Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghĩa tình huynh đệ

Phiên bản Dịch · 1030 chữ

Người dịch: Giang Thượng Nguyệt Minh

-----------

“Ê, người ta đã nói sẽ đền rồi, ngươi đừng có hạch sách quá đáng như vậy!”

Một người đàn ông ngồi bàn khác thấy vậy không nhịn được lên tiếng.

Hán tử đầu trọc quay đầu nhìn về phía người đàn ông kia mắng to: “Liên quan gì đến ngươi? Sao hả? Muốn ra mặt cho lão già này?”

Người đàn ông tốt bụng đứng phắt dậy: “Ta chỉ là không thể ngồi yên mà nhìn. Đôi giày của ngươi bao nhiêu tiền, ta thay ông lão đền cho ngươi!”

Hán tử đầu trọc rướn cổ lên gào: “Lão tử muốn hắn liếm sạch! Ngươi muốn xen vào việc của người khác thì lại đây liếm sạch giày cho lão tử! Liếm không được thì ngoan ngoãn ngồi tại chỗ đi!”

Người đàn ông còn định nói chuyện thì vợ hắn ngồi bên cạnh đã kéo hắn ngồi xuống, dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn đừng xen vào việc của người khác.

Người đàn ông khẽ cắn môi, hắn ghét nhất là loại người uống rượu vào lại bắt đầu bắt nạt người khác.

Nhưng nhìn về phía con gái mới năm tuổi đang tròn mắt nhìn mình, người đàn ông chỉ đành thở dài một tiếng, không nói gì nữa.

“Không có thực lực còn bày đặt làm anh hùng!”

Hán tử đầu trọc trào phúng một câu rồi lại bắt đầu bức ép ông lão liếm giày cho hắn.

Tần Kha tặc lưỡi: “Giữa ban ngày ban mặt lại xảy ra chuyện thế này, người ta đền tiền không được hay sao, lại cứ nhất định bắt phải liếm giày.”

Vương Chí Kiệt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm tối mịt: “Ban ngày ban mặt?”

Hắn lại nhìn về phía Tần Kha: “Sao hả, có dám mắng bọn hắn không?”

Tần Kha uống một ngụm Sprite rồi đáp: “Đừng nói mắng, ta còn dám đánh bọn hắn đây.”

“Ta chính là thích loại ra vẻ trang nghiêm nói lời xạo chó như ngươi. Nghiêm túc nè, chúng ta mỗi người mắng bọn hắn một câu rồi chạy, thấy sao hả?”

“Tại sao phải chạy?”

“Ngươi đoán xem? Ta là sợ ngươi bị ăn đánh thôi.”

Vương Chí Kiệt lập tức thanh toán tiền rồi cùng Tần Kha đi tới chỗ để xe.

“Cho ngươi cơ hội thể hiện đó. Ngươi mắng trước đi, xong tới lượt ta, mắng xong chúng ta lập tức leo lên xe điện chạy lẹ!”

Tần Kha không hề hoảng hốt, hắn nhìn về phía đám hán tử.

Hai người chỉ mới rời đi có vài giây, lúc này hán tử đầu trọc đã nắm cổ áo ông lão, định nhấn đầu ông xuống đất.

“Đồ ngu!”

Câu mắng đột ngột vang lên khiến tất cả mọi người đều giật mình nhìn sang.

Đám nam nhân cũng nhao nhao nhìn về phía Tần Kha.

“Mẹ nhà ngươi!” Tần Kha giơ ngón giữa lên.

Đám hán tử lập tức trừng to mắt!

Hành tẩu giang hồ nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên bọn hắn bị một thằng nhóc miệng còn hôi sữa chỉ vào mặt mắng!

Vương Chí Kiệt đứng bên cạnh rất hưng phấn. Không hổ là sói xám Siberia nha, chó chăn cừu như ta tuyệt đối sẽ không thua kém ngươi!

Nghĩ vậy, Vương Chí Kiệt lập tức giơ hai ngón giữa lên!

“Đám đầu óc ngu si tứ chi phát triển!”

Mắng xong một câu, trong lòng hắn càng thêm thoải mái.

“Đi thôi đi thôi!”

Thấy đám hán tử muốn vọt tới, Vương Chí Kiệt vội vàng xoay người nói với Tần Kha.

Ai ngờ Tần Kha đã lái xe máy điện chạy đi rất xa.

“Ta còn chưa lên xe màaaa!”

[Keng, tâm tình tiêu cực đến từ Vương Chí Kiệt + 999!]

“Mẹ nó!”

Bành!

Hán tử đầu trọc cầm chai bia đập xuống đất rồi hùng hùng hổ hổ dẫn người đi về phía Vương Chí Kiệt.

Thấy tình hình không ổn, Vương Chí Kiệt co cẳng chạy.

Ai ngờ vừa chạy được mấy bước đã vấp một cái, ngã nhào xuống đất.

Mẹ nó, tên nào sinh con không có lỗ đít lại ném vỏ dưa hấu dưới đất vậy hả?!

Chưa tới năm giây sau, bóng dáng nhỏ bé của Vương Chí Kiệt đã bị mấy thân ảnh khổng lồ vây quanh.

Giờ phút này, Vương Chí Kiệt giống như một con cừu nhỏ lạc vào trong hang sói. Nhất là con cừu nhỏ này vừa rồi lại còn dám phách lối giễu cợt đám ác lang!

[Keng, tâm tình tiêu cực đến từ Vương Chí Kiệt + 999!]

Hán tử đầu trọc vươn tay tóm lấy Vương Chí Kiệt.

“Vừa rồi ngươi mắng ai hả!”

Vương Chí Kiệt bất đắc dĩ đứng lên, đầu cúi thấp.

“Đại ca, đều là đồng đạo, cho ta chút mặt mũi đi…”

[Keng, tâm tình tiêu cực đến từ Vương Chí Kiệt + 999!]

. . .

“Ha ha, thật là kích thích!”

Tần Kha đang cười ha ha đột nhiên nghe được tiếng Hệ thống thông báo tâm tình Vương Chí Kiệt tiêu cực liên tục, trong lòng có chút nghi hoặc.

Hắn quay đầu nhìn lại.

Moá!

Người đâu?!!

. . .

Hán tử đầu trọc giận dữ hét lên: “Mẹ nó ai là đồng đạo của ngươi hả?!”

“Hổ ca, nói lời dư thừa với thằng nhóc này làm gì, đánh nó một trận rồi tính tiếp!”

“Dừng tay!”

Tần Kha kịp thời lái xe quay lại hiện trường.

Nói thật, khi nhìn thấy Tần Kha quay lại, trong lòng Vương Chí Kiệt có chút cảm động.

Hán tử đầu trọc nhìn về phía Tần Kha, hừ lạnh một tiếng.

“Tiểu tử, cũng nghĩa khí ghê nhỉ!”

Tần Kha xuống xe, nhanh như chớp vọt tới bên cạnh Vương Chí Kiệt.

“Xin lỗi Kiệt ca, vừa rồi ta kích động quá nên không chú ý tới ngươi.”

Vương Chí Kiệt thở dài: “Không trách ngươi, có trách thì trách miếng vỏ dưa hấu kia. Nếu không vì nó thì đám người này làm gì có cửa bắt được ta.”

Bạn đang đọc Người Tốt Như Ta, Các Ngươi Lại Gọi Là Tai Hoạ (Dịch) của Hỉ Hoan Cật Quất Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi min_4ever
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.