Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giấc Mơ Kỳ Lạ

Tiểu thuyết gốc · 2002 chữ

Về đến phòng, Nam đặt lưng xuống giường. Rượu bắt đầu ngấm. Cậu nhắm mắt lại, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.

Nam rơi vào một cùng không gian tối tăm, mịt mù. Xung quanh được bao phủ bởi làn khói trắng xoá. Nam cảm giác thân thể mình nặng đến cực điểm. Sức nặng của cơ thể kéo Nam chìm xuống. Nam cứ rơi mãi, rơi mãi mà không chạm được tới đáy. Rồi bất chợt không gian xung quanh phát sáng lên, đưa Nam đến một khung cảnh khác.

Một nam nhân trẻ tuổi, đang ôm một nữ nhân tóc màu lam nhạt, đeo một chiếc nơ đỏ trên đầu. Cả hai khắp cơ thể đều đầy máu, bị một cây trường kiếm của một kỵ sĩ giáp trụ đầy mình đâm xuyên qua người. Nam nhân dùng chút sức lực cuối cùng, nắm lấy tay nữ nhân. Sau đó trường kiếm rút ra khỏi thân thể hai người. Máu chảy ra xối xả, nhuộm đỏ cả bộ váy trắng của nữ nhân. Cả hai người chết đi trong tư thế ôm nhau.

Không gian bỗng dưng bị vặn xoắn lại thành một lỗ đen. Lỗ đen hút tất cả mọi thứ vào bên trong, khung cảnh bắt đầu thay đổi.

Doanh trại quân đội có không khí tưng bừng hơn bao giờ hết. Trong thánh đường được dựng lên tạm bợ, một nam nhân trong bộ lễ phục cưới đứng đợi bên cạnh một ông lão râu tóc bạc phơ. Một lúc sau, một người đàn ông trung niên dẫn theo một cô gái tóc lam nhạt, trên thân mặc bộ váy cưới trắng tinh.

Người đàn ông trung niên tới gần nam nhân kia, đặt tay cô dâu vào tay hắn, rồi ông lão tuyên bố hai người chính thức chở thành vợ chồng.

Khoảnh khắc cô dâu và chú rể hôn nhau, không gian bỗng dưng vỡ tan thành từng mảnh và sụp đổ trong nháy mắt.

Rồi những mảnh vỡ ấy lại bay lên, xếp lại với nhau để trở thành một không gian mới.

Khung cảnh lần này là một thành trì u ám, một thanh niên đang đánh nhau với một con quỷ khổng lồ có cánh.

Thanh niên cầm kiếm chém đứt đôi cánh của con quỷ, con quỷ giận dữ tấn công người thanh niên làm cây kiếm văng ra xa. Thanh niên cũng đá văng cây đại đao của con quỷ. Cả hai lao vào đánh nhau bằng nắm đấm. Bên nào cũng nhằm vào mặt đối phương mà giã. Thanh niên đấm khuôn mặt đáng sợ của con quỷ nát bấy, loáng thoáng còn lộ ra cả xương sọ. Con quỷ cũng đánh thanh niên máu me đầy mặt.  Mãi cho tới khi cả hai cùng kiệt sức, không thể nào giơ nổi nắm đấm lên nữa. Cả hai đấm nhẹ vào mặt nhau một cái rồi cùng ngã xuống. Một phút sau, có hai nữ nhân một người một quỷ tới kéo hai "cái xác" còn sống kia về.

Không gian lại đột nhiên giãn ra, rồi nổ tung, thổi bay tất cả mọi thứ sang một chiều không gian khác.

Lần này là bên trong một hang động, vẫn là nữ nhân tóc lam đeo nơ đỏ ấy, nhưng lần này nàng có trẻ hơn một chút. Bên cạnh là một nam nhân không rõ mặt. Không gian xung quanh cực kỳ ẩm ướt, tối tăm. Những giọt nước chảy trên trần hang xuống làm ướt quần áo của cả hai. Nam nhân bị ướt nhưng không sao, nhưng

trên thân của nữ nhân chỉ có một chiếc váy ngủ mỏng manh, bị nước thấm ướt hết, dán chặt vào người. Nàng co ro rúc vào trong lòng nam nhân để lấy thêm hơi ấm. Khuôn mặt nàng tái nhợt đi vì lạnh. Hai hàm răng của nàng liên tục chạm vào nhau, tạo ra tiếng kêu cạch cạch. Nam nhân nhẹ nhàng cởi áo, ôm nàng vào lòng để lấy thêm hơi ấm. Bên ngoài hang thì mưa như trút nước, những tia sét ngoằn ngoèo như muốn xé bầu trời ra vậy. Bỗng từ đâu lại giáng xuống một tia sét khổng lồ, trực tiếp đem không gian xẻ làm đôi. Một thứ lực kỳ lạ kéo tất cả sang một không gian khác.

