Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tịch Tà Kiếm Phổ

Tiểu thuyết gốc · 2316 chữ

Về tới nhà, Biển Linh và Quyển Yên đã nấu nước nóng sẵn, chuẩn bị cho Vĩ Hân đi tắm. Nàng vui mừng hết cỡ, ôm lấy hai bé nựng không ngừng.

Vào phòng tắm, Vĩ Hân kéo Linh và Yên vào chung luôn, cả ba cùng ngâm nước nóng, hưởng thụ giây phút bình yên thường ngày.

Vĩ Hân ngửa đầu lên, dựa vào cạnh bồn tắm. Nàng nhớ ngày đầu tiên bản thân cũng tắm bồn y như này, lúc ấy còn nhận được quyển Dịch Cân Kinh thần kỳ. Hôm nay vừa mới giải án, cũng coi như một chuyện vui, nàng thử vận với trò 'Ai là triệu phú' lần nữa.

Lần này y như ngày đầu tiên, câu hỏi xuất hiện trùng hợp đáp ứng nguồn kiến thức sẵn có của Vĩ Hân. Nàng làm một lèo đến câu số mười một lần nữa.

"Câu nói nổi tiếng 'chỉ có đoạn đầu tướng quân, không có hàng đầu tướng quân' là của ai?

A. Trần Bá Lộc

B. Nguyễn Huệ

C. Quách Tuấn

D. Mai Xuân Thưởng"

Vĩ Hân chán nản nhìn các đáp án trong cửa sổ. Nàng dốt nhất là lịch sử, vậy mà lần nào câu hỏi số mười xuất hiện cũng là chủ đề lịch sử. Nàng thấy đáp án D có chút quen mắt. Nếu trí nhớ đúng thì Mai Xuân Thưởng cũng xuất hiện trong lần chơi đầu tiên thì phải. Dù sao cũng quá lâu rồi nên nàng không chắc chắn.

Vĩ Hân nhìn sang Mai Quyển Yên. Lịch sử thế giới có nhiều điểm tương tự với thế giới cũ. Có khi nào vị tiểu thư này giống Võ Chúc, cũng có một mối liên hệ với danh nhân nào đó.

"Quyển Yên, ngươi có người thân nào đó tên Mai Xuân Thưởng hay không?" Vĩ Hân nói.

Quyển Yên đang lim dim ngâm nước đối diện bỗng mở mắt. Nàng nghiêng đầu suy nghĩ một hồi sau đó quay sang Biển Linh, múa may quay tay để biểu đạt ý nghĩ.

"Tiểu thư nói là nàng không biết ai tên Mai Xuân Thưởng, nhưng cha nàng có một người anh trai có cái tên rất tương tự." Biển Linh nói.

Vĩ Hân ngạc nhiên: "Ngươi hiểu được động tác của Quyển Yên à?"

Biển Linh gật đầu. "Ta với tiểu thư thân quen từ nhỏ, rất hiểu ý nhau. Nếu không phải câu từ gì quá phức tạp thì tiểu thư có thể mô tả ý nghĩ của người cho ta."

Cách thức này giống y hệt thủ ngữ của thế giới trước. Thế giới này thì Vĩ Hân chưa từng nghe qua có phương thức giao tiếp như vậy tồn tại. Nếu Quyển Yên có thể sáng tạo được nó, không chỉ trợ giúp cho quá trình giao lưu hàng ngày mà còn có thể giúp đỡ những người khác.

"Nếu hai người bọn ngươi rảnh thì dành chút thời gian phát triển cách thức nói chuyện này đi, quyết định cụ thể ý nghĩa của các cử chỉ. Như vậy thì việc giao lưu hàng ngày sẽ đơn giản hơn." Vĩ Hân nói.

Biển Linh và Quyển Yên bốn mắt sáng rực nhìn nhau, hiển nhiên họ rất hứng thú với ý tưởng này.

Vĩ Hân quay lại cửa sổ hệ thống và nhấp chọn phương án D.

"Chúc mừng người chơi. Đáp án D chính là câu trả lời chính xác!" m thanh hệ thống vang lên.

