Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trâu già uống nước

Phiên bản Dịch · 2070 chữ

Tôi dừng lại hỏi anh ta, có chuyện gì vậy?

Trương mù đầu tiên là lắc đầu, sao đó lại nhìn thoáng qua hang núi, mới hỏi tôi:

- Đây là hang gì?

Tôi nói:

- Nơi này gọi là ‘hang sừng trâu’ , anh vào trong sẽ biết, cửa động có một khối đá lộn ngược xuống, nhìn giống một cái sừng trâu, ngọn núi này khác hoàn toàn núi Mũi Voi, được gọi là Chung Linh Sơn, nguyên nhân giống lúc trước, bởi vì nhìn rất giống cái chuông mà hòa thượng gõ mỗi buổi sáng.

Trương mù lại hỏi:

- Vì sao lần trước cậu không dẫn tôi đến đây?

Tôi nói:

- Tôi tưởng anh chỉ muốn xem Cửu Sư Bái Tượng, cho nên. . . . . .

Trương mù gật gật đầu:

- Sau khi vào trong cẩn thận chút, tôi cứ có cảm giác hơi bất thường.

Lần này đến phiên tôi cau mày, tôi hỏi:

- Chỗ nào bất thường?

Trương mù nói:

- Thằng ngốc, hỏi hay lắm. đáp án chính là, cái tông môn nhà cậu, nếu tôi biết chỗ nào bất thường, tôi còn phải hỏi cậu?

Đám người Trần tiên sinh thấy tôi và Trương mù vẫn đứng im chưa đi, xoay người lại hỏi chúng tôi đang làm gì vậy, Trương mù nói:

- Tôi và thằng ngốc muốn đi ị, các người chờ một lát nhá.

Nói xong, tôi bị Trương mù kéo sang một góc, Trương mù nói:

- Chẳng lẽ cậu không phát hiện dọc đường đi đều có chút bất thường?

Tôi còn thật sự chăm chú suy ngẫm lại, nhưng vẫn không hiểu, tôi lắc đầu nói chắc như đinh đóng cột:

- Không cảm thấy, bất thường chỗ ….?

Từ cuối cùng tôi không dám nói, bởi vì sợ Trương mù lại mắng.

Trương mù rất là khinh bỉ nhìn tôi, đáp:

- Không có gì , tôi chỉ cảm thấy dọc đường đi quá thuận lợi, có thể là tôi sai rồi.

Nghe Trương mù nói vậy, tròng mắt tôi sắp trợn rơi cả ra ngoài, Trương mù là một người kiêu ngạo cỡ nào, trước kia mặc kệ là đưa ra suy luận gì, anh ta đều rất tự tin, chưa bao giờ hoài nghi chính mình. Nhưng hiện tại, anh ta lại nói rất có thể anh ta sai, tôi vội vàng nhìn mặt trời, phát hiện, mặt trời không mọc từ đằng tây.

Trương mù giơ tay lên định tát tôi, bị tôi né được, Trương mù mất hứng, sau đó tụt quần xuống, đi ra khỏi chỗ ngoặt, vừa đi vừa nhấc quần, làm bộ như mới vừa chùi đít kéo quần.

Người này, cẩn thận tinh tế đúng lúc đúng chỗ, vậy nếu như anh ta nói dối, ai có thể biết?

Trương mù vừa đi vừa nói:

- Cái tông môn nhà nó, thối chết tôi rồi, đi mau đi mau!

Sau khi nói xong, Trương mù đi thẳng lên đằng trước đám người Trần tiên sinh, Lăng Giáng đi phía sau. Nhìn đến đây, tôi lại lần nữa bị sự cẩn thận của Trương mù thuyết phục, anh ta biết hiện tại thân thể Lăng Giáng không khỏe, cho nên cố tình để cô ấy đi sau, tôi không biết Trương mù có bạn hay không, nhưng mấy ngày nay ở chung với anh ta, tôi có thể chắc chắn anh ta là một người bạn biết nghĩ cho người khác, trong cái xã hội hiện tại, người như vậy đã không còn nhiều rồi.

Trước lúc vào hang, tôi đột nhiên nghĩ tới một câu chuyện bố tôi từng kể với tôi, ngày trước tôi cũng chỉ coi là một câu chuyện để nghe cho vui tai thôi, nhưng hiện tại trải qua nhiều chuyện như vậy, không thể không mở mang tầm mắt của mình ra. Thế là, tôi kể câu chuyện này lại cho những nhân sĩ chuyên nghiệp bọn họ nghe.

