Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyên nghiệp

Tiểu thuyết gốc · 3972 chữ

-Hừm...cái gì đây-chị H giơ tập giấy để trên bàn lên hỏi

-À...đó là kịch bản đó, em viết xong rồi nên đưa chị duyệt luôn-tôi vừa đọc sách vừa nói

-Viết xong nhanh vậy cơ à? Được rồi, để chị về đọc sau-chị H cất tập giấy vào cặp sách

-À....còn chuyện này nữa...Thực ra mấy tuần trước có người đến kêu em.... -cuối cùng tôi kể lại toàn bộ câu chuyện ngày hôm đó, chuyện mà câu lạc bộ dự tính sẽ bị thu lại phòng

-Rồi sao, cậu định làm gì nữa...cậu nghĩ chị đây là trưởng nhóm clb mà không biết gì về câu lạc bộ sao, hội trưởng đã gọi chị từ mấy tuần trước rồi, mà cậu cũng gan đấy, chưa viết kịch bản gì đã nhận tham gia rồi-chị H thở dài nói

-Thì....nếu lúc đó không chấp nhận biết sao đây, dù sao chị cũng....không muốn câu lạc bộ bị hủy mà

-Rồi được rồi, để hôm nay chị về duyệt kịch bản cho cậu, giờ thì chị về trước đây, tạm biệt-nói rồi chị H bước ra khỏi phòng.....

Sáng ngày hôm sau, tôi vẫn đến sinh hoạt câu lạc bộ bình thường, nhưng vừa vào phòng đã thấy chị H ủ dũ ngồi trong phòng

-Đến rồi cơ à, chị cũng đang định nói về "tác phẩm" của cậu đây-chị H nói với giọng bực tức khiến tôi có dự cảm chẳng lành

-Kịch bản sao vậy?-tôi hỏi nhỏ, cảm giác như mình vừa bị kể tội nhưng lại không biết mình làm sai gì

-Sao gì mà sao, kịch bản vậy cậu cũng viết được sao, câu truyện gì mà vô lí vậy, hai nhân vật chính không thể đến với nhau chỉ vì cách biệt tuổi tác, chưa kể còn sai chính tả, cách dùng dấu chấm, phẩy hết rồi đây này, cách chia lời thoại cũng không hợp lí nữa....-chị H đập tập giấy xuống bàn nói với giọng bức bối

-Đâu để em xem lại...-tôi cảm thấy hơi nóng mặt, nhưng khổ nỗi nhìn tới nhìn lui cũng không biết sai ở đâu

-Hừ....lúc bảo tham khảo, nghiên cứu mấy kịch bản trước mà không nghe, giờ thì hỏng hết rồi đó....-chị H lầm bầm

-Vậy....để em mang về xem lại-tôi thấy hơi quê nên ngậm ngùi cầm lấy tập giấy

-Không cần.....đưa đây-nói rồi chị H giật tập giấy đặt xuống bàn

-Nhìn chung thì cốt truyện của kịch bản khá độc đáo, lời thoại rõ ràng nhưng phân bố chưa hợp lí còn mấy chi tiết phụ cậu viết quá chi tiết, lược bỏ mấy câu chị đã gạch chân này, rồi sửa lại 1 phần nữa là xong-chị H chỉ vào tập kịch bản nói

-Thế....chẳng phải viết lại à..-tôi há hốc nói

-Đương nhiên, cậu nghĩ mang kịch bản này lên trình diễn thì được ai xem, nhưng thôi lần này để hay hơn thì chị và cậu sẽ thảo luận rồi làm chung luôn, dù sao cậu cũng chưa viết kịch bản kịch bao giờ nên chị cũng giúp chỉnh sửa góp ý luôn cũng được-chị H thở dài rồi bắt đầu chỉnh sửa kịch bản....

