Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mãi Mãi Bên Nhau!

Tiểu thuyết gốc · 4400 chữ

Sáng hôm sau, ánh dương tràn ngập núi rừng, phía trong hang động có hai bóng người đang tiến ra, hai người họ chính là Tiêu Viêm và Tiểu Y Tiên, hai người họ sẽ lên đường hướng về Cổ Vực Mãng Hoang để tìm kiếm Thiên Huyết Quả vì nơi đó có rất nhiều ma thú cấp cao nên tỉ lệ thành công sẽ lớn hơn.

Trước đó, Tiêu Viêm đã nói cho Tiểu Y Tiên nghe về kế hoạch của hắn, dựa vào phương pháp luyện chế thân thể để hồi sinh cho tổ tiên hắn là Tiêu Huyền, đồng thời tiện thể sẽ luyện chế một thân thể giống như hắn để cùng Tiểu Y Tiên ngao du tứ phương.

Sau khi thống nhất, hai thân ảnh liền loé lên rồi biến mất như chưa từng xuất hiện trước cửa thạch động kia.

Từ Trung Châu tiến về Mãng Hoang Cổ Vực cũng mất hơn hai ngày phi hành, sau khi đến nơi liền nhanh chóng thám thính xung quanh, xác định những nơi có ma thú cường hãn sẽ tiến theo hướng đó để dò xét, vì loại qua này đích thực trân quý có thể giúp ma thú cấp 8 tăng cường sinh lực, tẩy tủy phạt cốt, thăng lên cấp 9 tương đương với cường giả Đấu Thánh. Chính vì công năng thần kỳ đó mà Thiên Huyết quả luôn được các ma thú cấp 8 tranh giành. Tất nhiên, nơi có dược bảo quý hiếm như vậy sẽ có một đầu ma thú cấp 9 canh giữ.

Cũng may lần này Tiêu Viêm đã đạt tới Đấu Đế cấp bậc nên cũng không quá lo lắng. Tuy vậy, ma thú cấp 9 vẫn rất hung hiểm với Tiểu Y Tiên.

Để tránh lặp lại sai lầm lần trước khi đối phó với Địa Ma Mãng, Tiêu Viêm yêu cầu Tiểu Y Tiên đứng một bên quan sát để tránh gặp rắc rối không đáng có. Thấy thái độ kiên quyết đó của Tiêu Viêm, Tiểu Y Tiên đành bất đắc dĩ gật đầu.

Sau khi xác định được luồng khí tức mạnh mẽ nhất, hai người nhanh chóng phi thân tới. Trên đường đi thỉnh thoảng cũng gặp vài đầu ma thú cấp 8 nhưng chúng đều bị khí thế áp bức của Tiêu Viêm chấn lui.

Sau hơn nửa giờ di chuyển, Tiêu Viêm ra hiệu dừng lại, hai mắt nhanh chóng đảo qua một lượt, sau đó nhanh chóng tập trung vào một cái cây mọc trên vách đá dựng đứng. Thân cây to lớn, tán lá um tùm, rễ cây toả ra bám chặt vào vách núi cheo leo tạo thành một nơi địa thế hiểm trở khó tiếp cận. Phía trên nhánh cây cao nhất có một trái màu đỏ thẫm đang tán phát ra luồng năng lượng mãnh liệt khiến cho máu huyết trong cơ thể sôi trào, một cảm giác thật kỳ bí.

Phía dưới vách núi, trong một thạch động tối đen cũng đang ẩn chứa một cặp mắt hung ác đang đảo khắp xung quanh khu vực lân cận, không khí trong hang toát ra một mùi tử khí nồng nặc khiến cho người khác phát ói.

“ Hẳn là Huyết Viên Vương, loài ma thú này luôn hấp thu huyết dịch của các loại ma thú khác để trở nên mạnh hơn, đặc biệt nó có khả năng tăng sức mạnh lên cực hạn trong thời gian ngắn. Con này xem thực lực có thể đạt tới Ngũ Tinh Đấu Thánh, nếu gặp nguy hiểm nó có thể dồn huyết dịch cùng năng lượng trong cơ thể để tạo ra một đòn tấn công có khả năng đánh bại một cường giả Đấu Thánh đỉnh phong của nhân loại” Tiêu Viêm trầm ngâm nói. Loại ma thú này đã có thực lực cực mạnh lại có khả năng nâng cấp sức mạnh như vậy quả thật nguy hiểm. Lần này phải sử dụng sức mạnh chân chính để dứt điểm sớm tránh xảy ra biến cố.