Trên một ngọn núi cao chọc trời, trên nơi gần mặt trời nhất. Nàng bị trói trên cây thánh giá, bị tất cả những người ở đó khinh miệt.

Vẫn là nam nhân ấy, một mình xách kiếm từ chân núi, vượt qua ba cửa ải nguy hiểm, thẳng tiến tới chỗ nàng bị trói.

Hắn cực kỳ ghét những nơi toàn ánh sáng thế này, thế nên liền chém bay sáu cánh của một thiên thần, chém gần chết một thiên thần khác. Mãi cho tới khi chủ nhân nơi này ra mặt, một chiêu đánh hắn. Không gian chấn động mạnh, sau đó bị đánh tan thành những hạt cát li ti. Những hạt cát này bắt đầu chuyển động theo vòng tròn, biến thành một cơn lốc xoáy khổng lồ, cuốn phăng tất cả mọi thứ trên đường đi của nó. Một lúc thật lâu sau, nó mới chịu dừng lại. Cơn lốc xoáy tan vỡ, những hạt cát bay tứ tung hình thành một vùng sa mạc mênh mông.

Hắn bị lạc trong sa mạc mênh mông, bốn bề toàn cát. Không có nước, hắn bắt đầu kiệt sức, rồi ngất lúc nào không hay.

Khi tỉnh lại hắn nhận ra mình đang ở trong một chiếc lều nhỏ của một bộ lạc sống trong sa mạc. Người cứu được hắn là một nữ nhân trẻ tuổi. Hắn ở lại đó vài ngày sau đó lại rời đi tìm lối ra khỏi sa mạc.

Trên đường, hắn gặp một ốc đảo. Bỗng nhiên nước trào ra từ lòng ốc đảo, tràn đầy ra ngoài, biến sa mạc nóng bức trở thành một biển nước. Con sóng mạnh mẽ nhấn chìm toàn bộ không gian, cuốn tất cả tới một không gian khác.

Lần này là một khu rừng, nơi những loài động vật biết nói chuyện. Hắn được dẫn đi gặp chủ nhân của nơi này. Sau một hồi nói chuyện và dọa dẫm lẫn nhau, hắn và chủ nhân nơi này có một số cử chỉ mờ ám. Sau đó hắn được hộ vệ đưa ra khỏi khu rừng.

Người hộ vệ ấy hoá thành một cơn gió. Phong ba nổi lên, gió gào thét trên nền trời u tối. Cơn bão dường như trở nên sắc bén hơn, cắt gọt không gian thành những mảnh vụn. Không gian một lần nữa thay đổi.

Một thư viện tràn ngập sách vở. Một nữ nhân với đôi tai trên đầu đang trèo lên ba cái ghế được xếp lên nhau để tìm sách. Nhưng vì không cẩn thận nên ngã xuống, tưởng như là sẽ có một cục u trên đầu, nàng đã được một thiếu niên đỡ. Thiếu niên kia vô tình chạm vào ngực nàng. Không khí trong thư viện trở nên ngượng ngùng.

Chẳng biết nàng giận hay là tới tháng nên cáu gắt, nàng hiện nguyên hình là một con Cửu Vĩ hồ ly có bộ lông trắng muốt. Cửu Vĩ thả ra một quả linh đạn khổng lồ, năng lượng linh đạn tỏa ra làm không gian nổ tung, đưa tất cả trở về hư vô.

Rất lâu sau, khung cảnh lại thay đổi, lần này không gian biến đổi thành một toà thành trì rộng lớn với khoa học hiện đại. Một tiểu cô nương xách theo một khẩu pháo tiên tiến có kí hiệu "04". Nàng liên tục xả đạn vào một nhà kho khiến lửa bốc lên ngùn ngụt, khói đen đầy trời, bên trong còn những tiếng gào thét của những người bị bỏ lại trong biển lửa. Tiểu cô nương kia phóng hoả xong liền lập tức chạy ngay đi. Nhưng lại bị một nữ nhân tóc đỏ đuổi theo. Nói nhảm với nhau một lúc, nữ nhân tóc đỏ đã thả tiểu cô nương đi. Nhân cơ hội đó, hắn đã phóng hỏa đốt thêm mấy nơi khác như thế nữa, làm cục diện trở nên hỗn loạn.

