Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Lập Khế Ước

Phiên bản Dịch · 1927 chữ

Đúng như Nguyễn Chiêm nói, Trương Tuyết vẫn chưa chết.

Khi nhân viên cấp cứu đến nơi, họ phát hiện Trương Tuyết đã bị một vết thương chí mạng, cánh tay bị xé toác cả xương lẫn thịt, đó không thể là sức mạnh của con người. Vốn dĩ với vết thương này thì cô đã mất mạng do không được cứu chữa kịp thời, nhưng tại chỗ bị gãy đã tìm thấy một lá bùa kì quái dán lên, lá bùa đã giúp Trương Tuyết cầm máu. Một đạo sĩ nổi tiếng do cha của Trương Tuyết mời đến đã nói với cơ quan điều tra rằng đó là một loại bùa chú phổ biến trong giới huyền thuật dùng để cầm máu.

Qua chuyện này, cảnh sát nhận định có một đạo sĩ đã xuất hiện trong tòa nhà này vào thời điểm đó. So sánh với những vụ án kì dị không thể lý giải trước kia, thì đây là lần duy nhất có bằng chứng chứng minh có người khác ở hiện trường, cho nên bọn họ cho rằng vị đạo sĩ này là nghi phạm số một trong chuỗi án mạng liên hoàn. Cha của Trương Tuyết rất đau lòng và phẫn nộ khi thấy tình cảnh bi đát của con gái, dựa vào manh mối duy nhất này, ông khẳng định rằng chắc chắn đã có tên đạo sĩ biến thái nào đó cố tình giết hại con gái ông và các nữ sinh khác. Ông không chỉ dùng quyền thế để gây áp lực cho phía cảnh sát và nhà trường, mà sau lưng còn chi một số tiền lớn mời đến rất nhiều đạo sĩ, cô đồng, bà cốt, thầy cúng tới các pháp sư chi để đối phó tên 'cặn bã' của giới huyền thuật. Cha của Trương Tuyết đã làm ầm ĩ lên, gần như mô tả Nguyễn Chiêm thành một con quái vật mặt mũi hung tợn, háo sắc, đáng khinh, biến thái, nham hiểm và độc ác. Đến nỗi lòng tốt cứu người của anh cũng bị nói thành sát nhân biến thái, còn con gái ông ta được cứu là hoàn toàn nhờ vào may mắn của bản thân.

Hơn nữa, mặc dù Trương Tuyết chưa chết, dung mạo vẫn chưa hoàn toàn bị hủy hoại, nhưng cô ấy đã phát điên! Cô ấy không còn phân biệt được gì cả, sợ hãi mọi thứ, đặc biệt là gương!

Một người anh hùng vì cứu người mà trở thành kẻ địch bị mọi người công kích, hành động tốt đẹp bị vùi dập hoàn toàn khiến Tiểu Hạ tức giận đến mức thiếu chút nữa sùi bọt mép, cô bất mãn thay cho Nguyễn Chiêm. Nhưng mà đương sự lại không chút quan tâm, cũng không thèm để ý đến hoàn cảnh như chuột chạy cùng sào của mình, vẫn mang nụ cười ôn hòa, bình tĩnh thong dong trong quầy bar bận rộn.

Hành động hai tay chống lên má, ngồi bất động ở quầy bar, mang nổi tức giận bất bình trong lòng, nhìn chằm chằm vào ông chủ đẹp trai của Tiểu Hạ, trong mắt người khác lại thành hình ảnh cô chảy nước miếng ròng ròng nhìn Nguyễn Chiêm như nhìn một món ăn hấp dẫn, thèm thuồng. Không khí như vậy kéo dài hơn ba mươi phút, một người vô tâm như Nguyễn Chiêm cũng cảm thấy mất tự nhiên.

"Cô đừng nhìn tôi chằm chằm nữa được không?"

"Không." Tiểu Hạ dứt khoát từ chối, tựa cả người trên bàn ngẩng đầu nhìn Nguyễn Chiêm. Nếu không phải sợ làm lộ bí mật của Nguyễn Chiêm, và sợ dính líu đến chuyện này, cô ấy thực sự muốn mở một cuộc họp báo để trả lại trong sạch cho Nguyễn Chiêm vô tội. "Tôi đã làm anh chịu oan ức rồi!"