Dường như cũng phát hiện được sự hiện diện của hai người Tiêu Viêm và Tiểu Y Tiên, Huyết Viên Vương liền gầm lên dữ tợn làm rung chuyển cả ngọn đồi, thực lực ma thú bát giai đỉnh phong thật kinh khủng.

Một bóng đen to lớn hôi hám từ trong hang động bắn ra bay về phía hai người họ, nhanh như chớp, Tiêu Viêm vận đấu khí trong thiên địa tiến nhập vào cơ thể hắn, trong nháy mắt đã biến thành một cự hoả nhân cao hơn mười trượng, khí thế ngút trời.

Nhìn thấy thân hình to lớn áp bức đó của Tiêu Viêm, Huyết Viên Vương bỗng cảm thấy có chút sợ hãi trong lòng, sau đó bản tính hung bạo trong cơ thể liền bộc phát, máu huyết trong cơ thể bỗng tăng lên đột ngột, cơ bắp bỗng phình to lên như được bơm không khí, đôi mắt đen bỗng trở lên đỏ ngầu tràn ngập sát ý, cái miệng to lớn mở rộng ra hống lên một tiếng đinh tai nhức óc. Cơ thể của Viên Vương bây giờ đã to gần ngang ngửa với thân đấu đế của Tiêu Viêm.

Thấy biến hoá quỷ dị đó của Huyết Viên Vương, Tiêu Viêm không chần chừ, lập tức ngưng tụ năng lượng thiên địa vào trong nắm tay phải của hắn, dùng toàn lực tung ra một quyền làm rung lệch trời đất, không gian xung quanh cũng bị áp lực của quyền kình ép cho nứt ra thành nhiều mảnh, mặt đất dưới chân rung chuyển dữ dội như đang gặp đại địa chấn.

Thấy quyền phong mang mùi vị tử vong áp đến trước mặt, Huyết Viên Vương không chậm trễ cùng lúc xuất ra một quyền không hoa mỹ nhưng chứa đựng lực đạo khủng khiếp, một lớp huyết khí màu đỏ đậm bao bọc lấy quyền này của Huyết Viên Vương, toả ra mùi tanh nồng đậm, khí thế ào ạt phóng về phía Tiêu Viêm.

Hai quyền giao thủ, thành bại định trong nhất chiêu!

Khi hai quyền kình va vào nhau, mảnh rừng gần đó ngay lập tức bị thổi bay, những ngọn núi nhỏ cũng nhanh chóng bị san phẳng dưới áp lực kinh khủng của hai quyền này.

Cuồng phong hình thành từ lực đạo sau va chạm đã thổi bay mọi thứ trong phạm vi trăm dặm, trong đó có thân cây Thiên Huyết Quả.

Từ xa trông thấy, Tiểu Y Tiên nhanh chóng lao lên bắt được Thiên Huyết Quả, sau đó hét lớn:

“ Tiêu Viêm, muội đã lấy được Thiên Huyết Quả rồi!”

Lúc này, sau một quyền dốc toàn lực, Tiêu Viêm không hề hấn gì, ngược lại Huyết Viên Vương thì tệ hơn nhiều, cơ thể nó bị văng ra sau, va vào vách núi rồi lún sâu vào bên trong đó hơn chục thước, giờ đây vẫn chưa thấy xuất hiện. Có lẽ đòn vừa rồi lực phản chấn nó nhận phải cũng không nhẹ, giao phong với cường giả Đấu Đế thật có hơi quá sức với nó.

Vẻ mặt tươi cười nhìn về phía Tiểu Y Tiên, Sau đó Tiêu Viêm nhanh chóng giải trừ thân đấu đế rồi phóng về phía Tiểu Y Tiên rồi cả hạ nhanh chóng rời đi.

Trong tích tắc hai người đã xuất hiện bên ngoài Mãng Hoang Trấn, Tiểu Y Tiên chợt quay sang nhìn Tiêu Viêm hỏi:

“ Bây giờ chúng ta đi đâu?”