Lửa cháy bập bùng tưởng như không thể dập tắt, cái nóng như thiêu đốt đã đốt cháy không gian hiện tại, biến nó thành một biển lửa vô tận.

Mãi lâu sau lửa mới tắt, vẫn là toà thành trì hiện đại ấy, nhưng khung cảnh không còn hỗn loạn nữa. Cuộc sống trở nên yên bình như thường lệ. Lần này là một thiếu niên đang cầm kiếm gỗ, cố gắng quật gã hình nộm gỗ bọc rơm bên ngoài. Thiếu niên liên tục đánh vào hình nhân. Đánh bên phải, đánh bên trái, đánh từ trên xuống, đánh từ dưới lên. Thiếu niên cứ đánh mãi, đánh mãi cho tới khi kiệt sức, ngã gục xuống đất. Ngày hôm sau, thiếu niên ấy vẫn đánh hình nhân. Lại đánh tới khi kiệt sức, ngất lịm đi. Ngày hôm sau nữa cũng vậy, thiếu niên lại đánh  hình nhân đến mức ngất xỉu. Cứ như vậy, mặc kệ ngày nắng hay ngày mưa, dù giữa cái nóng chói chẳng của ngày hạ, hay đêm đông tuyết rơi đầu trời, thiếu niên vẫn ra sức đánh hình nhân cho đến tận lúc không thể đánh được nữa thì thôi.

Rồi một ngày nọ, khi bàn tay của thiếu niên đã bị chai sạn do cầm kiếm quá nhiều, cậu đã đánh ngã được hình nhân. Nhưng như thế vẫn chưa đủ để cậu có được một cây kiếm bằng sắt. Không chỉ tốn công, cậu còn bị bắt vào làm việc ở lò rèn.

Cậu phải chịu đủ những uất ức khi bị ức hiếp, phải làm việc mười mấy giờ đồng hồ không được nghỉ. Chế độ ăn uống của cậu rất tệ, có ngày thậm chí không có một miếng cơm. Cậu vẫn phải chịu đựng, cố gắng làm việc hết sức.

Rồi một ngày, tất cả những người trong lò rèn phải tham gia một sự kiện gì đó. Với thân phận tạp dịch, cậu không được phép tham gia. Một mình cậu trong lò rèn mênh mông, không biết làm gì. Cậu liền thổi lò, nung nóng quặng sắt, loại bỏ quặng sắt. Trong khi chờ sắt nóng đỏ, cậu tạo ra hai cái khuôn theo ý của mình. Một cây kiếm chỉ có một lưỡi, phần sống dày hơi cong về phía lưỡi. Đầu kiếm vát nhọn về phía sống. Một cây kiếm hai lưỡi, đầu nhọn dùng để đâm, phần ngăn cách giữa phần thân và phần chuôi có một lỗ nhỏ hình giọt nước. Hai bên trái phải giọt nước có tám răng cưa.

Cậu cẩn thận sắt đã nóng đỏ vào khuôn, dàn đều, sau đó là làm nguội, gắn chuôi kiếm, làm vỏ kiếm cho chúng. Rồi cậu định đem giấu chúng đi, nhưng bị một ông lão phát hiện. Nhưng ông lão không trách phạt cậu, mà còn cho phép cậu giữ cả hai cây kiếm. Sang đến ngày hôm sau, cậu được trả lại làm một nô bộc tự do. Và đặc biệt hơn, cậu có thể luyện kiếm.

Cậu say mê luyện tập không ngừng nghỉ, luyện đến khi không còn sức nữa thì mới chịu ngừng. Cậu luyện đến mức giữa cậu và hai thanh kiếm dường như có một mối liên kết vô hình nào đó. Những người khác nghĩ kiếm sinh ra là để giết người, nhưng cậu không cho là như vậy. Cậu cho rằng kiếm là để bảo vệ những thứ mà cậu đang có, và cậu thề rằng, cậu sẽ bảo vệ nó bằng cả sinh mạng của mình.

Khung cảnh tan vỡ, tất cả trở lại hiện thực...

Bạn đang đọc Người Trở Về Từ Giấc Mơ sáng tác bởi THYLuna

Truyện Người Trở Về Từ Giấc Mơ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi THYLuna
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.