Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ventaria

Tiểu thuyết gốc · 1904 chữ

Cậu nghe xong lời của gã ta, cả người rùng lên một cái. Cậu xoa eo đứng dậy, may mà chỉ trầy da, không bị thương nặng.

Sở dĩ cậu dám chạy trốn và dám quay lưng lại với gã ta là vì cậu chắc chắn rằng gã ta sẽ không giết chết cậu, vì gã ta đã coi cậu là con mồi để đùa giỡn chứ vẫn chưa muốn giải quyết mình.

Thật ra, hành động này của cậu rất điên cuồng, đậm chất con bạc, cố tình cậu còn rất lý trí, còn thường hay nhảy ở bờ vực bị lật xe nhưng mãi vẫn chưa rơi xuống.

Nhưng gã ta cũng không quan tâm đến điều đó, gã ta cũng không cần biết đến điều đó.

Kẻ cai ngục chính là kẻ cai ngục. Thứ mà cai ngục quan tâm là bao giờ tinh thần của cậu mới bị hỏng mất, bao giờ mới nằm úp xuống sàn nhà giống như một con chó để xin tha rồi nôn hết mọi bí mật ra, y như là những tên gã ta đã tra tấn và giết trước đó.

Bây giờ cậu chỉ muốn một điều đó chính là nhảy xuống biển. Nhưng cậu cũng không ngu xuẩn đến nỗi quay người nhảy xuống biển trước mặt gã ta, vì gã ta không muốn con mồi của mình trốn thoát, gã ta cũng có thực lực để cậu không thể trốn thoát.

Cậu lao lên, lấy tay không đánh với gã ta, bởi vì thanh chủy thủ yêu quý kia của cậu đã bị biến dạng từ lâu rồi.

Lần này cậu lấy nắm tay đánh người một cách điên cuồng, gần như là lấy mạng đổi mạng, giết địch một ngàn tự tổn tám trăm. Trên người cậu liên tiếp xuất hiện những vết thương sâu hoắm, cậu bị gã ta cầm lấy chân, vặt gãy xương. Tất cả chỉ vì muốn bức gã ta dùng ra những đòn mạnh, vì chỉ khi gã ta ra đòn mạnh, cậu mới có cơ hội để chuyển cơ.

Lần này gã ta cũng coi như là nghiêm túc, nắm đấm nện lên người cậu càng ngày càng mạnh, nhưng mỗi nắm đấm đều chuẩn xác chặn được tay của cậu.

Cậu cắn chặt răng, mắt hơi xung huyết, quay người ra đằng sau, rồi đôi chân đạp lên lan can, chuyển một vòng trên không trung rồi lấy chân phải đạp thẳng về phía gã ta.

Gã ta hừ lạnh một tiếng, một nắm đấm vung ra như muốn đấm vào lòng bàn chân cậu làm cậu gãy xương. Nhưng khi cậu nhìn thấy cú đấm của gã ta, con mắt cậu sáng bừng lên, miệng nhếch lên tận vài độ, vô cùng rõ ràng.

Gã ta cũng nhìn thấy nét mặt của cậu, trong lòng bỗng dưng có cảm giác không ổn và muốn thu tay lại. Nhưng tiếc thay, đã chậm!

Sau cú đấm, gã ta nhìn xuống dưới biển thấy bọt sóng bắn lên một cái. Đã không thấy tăm hơi đâu nữa!

Mặt gã ta đen như đáy nồi, trong lòng không khỏi bực mình, miệng lại cười ‘Khặc, khặc’ lên, làm không khí xung quanh trở nên áp lực.

Rồi bỗng nhiên, gã ta nghe thấy tiếng gì đó, như là tiếng hát ở đâu đây. Rồi nó càng ngày càng gần, càng ngày càng gần, sau đó lại như phát ra từ trên người của chính gã ta, dù gã ta có bịt tai lại thì tiếng hát ấy vẫn văng vẳng không chịu tán.

