Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1671 chữ

Chương 592 Lão Vương gia 2

Người dịch: Hồng mụi mụi

Quỷ ảnh phía trước phủ nha nhộn nhịp nhộn nhịp, phía sau sân rộng lớn thì an tĩnh.

Chúng tôi được nghênh đón vào chính sảnh. Lão vương gia run rẩy hành lễ, bắt đầu lải nhải xin tội.

Giang Khởi Vân rất bình tĩnh, chờ lão vương gia nói xong, anh ấy mới cười mở miệng: "Lần này nếu không phải em gặp phải hai quỷ sai một lớn một nhỏ. Không biết còn bao nhiêu người sẽ bị tiểu quỷ kia thôn phệ."

Anh ấy nhìn tôi một cái, ánh mắt lão vương gia cũng rơi vào trên người tôi.

"Đế quân đại nhân, hai quỷ sai đó là lúc phán quan đại nhân thay tay. Tôi nghĩ phán quan đại nhân kiểm tra quỷ tịch, nên cũng không để tâm nữa. Ngài cũng biết, các triều đại kinh sư có dân số đông đảo, tôi cũng không rảnh điều tra kỹ thời gian tử vong của mỗi một người sống. Huống hồ cũng không thể tra xét a, hồ sơ sổ sinh tử không thể chính xác như vậy..."

Lão vương gia bày ra một khuôn mặt khổ sở, cố gắng rũ bỏ liên can.

"Vậy ngươi dung túng Chu Vi Đề thiết cục ở một nơi nào đó trong kinh thành, hại không ít người sống, chuyện này nói thế nào?”

Đôi mắt lão vương gia giật giật: "Thuộc hạ không biết chuyện kia có liên quan đến Chu Vi Đề. Chu Vi Đề không phải bị đế quân đại nhân ngài họa địa lao rồi sao?"

Giang Khởi Vân híp mắt cười cười, nghe hắn tiếp tục nói.

"Thuộc hạ chỉ biết đó là nơi âm linh của hồ ly tinh, loại chuyện này ở trên thế gian quá nhiều. Thuộc hạ cho rằng là oan oan tương báo của nhân gian. Vì thế không có quá nhiều can thiệp... Về phần hai tên quỷ sai, thuộc hạ suy đoán, có lẽ là bị hậu nhân của Chu Vi Đề thu nhận, mới có thể giấu diếm không báo! ”

Nói đến đây, hắn khom người nói với tôi: "Tiểu nương nương dẫn người bắt đi quỷ sai, không biết ở Âm Sơn đại lao thẩm vấn như thế nào? Hai quỷ vật này lừa gạt, có thể tru tâm, đế quân đại nhân nên nghiêm trị không tha. ”

Chúa ơi...

Kỹ thuật chuyền bóng, rũ tội của ông già này quả thực cao siêu.

Nếu anh trai tôi ở đây, nghe những lời này sẽ cúi đầu chào thua.

Thật là gian xảo.

Giang Khởi Vân đã sớm đoán được tên này sẽ không thừa nhận, ngón tay anh gõ vào tay vịn, thản nhiên nói: "Lão vương gia hỏi gì cũng không biết, xem ra thật sự là thân thể không tốt, nên cân nhắc thoái vị..."

Lão ta run rẩy chắp tay nói: "Lão thần ở vị trí này bốn trăm năm, hiện giờ đã già, mong đế quân đại nhân đồng ý, lựa chọn thánh hiền tiếp nhận..."

"Bốn trăm năm thái miếu xã tắc hương hỏa, lão vương gia cũng không lưu luyến như vậy? Có thể làm cho thái miếu xã tắc cùng dân chúng cả thiên hạ tế tự tôn thần cũng không có bao nhiêu. Cho đến bản tọa cũng không có ảnh hưởng này. Lão vương gia nỡ buông tay nhường cho người ta?” Giang Khởi Vân cười như không cười nhìn hắn.

Lông mày dài màu trắng của lão đầu khẽ run lên, cười khan hai tiếng nói: "Đế quân đại nhân sinh mà làm thần, thân mang vô lượng đại pháp, thọ ngàn tuổi, làm sao để ý điểm hương hỏa nhân gian này? Thuộc hạ nhận bao nhiêu hương hỏa, cũng chỉ là người tư chất ngu ngốc, không cách nào tăng lên một tầng. ”

Tôi nhịn không được mở miệng nói: "Lão vương gia, sau khi tôi đặt chân đến Đế đô, phát hiện đế đô âm dương khí trường hỗn loạn không ít. Ngoại trừ hồ ly tinh âm linh kia, còn có đào ra đầu người man ở Tây Bắc. Những thứ này đối với dương gian ảnh hưởng không nhỏ. Ngài thân là quan minh phủ kinh sư ở nơi đây. Sao có thể phóng túng những chuyện này mà mặc kệ?"

"Kinh sư khí trường như loạn, sẽ ảnh hưởng đến phúc khí quốc gia. Phân chia âm dương thuận nghịch là trách nhiệm của Minh phủ. Những nơi âm u, thi khí tụ tập chẳng lẽ để cho phàm nhân đi hóa giải?"

“Thuộc hạ của ngài lừa gạt, gan to bằng trời, có quan hệ rất lớn với ngài.”

"Bây giờ đế quân đích thân đến tuần tra, ngươi rũ tội thành thạo như vậy. Thật sự không có mưu tính sẵn?"