“ Trước mắt chúng ta về Tinh Vẫn Các, ta cần tìm một thân xác cấp bậc càng cao càng tốt, sau đó liền thử tác dụng của Thiên Huyết Quả này để xem công năng có như lời đồn hay không?” mỉm cười đắc ý, Tiêu Viêm vui vẻ nói.

Tiểu Y Tiên liền gật đầu đồng ý. Tiêu Viêm có lưu lại ấn kí ở trong Tinh Vẫn Các nên lần này hắn trực tiếp xé rách một khoảng không gian để sử dụng không giao đạo để di chuyển, việc này giúp hai người họ tiết kiệm thời gian rất nhiều.

Chỉ trong nháy mắt, hai người bọn họ đã ở trong gian phòng họp của cấp cao Tinh Vẫn Các. Lúc này chỉ có Phong tôn giả và Tiêu Thần lão tổ tiên đang ngồi ở đây. Trông thấy Tiêu Viêm và Tiểu Y Tiên, Phong tôn giả tươi cười hỏi thăm tình hình của Dược Lão và Tiêu gia, Tiêu Thần chỉ thoáng nhìn Tiêu Viêm rồi gật đầu chào.

Thấy hai vị trưởng bối, Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên cũng nhanh chóng chắp tay khom người thi lễ. Sau đó Tiêu Viêm nhanh chóng nói rõ mục đích của mình đến đây.

Nghe xong, Phong Nhàn hơi trầm tư một lúc rồi chợt như nhớ ra điều gì liền quay lại nói với Tiêu Viêm:

“ Nếu là thi thể của cường giả Đấu Tôn thì không khó lắm nhưng Đấu Thánh là một chuyện khác. Cấp bậc này khi chết đi thì trên thân xác cũng chứa rất nhiều thứ có lợi cho người tu luyện nên khi phát hiện thi thể của Đấu Thánh cường giả thì rất nhiều kẻ có lòng tham không nhịn được liền ra tay tranh giành, chém giết lẫn nhau...”

Tiêu Viêm nghe vậy cũng gật đầu tán đồng. Hắn lúc trước cũng chiếm được không ít tiện nghi từ bộ hài cốt đấu thánh tròn khu di tích, đặc biệt là loại huyết dịch trong hài cốt đó, nhờ nó hắn mới có thể giúp Dược Lão tấn cấp bán thánh sau khi dung nhập linh hồn với thân thể mới.

Nghĩ vậy, Tiêu Viêm cũng có chút tiếc nuối vì không tìm được một thân xác cường hãn để làm vật thí nghiệm lần này. Trong lòng đang buồn bã định từ bỏ ý định thì giọng nói âm trầm có chút già nua vang lên:

“ Tuy nhiên trong lúc Thiên Minh Phủ chúng ta thu dọn tàn cục trong trận chiến tại Già Nam Học Viện tranh đoạt động phủ Đà Xá Cổ Đế, ta có thu thập được thân xác của một tên trưởng lão bên Hồn Tộc, cấp bậc Tứ Tinh Đấu Thánh” Phong tôn giả vui vẻ nói.

“ Tứ tinh Đấu Thánh! Vậy là quá tốt rồi. Không biết Phong lão có thể cho con thi thể đó được không?” nét mặt vui mừng có chút khẩn trương, Tiêu Viêm nói.

“ Tất nhiên là được, con chính là vị cứu tinh của Tinh Vẫn Các và còn là các chủ tương lai nên đồ thuộc về Tinh Vẫn Các chính là đồ của con” Phong lão vuốt râu mỉm cười nói.

“ Đa tạ Phong lão” Tiêu Viêm chắp tay nói.

Sau đó Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên cáo biệt Tiêu Thần rồi theo chân Phong tôn giả xuống địa thất lấy thi thể cường giả Đấu Thánh.

Khi mọi việc đã xong, Tiêu Viêm nhanh chóng cùng Tiểu Y Tiên từ biệt Phong Lão rồi rời đi. Hai người theo hướng Phong Lôi sơn mạch thẳng tiến.

Nơi đây năng lượng thiên địa dồi dào, rất thích hợp luyện chế cơ thể mới. Nếu lần này thành công, Tiêu Viêm sẽ tiến hành phục sinh cho Tiêu Huyền!