-Đầu tiên cần phải chỉnh lại cốt truyện đã, tình yêu mà bị ngăn cấm bởi tuổi tác vẫn chưa đủ....-chị vừa cầm bút sửa vừa hỏi tôi

-Um....nếu vậy thì giới tính...-tôi phán ngay không cần nghĩ

-Chọn cái khác đi, không viết phim kiếm hiệp đâu....-chị H vẫn chăm chú sửa

-Vậy thì....loạn luân-tôi lẩm bẩm nói

-Hả....cậu muốn viết chủ đề đó à-chị nhìn tôi với ánh mắt kì thị nói

-Không....không phải em thích cái đó, nhưng nếu cho vào truyện nó cũng...ổn mà-tôi xua tay

-Nếu muốn thì....cũng hay, đấy cũng là 1 chủ đề mới lạ, vậy loạn luân giữa cha mẹ và con cái, giữa anh chị em, giữa chú cháu....-chị H liệt kê 1 loạt ra giấy

-Giữa anh em đi-tôi nghĩ một hồi rồi nói

-Hơ....cảm giác đang viết kịch bản cho một tên biến thái vậy-chị H lẩm bẩm rồi viết vào giấy đưa cho tôi về viết lại

-Bậy à nha-tôi cầm tập giấy nói....

...Tôi sẽ tạm timeskip qua khoảng thời gian hơn tháng viết kịch bản và chờ duyệt diễn tập (vì nó nhọc vcl), trong khoảng đó tôi đã phải viết lại 3 lần kịch bản, diễn tập mấy trăm đoạn kịch. Tất cả chỉ để chờ đến ngày hôm ấy, ngày mà trường tổ chức sự kiện đón sinh viên năm nhất....

...Ngày hôm đó tôi thức dậy vô cùng sớm, tắm rửa, chải chuốt, ăn sáng rồi lại lẩm bẩm duyệt lại mấy câu thoại trong đầu rồi phóng vội đến trường lúc 5h sáng. Vừa vào đến phòng câu lạc bộ đã thấy chị H ở đấy sẵn, hôm nay chị trang điểm giản dị nhưng cũng rất đẹp

-Đến sớm vậy....9h mới trình diễn mà-chị vừa nói vừa chăm chú soi gương

-Ừ...mọi hôm chị cũng đâu đến sớm vậy đâu-tôi nói, mọi hôm trung bình cũng phải 6h30 bả mới đến

-Oke....đến sớm rồi diễn tập lại đi, dù sao đây cũng là lần đầu diễn trước đám đông...

-Lần đầu của em thôi có phải chị đâu....-tôi nói...

-.......-chị H bỗng nhiên im bặt làm tôi thấy nghi nghi

-Ây....đừng bảo đây là lần đầu chị trình diễn trước đám đông nha-tôi che miệng nói

-Có đâu....mấy lần trước chị cũng....diễn chứ bộ....nhưng là với mấy anh trong câu lạc bộ-chị H chốt câu làm tôi sốc toàn tâp, trước đây cứ nghĩ bà chị có kinh nghiệm sân khâu nên không mấy lo (bả còn chia sẻ cả đống kinh nghiệm sân khấu nào là: cách điều khiển nhịp thở, giọng điệu....để không hồi hộp khi diễn) mà giờ tôi lại thấy lo lắng đến run người

-Không sao....dù gì cũng là diễn trên sân khấu, giống diễn tập không ấy mà-chị vẫn an ủi tôi, tôi lúc này cũng chỉ biết lắc đầu lo lắng về buổi kịch tí nữa thôi chứ biết sao giờ.....