"Trong hai quỷ sai kia có một người là ma, ngươi đảm nhiệm địa trưởng quan nhiều năm như vậy. Còn nói không phát hiện? Tội thất bại trong việc kiểm tra, chỉ dựa vào một cái miệng để giải thích? Chẳng lẽ ngươi đã sớm biết, cho nên để mặc việc này? Hoặc kiếm lợi nhuận từ chúng? ”

Lão vương gia ngây ngẩn cả người.

Hắn không ngờ những lời này không phải Giang Khởi Vân nói ra, mà là tôi đến thẩm vấn.

Vì vậy, tình cảnh là có một chút vi diệu.

Hắn muốn giải thích với tôi, nhưng Giang Khởi Vân ở một bên cười lạnh bên cạnh nghe, xem hắn biểu diễn.

Hắn đột nhiên chống đỡ đứng dậy, phốc một tiếng quỳ xuống, sợ tới mức phản xạ có điều kiện của tôi muốn đứng lên.

Tôi không quen với việc người khác quỳ xuống! Vẫn là một người già như vậy, thật sự là chiết thọ!

Giang Khởi Vân nắm cổ tay tôi, đè tôi lên chỗ ngồi, ý bảo tôi đừng lộ ra sự sợ hãi.

"Tiểu nương nương a——"

Lão đầu bộ dạng đau lòng, run rẩy nói: "Kinh sư chi địa, từ trước đến nay khí trường hỗn loạn. Đây không phải là lão già tôi không hành động. Đúng là bởi vì đế vương khí, năng nhân dị sĩ đông đảo gây ra."

"Ở kinh sư chi địa càng phải chú ý mà cai trị. Nếu lão thần can thiệp khắp nơi vào chuyện âm dương nhân gian, ngược lại sẽ làm loạn quy luật nhân gian."

"Lão thần già nua ốm yếu, tiểu nương nương liệt kê chuyện lão thần thất chức, lão thần không nói nên lời. Một chuyện sai lầm có thể che đi trăm việc tốt, lão thần nhận tội nhận phạt. Nhưng lão thần thật sự không có quan hệ gì với tiểu ma, bọn họ là tiểu quỷ kém cấp thấp nhất. Lão thần cơ bản hầu như không có gặp qua ——"

Tôi ngắt lời ông ta và nói, "Có là có, không có là không có. Cái gì gọi là hầu như không có? Thái độ mơ hồ như vậy, đế quân đại nhân làm sao có thể tin tưởng? ”

"Sau khi thân phận của hai quỷ sai bị bại lộ, ngài đã làm biện pháp gì để khắc phục? Truy tìm tung tích bọn chúng? Xem lại những gì họ đã làm sao? ”

Hắn khàn khàn không nói gì, sững sờ nhìn về phía Giang Khởi Vân, lộ ra ánh mắt cầu cứu.

Cầu, cầu cứu?

Ông già hôi thối, ý hắn là sao, giống như tôi bắt nạt hắn!

Giang Khởi Vân nhíu mày nói: "Lão vương gia, nàng ấy cảm thấy những lời này của ngươi không có sức thuyết phục. Ngươi còn muốn cứ như vậy lừa gạt bản tọa... Bản tọa quản lý Minh phủ hơn hai ngàn năm, ngươi còn định thoái thác... Hừ..."

Trong mắt lão đầu lộ ra một tia thần sắc căng thẳng. Có lẽ hắn có ưu thế tâm lý, dù sao Giang Khởi Vân mặc kệ hắn nhiều năm như vậy, nhưng lúc này thật sự quản lý, hắn mới biết vòng tròn của mình lớn hơn một chút.

Hắn chắc chắn hận không thể băm chết tôi, tôi ở trong sổ sinh tử không có tên. Hắn cũng không biết tôi sẽ đi nhà lão Tề.

Cứ như vậy một oan hồn bình thường không thể cầu mệnh. Tự nhiên bị tôi phá, dẫn đến tiểu ma kia sớm thôn phệ tức giận chạy trốn.

Cái loại ma vô tâm không đau, chỉ có bản năng, làm sao có thể phân biệt thế cục?

Nhiều năm như vậy chưa từng xảy ra sai lầm, kết quả một lần sai liền trực tiếp đưa tới trước mặt Giang Khởi Vân.

"Tiểu nương nương giáo huấn phải! Lão thần mê muội, nhờ tiểu nương nương thức tỉnh lại. Lão thần cũng không phải không phái người truy tìm, chỉ là tạm thời không có tin tức truyền về... Lão thần trước tiên đem ghi chép chuyện hai quỷ sai đã làm chuyển tới để tiểu nương nương kiểm tra, mời tiểu nương nương ngồi đợi một lát... Ah, nếu nhàm chán, có thể đi bộ tùy ý sân sau này, sân trước tương đối lộn xộn. ”

Tôi bĩu môi, nơi này của ngươi một mảnh tử khí, nhìn thôi cũng khiến người ta rùng mình, ăn no rảnh mỡ mới đi!

Lão vương gia nhìn vẻ mặt tôi ghét bỏ, lập tức nói: "Là lão thần thất trách, thất trách! Tiểu nương nương có thân thể mềm mại, tự nhiên không thể ngồi ở nơi không thú vị này, biệt viện hoàn cảnh u mỹ, không bằng dời giá qua? ”

ông! !

Ông già của ông không phải là một ông già cổ hủ sao?

Giang Khởi Vân cười khẽ một tiếng, đắc ý nhìn tôi.

Đọc full truyện tại Group Facebook Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu.

Bạn đang đọc Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu của Kiến Tự Như Diện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaCa_ASR
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.