Nghĩ đến đây, trong lòng Tiêu Viêm có chút khẩn trương, Tiểu Y Tiên thấy vậy cũng có chút mắc cười. Ai ngờ Viêm Đế Tiêu Viêm ngày thường uy phong ngạo khí bao nhiêu thì bây giờ lại như một đứa trẻ được quà bấy nhiêu.

Nhẹ ấn vào nạp giới, một quyển trục, một quả màu đỏ thẫm và cỗ thi thể cường giả Đấu Thánh liền xuất hiện.

Thở ra một hơi dài, Tiêu Viêm ngồi xếp bằng ngưng thần. Một lúc sau, Tiêu Viêm lắc nhẹ một cái Tiểu Y liền xuất hiện, khuôn mặt lém lỉnh vui tươi của Tiểu Y làm cho không gian xung quanh trở nên rực rỡ hơn.

Mặc dù Tiêu Viêm bây giờ đã là Viêm Đế có khả năng hiệu triệu tất cả dị hoả trong thiên địa nhưng chỉ là nhất thời, sau khi sử dụng thì chúng sẽ quay trở về cơ thể chủ nhân của chúng. Vậy nên bình thường Tiêu Viêm chỉ sử dụng dị hoả của chính mình là Tiểu Y.

Tiêu Viêm vừa động tâm, Tiểu Y liền đem Thiên Huyết Quả luyện chế. Sau hơn năm canh giờ, Thiên Huyết quả giờ đã trở thành một dịch thể đỏ thẫm có chút óng ánh kỳ diệu. Tiêu Viêm từ nạp giới lấy ra một cái bình ngọc sau đó cất vào đó phân nửa lượng dịch thể này. Hắn còn cần đến nó để luyện chế thân xác cho Tiêu Huyền.

Sau khi hoàn thành bước đầu, Tiêu Viêm vừa định ra lệnh cho Tiểu Y luyện chế thân xác Đấu Thánh kia, chợt nhớ đến Sinh Linh Chi Diễm. Đối với loại điều chế cơ thể này, ngọn lửa đó chẳng phải sẽ mang lại sinh lực dồi dào và khí lực tăng cao hay sao?

Nghĩ vậy, Tiêu Viêm liền thu hồi Tiểu Y lại, sau đó vận khí trong cơ thể kết hợp với thiên địa lực lượng, triệu hồi ra quảng trường dị hoả. Ánh mắt tập trung vào cây cột bằng đá thứ năm, quát lớn:

“ Sinh Linh Chi Diễm, mau trở về!”

Dưới lực hiệu triệu của Tiêu Viêm, trong vài phút ngắn ngủi, một ngọn lửa màu xanh lục tràn đầy sinh mệnh lực đang nhanh chóng lao tới.

Lúc này đây, trong một dãy núi xa xôi phía Nam, một thân ảnh già nua nhưng vẫn tràn đầy sinh khí, đang hậm hực nhìn theo hướng dị hoả vừa lao đi, lòng thầm mắng một tiếng. Đây chính là Thần Nông lão nhân, chủ sở hữu của Sinh Linh Chi Diễm mà Tiêu Viêm vừa “ mượn”.

Chợt hắt xì một cái, Tiêu Viêm nghĩ chắc do lão nhân gia kia thầm mắng mình vì không báo trước liền lấy đi dị hoả của lão.

Tập trung nhìn vào dị hoả màu xanh lục kia, Tiêu Viêm liền ra lệnh cho nó bao phủ lấy cỗ thi thể Đấu Thánh kia, sau đó phất tay đưa dung dịch màu đỏ thẫm tiến nhập vào thân xác đó.

Khi Sinh Linh Chi Diễm thiêu đốt cỗ thi thể kia, bỗng chốc lớp da khô nhăn bỗng giãn ra, lớp cơ thịt bên trong đã khô héo nay trở nên to lớn dần lên, khuôn mặt già nua xấu xí liền trở nên trẻ trung hơn rất nhiều. Quả không hổ danh là simh mệnh hoả, có thể thay đổi cơ thể đến mức đáng kinh ngạc như vậy.

Dịch đỏ thẫm từ Thiên Huyết Quả sau khi đi vào bên trong cơ thể đã khô héo nhợt nhạt kia trong chớp mắt đã chạy dọc khắp cơ thể, làm cho da dẻ hồng hào trở lại, tràn đầy sinh khí, thật kỳ diệu.

