”.

Hiểu Khê nhanh nhảu giải thích: “Thưa chủ tịch, đây là loại nước thuần khiết nhất, lấy từ Thiên Sơn, trong đó có chứa vị ngọt thanh tao”.

Chủ tịch Dương hơi mỉm cười, gật gù: “Hay, nói hay lắm. Nước, nước trong tự nhiên, là khởi nguyên của mọi sinh mạng, là thứ thuần khiết nhất thế gian”.

Ông nhấc ly lên, uống cạn rồi giục Hiểu Khê: “Cho tôi ly nữa”.

Rồi ông quay sang nói với ông Đông Bình Xuyên, giọng rất hài lòng: “Chả trách mấy năm qua tập đoàn Đông Thị càng ngày càng phát đạt. Thì ra ngay cả cô tạp vụ cũng lanh lợi, khôn khéo đến vậy”.

Đông Bình Xuyên cười ha hả: “Đâu dám, quá khen, nếu không được anh Dương ủng hộ, Tập đoàn Đông Thị làm sao phát triển được như ngày nay”.

Nói xong, ông quay sang Dương Thiên Phụng, tấm tắc khen: “Anh Dương thật có phúc, có cô con gái giỏi giang xinh đẹp giúp một tay, quả thật khiến người khác phải ngưỡng mộ”.

Chủ tịch Dương cũng phấn khởi, nhìn con gái trìu mến: “Cũng may có con gái tôi phụ giúp. Cháu mới mười tám mà đã thành thạo chuyện kinh doanh. Thật đúng là chúng ta giờ đây không bằng tụi trẻ”.

Đông Bình Xuyên cười lớn: “Đúng thế, đúng thế, sau này thiên hạ sẽ thuộc về lớp trẻ”, rồi quay sang căn dặn Hạo Nam, “Con phải học hỏi Dương tiểu thư nhé…”

Ở góc phòng, Hiểu Khê vừa rót ly nước thứ hai cho chủ tịch Dương vừa buồn cười. Chắc hẳn Hạo Nam cũng bị bất ngờ khi bị “gả bán” như vậy. Anh chưa kịp cất tiếng thì Dương Thiên Phụng đã nói ngay: “Nếu hôm nay cha không có chuyện bàn bạc với bác Đông đây, con xin phép đi trước. Con còn nhiều chuyện khác quan trọng hơn chuyện mai mối con với con trai bác Đông”.

Nói xong, cô quả quyết đứng dậy, lịch sự chào hai cha con họ Đông rồi bỏ đi. Chủ tịch Dương có vẻ ngượng ngùng vì vở diễn đã bị lộ tẩy quá sớm.

Đông Bình Xuyên cười ha hả: “Tôi đã nói rồi mà. Bọn trẻ tinh ý lắm. Chúng ta mất công dàn dựng như vậy mà không gạt được con gái anh”.

Chủ tịch Dương ỉu xìu nói: “Ừ, tôi thực tình cũng không biết sao nữa”.

Bố Hạo Nam vẫn tấm tắc: “Con bé thật cá tính. Rất hiếm có. Tôi rất thích”.

Chủ tịch Dương nói: “Tiếc là nó và Hạo Nam chưa có cơ hội”.

Đông Bình Xuyên cười xởi lởi: “Mọi việc đều do con người cả, chỉ cần chúng ta tạo cho chúng cơ hội…”.

“Ba!”, Hạo Nam không nhịn được nữa, cuối cùng cũng đứng phắt dậy, nói to: “Xin ba giữ sĩ diện!”, rồi đi thẳng.

Hai ông chủ tịch chỉ biết nhìn nhau, than: “Bọn trẻ bây giờ thật không hiểu gì về nỗi lòng của cha mẹ”.

Tối đó, Hiểu Khê và Lưu Băng lại đến nhà họ Đông ăn cơm. Vẫn như mọi lần, bác Đông cho nấu rất nhiều món ngon khiến cái miệng háu ăn của Tiểu Khê được ăn thỏa thích. Nhìn cô ăn rất ngon miệng và vui vẻ, Hạo Tuyết không khỏi tò mò: “Chị Hiểu Khê, sao hôm nay chị vui thế?”.

“Chị á?”, Hiểu Khê ngẩng đầu lên, gặp ngay ánh mắt hăm dọa của Hạo Nam, cô không nhịn nổi, liền bật cười, phì hết cơm ra ngoài.

Hạo Tuyết ngờ vực hỏi: “Có chuyện gì phải không? Sao hôm nay anh Hạo Nam và chị Hiểu Khê kỳ kỳ thế nhỉ? Có gì vui, chị mau kể đi chứ! Đừng sợ anh ấy”.

Hiểu Khê chợt hỏi: “Chị đến đây chơi đã nhiều, sao chưa bao giờ gặp ba em nhỉ?”.

Hạo Tuyết đáp, giọng kém vui hẳn: “Trời ơi, đến cả em còn không được gặp ba nữa là. Ba em bận lắm. Làm kinh doanh là vậy đấy. Sau này anh Hạo Nam cũng làm kinh doanh, cũng sẽ bận như ba em. Mà chị tuyệt đối không lấy thương nhân nhé, nếu không sẽ giống như mẹ em đây, suốt ngày một mình với con cái”.

“Vậy còn những người thương nhân đó thì sao?”, Hiểu Khê liếc nhìn Hạo Nam, ra chiều suy nghĩ, “A, có cách rồi, cho họ cưới vợ cũng là thương nhân, như vậy là xứng đôi vừa lứa!”.

Hạo Tuyết thích thú vỗ tay: “Đúng, đúng, chị thật thông mình!”

Đông Hạo Nam giận run cả người, quát to: “Minh… Hiểu… Khê!”.

Hiểu Khê vội trốn sau lưng Lưu Băng, rối rít nói: “Xin lỗi, xin lỗi, em hứa sẽ im thin thít, không biết gì hết”.

Hạo Nam ấm ức đành ngồi xuống.

Bác Đông và cô giúp việc mang hoa quả vào, hào hứng giục: “Các con ăn thử đi. Ngọt lắm đó”.

Hiểu Khê chọn lấy một miếng dưa hấu đỏ ửng, cắn một miếng ngon lành và suýt xoa khen: “Ngon quá, ngọt quá!”. Vừa ăn cô vừa liếc về phía Lưu Băng, nháy mắt đầy ngụ ý.

Anh bật cười, cốc nhẹ lên đầu cô.

Bác Đông nói tiếp: “Sắp tới Giáng sinh rồi. Nhưng các con nhớ đừng đi đâu nhé. Tới đây, tất cả tới đây. Ta sẽ tổ chức một lễ Giáng sinh tuyệt vời, bảo đảm các con không thể quên”.

Bạn đang đọc Minh Nhược Hiểu Khê 1: Thủy Tinh Trong Suốt của Minh Hiểu Khê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.