"Không sao đâu." Cơ bản anh cũng chẳng thèm để ý, anh chắc chắn rằng sẽ không ai nghi ngờ tới chỗ này. Anh như thế nào không cần người khác chứng minh, cũng chẳng sợ ai đoán được, nhưng sự đồng cảm của Tiểu Hạ khiến anh cảm thấy rất ấm áp.

"Nhưng bọn họ quá tùy tiện khi quy toàn bộ trách nhiệm và tội lỗi cho một người.

" Không thể đổ lỗi cho họ. Nếu chỉ có một manh mối duy nhất thì tất nhiên phải truy xét nó đến cùng. Hơn nữa, điều đó cũng hợp logic. Đây là lẽ thường. "

" Anh đang ở phe nào vậy? Phiền anh nói rõ lập trường cho tôi biết! "Tiểu Hạ tức điên lên," Tôi đang bảo vệ anh đấy! "

" Hừ.. nhỏ tiếng thôi. "Nguyễn Chiêm ngăn cản Tiểu Hạ, không muốn ai để ý đến bọn họ, nhưng lại phát hiện mọi người vẫn đang chú ý bên đây nên đành cúi sát mặt cô nói, hy vọng mọi người không nghe thấy. Nhưng hành vi của anh lại như một đôi tình nhân đang thì thầm với nhau." Cô tính cho tất cả mọi người biết tôi chính là tên sát nhân biến thái kia hả? "

Tiểu Hạ chán nản chống cằm tựa vào quầy.

" Cô mới phải cẩn thận, đừng để người ta phát hiện ra cô là 'đồng lõa'. Bằng không, chưa kể đến chuyện cảnh sát bắt cô ngồi lên 'ghế hổ'*, thì cha của Trương Tuyết cũng sẽ âm thầm lấy mạng cô. "

" Tra tấn bức cung là vi phạm pháp luật. Chỉ có những tên cảnh sát biến chất ở vùng hẻo lánh xa xôi mới làm như thế, còn ở thành phố lớn như thế này chắc chắn họ không làm vậy. "Tiểu Hạ không quan tâm," Tôi hy vọng nếu xảy ra điều này, Hiệp hội luật sư sẽ đứng ra làm chủ cho tôi, sau đó tôi sẽ được nhà nước bồi thường số tiền lớn, nửa đời sau tôi chỉ cần ngồi đếm tiền mà không phải làm gì khác. Bất quá, chỉ có mỗi lãoTrương đại gia kia mới có khả năng hãm hại tôi, nhưng đâu ai biết ngày hôm đó tôi có mặt tại hiện trường. "

" Vậy là tốt rồi. Cái người lập khế ước đó cô điều tra đến đâu rồi? "

" Ngày mai tôi đi tìm cô ta, xem cô ta có để lộ dấu vết gì không, còn muốn nhờ hai người phục vụ của anh giúp tôi nữa. Phải nhờ bọn họ dụ cô ta ra ngoài gặp tôi, tôi mới có thể rung cây dọa khỉ được. "

" Cô có kế hoạch tấn công? "

" Đương nhiên, tôi sẽ không đánh trận mà chưa chuẩn bị. "Tiểu Hạ nói:" Anh nói người triệu hồi Bloody Mary là người có thời gian ở một mình khoảng đầu học kỳ này. Từ khi khai giảng đến giờ, chỉ có thể đêm diễn ra trận đấu của đội bóng rổ của trường thì kí túc xá mới trở nên vắng vẻ, bởi vì lúc đó mọi người đổ xô đi cổ vũ. Chỉ cần tìm được người đó hỏi về chi tiết trận đấu, sau đó đối chiếu lời khai với hai cậu nhóc chơi bóng rổ này và xác nhận ngày hôm đó cô ta có ở trường hay không là rõ. "

Cô và Nguyễn Chiêm cũng đồng ý với quan điểm của cảnh sát đây là một vụ giết người hàng loạt, chẳng qua kẻ sát nhân không phải là người bình thường mà thôi. Trong đó người lập khế ước này là điểm mấu chốt. Thông qua phân tích của Tiểu Hạ và Nguyễn Chiêm, đã thu hẹp đáng kể phạm vi tìm kiếm.