Thấy biến đổi như vậy, Tiêu Viêm nhanh chóng rạch một vết nhỏ trên ngón tay, nhỏ ba giọt huyết dịch của hắn vào trong thi thể đó. Nhận được huyết dịch chân chính, dịch thể đỏ sẫm liền hút lấy sau đó hoà tan vào trong khối xác kia, cuối cùng đồng hoá thành màu sắc tương tự như huyết dịch của Tiêu Viêm.

Ngay sau đó, Tiêu Viêm liền phóng ra một tia linh hồn lực từ mi tâm, búng tay bắn vào trong đầu thi thể cường giả Đấu Thánh. Chợt trong giây lát, dung mạo xa lạ kia dần thay đổi rồi từ từ biến thành khuôn mặt y hệt Tiêu Viêm!

Nhin thấy biến hoá này, Tiểu Y Tiên cũng kinh ngạc đến trợn mắt há mồm. Nàng không ngờ lại có phương pháp luyện chế thân xác biến thái đến mức độ này. Thật làm cho nàng phải kinh hãi.

Thấy mọi thứ đã tiến triển như ý, Tiêu Viêm cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn xoay người sang nhìn Tiểu Y Tiên trìu mến nói:

“ Từ bây giờ trở đi, sẽ luôn có một Tiêu Viêm bên cạnh che chở cho nàng, như vậy ta mới yên tâm”

Nghe được tâm tư của Tiêu Viêm, Tiểu Y Tiên cảm thấy thực sự cảm động. Nam nhân này luôn lo lắng cho nàng, luôn sợ nàng phải sống cô độc suốt đời này nên đã an bài mọi thứ chu toàn cho nàng. Đặc biệt hắn lại dùng chính bản thân hắn để tạo ra một “ Tiêu Viêm” thứ hai không khác gì bản thể của hắn, trong mình cũng mang dòng máu và linh hồn giống như hắn. Như vậy cuộc đời này nàng sẽ mãi được ở bên cạnh hắn theo một cách đặc biệt nhất.

Nghĩ đến đây bất chợt Tiểu Y Tiên ôm chầm lấy Tiêu Viêm, giọng thủ thỉ:

“ Cảm ơn chàng!”

“ Ta sẽ luôn ở bên cạnh nàng, ít nhất là theo cách này”

Trong hang động trên vách núi, một ngọn lửa lục sắc tràn ngập sinh khí đang không ngừng toả ra, bên cạnh đó, hai thân ảnh một nam một nữ cũng đang trao cho nhau những cử chỉ âu yếm đầy tình cảm, sinh lực cả hai đều mạnh mẽ phát ra, làm cho không gian tràn ngập hơi ấm

...

Thời gian năm ngày thấm thoát đã trôi qua. Trong quãng thời gian này thân xác mới của Tiêu Viêm càng ngày càng trở nên sống động, máu huyết từ bản thể Tiêu Viêm đã làm cho xương cốt và da thịt biến đổi hoàn toàn theo bản thể, những đặc điểm của bản thể đều được máu huyết kết hợp với Thiên Huyết Quả điều chỉnh không sai một li nào, da dẻ hồng hào hơn nhiều, khuôn mặt đã hoàn toàn trở thành gương mặt của Tiêu Viêm, cảm giác như cơ thể này có thể mở mắt tỉnh dậy bất cứ lúc nào.

Trong khoảng thời gian này, hai người Tiểu Y Tiên và Tiêu Viêm luôn ở bên cạnh nhau trò chuyện hết sức vui vẻ, Tiểu Y Tiên thường ra ngoài kiếm thức ăn, sau đó nấu cho Tiêu Viêm ăn. Nhìn biểu cảm thoả mãn trên gương mặt Tiêu Viêm thì đủ biết tài nghệ nấu nướng của Tiểu Y Tiên ngày càng lô hoả thuần thanh rồi. Nhìn cuộc sống êm đềm, hạnh phúc của hai người họ trông thật giống như một cặp vợ chồng đang rất hạnh phúc bên nhau.