....Diễn tập vài lần lại thì cũng đến 7h hơn, chị H lại rủ tôi xuống tham gia hội chợ dưới sảnh (mỗi năm trường lại tổ chức hội chợ chào đón sinh viên năm nhất mới), ăn uống vui chơi đến 8h30 bắt đầu chuẩn bị đồ nghề diễn. Nhìn đồng hồ trên tay đã 8h50, còn 10p nữa là đến tiết mục của câu lạc bộ kịch, tôi dù tự trấn an bản thân nhưng tim vẫn đập thình thịch, cứ 10 giây lại nhìn đồng hồ, bỗng chị H đưa tay ra nắm lấy tay tôi (trấn an không phải gì đâu nha), tôi quay sang thấy bà chị cũng đang hồi hộp dữ lắm nên tay ướt nhẹp mồ hôi nhưng cũng chính vì lần nắm tay đấy tôi lại thấy bình tĩnh hơn, quên đi khoảng cách giữa hai người, đối với tôi giờ chị H như một người chị chăm sóc đứa em của mình vậy. Chẳng mấy chốc đã đến 9h, tôi và chị H dần bước ra sân khấu bắt đầu diễn, bỏ qua những cặp mắt săm soi bên dưới, tôi bắt đầu cuộc hội thoại với sự hồi hộp. Vở kịch nói về tình yêu giữa 2 anh em cùng cha khác mẹ, tình yêu trong sáng, những rung động của tuổi học trò mặc dù thứ tình yêu là sai trái nhưng nó đã truyền đạt tới mọi người cách nhìn nhận khác về tình yêu, dần xoá bỏ những suy nghĩ sai trái về loạn luân, có thể nói khi viết ra vở kịch này tôi đã dồn toàn bộ ý tưởng chất xám sao cho nó vừa hay vừa truyền đạt tới khán giả những thông điệp ý nghĩa.....nhưng cái gì cũng có cái khó của nó, tôi dù viết ra kịch bản, học thuộc làu nó nhưng vẫn không thoát khỏi tình cảnh trớ trêu này....

-Tại sao anh lại làm vậy, em không xứng với anh nữa sao....-có thể nói chị H có một tài năng diễn vô cùng tuyệt với, trong khi tôi chỉ đọc làu làu kịch bản và không mấy thể hiện cảm xúc thì chị H lại diễn một cách vô cùng giàu cảm xúc, như hoá thân đồng cảm với vai diễn vậy

-........-đến đây tôi quá chú tâm đến vai diễn của chị mà quên mất lời, tôi cứ mở miệng nhưng chẳng nói được câu nào, càng thấy nóng mặt hơn khi hàng nghìn khán giả ngồi dưới chăm chú nhìn mình. Chị H có vẻ nhận thấy tôi mãi không nói gì cũng sinh nghi, chị mấp máy môi nói vài câu nhỏ nhưng đứng hơi xa nên không nghe thấy gì

-Ủa sao vậy....khúc này nam chính im lặng hả?

-Sao chẳng nói gì vậy, hay quên lời

-Haha, chắc mới diễn lần đầu nên ngắc ngứ ấy mà-những tiếng xì xầm bàn tán dưới khán đài càng làm tôi bối rối

Tôi đưa mắt nhìn chị H, chị bỗng nhắm mắt lại, đưa tay lên ngực trái, tôi chợt nhớ lại mấy tuần trước....

-Diễn gì cứ ngay đơ ra vậy, cậu mà diễn kiểu này là quên luôn lời đấy, diễn kiểu học thuộc lời thoại hủm -chị H càu nhàu

-Chứ sao giờ, em có phải diễn viên đâu-tôi gãi đầu nói

-Aizzz....này, nói thật với cậu đối với chị thì chả cần lời thoại, đọc cốt truyện cũng đủ hiểu rồi, cái chính cậu phải nhập tâm vào nhân vật, cảm nhận tình cảm của họ, hoặc làm như vậy nè- chị H nhắm mắt lại đưa tay lên ngực trái

-Tư thế gì kì quặc vậy-tôi nói rồi cũng làm thử

-Rồi....diễn lại xem nào, diễn tệ quá đi à-chị H xua tay.....

