Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 01: Không Được Về Nước.

Tiểu thuyết gốc · 1093 chữ

Khi không gian bao trùm quyền lực và địa vị, để giữ cho mình không bị người khác ức hiếp, lợi dụng thì Nam Cung Dư Y bắt buộc phải chọn nắm trong tay quyền lực hơn những kẻ hãm hại cô.

Sau khi mẹ cô sinh em trai vì sinh non sau đó mẹ cô liền qua đời, mà e trai cô vì sinh thiếu tháng mà mang căn bệnh Autison được khoa học tạm dịch là tự kỉ, ba cô vì muốn cho cô an tâm học hành cũng muốn cho em trai cô có người chăm sóc chu toàn nên đã tái hôn cùng người phụ nữ khác. Mẹ kế cô nhìn bề ngoài hiền hậu, lại biết cách chăm sóc cho Nam Cung Chính Dung cho nên Nam Cung Dư Y mới an tâm nghe lời ba qua mỹ du học. Mẹ kế cô có một đứa con gái trạc tuổi cô, ba cô lại không đối xử tệ với họ cho nên cuộc sống gia đình cô được coi là an ổn đến khi cô nghe tin ba cô có chuyện mà cô lại không được về nước.

Bên mỹ mặc dù có tiền trợ cấp của ba để học ngoài ra Nam Cung Dư Y cũng đi làm thêm giờ để kiếm tiền, đến sau này cô không biết vì lí do gì mà ba không gửi tiền chu cấp cho cô, tuy cô không cần tiền chu cấp của ba nhưng lại khiến cô lo lắng không an tâm. Nam Cung Dư Y gọi về nhà thì được mẹ kế báo tin ba cô bị bắt vì nghi ngờ có liên quan đến vụ án giết người tranh giành quyền lực, mà công ty ba cô cũng đang bị phong toả để điều tra. Nam Cung Dư Y gần như ngồi trên đống lửa, đứng ngồi không yên, muốn nhanh chống về nước nhưng không biết vì lí do gì mà cô không thể về nước.

Thành phố Y, trại giam

" Xin lỗi mình!" Nam Cung Chính Quân nhìn Thôi Tuyết Lệ người vợ thứ hai của mình, áy náy lên tiếng.

" Đây là chuyện gì? Tại sao họ nói mình giết người? " Thôi Tuyết Lệ áp chế kích động nước mắt lưng tròng nhìn người đàn ông đối diện tuỳ tuỵ trong bộ đồ nhà giam. Suốt gần 10 năm qua bà âm thầm lên kế hoạch, rốt cuộc cũng có ngày bà nắm trong tay cả gia tài của nhà Nam Cung, bà hận người đàn ông này, bà tưởng chừng ông ta lấy bà là vì yêu thương bà, thế nhưng suốt 10 năm qua ông chưa một lần quên đi vợ cũ, con gái bà ta thì luôn núp sau bóng của con gái ông mà lớn lên, không địa vị, bị người khác coi thường. Cho nên đây là ngày mà bà chờ đợi.

" Tôi không giết người!" Nam Cung Chính Quân đôi mắt điềm tĩnh lên tiếng khẳng định.

" Mình nói tôi bây giờ phải làm sao?" Thôi Tuyết Lệ uất ức khóc lóc.

" Công ty hiện đang phong toả để điều tra, đây là số bảo hiểm cuả mẹ Dư Y, mình hãy đến lấy số tiền bảo hiểm này, nó đủ cho cuộc sống của mình, giúp tôi chăm sóc Chính Dung, còn có số tài khoản này là đứng tên Dư Y, mình giúp tôi chuyển cho con bé, năm nay nó là năm cuối, đừng nói gì cho con bé biết." Nam Cung Chính Quân nói xong cũng đã hết giờ thăm nuôi. Thôi Tuyết Lệ cầm trong tay tờ giấy mà Nam Cung Chính Quân đưa, tao nhã lau nước mắt, miệng nhếch lên nụ cười thoả mãn, đầu cũng không quay lại mà rời đi.

Nước Mỹ, phòng trang điểm nhân viên của một quán bar nổi tiếng.

" Này! Cậu vẫn chưa thể về nước được sao?" Lily là cô gái góc mỹ, cô là bạn cùng khoá với Nam Cung Dư Y cũng là cô ấy giúp Nam Cung Dư Y đến đây để có cơ hội về nước. Cô nghe Lily nói trong này sẽ tìm được người có thể giúp cô về nước, đã gần hai tuần rồi cô vẫn chưa thể về nước, tin tức trong nước về ba cũng ít ỏi.

" Vẫn chưa!" Nam Cung Dư Y mệt mỏi nằm gục xuống bàn.

" Tớ đã nói rồi, cậu hãy chấp nhận tìm kim chủ đi." Lily hưng phấn nói.

" Không hay cho lắm, tớ, tớ còn có người trong lòng." Nam Cung Dư Y nặng nề lên tiếng, mặc dù không biết hình dáng anh như thế nào, cô chỉ nhớ bóng lưng anh, ngày đó ở đám tang mẹ cô đã gặp bóng lưng anh, trong lòng cô dâng lên tình cảm khó nói. 5 năm sau cô lại gặp anh, nhưng cũng chỉ là bóng lưng ấy, cô còn thấy anh đi cùng một cô gái. Đến hôm nay cô vẫn không thể quên được bóng lưng ấy.

" Là ai, anh ta có địa vị quyền lực không? Nếu đã vậy cậu mở miệng nói anh ta đi, như vậy cậu cũng được về nước, còn có khoá học tuần sau cũng kết thúc, cậu cũng có thể ăn nói với ba cậu được mà." Lily càng hưng phấn lên tiếng.

" Tớ, tớ không biết, anh ấy đến bây giờ mặt mũi ra sao tớ còn không biết." Nam Cung Dư Y thở dài. Khoá học đối với cô không vấn đề, vì thành tích học tập cô luôn tốt cho nên cô được nhảy lớp. So với các bạn cùng trang lứa thì năm nay cô đã hoàn thành khoá học. Lily mặc dù là bạn cùng khoá nhưng lớn hơn cô 2 tuổi. Vì người nước ngoài khá nhiệt tình nên hai người vẫn coi nhau như bạn bè.

" Haizzz! cậu thật sự là ngốc, nghe lời tớ đi, tìm kim chủ ở đây, sau đó cậu có thể về nước, nếu như cậu may mắn chắc chắn sẽ được làm phu nhân của kim chủ đó. Tớ sẽ nhờ quản lí hỏi thăm giúp cậu. Ok." Lily nói một tràng sợ Nam Cung Dư Y đổi ý liền nhanh chống lập tức chuồng đi. Nam Cung Dư Y cũng liền gọi cô ấy lại, cô đã bị nhốt ở đây, có may mắn được làm phu nhân kim chủ hay sao?

Bạn đang đọc Mộ Dung Tước Em Yêu Anh sáng tác bởi minhphiangle95@
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minhphiangle95@
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.