Câu hỏi tiếp theo là một vấn đề liên quan đến y học. Vĩ Hân hoàn toàn mù loà những thuật ngữ mà nó dùng nên nàng chọn sai và cuối cùng thua cuộc.

"Người dùng đạt được phần thưởng mốc số mười của 'Ai là triệu phú'. Xin chúc mừng người dùng nhận được Tịch Tà Kiếm Phổ!"

Quyển sách xuất hiện ngay giữa không trung. Vĩ Hân có kinh nghiệm từ lần trước nên không để nó rơi vào bồn và bắt được nó. Hai người Yên và Linh giật hết cả mình, hai đôi mắt long lanh dễ thương nhìn Vĩ Hân.

"À… Chuyện này là…" Miệng Vĩ Hân giật giật. Nàng không biết phải giải thích việc quyển sách bỗng biến ra như thế nào.

"Ta biết ngay mà!" Biển Linh nói.

"Ngươi biết cái gì?" Vĩ Hân nói.

"Người là thần tiên hạ giới!" Biển Linh nói. Quyển Yên bên cạnh gật đầu lia lịa.

"Không phải đâu. Ta chỉ là một người bình thường thôi."

"Hà tiểu thư đừng lo." Biển Linh thì thầm. Nàng và Quyển Yên cùng ghé sát đến gần Vĩ Hân. "Ta và Mai tiểu thư sẽ giữ bí mật."

Quyển Yên làm một động tác che miệng, biểu thị mình cũng không nói gì. Vĩ Hân thở dài, không giải thích, thôi thì để họ nghĩ vậy cũng không có hại. Sau đó, cả ba cùng vui vẻ đánh chén bữa tối ngon lành. Đêm đến thì Vĩ Hân mang quyển Tiếu Ngạo Giang Hồ ra. Cặp mắt của hai nàng còn lại lập tức rực sáng. Nhóm nữ lại chui vào phòng Vĩ Hân cày tiểu thuyết.

"Tịch Tà Kiếm Phổ. Muốn luyện thần công, trước phải tự cung." Biển Linh xám mặt nói. "Hà tiểu thư, đây chẳng phải là quyển sách ban nãy của người?"

Vĩ Hân lấy quyển Tịch Tà Kiếm Phổ ra xem, lật ngay trang đầu thì quả thật có dòng chữ y hệt mô tả trong Tiếu Ngạo Giang Hồ: "Đúng thật này."

Quyển Yên lấy một tờ giấy ra viết: "Môn võ công này nếu nam luyện thì phải tự cung, nếu nữ luyện thì sẽ như thế nào?"

"Ta cũng không biết. Chúng ta cứ tiếp tục đọc xem thế nào." Vĩ Hân nói.

Sáng sớm hôm sau, ba nữ ngồi thở dốc ngoài sân sau khi luyện Dịch Cân Kinh. Quyển Yên bỗng tiến lại gần Vĩ Hân, lấy một tờ giấy ta ghi: "Ta muốn luyện Tịch Tà Kiếm Phổ."

Vĩ Hân cùng Biển Linh đầy ngạc nhiên nhìn nàng.

"Tiểu thư không được đâu. Nếu xảy ra chuyện gì là sẽ dục hoả công tâm mà chết đó!" Biển Linh gấp gáp khuyên can.

Vĩ Hân thì suy tư nhìn nàng. "Tại sao ngươi lại muốn luyện?"

Biểu cảm của Yên hơi buồn, nàng ghi: "Để quá khứ không bao giờ lặp lại."

"Ta hiểu." Vĩ Hân thò tay vào không khí, quyển Tịch Tà Kiếm Phổ ngay lập tức xuất hiện. Hai người đã nghĩ nàng là thần tiên có phép thuật nên Vĩ Hân cũng không giấu diếm, thoải mái sử dụng chức năng của hệ thống trước mặt họ.

Vĩ Hân đặt quyển kiếm pháp vào tay Quyển Yên, một tay còn lại nắm lấy tay cô tiểu thư nhà họ Mai. "Nếu rèn luyện cảm thấy có gì đó khó chịu phải báo cho ta liền."