.....Lại quay về với vở kịch, tôi đưa tay lên ngực trái nhắm mắt lại

-Ủa, họ làm gì vậy, có cảnh diễn như vậy nữa hả

-Haha, làm gì zậy trời-những tiếng bàn tán từ dưới vẫn rộn lên nhưng tôi làm lơ đi, tôi dần mở mắt

-Anh muốn thấy em được hạnh phúc, nếu có phải đánh đổi cả tình cảm này, anh muốn thấy lại cô gái luôn vô tư, không bao giờ phải khó nhọc suy nghĩ về tương lai của chúng mình, hạnh phúc ấy là của riêng em, anh không có quyền tước lấy nó, ngay từ khi gặp em, anh đã nhận ra tình cảm anh dành cho em lớn đến nhường nào, nếu phải quay lại ngày ấy, anh ước đó chỉ là.....ảo tưởng của chính mình....là một giấc mơ mà không bao giờ muốn tỉnh lại....-tôi nhìn chị H với ánh mắt trìu mến nhưng cũng đầy vẻ chịu đựng. Và đấy cũng là lúc vở kịch kết thúc, tôi và chị cúi chào khán giả trước khi tấm màn che đóng lại....

-Ui.....cậu diễn hay lắm nha, nhất là khúc cuối còn hay hơn cả kịch bản đó-chị H phấn khích khen tôi

-Haha....nhưng hình như vẫn không nhiều người thích thì phải-tôi gãi đầu nói

-Quan tâm gì chứ, tác phẩm đầu tiên của "chúng ta" quá amazing good job rồiiii-chị H nhấn mạnh chữ "chúng ta"

-Ừ phải rồi nhỉ-tôi nói, đúng lúc này có 1 cô gái từ đâu chạy tới

-A...anh chị có thể cho em vào clb được không-cô gái đưa tờ giấy đăng kí và tôi chợt nhận ra cô ấy chính là NA...

*P/s: mấy hôm nọ nghỉ hơi lâu, nay viết dài chút, thông báo là khi vt truyện này mình sẽ ko ra chap thường xuyên cố định đâu, ko phải vì bận mà đơn giản lúc nào có tâm trạng, ý tưởng thì viết thôi. Thank you for read my sto!!!!

-Hừm...cái gì đây-chị H giơ tập giấy để trên bàn lên hỏi

-À...đó là kịch bản đó, em viết xong rồi nên đưa chị duyệt luôn-tôi vừa đọc sách vừa nói

-Viết xong nhanh vậy cơ à? Được rồi, để chị về đọc sau-chị H cất tập giấy vào cặp sách

-À....còn chuyện này nữa...Thực ra mấy tuần trước có người đến kêu em.... -cuối cùng tôi kể lại toàn bộ câu chuyện ngày hôm đó, chuyện mà câu lạc bộ dự tính sẽ bị thu lại phòng

-Rồi sao, cậu định làm gì nữa...cậu nghĩ chị đây là trưởng nhóm clb mà không biết gì về câu lạc bộ sao, hội trưởng đã gọi chị từ mấy tuần trước rồi, mà cậu cũng gan đấy, chưa viết kịch bản gì đã nhận tham gia rồi-chị H thở dài nói

-Thì....nếu lúc đó không chấp nhận biết sao đây, dù sao chị cũng....không muốn câu lạc bộ bị hủy mà

-Rồi được rồi, để hôm nay chị về duyệt kịch bản cho cậu, giờ thì chị về trước đây, tạm biệt-nói rồi chị H bước ra khỏi phòng.....

Sáng ngày hôm sau, tôi vẫn đến sinh hoạt câu lạc bộ bình thường, nhưng vừa vào phòng đã thấy chị H ủ dũ ngồi trong phòng

-Đến rồi cơ à, chị cũng đang định nói về "tác phẩm" của cậu đây-chị H nói với giọng bực tức khiến tôi có dự cảm chẳng lành

-Kịch bản sao vậy?-tôi hỏi nhỏ, cảm giác như mình vừa bị kể tội nhưng lại không biết mình làm sai gì

