Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi ăn đêm

Phiên bản Dịch · 1007 chữ

Người dịch: Giang Thượng Nguyệt Minh

-----------

Mười mấy giây sau rốt cuộc xuất hiện phản ứng. Bụng dưới hắn cảm nhận được một dòng nước ấm.

“Ừm…”

Tần Kha cảm thấy thân thể mình như vừa được thăng hoa, toàn thân hắn dồi dào sinh lực và lực lượng như thể dùng mãi không hết.

Tuy còn chưa có dị năng nhưng chỉ dựa vào linh nguyên thôi thì khí lực của hắn đã lớn hơn trước rất nhiều.

Nếu đi làm bốc vác thì tuyệt đối có thể kiếm được tiền!

Tần Kha lại kiểm tra công hiệu của cục gạch kia.

[Cục gạch: một cục gạch bình thường, rất kiên cố, một trăm quả bom nguyên tử cũng không nổ nát được nó. Công dụng: xuyên qua bất kỳ loại phòng ngự nào. Không thể thăng cấp.]

“Ngươi gọi đây là bình thường?”

Vụt.

Tần Kha lấy vật phẩm ra, một khối gạch màu đỏ từ trên trời rơi thẳng xuống chỗ hắn.

Mẹ! Cũng may lão tử né nhanh!

Cố ý! Cái Hệ thống này tuyệt đối là cố ý!

Nhìn cục gạch màu đỏ bằng đất nung thường được dùng trong xây dựng, Tần Kha cẩn thận xem xét.

Trông nó chẳng khác gì so với một cục gạch bình thường.

Nhìn kiểu gì cũng không thấy giống một cục gạch kiên cố.

Hay là dùng đầu mình để thử gạch xem sao?

. . .

Màn đêm buông xuống.

Tần Kha đã ngồi trước màn hình máy tính suốt vài giờ đồng hồ để tìm hiểu về thế giới này.

Đến 9 rưỡi tối, hắn đã hiểu khá rõ về nơi đây.

Chỉ cần có linh thể, trong thân thể xuất hiện linh nguyên thì sẽ trở thành linh giả.

Linh giả cũng có phân chia cảnh giới: từ nhất cảnh đến thập cảnh, mỗi cảnh giới lại có từ level 1 đến level 10.

Mỗi khi tăng lên một cảnh thì khí huyết trong cơ thể đều được tiến hoá, linh nguyên cũng sẽ tăng lên nhiều lần.

Linh giả ở cảnh giới cao dù không sử dụng dị năng thì thực lực bản thân cũng vô cùng mạnh mẽ.

Cảnh giới cũng có liên quan trực tiếp đến dị năng.

Linh giả nhất cảnh chỉ có thể nắm giữ một loại dị năng.

Muốn có nhiều dị năng hơn thì nhất định phải gia tăng cảnh giới lên nhị cảnh mới được.

Đối với việc thế giới đột nhiên biến đổi, Tần Kha có đưa ra một số tổng kết như sau:

Một: thế giới này có nền khoa học kỹ thuật không khác mấy so với thế giới cũ, nhưng lại có thêm linh giả nắm giữ dị năng.

Hai: thế giới này có rất nhiều dị giới chi môn, thế giới phía sau những cánh cửa đó được gọi là linh vực. Trong linh vực có rất nhiều dị thú, thỉnh thoảng đám dị thú này lại chạy ra ngoài gây tai hoạ cho thế gian.

Ba: tạm thời chưa nghĩ ra.

Bốn: chờ nghĩ xong số ba rồi tính.

Ngay lúc Tần Kha đang định thử tu luyện thì…

“Tính toong.”

Màn hình điện thoại sáng lên, là tin nhắn thoại do Vương Chí Kiệt gửi tới.

“Khoai tây khoai tây, ta là khoai lang, ta là khoai lang, nghe rõ trả lời, nghe rõ trả lời!”

Tần Kha: “Khoai tây nghe rõ.”

Vương Chí Kiệt: “Đi ăn đêm không?”

Tần Kha: “Không đi, buồn ngủ.”

Vương Chí Kiệt: “Ta bao.”

Tần Kha: “Cho xin địa điểm!”

. . .

Mấy phút sau, Tần Kha xuống lầu.

“Em vừa khóc vừa nói với anh, chuyện cổ tích đều là lừa dối…”

Tần Kha vừa ngân nga hát khẽ vừa lái chiếc xe máy điện của lão cha rời khỏi khu cư xá.

Trên bầu trời sấm rền liên hồi, tiếng sấm đã kéo dài rất lâu.

Đánh rắm mãi mà không ẻ được nhỉ?

Hắn lái xe tới một ngã ba đón Vương Chí Kiệt, hai người chạy tới con đường nhỏ phía sau chợ đêm ở khu thành nam.

Vừa xuống xe, Tần Kha đã bị mùi lòng heo nướng bên đường hấp dẫn.

“Chủ quán, lòng nướng bao nhiêu tiền một xâu?”

Người bán lòng nướng là một ông chú hơn bốn mươi tuổi, hắn vừa lật xâu lòng nướng trên lửa than vừa đáp: “Ba đồng một xâu, mười đồng ba xâu.”

“Bán cho ta hai xâu.”

Vừa định trả tiền, Tần Kha đột nhiên cảm thấy có gì đó sai sai.

“Ủa không đúng nha, ba đồng một xâu, tại sao ba xâu lại mười đồng cơ chứ?”

“Không đúng chỗ nào? Ba đồng một xâu, mười đồng ba xâu, quá chính xác luôn!”

Ánh mắt chủ quán rất chính trực đơn thuần, chững chạc đàng hoàng, dáng vẻ nghiêm túc kia làm người ta cảm thấy đau lòng.

“Được rồi, vậy cho chúng ta hai xâu lòng nướng và hai phần cơm chiên.”

“Được, chờ một chút sẽ có ngay. À phải, hôm nay quán chúng ta có khuyến mãi, trả thêm một đồng sẽ được tặng một phần thức uống, hai ngươi mua không?”

“. . .”

Hai người ngồi vào một chiếc bàn trống.

“Nào nào nào, coi ta là anh em thì uống một chai!”

“Tiểu Cẩu, không ngờ trong số chúng ta người đầu tiên kết hôn lại là ngươi! Không thể không nói, vợ ngươi thật là xinh đẹp, chúc ngươi trăm năm hạnh phúc, đại ca uống trước rồi nói!!”

“Ừng ực ừng ực…”

“Ha ha ha, Hổ ca luôn hào sảng như vậy!”

Bàn bên cạnh có năm nam nhân đang nhậu, giọng bọn hắn um sùm vang vọng khắp nửa khu chợ đêm.

Trong năm người có một người đeo một sợi dây chuyền vàng lớn, trông hắn phóng khoáng thoải mái nhất, một hơi uống hết ba chai bia.

Cơ mà trông hắn có vẻ đã sắp không chịu nổi nhưng vì mặt mũi nên mới cố gắng chống chịu.

Bạn đang đọc Người Tốt Như Ta, Các Ngươi Lại Gọi Là Tai Hoạ (Dịch) của Hỉ Hoan Cật Quất Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi min_4ever
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.