Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vua sói

Phiên bản Dịch · 1438 chữ

"Hai Mập, huynh nhớ đệ từng nói nửa năm trước cha đệ lên núi săn thú, nhặt được một con sói què, con sói này có còn ở đó không?"

Trời vừa sáng, Phong Thanh An triệu tập đám nhóc theo đuôi mình, đều là mấy đứa nhỏ muốn chơi chung với cậu trong làng. Chuyện này không liên gì tới đại ca cậu hết, dù sao cậu cũng không làm chuyện lớn gì, nhưng là bắt chẹt trẻ con, làm trùm của mấy đứa con nít trong làng thì không có vấn đề gì.

"Đương nhiên là còn, con sói kia được cha đệ nuôi khỏe lắm, da lông mướt rượt."

Nghe được Phong Thanh An hỏi, thằng nhóc mập sáng sớm đã chạy tới nghịch với Phong Thanh An vui vẻ trả lời.

Hôm qua cậu nhóc không chen vào được nhà họ Phong, chỉ là lúc nhà họ Phong bày tiệc thì ăn một bữa no nê. Sau khi về nhà còn chị cha nhéo lỗ tai mắng cho một trận, sáng sớm hôm nay nghe Phong Thanh An kêu mình, vậy đừng nhắc tới thì vui hơn.

"Con sói nhà đệ nuôi đang lai giống đúng không?"

Phong Thanh An hỏi tới.

Thập Lý Phong Gia Cương tựa núi gần nước, không ít người trong làng dựa vào núi này kiếm ăn, cha của người bạn chơi này của cậu chính là thợ săn số một số hai trong làng.

"Đúng vậy, cha đệ cố ý tìm ba con chó cái cho con sói này, con sói kia còn dễ chịu hơn con người chúng ta nữa đó."

Nói tới đây, mắt Hai Mập tỏ ra hâm mộ, con sói nhà cậu nhóc già rồi, bị bầy sói trong núi đuổi đi, được cha cậu nhóc nhặt về.

Bây giờ ở nhà cậu nhóc ngày nào cũng ăn no rồi ngủ, ngủ đã rồi ăn. Sau khi ăn no ngủ đã thì vội vàng lai giống, cuộc sống tuổi già nhàn nhã. Cuộc sống tạm bợ có bao nhiêu người sánh được?

"Nửa năm rồi, vậy nhà đệ có không ít chó con đúng không?"

Phong Thanh An rất ân cần dò hỏi, đại đội thằng nhóc choai choai của cậu không thể cách nhà quá xa. Ở trong làng này, có thể nuôi được vật còn sống không phải con người chỉ có mấy thứ vậy thôi, mà có thể hiểu tiếng người, hiểu ý người, thông minh nghe lời thì chỉ có một loại thôi.

Nuôi chó!

Có điều nên nuôi giống chó gì thì cần phải để ý một chút, nhưng thật ra cũng không có nhiều lựa chọn, trong làng có chó vàng giữ nhà nhưng chó sói giống thế cũng có thể giúp người săn thú.

Tối qua cậu nghĩ tới chó sói trong nhà bạn chơi chung này, trước qua nhà cậu nhóc chơi có thấy mấy lần, cũng quyền thế lắm nhưng cậu chưa từng có ý nuôi một con.

Không nguyên nhân gì khác, nuôi không nổi. Chó giữ nhà trông viện chỉ cần cho ăn đại, có thể sống là được, nhưng chó dùng đi săn phải luôn cho ăn thịt, có điều kiện tốt, bữa nào cũng là thịt ngon.

Cho dù là chó chung đàn, một con ăn tạp, mà một con ăn thịt mỗi ngày, sau khi lớn, hình thể có thể lớn gấp đôi, nếu là chém giết đánh nhau, thứ hai có thể tính ưu thế nghiền ép.

Nhưng bây giờ thì khác, nhà cậu giàu rồi, nuôi chó không là gì cả, chỉ là chuyện này không thể thương lượng với cha mẹ cậu, phải hành động trước báo cáo sau. Suy nghĩ của cha mẹ cậu chưa thay đổi nhanh như thế, mặc dù đã vào đại viện hai cửa nhưng cuộc sống vẫn cần kiệm tiết kiệm như cũ.

"Đẻ được mấy đàn rồi, hôm trước đẻ được một đàn nữa, còn chưa mở mắt, An ca, huynh muốn nuôi một con hả?"

Gương mặt Hai Mập thật thà, nghe được Phong Thanh An hỏi như thế đã phản ứng kịp.

"Nếu muốn nuôi, bây giờ đệ dẫn huynh qua lựa, huynh nhắm được con nào lấy con đó!"

"Ừa, huynh muốn nuôi một con!"

Phong Thanh An gật đầu.

