Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệt thế thần

Tiểu thuyết gốc · 1464 chữ

Trên bầu trời mây cao bao phủ nhưng vẫn không che khuất được thân ảnh của bảy người đang bay với tốc độ cực nhanh, một lão phụ nhân tuổi lớn nhất bay đầu tiên nhìn như có vẻ là thủ lĩnh trong nhóm bảy người này lên tiếng hỏi.

- những người khác đâu cả rồi?

Ngay bên cạnh một lão hán lưng hùm vai gấu để trần nửa mình lên tiếng.

- đều bị tên tiểu tạp chủng kia chia lẻ ra rồi giết từng người một rồi!!!

Nghe thấy thế lão phụ nhân cũng không nói gì mà lôi ra từ trong giới chỉ không gian một tấm phù lục màu vàng cam, nhìn thấy tấm phù lục này thì tên đạo sĩ mặc đạo bào bay bên phải liền lên tiếng can ngăn.

-lão vì một tên tiểu tử chưa đầy trăm tuổi mà dùng đến cả tấm đạo thiên phù cuối cùng này có đáng sao.

Nghe thấy vậy nhưng lão phụ nhân cũng không có ý dừng tay mà chỉ lẩm bẩm một câu.

-trăm tuổi mà đã đánh ngang tay với bảy người chúng ta, hơn thế nữa còn giết không ít những người ta mời đến giúp sức. Nếu ta để hắn sống qua kiếp nạn này thì tương lai không biết sẽ chết thê thảm đến tình trạng nào.

Nói xong lão phụ nhân liền dùng gần một nửa nguyên khí trong người rót vào trong tấm đạo thiên phù rồi lấy tấm đạo thiên phù dán lên tay bên phải. Chưa đầy một hơi thở tâm phù lục đã sáng lên rồi sau đó như biến mất vào hư không mang theo cả cánh tay của lão phụ nhân, cánh tay vừa biến mất máu đã chảy tung tóe như mưa. Vừa dùng nguyên lực phong bí vết thương vừa tiếp tục bay lên phía trước, chưa đến ba hơi thở sau thì trước mặt đã xuất hiện một con mắt lớn đang nhìn thẳng vào một thân ảnh, làm cho thân ảnh kia vùng vẫy trong vô vọng, miệng thân ảnh nam tử kia không ngừng chửi mắng.

-lão yêu bà linh cơ chết tiệt, lão tử ta chỉ giết vài con chó đáng chết ở dưới trướng ngươi thôi, vậy mà bảy người các ngươi giết cả tông môn ta, đến thị nữ, hầu gái, huynh đệ ta các người cũng không tha một người. Chỉ trách ta sinh ra dưới gầm trời này phải chịu thiên đạo đè ép, nếu không chỉ bảy tên cẩu vật các ngươi cũng muốn giam ta ư.

Vừa nói vừa giãy giụa kịch liệt nhưng trước thiên đạo nhãn thì hắn cũng chỉ như là con kiến bé nhỏ bị giẫm nát không thương tiếc. Bảy người bắt đầu bay lại gần rồi quây quanh hắn như thế trận thất tinh, nguyên khí trong người đều sôi sục lên như nước nóng, cả bảy người đồng thanh hét lên

- khai phù mở thiên môn.

Đột nhiên thân ảnh nam tử kia bắt đầu giãy giụa kịch liệt miệng hét to.

- vậy mà bảy tên cẩu tặc các ngươi lại dùng đạo thiên phù vào ta, vậy thì vô khuyết ta đời này chết không oan rồi.

Vừa nói xong thì vô khuyết gục đầu xuống nhưng tay thì lại bắn ra một chỉ kình lực xé gió bây đến vị trí của người con gái trẻ tuổi nhất trong đám bảy người. Vì thấy vô khuyết gục đầu xuống tưởng hắn đã buông xuôi nên có chút thả lỏng, không ngờ tên kia còn giãy chết lần cuối. Chỉ kình lực bay với tốc độ nhanh không tưởng làm cho người thiếu nữ kia hoảng hốt tột độ nên liền dừng việc truyền nguyên khí vào thiên môn. Nguyên khí vừa đứt đoạn khiêng trận thiên môn bị đứt đoạn cửa thiên môn cũng bắt đầu đóng lại làm cho cả sáu người còn lại đều hộc máu lảo đảo trên không. Cô thiếu nữ trẻ tuổi nhất tên hàn bích thủy không kịp nghĩ nhiều mà dùng phần lớn nguyên khí bảo vệ khí hải và đan điền. Do tốc độ bay của kình lực quá nhanh và khoảng cách quá ngắn lên những hành động phòng thủ đều không kịp thi triển, chỉ mong có thể bảo mệnh. Kình lực bắn thẳng vào ngực hàn bích thủy nhưng trái với tưởng tượng của nhiều người, cảnh cô gái trẻ bị bắn thủng người mà chết không diễn ra mà thay vào đó y phục của hàn bích thủy bị rách một mảng lớn để lộ ra cả bầu ngực trắng nõn mịn màng, đến cái yếm màu hồng cũng đứt dây mà may theo gió. Vô khuyết thấy thế thì cười lớn.