Chuyện đại khái thế này, năm đó bố tôi có lẽ còn chưa đến 12 tuổi, bố cùng với vài người lớn tuổi hơn tới chỗ hang sừng trâu này chơi. Chơi một lúc rồi về, nhưng đúng lúc này, bố tôi nhìn thấy cách cửa hang không xa, có một cô gái tết một bím tóc đuôi ngựa mặc váy đỏ ngồi xổm ở đó, cô gái này chắc khoảng mười bảy mười tám tuổi.

Kỳ quái nhất chính là, cô gái đó ngồi ngay giữa cửa động, nhưng những người trong nhóm lại không ai nhìn thấy, còn đi xuyên qua người cô gái, lúc đó bố tôi còn rất nghi hoặc, nhưng dù sao vẫn còn nhỏ, cũng không biết gì, cho nên ông ấy đi vòng qua người cô gái, cũng không có cảm thấy sợ hãi. Bố nhớ rõ sau khi bố đi qua, còn quay đầu lại nhìn cô gái đó, cô gái còn nghiêng đầu khẽ mỉm cười với bố. ( đây là chuyện thật xảy ra với bố tôi.)

Câu chuyện chỉ có vậy, rất nhanh đã kể xong, mà lúc này, chúng tôi đã đi tới cửa hang, Trần tiên sinh nói:

- Sau đó thì sao? không còn nữa à?

Tôi nói:

- Hết rồi, bố cháu cũng chỉ kể đến đây.

Trần tiên sinh nói:

- Ngay cả cái kết cũng không có, đây cũng được coi là câu chuyện?

Trương mù nói:

- Khả năng kể chuyện của bố cậu quả thực không ổn, cậu không thấy mấy câu chuyện hồ tiên xà tiên, làm gì có chuyện nào mà không phải là rồi họ được lên giường ‘thịt’ hồ tiên xà tiên mãi mãi đấy à?

Lưu Tang Y lập tức bực mình, cười mắng Trương mù:

- Tiểu Dương nói đúng, cậu quả nhiên là cái thứ dâm dê đê tiện.

Tôi nghe nói như thế, sắc mặt lập tức đen lại, nói:

- Chị Lưu, em nói thế bao giờ? Chị đừng đổ oan cho em!

Lưu Tang Y rất bất đắc dĩ nói:

- Làm sao vậy, tối hôm qua lúc trong phòng em đã nói vậy, bây giờ giở mặt chối đây đẩy à?

Tôi thấy Trương mù đã rút miệt dao, lập tức xoay người bỏ chạy.

Nhưng Trương mù cũng không có tới chém tôi, mà là cầm miệt đao nhìn chằm hang động trước mặt. Nhìn một hồi xong, anh ta hỏi Trần tiên sinh:

- Ông cảm thấy hang động này thế nào?

Tôi thấy Trần tiên sinh nói:

- Trước cửa hang có một rãnh nước nhỏ, phía bên trái còn có một đầm nước, có nước thì còn đỡ, nhưng hiện tại lại không có, phong thủy này, không phải dấu hiệu tốt, còn muốn vào không?

Trương mù gật đầu nói:

- Trâu già uống nước.

Tôi hỏi:

- Thế nào là trâu già uống nước?

Trương mù hừ lạnh một tiếng, không trả lời, có lẽ còn đang tức giận vì chuyện tôi nói anh ta dâm dê.

Trần tiên sinh nói:

- Cháu chăn trâu bao giờ chưa?

Tôi nói;

- Lúc nhỏ từng chăn, nhà bác cả cháu có, nhưng mấy năm trước chết rồi.

Trần tiên sinh nói:

- Nếu cháu từng chăn trâu, vậy nhất định cháu sẽ nhìn thấy lúc trâu uống nước, với những đầm nước mặt nước thấp hơn đất, không cần biết nông hay sâu, lúc trâu uống nước, hai chân trước phải quỳ xuống, bằng không, nó không uống được nước.

Tôi nghĩ ngợi, hình như đúng là vậy, nhưng phong thủy trâu uống nước thì làm sao? có cái gì không tốt?

Trần tiên sinh nói:

- Phong thủy trâu uống nước không phải không tốt, mấu chốt là phải xem nơi nó uống nước có nước hay không.

Tôi hỏi, là sao?

Trần tiên sinh đáp:

- Nếu nơi này có nước, cho dù là quỳ xuống, cũng có thời điểm đứng dậy, đây có ngụ ý là chịu nhục chịu phục. nhưng nếu không có nước, quỳ thì vẫn quỳ, phải quỳ mãi, vĩnh viễn không được cựa mình.

Nghe đến đó, tôi chợt hiểu, hóa ra bố cục phong thủy, chỉ cần một điểm bất đồng nho nhỏ, cũng được coi là cục diện hoàn toàn khác, những thứ của lão tổ tông để lại, quả nhiên lợi hại!