Đến ngày thứ sáu, thân thể kia chợt động đậy, mí mắt khẽ mở ra, sau đó từ từ đứng dậy. Thấy vậy Tiêu Viêm liền lấy ra một bộ quần áo từ trong nạp giới đưa cho “ Tiêu Viêm kia” rồi đảo mắt nhìn từ trên xuống dưới, mỉm cười nói.

“ Bây giờ ngươi thử vận đấu khí lên xem đã đạt cấp độ nào rồi’

Ngay lập tức Tiêu Viêm kia nắm tay lại tập trung đấu khí trong cơ thể, sau đó mạnh mẽ bộc phát ra bên ngoài. Kình lực như bão táp cuốn bay mọi thứ trong hang động, khiến vách hang nứt ra từng mảng lớn cảm giác như sắp không chịu nổi xung lực đáng sợ này.

Tiểu Y Tiên cũng chợt thất kinh với thực lực của Tiêu Viêm kia, so với nàng thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Thực lực này ít nhất cũng đạt Ngũ Tinh Đấu Thánh.

“ Quả nhiên là Ngũ Tinh Đấu Thánh trung kì, thật không ngờ Sinh Linh Chi Diễm có khả năng nâng cao thực lực của thân xác, quả là kỳ diệu” Tiêu Viêm mỉm cười đắc chí.

“ Như vậy là đã thành công?” Tiểu Y Tiên thắc mắc hỏi.

“ Chính xác là thành công vượt sự mong đợi của ta, như vậy ta liền có thể hồi sinh cho tổ tiên Tiêu Huyền rồi” Tiêu Viêm nhìn Tiểu Y Tiên vui vẻ cười nói.

“ Vậy là chàng sẽ phải đi rồi sao...” giọng nói Tiểu Y Tiên có chút buồn bã nói. Năm ngày qua thực sự là quãng thời gian hạnh phúc nhất đối với nàng, giờ phải ly biệt thật có chút không nỡ.

“ Ừm, ta cần đến Cổ Tộc để xin họ một thân xác mạnh mẽ hơn sau đó hồi sinh tổ tiên Tiêu Huyền của ta. Cổ Tộc tồn tại từ rất lâu nên chắc chắn sẽ có lưu giữ xác của các cường giả trong tộc, ngoài ra quan hệ của hai tộc cũng khá tốt nên ta nghĩ mọi việc sẽ ổn thôi” Tiêu Viêm nhẹ nhàng nói.

“ Ta đã gieo ấn kí linh hồn lên cơ thể kia, hiện tại hai ta như hai mà một, chỉ có điều ta mạnh hơn hắn, tuy vậy với thực lực hiện tại sẽ không ai có thể gây nguy hiểm nếu hai người hợp sức. Sau khi ta xong việc sẽ theo ấn kí đó mà tìm được nàng” hiểu được tâm tư của Tiểu Y Tiên, Tiêu Viêm nhẹ giọng nói.

Đứng nhìn hai thân ảnh giống nhau như đúc kia, cả đến cái điệu bộ gãi đầu cũng không khác gì nhau, Tiểu Y Tiên cũng phì cười. Đúng như lời hắn nói sẽ mãi mãi có một Tiêu Viêm ở bên cạnh nàng suốt cuộc đời này, như vậy từ giờ trở đi nàng đã không phải lủi thủi một mình nữa mà giờ sẽ luôn có một người mà nàng yêu thương đồng hành cùng nàng.

Nghĩ đến đây, khoé mắt xinh đẹp chợt có một dòng lệ khẽ tuôn trào hạnh phúc, chỉ có hắn mới luôn quan tâm và lo lắng cho nàng, chỉ có hắn mới thật sự dám ở bên cạnh nàng khi nàng mang trong mình độc thể chết người và trên hết là chỉ có hắn mới nghĩ ra cách giúp nàng không phải sống mãi kiếp đời cô độc buồn tẻ nữa. Đời nàng hẳn đã không còn gì để nuối tiếc.

Thấy khuôn mặt tuyệt mỹ kia đang xúc động mãnh liệt, cả hai Tiêu Viêm như có cùng suy nghĩ liền lao ra ôm lấy thân hình mảnh mai mềm mại kia vào lòng, hai thân ảnh giống nhau như đúc đó liếc nhìn nhau rồi khẽ gật đầu. Từ giờ sẽ luôn có một Tiêu Viêm bên cạnh che chở cho nàng!