- các ngươi toàn lão quái vật sống đến cả nghìn năm rồi vậy mà còn bị tiểu tử như ta lừa sao, đúng là cuộc đời các ngươi đều sống trên thân chó rồi.

Nói xong rồi lại cười.

- cuộc đời này của ta được chiêm ngưỡng chính diện bầu ngực của băng ngọc thánh nữ cũng là đã quá đủ rồi.

Nghe thấy vậy thì hàn bích thủy thẹn quá hóa giận định bay thẳng vào mà phanh thây tên vô khuyết này nhưng chưa kịp di chuyển khỏi vị trí đã nghe lão giả tên linh có hét to.

-nhục nhã là nhất thời, giết chết tên tạp chủng này mới là chính sự, nếu ngươi bay đến rồi bị thiên nhãn phản phệ bỏ mình thì cũng không nên trách chúng ta.

Hàn bích thủy nghe đến đây cũng mới lấy lại được bình tĩnh, rồi lại nghe thêm một mệnh lệnh từ linh cơ.

-bảy người cùng hợp vào dùng một phần cơ thể hiến tế cho thiên nhãn để mở lại thiên môn.

Sáu người còn lại tuy hơi do dự nhưng cũng quyết định rất nhanh, cả sáu người đều nghe theo linh cơ hiến ra một phần thân thể. Đến cả hàn linh nhi cũng phải hiến một phần thân thể nhưng còn nhục nhã hơn là phần y phục bị rách của nàng vẫn để hở ra phần bầu ngực trắng nõn làm nàng sấu hổ gần chết. Thiên môn dần mở ra, bên trong thiên môn có bảy ánh sáng bay ra rồi quấn chặt lấy người vô khuyết. Lần này thì vô khuyết đã buông bỏ thật sự, vốn muốn để bảy người vì bị phá trận mà bị thương nặng đến không thể mở thiên môn nữa nhưng hắn lại quá coi thường quyết tâm phong sát hắn của bảy người này, vậy mà lại dùng đến lưỡng bại câu thương để giết hắn. Từ thiên môn phát ra những ấm thanh như tiếng ngâm sướng của thần thành.

Ồ.....a.....ồ....a...... Khi đoạn ngâm sướng vừa kết thúc thì vô tâm cũng cảm thấy một cơn đau khủng khiếp như trời giáng đòn. Bắt đầu với chân trái, bắt đầu vặn vẹo rồi bùm.. Cả chân trái hắn nổ tung làm bắn ra từng sợi hoa máu, rồi đến chân phải, hai tay, đến khi chỉ còn lại cáu đầu thì mặt hắn cũng không nhăn nhó, cuống họng và thang quản đã bị mất đi nên không nói được lời nào, chỉ dùng ánh mắt căm độc nhìn bảy người như muốn nói, hẹn kiếp sau ta lại đến trả thù. Bùm... Cái đầu hắn cũng nổ tung làm máu và não bắn ra xa hơn chục mét. Một lão phụ nhân, một thiếu nữ trẻ tuổi, một đạo sĩ mặc đạo bào, một lão hán lưng hùm vai gấu, một vị đại sư đầu trọc, một tên đeo mặt nạ sắt và một vị đan sư, bảy người không ai là còn nguyên vẹn. Người mất tay, người mất chân nhưng họ cũng không lo lắng vì đến cảnh giới như họ chỉ cần còn đầu và đan điền thì gần như là bất tử. Người đầu tiên nói lời cáo từ là hàn bích thủy, với y phục để lộ cả thân thể của nàng ta thì ở lại lâu cũng không tiện. Băng linh cơ cũng nói lời cảm ơn với năm người còn lại rồi bay đi mất, năm người còn lại cũng từ từ giải tán đến không còn một ai. Không gian vừa tràn đầy gió tanh mưa máu giờ lại yên tĩnh một cách lạ thường, không ai để ý số máu huyết bị rơi xuống đất của vô khuyết đang động đậy rồi biến thành màu đen, tất cả máu huyết tụ tập vào nhau thành hình cầu rồi biến mất trong hư không, không gian lại trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ.

Bạn đang đọc Nghịch thiên đạo sáng tác bởi nguyenban205
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenban205
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.