Trần tiên sinh lại nói:

- Nếu không thể cựa mình cũng không sao, vấn đề là, hiện tại không chỉ đơn giản là không thể cựa mình.

Tôi hỏi, vì sao?

Trương mù ngắt lời:

- Ngu! Vừa rồi cậu nói hang động này gọi là hang sừng trâu còn gì? có sừng tức là có trâu, cậu nghĩ đi, khi trâu quỳ xuống, thường rơi vào lúc nào?

Tôi nói:

- Không phải là lúc uống nước à?

Trương mù nói;

- Cái tông môn nhà cậu, trong đầm nước này làm gì có nước? uống đất à? Ngoài uống nước ra, còn có lúc nào trâu quỳ xuống?

Tôi nghĩ ngợi, khiếp sợ nói:

- Lúc trâu bị thịt, nghe nói sẽ khóc sẽ quỳ.

Trương mù vỗ đùi:

- Đúng là thời điểm bị giết, cái thằng chó này, cũng hiểu biết không ít, là ai nói với cậu?

Tôi nói:

- Là bác cả nói với tôi.

Trương mù nói:

- Trâu đều phải chết rồi, cậu nói xem chúng ta vẫn vào trong bụng nó, còn không chết?

Nghe đến đó, tôi mới hiểu được, hóa ra Trương mù và đám người Trần tiên sinh lo lắng vấn đề này?

Vì thế tôi hỏi:

- Vậy chúng ta còn vào trong không?

Trương mù nói:

- Vào! Nhất định phải vào! Mấy ngày liền tôi không được ngủ rồi, còn không ngủ nữa suy nhược chết tôi ai chịu trách nhiệm? tôi không tin, một con trâu uống nước có thể nhốt được tôi?

Nói xong, Trương mù lấy một cái bát sứ đặt trước đầm nước khô cằn ở cửa hang, lúc sau, yêu cầu hai vị nữ đồng chí quay người đi chỗ khác, tiếp nữa không nói hai lời, cởi quần tè vào trong bát, nhìn mà tôi trợn mắt há mồm.

Trương mù tè xong, kêu tôi đi nhổ một ít cỏ cho trâu ăn, tùy tiện ném vào trong đầm nước, sau đó chỉ vào đống cỏ, nói với tôi:

- Tè!

Tôi hỏi, vì sao?

Trương mù nói:

- Cái này cũng không hiểu? cậu còn có mặt mũi nói mình từng chăn trâu? Chẳng lẽ cậu không biết, trâu thích ăn cỏ bị dính nước tiểu à?

Tôi nghĩ lại, thật đúng là như vậy, hơn nữa còn có giải thích khoa học, nói là bên trong nước tiểu có khoáng chất trong cỏ không có, mà trâu thì cần những khoáng chất này.

Lúc tôi đang tè, Trương mù nói:

- Có nước lại có cỏ, lần này trâu có nước uống rồi, vào động!

Trương mù vung tay lên, lấy đèn pin trong ba lô ra, mỗi người cầm một chiếc, bắt đầu tiến vào động.

Không vào được bao xa, đã nhìn thấy cái khối đá đảo ngược trên đỉnh động, cong cong, trên to dưới bé, quả thật rất giống sừng trâu.

Lại đi vào một đoạn, trong hang đã tối đen, Trương mù cầm đèn pin soi khắp nơi.

Đột nhiên, tôi nhìn thấy phía trước có ba bóng người, tôi hô to một tiếng:

- Ai?

Trần tiên sinh cùng Trương mù gần như đồng thời đuổi theo, nhưng ba thân ảnh kia không nhúc nhích, chỉ đứng nơi đó, tôi đi tới nhìn, mới phát hiện, hóa ra là ba người giấy, trong tay chúng nó, đều ôm một tấm di ảnh.

Trần tiên sinh nói:

- Cuối cùng cũng tìm thấy rồi! tìm kiếm xung quanh một lúc, mười hai kim bài hẳn ở gần đây.

Nói xong, ba người bọn họ bắt đầu tìm kim bài, chỉ có Trương mù đứng im tại chỗ, cau mày nhìn chằm chằm ba người giấy.

Không bao lâu, ba người bọn họ tìm thấy đủ mười ba tấm kim bài, tôi giơ ngón tay cái với Trần tiên sinh, Trần tiên sinh đắc ý nói:

- Dựa theo vị trí sắp xếp của mười hai con giáp, rất dễ tìm thấy.

Nhưng Trương mù lại lắc đầu nói:

- Chúng ta mắc mưu rồi, đó không phải thợ đài, đó là giả! Lưu Tang Y, chị nói xem có phải hay không? ồ, không đúng, hẳn phải gọi chị là Bành Tang Y.

Bạn đang đọc Người Trông Giữ Giấc Mơ của Lạc Tiểu Dương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.