Quyển Yên cười hiền hậu, gật đầu đồng ý.

"Đúng rồi. Đây là Tẩy Tủy Kinh." Vĩ Hân lấy quyển sách thứ hai ra. "Hai người nhớ nó chứ? Nó là một trong hai kinh thư chứa võ công thượng thừa trong Thiên Long Bát Bộ. Trong khoảng thời gian ta đi làm thì hai người nghiên cứu thử có thể tìm ra bí ẩn của nó không."

Trong thế giới này không có tiếng Phạn. Bí ẩn của Dịch Cân Kinh thì Vĩ Hân đã biết, trong Thiên Long Bát Bộ cũng có nói qua. Song quyển Tẩy Tủy Kinh thì cực kì bí ẩn, chỉ thấy nhắc đến chứ không hề xuất hiện trong tiểu thuyết. Vĩ Hân mang kè kè theo bên người chẳng có tác dụng gì, nàng cũng không có nhiều thời gian vì phải bận bịu công việc tuần bộ. Đã thế thì để quyển sách lại cho Yên và Linh tìm hiểu, lỡ đâu họ phát hiện ra manh mối gì đó thì sao.

Thời gian từng chút trôi qua. Cuộc sống tiếp diễn bình đạm. Ngoại trừ hai vụ án bí ẩn ban đầu thì chỉ có trộm vặt, đánh nhau xảy ra trong huyện. Thời đại lạc hậu, dân số ít ỏi nên việc kiểm soát dễ dàng hơn nhiều, có vấn đề là cứ xách nắm đấm ra xài. Với người luyện ra chân khí như Vĩ Hân thì chuyện này lại càng dễ dàng. Trong toàn huyện, chỉ có Trần Hàn, nàng, Dã Man và bốn tuần bộ là có chân khí. Nếu tính thêm Quyển Yên thì có tổng cộng tám chân khí võ giả.

Song Vĩ Hân phát hiện ra một điểm rất kì lạ. Chỉ có nàng và Quyển Yên là có những hình xăm kì lạ trên cơ thể, không một ai khác có. Chẳng những thế, chân khí của hai nàng cực kì đặc biệt, khác với những người khác. Tâm Hoả Chân Khí của Quyển Yên có thể phát nhiệt, khi áp dụng lên cơ thể thì quyền cước trở nên nóng bỏng cực kì. Nguyên Thuỷ Chân Khí của Vĩ Hân thì có lực tác động rất lớn. Trong một lần thử nghiệm bắn tên, cả cây cung mất khống chế văng khỏi tay nàng, mũi tên thì bắn đi với tốc độ cực nhanh, đâm xuyên một bức tường của nhà và để lại vết nứt lớn. Biển Linh thấy hai nàng có sức mạnh thần kì như thế thì hung hăng luyện Dịch Cân Kinh hơn hẳn. Linh cũng muốn có một dị năng đặc biệt nào đó.

Một tháng trôi qua, vào buổi chiều nọ, Biển Linh và Vĩ Hân ngồi thưởng trà trong sân, ngắm nhìn Quyển Yên múa những đường kiếm yểu điệu. Tịch Tà Kiếm Pháp lấy tốc độ làm chủ, đường kiếm đơn giản nhưng nhanh như chớp, có thể đột phá hết thảy chiêu thức. Chỉ có điều tốc độ của Quyển Yên hình như quá chậm so với những gì miêu tả trong tiểu thuyết.

Mai Quyển Yên múa xong một bài kiếm, ngực phập phồng chảy mồ hôi bóng loáng, hình xăm hồng nổi bật tựa như sống lại. Nàng lại gia nhập bàn với hai người Hân Linh, tay run run cầm chén nước cạn sạch.

Vĩ Hân nhìn chằm chăm Quyển Yên, cười khúc khích nói: "Ta mà là con trai chắc đem ngươi hiếp lúc nào không hay."

Quyển Yên phun hết nước trong miệng ra ngoài, bắn hết lên mặt Biển Linh. Nàng cười đầy ngại ngùng, mặt hơi đỏ.