"Đi, tới nhà đệ!"

Thấy Phong Thanh An gật đầu đồng ý, Hai Mập mừng rỡ, kéo tay Phong Thanh An chạy về nhà mình. Mà mấy đứa nhóc sáng sớm đã ở chung với Phong Thanh An, cũng chạy theo như ong vỡ tổ, trên mặt là hưng phấn không thôi, giống như người nuôi chó là tụi nhóc vậy.

"Cha, mẹ! An ca tới nhà chúng ta nè, An ca muốn nuôi chó, con dẫn huynh ấy tới chọn một con!"

Vừa vào cửa nhà, Hai Mập la hét lớn tiếng, tiếng nói giống như là một người lắm chuyện biết bao. Mà một người phụ nữ đang cầm một cái mẹt, đang sàng cái gì đó nghe được tiếng của cậu nhóc, vội vàng đi ra khỏi phòng. Thấy Phong Thanh An bị con trai bà kéo tay, trên mặt nở nụ cười dễ gần.

"Chàng Thanh An tới rồi à, nhanh vào đi con!"

"Thím Vương!"

Phong Thanh An cũng đáp bằng nụ cười xán lạn, thấy người phụ nữ trước mắt này thận trọng kính cẩn hơn trong ấn tượng nhiều, nói ý đồ ra.

"Con muốn nuôi một con chó, nghe Hai Mập nói chó nhà thím mới đẻ một bầy nên con tới xem thử!"

"Được được, chó tốt lắm, Hai Mập nhanh đưa An ca của con đi nhìn thử đi!"

"Cha con đâu?"

Lúc này Hai Mập lại chần chừ.

"Cha con ra ngoài làm việc rồi, lát nữa mới về, kiếm cha con làm gì?"

"Con không nhìn tướng chó mà, mấy con chó con kia trong mắt con đều như nhau. An ca muốn nuôi chó phải chọn cho huynh ấy con tốt nhất mới được!"

Hai Mập gãi đầu, mặt đầy thật thà nói.

"Cái này thì gấp gì, con dẫn An ca của con và xem thử trước, đợi cha con về kêu cha con chọn con tốt nhất!"

"Được! An ca, chúng ta tới hậu viện đi."

Một đám nhóc choai choai làm người ta đau dầu nhất, chạy ào ào vào trong phòng, một màn khiến người ta vô cùng đau đầu thậm chí còn căm tức nhưng Vương thị lại tràn đầy nụ cười.

Nhà Phong Thanh An sắp phát đạt rồi, đại phú đại quý ngay trước mắt. Cho dù bà là một gái làng không mù chữ cũng đoán được chuyện này.

Phong Thanh An, là anh em ruột với chàng Trạng nguyên, sau này cậu là quý nhân nhà khó mà trèo cao. Mà lúc này con trai bà có thể chơi chung với quý nhân chính là một phần tình nghĩa, không bàn giàu sang. Chỉ cần chàng Thanh An này có thể nhớ tới Hai Mập, không chừng sau này cũng có thể không lo áo cơm.

"An ca, nhìn kìa, đây chính là con sói lúc đầu cha đệ nhặt về, cha đẹ còn nói con sói này là vua sói trong bầy sói nữa đó!"

Vừa vào hậu viện, Phong Thanh An liền thấy bị xích sắt xích trong góc sân xó nhà...

"Đây là con sói kia?"

Thấy sinh vật dường như hơi ngu nhưng mướt rượt, đặc biệt là ánh mắt không tranh với đời, Phong Thanh An không nhịn được xác nhận với Hai Mập. Nếu không phải biết mình đầu thai chuyển thế, cậu còn tưởng gặp được ngáo kéo xe.

"Là con sói kia đó, An ca, không phải đệ đã dẫn huynh gặp rồi sao?"

"Gặp một lần, nhưng lúc đó tình trạng con sói kia không có như thế."

Phong Thanh An nhớ lần đầu tiên thấy bộ dạng sinh vật mướt rượt trước mắt này, gầy trơ xương cơ thể khập khễnh, đứng cũng chênh vênh, lông trắng xám tối tăm, mặc dù có buộc dây xích nhưng ánh mắt hung ác và khí chất tàn ác kia, dọa cho một đám nhóc không dám đến gần.

"Nhưng nhà đệ cho ăn uống đàng hoàng hầu hạ nửa năm, nếu không trở về bộ dạng cũ thì cha đệ đã đập chết rồi."

Hai Mập phản đối, không hề sợ hãi với con sói núi này. Đỉnh đạc đi tới trước con sói kia, cúi người xuống, vô cùng thành thạo vuốt lông trên người nó.

Bạn đang đọc Ngự Thú Sư Duy Nhất Tu Tiên Giới của Thụy Huyết Phong Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi takenoko
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.