-Sao gì mà sao, kịch bản vậy cậu cũng viết được sao, câu truyện gì mà vô lí vậy, hai nhân vật chính không thể đến với nhau chỉ vì cách biệt tuổi tác, chưa kể còn sai chính tả, cách dùng dấu chấm, phẩy hết rồi đây này, cách chia lời thoại cũng không hợp lí nữa....-chị H đập tập giấy xuống bàn nói với giọng bức bối

-Đâu để em xem lại...-tôi cảm thấy hơi nóng mặt, nhưng khổ nỗi nhìn tới nhìn lui cũng không biết sai ở đâu

-Hừ....lúc bảo tham khảo, nghiên cứu mấy kịch bản trước mà không nghe, giờ thì hỏng hết rồi đó....-chị H lầm bầm

-Vậy....để em mang về xem lại-tôi thấy hơi quê nên ngậm ngùi cầm lấy tập giấy

-Không cần.....đưa đây-nói rồi chị H giật tập giấy đặt xuống bàn

-Nhìn chung thì cốt truyện của kịch bản khá độc đáo, lời thoại rõ ràng nhưng phân bố chưa hợp lí còn mấy chi tiết phụ cậu viết quá chi tiết, lược bỏ mấy câu chị đã gạch chân này, rồi sửa lại 1 phần nữa là xong-chị H chỉ vào tập kịch bản nói

-Thế....chẳng phải viết lại à..-tôi há hốc nói

-Đương nhiên, cậu nghĩ mang kịch bản này lên trình diễn thì được ai xem, nhưng thôi lần này để hay hơn thì chị và cậu sẽ thảo luận rồi làm chung luôn, dù sao cậu cũng chưa viết kịch bản kịch bao giờ nên chị cũng giúp chỉnh sửa góp ý luôn cũng được-chị H thở dài rồi bắt đầu chỉnh sửa kịch bản....

-Đầu tiên cần phải chỉnh lại cốt truyện đã, tình yêu mà bị ngăn cấm bởi tuổi tác vẫn chưa đủ....-chị vừa cầm bút sửa vừa hỏi tôi

-Um....nếu vậy thì giới tính...-tôi phán ngay không cần nghĩ

-Chọn cái khác đi, không viết phim kiếm hiệp đâu....-chị H vẫn chăm chú sửa

-Vậy thì....loạn luân-tôi lẩm bẩm nói

-Hả....cậu muốn viết chủ đề đó à-chị nhìn tôi với ánh mắt kì thị nói

-Không....không phải em thích cái đó, nhưng nếu cho vào truyện nó cũng...ổn mà-tôi xua tay

-Nếu muốn thì....cũng hay, đấy cũng là 1 chủ đề mới lạ, vậy loạn luân giữa cha mẹ và con cái, giữa anh chị em, giữa chú cháu....-chị H liệt kê 1 loạt ra giấy

-Giữa anh em đi-tôi nghĩ một hồi rồi nói

-Hơ....cảm giác đang viết kịch bản cho một tên biến thái vậy-chị H lẩm bẩm rồi viết vào giấy đưa cho tôi về viết lại

-Bậy à nha-tôi cầm tập giấy nói....

...Tôi sẽ tạm timeskip qua khoảng thời gian hơn tháng viết kịch bản và chờ duyệt diễn tập (vì nó nhọc vcl), trong khoảng đó tôi đã phải viết lại 3 lần kịch bản, diễn tập mấy trăm đoạn kịch. Tất cả chỉ để chờ đến ngày hôm ấy, ngày mà trường tổ chức sự kiện đón sinh viên năm nhất....

...Ngày hôm đó tôi thức dậy vô cùng sớm, tắm rửa, chải chuốt, ăn sáng rồi lại lẩm bẩm duyệt lại mấy câu thoại trong đầu rồi phóng vội đến trường lúc 5h sáng. Vừa vào đến phòng câu lạc bộ đã thấy chị H ở đấy sẵn, hôm nay chị trang điểm giản dị nhưng cũng rất đẹp

-Đến sớm vậy....9h mới trình diễn mà-chị vừa nói vừa chăm chú soi gương

-Ừ...mọi hôm chị cũng đâu đến sớm vậy đâu-tôi nói, mọi hôm trung bình cũng phải 6h30 bả mới đến

-Oke....đến sớm rồi diễn tập lại đi, dù sao đây cũng là lần đầu diễn trước đám đông...

