Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

phu quân ngốc nghếch

Tiểu thuyết gốc · 730 chữ

Trên phố nô nức người đến xem người kiểng chân người trèo cây người này trèo lên người kia cố gắng nhìn xem hôn lễ " tuyệt thế"

Linh vương là tam hoàng tử của Cao Tông hoàng đế tuy là người hoàng gia nhưng lại vô cùng ngu ngốc, nỗi nhục của hoàng gia được hoàng đế ban cho chính thê là trưởng nữ không tài không sắc dung xấu xí quanh năm bệnh tật của thừa tướng quả thật là "thiên hạ tuyệt phối".

còn về hôn lễ "tuyệt thế" thì là nhờ vị Linh vương kia rồi, không biết cưỡi ngựa đoạn đường rước dâu này đã ngã ngựa đến hôn mê đổi từ cưỡi ngựa thành ngựa vác đi rước dâu rồi.

Cứ như vậy hôn lễ trở thành trò cười lớn nhất kinh thành một câu "tuyệt thế" cũng không sai đi.

Thật vất vả cùng vị phu quân đã ngất đi của nàng bái đường xong cả hai liền bị vứt đến hỷ phòng.

trong hỷ phòng đỏ thẫm nến đỏ bập bùng cháy Cố Ly tự mình vén khăn voan ngồi bên cạnh giường nhìn Dụ Ngôn Triết hôn mê nằm trên giường thì liền lấy tay đỡ trán.

Tuy nàng không qua câu nệ lễ nghi nhưng hôn lễ hôm nay có chút khiến nàng không nói nên lời rồi. Cùng một người ngã ngựa đến ngất bái đường, nhân sinh của nàng cũng quá bi thảm đi.

lại nhìn tới phu quân hôn mê nằm trên giường nàng khẽ lắc đầu, ngốc liền ngốc đi ít nhất cũng sẽ chân thật một chút, ngốc cũng tốt.

Cố Ly khẽ nâng tay nên xoa bên má của Dụ Ngôn Triết thấy vết đỏ ửng do ngã ngựa thì có chút thương cảm, nàng khẽ đứng dậy đi ra ngoài.

Cố Ly lấy tay đẩy cửa bưng một chậu nước ấm tiến vào thì liền thấy nam nhân vừa còn hôn mê trên giường đã tỉnh một tay cầm bánh bao một tay cầm bát canh ăn đến quên trời đất một bộ dáng ngốc hồ hồ, nàng tiến vào hắn cũng không biết mãi đến khi nàng ngồi xuống bên cạnh hắn một tay khẽ lau khóe môi còn dính vụn bánh của hắn thì mới giật mình nhìn nàng. Một đôi mắt đen ánh không chút tạp chất nào nhìn chằm chằm nàng,

"một đôi mắt thật đẹp" Cố ly khẽ cảm khái

đôi mắt đen ánh nhìn chằm chằm nàng lại dần lên hơi nước, từng giọt nước mắt liền rơi xuống khuân mặt tuấn tú của hắn.

"như thế nào lại khóc a" Cố Ly có chút hoảng, nàng cũng không có kinh nghiệm dỗ trẻ nhất thời không biết làm thế nào chỉ có thể lấy tay áo khẽ lau nước mắt cho nam nhân trước mặt. Nàng càng lau nước mắt hắn lại càng chảy nhiều rồi hắn liền dút khoát khóc nấc lên tựa như rất ủy khuất rất thương tâm.

người ta đều nói nam nhân đổ máu không rơi lệ, sao tới lượt nam nhân trước mặt nàng thì lại sai như vậy chứ.

Dụ Ngôn Triết khóc tới ướt hết hai ống tay áo của nàng mới đình chỉ, đôi mắt to đen nhánh giờ khắc này đã đỏ bừng, hắn khẽ nấc lên tựa như một đứa trẻ năm tuổi vậy.

Cố Ly đang định đứng dậy thì liền bị hắn kéo đến trước mặt "nương tử, đừng đi"

vừa dứt lời hắn đôi mắt lại óng ánh sóng nước một bộ dáng nếu nàng đi hắn sẽ tiếp tục khóc mà còn khóc lớn hơn vừa nãy.

"ta không đi, ta không đi đâu cả, ngoan, ta lấy nước rửa mặt cho chàng,được không?''

đôi mắt hắn nhìn chằm chằm nàng tựa như đang xác định xem nàng có phải nói thật hay không, một lúc sau hắn mới buông tay nàng ra nhưng đôi mắt lại không hề rời khỏi nàng.

Cố ly lấy khăn vắt qua nước ấm rồi chậm rãi tiến lại lau mặt cho hắn

khuân mặt hắn vốn bị ngã ngựa sưng đỏ lúc nãy lại khóc một trận liền khiên cho cả khuân mặt hắn đều sưng.

"sau này đừng ngốc như vậy, khóc như vậy sẽ mắt sẽ rất đau đó, có biết không"

Bạn đang đọc Ngốc vương độc sủng phi sáng tác bởi lạcthanhly
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lạcthanhly
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.