Đôi mắt của gã ta chợt mê mang một chớp nhoáng, như có cái gì đó khiến tâm trí của gã ta choáng váng. Sau khi lắc đầu cho tỉnh táo, gã ta đã thấy mình đang rơi xuống biển, bên cạnh là một sinh vật nửa người nửa cá rất giống Thủy tộc trên Hải Lam Tinh đang kéo mình xuống.

Đó chính là Vento!

Vento, à không! Bây giờ phải gọi là Ventaria! Tại sao gọi là Ventaria? Bởi vì Vento - từ một shota, biến thành một bé lolita - Ventaria, và lý do của tất cả điều đó thì phải nhờ ơn một hình thái trong khẩu súng của cậu: Ma Quỷ • Siren!

Siren trong truyền thuyết có hai loại: một loại là Siren sơ khai với những Đôi Cánh Vàng do thần Demeter ban tặng để đi tìm Persephone - con gái Demeter, nhưng các Siren đã không tìm được và bị Demeter giáng lời nguyền phải làm chim suốt đời. Từ đó các Siren sơ khai với hình dáng nửa trên là những cô gái xinh đẹp, nửa dưới và chỗ phần lưng đều sẽ mọc ra các bộ phận giống y hệt một con chim sẻ, đó là hình thái Ma Quỷ • Siren Điểu Nhân của cậu.

Một loại khác là Siren vào thời hậu kỳ - người cá Siren. Loài Siren này trong truyền thuyết xuất hiện ở trên các hòn đảo gọi là Anthemoessa, nghe đồn là nằm ở khu vực biển Sicily của Ý. Họ có nguồn gốc là các Siren loài chim, trong một lần thi hát với các nàng Muse - các nữ thần của âm nhạc, rồi bị thua và bị nhổ sạch lông chim làm trang sức, sau đó lặn xuống biển và biến ra đuôi cá. Do vốn là các nàng Siren thân chim biến thành nên lúc đầu, cũng chỉ có nữ Siren thân cá, không có nam Siren thân cá. Sau đó, các nam Siren thân cá xuất hiện, là những người đi biển bị tiếng hát của Siren dụ dỗ rồi ở lại với Siren. Hình thái Siren này trong khẩu súng của cậu có tên là Ma Quỷ • Siren Nhân Ngư.

Nhưng đó chỉ là hình thái, năng lực của Ma Quỷ • Siren vô cùng hạn chế. Hình thái Điểu Nhân thì có thể bay, hình thái Nhân Ngư thì có thể bơi lội và thở dưới nước, cả hai đều mang năng lực Mị Hoặc. Nhưng cả hai đều có tệ nạn là: hình dáng của cậu sẽ bị biến đổi thành Nhân Ngư hoặc Điểu Nhân, và giới tính của cậu cũng sẽ bị biến đổi theo giống loài của Siren, khi giải trừ năng lực tuy cơ thể biến đổi về con người nhưng giới tính lại không được biến trở về trong một khoảng thời gian dài. Chính vì điều này nên cậu không hề thích dùng Siren chút nào.

Vento dùng thân hình non nớt bơi dưới biển, khuôn mặt của cậu trở nên mượt mà, nhu mỹ như con gái, mái tóc cậu dài ra trông thấy và không có xu thế dừng lại, chiếc quần đã bị phần đuôi to lớn mới mọc ra làm cho nứt toạc, trước ngực cũng hơi phồng lên.

Mặt cậu nằm liệt ra, thẹn quá thành giận mà đấm cái tên đang rơi xuống kia hai phát rồi kéo gã ta dìm xuống nước.

Gã ta bị nước xộc đến bất ngờ mà sặc vài cái, rồi lại bị túm tóc, lôi lên trên mặt biển sau đó lại bị bắt hụp xuống thêm lần nữa.

Gã ta cố sức mở to mắt nhưng chỉ nhìn thấy một chiếc đuôi cá dài mang màu xanh đậm giống như màu của biển cả. Gã ta nghịch dòng nước vươn tay ra định bắt lấy đuôi cá, nhưng khi sắp chạm đến, cả người của gã ta đã bị quăng ra ngoài, đập lên trên boong tàu.

Người phía trên nghe thấy tiếng chạy tới, thấy cao thủ của bọn họ bị đập vào thân thuyền, cúi người xuống dưới kinh hô: “Mr. Jail!”