Sau một hồi xúc động, Tiểu Y Tiên lấy lại được bình tĩnh và chợt ngước nhìn lên thấy hai gương mặt giống nhau đang âu yếm nhìn nàng, bất giác chợt mỉm cười hạnh phúc.

Một lúc sau, mọi việc đã an bài xong, Tiêu Viêm nhanh chóng từ biệt Tiểu Y Tiên và Tiêu Viêm kia, sau đó xé một mảng không gian đi về Ô Thản thành để cùng Huân Nhi tới Cổ Tộc bàn việc xin một thân xác mới cho Tiêu Huyền.

...

Thấm thoát cũng đã 5 năm kể từ ngày Tiêu Viêm từ biệt Tiểu Y Tiên, lúc này đây trong một tiệm thuốc nhỏ được dựng sơ sài dưới chân núi Thiên Mục Sơn, bên trong túp lều đó có ba thân ảnh đang nói chuyện rất sôi nổi.

“ Hôm nay chúng ta có rất nhiều dược liệu phải kiếm, vậy nên chàng mau chóng thu xếp đồ đạc rồi lên đường thôi” một giọng nói ngọt ngào nhẹ nhàng của một nữ nhân phát ra.

“ Ài, ta biết rồi, ngày nào ta chẳng phải chạy vòng quanh cả khu vực Trung Châu này để hái dược liệu cho nàng chứ, thật khổ thân ta mà!” một giọng nam nhân âm trầm than thở.

“ Nếu chàng mệt thì để thiếp đi cùng Tiêu Dao vậy, hai mẹ con thiếp tự lo được, không cần đến chàng đâu” giọng nói nữ nhân có phần giận dỗi thốt lên.

“ Phụ thân, người không được chọc mẫu thân giận, nếu không tối nay không cho người ăn cơm đâu!” lần này là một thanh âm nhí nhảnh non nớt vang lên.

“ Thôi, cho ta xin, không nói lại hai mẹ con nàng rồi, ta chỉ nói chơi vậy thôi chứ có hai mẹ con ở bên cạnh ta làm sao thấy mệt được!” giọng nam nhân tươi cười nói.

“ Hừ may cho chàng đó, nếu không tối nay thiếp cho chàng ăn độc trùng thay cơm!” giọng nữ nhân cười đắc ý vang lên.

Thì ra đây chính là Tiểu Y Tiên và Tiêu Viêm kia sau khi chia tay Tiêu Viêm đã cùng nhau ngao du tứ phương, sống đời du mục lấy dược thuật chữa bệnh cứu người.

Ngày trước khi còn ở với Tiêu Viêm, Tiểu Y Tiên đã có thai, sau đó mới phát hiện ra rồi sanh ra một nữ nhi đặt tên là Tiêu Dao, mang hàm ý luôn sống một cách tiêu dao tự tại không vướng bận điều gì, giống như mong ước trước kia của Tiểu Y Tiên với Tiêu Viêm. Tiểu nhi tử này cũng đạt thực lực Nhất Tinh Đấu Thánh hậu kì do thừa hưởng huyết mạch đấu đế đời đầu. Khi hạ sinh, thiên địa cũng xuất hiện dị tượng tuy nhiên do Tiêu Viêm kia tạo một không gian kín bao bọc lại nên không phát sinh động tĩnh gì quá lớn. Ba người họ cứ thế cùng nhau lang bạt khắp nơi, tự do tự tại không vướng bận gì, thoải mái tận hưởng cuộc sống gia đình vui vẻ, hạnh phúc.

“Thật không nghĩ tới đời này thiếp lại có thể hưởng thụ cảm giác hạnh phúc của một gia đình đúng nghĩa, cảm ơn chàng, Tiêu Viêm” đôi mắt xinh đẹp nhìn về khuôn mặt nam nhân hết đỗi quen thuộc bên cạnh, sau đó liếc xuống nhìn thân ảnh bé nhỏ xinh xắn, luôn tươi cười rạng rỡ của Tiêu Dao, Tiểu Y Tiên mỉm cười hạnh phúc thầm nhủ trong lòng.

Bạn đang đọc Ngoại Truyện Tiêu Viêm - Vân Vận sáng tác bởi PhamDinhTay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamDinhTay
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 841

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.