-Lần đầu của em thôi có phải chị đâu....-tôi nói...

-.......-chị H bỗng nhiên im bặt làm tôi thấy nghi nghi

-Ây....đừng bảo đây là lần đầu chị trình diễn trước đám đông nha-tôi che miệng nói

-Có đâu....mấy lần trước chị cũng....diễn chứ bộ....nhưng là với mấy anh trong câu lạc bộ-chị H chốt câu làm tôi sốc toàn tâp, trước đây cứ nghĩ bà chị có kinh nghiệm sân khâu nên không mấy lo (bả còn chia sẻ cả đống kinh nghiệm sân khấu nào là: cách điều khiển nhịp thở, giọng điệu....để không hồi hộp khi diễn) mà giờ tôi lại thấy lo lắng đến run người

-Không sao....dù gì cũng là diễn trên sân khấu, giống diễn tập không ấy mà-chị vẫn an ủi tôi, tôi lúc này cũng chỉ biết lắc đầu lo lắng về buổi kịch tí nữa thôi chứ biết sao giờ.....

....Diễn tập vài lần lại thì cũng đến 7h hơn, chị H lại rủ tôi xuống tham gia hội chợ dưới sảnh (mỗi năm trường lại tổ chức hội chợ chào đón sinh viên năm nhất mới), ăn uống vui chơi đến 8h30 bắt đầu chuẩn bị đồ nghề diễn. Nhìn đồng hồ trên tay đã 8h50, còn 10p nữa là đến tiết mục của câu lạc bộ kịch, tôi dù tự trấn an bản thân nhưng tim vẫn đập thình thịch, cứ 10 giây lại nhìn đồng hồ, bỗng chị H đưa tay ra nắm lấy tay tôi (trấn an không phải gì đâu nha), tôi quay sang thấy bà chị cũng đang hồi hộp dữ lắm nên tay ướt nhẹp mồ hôi nhưng cũng chính vì lần nắm tay đấy tôi lại thấy bình tĩnh hơn, quên đi khoảng cách giữa hai người, đối với tôi giờ chị H như một người chị chăm sóc đứa em của mình vậy. Chẳng mấy chốc đã đến 9h, tôi và chị H dần bước ra sân khấu bắt đầu diễn, bỏ qua những cặp mắt săm soi bên dưới, tôi bắt đầu cuộc hội thoại với sự hồi hộp. Vở kịch nói về tình yêu giữa 2 anh em cùng cha khác mẹ, tình yêu trong sáng, những rung động của tuổi học trò mặc dù thứ tình yêu là sai trái nhưng nó đã truyền đạt tới mọi người cách nhìn nhận khác về tình yêu, dần xoá bỏ những suy nghĩ sai trái về loạn luân, có thể nói khi viết ra vở kịch này tôi đã dồn toàn bộ ý tưởng chất xám sao cho nó vừa hay vừa truyền đạt tới khán giả những thông điệp ý nghĩa.....nhưng cái gì cũng có cái khó của nó, tôi dù viết ra kịch bản, học thuộc làu nó nhưng vẫn không thoát khỏi tình cảnh trớ trêu này....

-Tại sao anh lại làm vậy, em không xứng với anh nữa sao....-có thể nói chị H có một tài năng diễn vô cùng tuyệt với, trong khi tôi chỉ đọc làu làu kịch bản và không mấy thể hiện cảm xúc thì chị H lại diễn một cách vô cùng giàu cảm xúc, như hoá thân đồng cảm với vai diễn vậy

-........-đến đây tôi quá chú tâm đến vai diễn của chị mà quên mất lời, tôi cứ mở miệng nhưng chẳng nói được câu nào, càng thấy nóng mặt hơn khi hàng nghìn khán giả ngồi dưới chăm chú nhìn mình. Chị H có vẻ nhận thấy tôi mãi không nói gì cũng sinh nghi, chị mấp máy môi nói vài câu nhỏ nhưng đứng hơi xa nên không nghe thấy gì

-Ủa sao vậy....khúc này nam chính im lặng hả?