Gã ta - người được gọi là Mr. Jail không để ý đến đám người đó, muốn lấy chân đạp lên thân boong để trèo lên. Nhưng cậu đâu thể để gã ta được như ý?!!!

Cậu mở miệng hát một câu Mị Hoặc làm tinh thần của gã ta hơi rối loạn, rồi sau đó lấy tay bắt lấy chân gã ta kéo xuống vùng nước sâu.

Người phía trên thấy thế thì sắc mặt đại biến, bọn họ hò hét nhau lấy súng tỉa để bắn xuống nước.

Những viên đạn xuyên qua làn nước, xoắn tít, bắn thẳng đến gần người cậu. Cậu hừ lạnh một tiếng, lấy Ma Quỷ • Siren Nhân Ngư dạng Gatling của mình ra bắn thẳng về phía bọn họ.

Biểu tượng đuôi cá ở báng súng giật giật, rồi từ trong miệng của Mỹ Nhân Ngư ở phần đầu súng, bắn ra vô số đường đạn.

Đạn của cậu, một phần bắn thẳng đến phần đầu của đường đạn bọn họ bắn, va chạm chính xác vào mũi đạn của nhau và làm lệch đường đi của bọn họ, phần còn lại thì xuyên qua làn đạn bắn thẳng lên mặt nước.

Khi lên tới mặt nước, từng tiếng vút vút của đường đạn bắn lên như những lời nguyền rủa, tiếng vụt lên phần đuôi lại như tiếng ca Siren làm bọn họ bị mê thất tâm trí rồi thất thần, máu chảy từ trong vành tai ra lúc nào không hay.

“Phập! Phập! Phập!...”

Từng viên đạn bắn nổ đầu làm bọn họ chết ngay tức khắc, nhưng mà bọn họ giống như chưa nhận ra sự bất thường, mà cứ như đang đi lạc trong tiên cảnh, bị thế giới và cảm quan của bọn họ mê hoặc rằng xung quanh đang vô cùng an toàn, đây chính là nơi hạnh phúc nhất của bọn họ, bọn họ tự lừa mình dối người rồi sau đó nở những nụ cười ngốc nghếch.

Cậu không để ý đến bọn họ nữa, rốt cuộc bọn họ cũng sẽ bị bắn trúng mà thôi. Cậu duỗi tay, nắm chặt lấy cổ của gã đàn ông tên là Mr. Jail kia. Cậu biết từ Jail này viết tắt của cái gì, đó chính là Jailer.

Từ Jailer này theo từ cổ của thứ tiếng từng là tiếng Quốc Tế người người đều biết - tiếng Anh, nó có nghĩa là ‘tên cai ngục’. Như vậy có nghĩa là, gã ta cũng chưa lộ ra bất kỳ thông tin nào về mình.

Cậu híp mắt lại, không để ý đến gã ta đang bị sặc nước mà dãy dụa và mắt kép đang trợn ngược, lồi ra run rẩy. Gã ta dấu tên dấu họ như thế này, cộng thêm tộc loài của gã ta thì không chỉ đáng ngờ không thôi, mà chắc hẳn gã ta phải là một kẻ có địa vị vô cùng quan trọng.

Cậu nhìn mặt gã ta thêm lần nữa, lấy tay đấm vào sống mũi của gã ta khiến gã ta chảy máu cam, chẳng được bao lâu thì ngất đi.

Cậu thở ra một hơi, thấy người nhẹ nhõm hơn hẳn, trong lòng cậu rất nhỏ mọn thế nên rất mang thù, và giờ khắc này cậu đã trả xong thù. Tuy là thủ đoạn của cậu không được quang minh chính đại cho lắm, nhưng ai bảo cậu yếu hơn gã ta chứ?

Nếu gã ta đã là khí, ỷ vào mình rất biết trốn thì cậu sẽ cho gã ta một bài học nhớ đời vì đã coi thường một kẻ yếu như cậu...

Bạn đang đọc Ngàn Năm Địa Cầu sáng tác bởi BăngLạcNhậpHọa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BăngLạcNhậpHọa
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.