Biển Linh phiền muộn dùng tà áo lau nước trên mặt đi. "Hà tiểu thư nói cũng đúng. Mai tiểu thư thật sự có phong thái quyến rũ ngàn năm khó gặp." Nàng nắm lấy tay Quyển Yên, sờ lên những vết sẹo mờ do mụn cóc để lại, xót xa quan sát khuôn mặt đã bị hủy của Yên. "Nếu như không có những thứ này, tiểu thư chắc chắn sẽ trở thành mỹ nhân số một thiên hạ."

Quyển Yên dịu dàng sờ đầu Biển Linh, an ủi nàng.

"Ngươi luyện Tịch Tà Kiếm Pháp có cảm giác thế nào?" Vĩ Hân nói.

Quyền Yên khoa tay múa chân, dùng thủ ngữ biểu đạt ý nghĩ. Biển Linh phiên dịch lại thành lời: "Tiểu thư nói là nàng múa kiếm còn hơi vụng về, không quen với các chiêu thức. Nhưng nàng tin chỉ cần cho nàng thời gian là sẽ thuần thục. Vấn đề là phần nội công của kiếm pháp. Chân khí của nàng không thể dung vào kiếm chiêu, mỗi lần thử thì đều có cảm giác bế tắc."

"Ngươi dùng chân khí luyện ra của Dịch Cân Kinh để áp dụng vào Tịch Tà Kiếm Pháp?" Vĩ Hân nói.

Quyển Yên gật đầu.

"Tại sao không thử luyện nội công riêng của Tịch Tà Kiếm Pháp?"

"Tiểu thư nói là đã luyện ra chân khí. Tại sao phải luyện nội công khác?" Linh lại phiên dịch thay Yên.

Vĩ Hân chợt bừng tỉnh. Điểm khác nhau lớn nhất giữa tiểu thuyết võ hiệp và thế giới hiện tại đó là chân khí. Trong tiểu thuyết, từng loại võ thuật có từng loại nội công thích hợp. Bắc Minh Thần Công để luyện Lăng Ba Vi Bộ, Lục Mạch Thần Kiếm. Dịch Cân Kinh thì phù hợp bảy mươi hai môn tuyệt kỹ Thiếu Lâm. Trong thế giới này thì chân khí là chân khí, không có nhiều loại, chỉ có khác cách dùng.

"Các ngươi có nhớ trong Thiên Long Bát Bộ, lão tăng quét rác từng dạy bảo hai người Tiêu Viễn Sơn và Mộ Dung Bác?" Vĩ Hân nói. Hai nàng Yên Linh chăm chú gật đầu.

"Đất nước Thiên Chiếu của chúng ta chỉ có một loại chân khí, không có nghĩa trên đời chỉ tồn tại một loại chân khí. Hai người Tiêu Viễn Sơn và Mộ Dung Bác luyện võ công Thiếu Lâm nhưng lại không có căn bản của Thiếu Lâm dẫn đến tai hoạ đầy người. Lý do Quyển Yên ngươi luyện không thành Tịch Tà Kiếm Pháp cũng là như thế. Ngươi phải luyện đúng nội công của nó, dùng đúng chân khí của nó thì mới có kết quả."

Quyển Yên trầm tư suy nghĩ, sau đó cúi đầu thụ giáo.

Biển Linh thì đầy hưng phấn nói: "Hà tiểu thư học rộng hiểu sâu như vậy có khi nào chính là lão tăng quét rác trong truyện không?"

Vĩ Hân gõ đầu Linh một cái. "Ngươi tắm với ta lâu nay, mù hay sao không thấy giữa chân ta không có chuối."

Linh ôm đầu, mắt long lanh nói. "Lão tăng quét rác có thể là nữ giả nam trang nha."

Trán Vĩ Hân nổi gân, Biển Linh hoảng sợ núp phía sau Yên, Quyển Yên thì miệng cười thật rộng.

Bạn đang đọc Ngàn Thu Tiêu Dao Du sáng tác bởi DamTu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DamTu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.