-Sao chẳng nói gì vậy, hay quên lời

-Haha, chắc mới diễn lần đầu nên ngắc ngứ ấy mà-những tiếng xì xầm bàn tán dưới khán đài càng làm tôi bối rối

Tôi đưa mắt nhìn chị H, chị bỗng nhắm mắt lại, đưa tay lên ngực trái, tôi chợt nhớ lại mấy tuần trước....

-Diễn gì cứ ngay đơ ra vậy, cậu mà diễn kiểu này là quên luôn lời đấy, diễn kiểu học thuộc lời thoại hủm -chị H càu nhàu

-Chứ sao giờ, em có phải diễn viên đâu-tôi gãi đầu nói

-Aizzz....này, nói thật với cậu đối với chị thì chả cần lời thoại, đọc cốt truyện cũng đủ hiểu rồi, cái chính cậu phải nhập tâm vào nhân vật, cảm nhận tình cảm của họ, hoặc làm như vậy nè- chị H nhắm mắt lại đưa tay lên ngực trái

-Tư thế gì kì quặc vậy-tôi nói rồi cũng làm thử

-Rồi....diễn lại xem nào, diễn tệ quá đi à-chị H xua tay.....

.....Lại quay về với vở kịch, tôi đưa tay lên ngực trái nhắm mắt lại

-Ủa, họ làm gì vậy, có cảnh diễn như vậy nữa hả

-Haha, làm gì zậy trời-những tiếng bàn tán từ dưới vẫn rộn lên nhưng tôi làm lơ đi, tôi dần mở mắt

-Anh muốn thấy em được hạnh phúc, nếu có phải đánh đổi cả tình cảm này, anh muốn thấy lại cô gái luôn vô tư, không bao giờ phải khó nhọc suy nghĩ về tương lai của chúng mình, hạnh phúc ấy là của riêng em, anh không có quyền tước lấy nó, ngay từ khi gặp em, anh đã nhận ra tình cảm anh dành cho em lớn đến nhường nào, nếu phải quay lại ngày ấy, anh ước đó chỉ là.....ảo tưởng của chính mình....là một giấc mơ mà không bao giờ muốn tỉnh lại....-tôi nhìn chị H với ánh mắt trìu mến nhưng cũng đầy vẻ chịu đựng. Và đấy cũng là lúc vở kịch kết thúc, tôi và chị cúi chào khán giả trước khi tấm màn che đóng lại....

-Ui.....cậu diễn hay lắm nha, nhất là khúc cuối còn hay hơn cả kịch bản đó-chị H phấn khích khen tôi

-Haha....nhưng hình như vẫn không nhiều người thích thì phải-tôi gãi đầu nói

-Quan tâm gì chứ, tác phẩm đầu tiên của "chúng ta" quá amazing good job rồiiii-chị H nhấn mạnh chữ "chúng ta"

-Ừ phải rồi nhỉ-tôi nói, đúng lúc này có 1 cô gái từ đâu chạy tới

-A...anh chị có thể cho em vào clb được không-cô gái đưa tờ giấy đăng kí và tôi chợt nhận ra cô ấy chính là NA...

*P/s: mấy hôm nọ nghỉ hơi lâu, nay viết dài chút, thông báo là khi vt truyện này mình sẽ ko ra chap thường xuyên cố định đâu, ko phải vì bận mà đơn giản lúc nào có tâm trạng, ý tưởng thì viết thôi. Thank you for read my sto!!!!

Bạn đang đọc Ngày đó chúng ta gặp nhau sáng tác bởi Arimasan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Arimasan
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.