Đầu tiên, cô gái đó phải quen biết với bốn nạn nhân. Vụ án thứ nhất, người lập khế ước là kẻ khơi mào cho vụ cá cược của Tiền Lị; cô ta có thể dễ dàng theo dõi sinh hoạt của nạn nhân thứ hai. Vụ án thứ ba có một nhân chứng duy nhất là Đào Tiểu Xuân bạn học đi cùng nạn nhân định trở về kí túc xá; trong vụ án thứ tư nạn nhân là Trương Tuyết.. đã chứng minh rõ ràng người lập khế ước sống trong ký túc xá của Tòa nhà số 7. Bởi vì từ khi mất điện đến khi gặp tai nạn, Tiểu Hạ rõ ràng không thấy ai ra vào tòa nhà, nên khẳng định chỉ những sinh viên sống ở đó mới có cơ hội tắt nguồn điện. Bất kể chuyện hẹn hò của Trương Tuyết và Nghê Dương có thật hay không, ít nhất hung thủ đã lừa Trương Tuyết, khiến cô ấy háo hức chỉnh trang lại bản thân, nếu không mụ phù thủy trong gương sẽ không có cơ hội ra tay, muốn làm được điều này thì hung thủ phải quen biết Trương Tuyết.

Từng manh mối nếu để riêng lẻ sẽ không rõ ràng, nhưng khi xâu chuỗi lại sẽ thấy rằng tất cả thông tin đều hướng đến nhân chứng duy nhất trong vụ án thứ ba - Đào Tiểu Xuân.

Nhìn bề ngoài, Đào Tiểu Xuân là một trong những hoa khôi giảng đường nổi bật nhất của trường đại học T. Cô xinh đẹp, gia đình danh giá, có học thức, hăng hái tham gia các hoạt động xã hội khiến người ta không thể tin cô ấy là hung thủ. Tuy nhiên, cô và Trương Tuyết sống trong cùng một tòa nhà ký túc xá ngày thường quan hệ rất tốt; cô và nạn nhân thứ hai là bạn cùng lớp rất hay đi cùng nhau, còn là nhân chứng vụ án thứ ba, tình tiết vụ án đều theo lời kể của cô không thể xác minh được. Điều quan trọng là thông qua sự giúp đỡ của Lưu Thiết và Nghê Dương, đã liên lạc được một trong những cô gái ở cùng phòng ký túc xá với Tiền Lị cũng là người bạn tốt duy nhất của cô ấy. Cô gái xác nhận rằng Đào Tiểu Xuân cũng có tình cảm với Lưu Thiết. Bởi vì học kì trước, Tiền Lị đã có tin đồn tình cảm với Lưu Thiết nên Đào Tiểu Xuân đối với Tiền Lị rất có ác cảm, và chính cô ấy là người thách thức Tiền Lị mạo hiểm thực hiện trò chơi triệu hồi.

Vì vậy, người lập khế ước này, bọn họ đã xác định là Đào Tiểu Xuân.

" Nói mới nhớ, tại sao anh không đi kiểm tra sắc mặt cô ta, không chừng sẽ mau phát hiện hơn, đỡ cho tôi phải mất công thực hiện âm mưu quỷ kế? "Tiểu Hạ hỏi.

" Cô ấy kí khế ước với quỷ chứ không phải bị quỷ nhập. Năng lực của tôi không đủ để phán đoán chuyện này. "

" Tôi nghĩ là anh làm biếng thì có. "Tiểu Hạ vu oan," Cũng may hôm nay không có chuyện gì xảy ra. Nghe nói để không xảy ra án mạng nữa, hiệu trưởng đã hạ lệnh loại bỏ tất cả những thứ có thể chiếu rọi, cho đến khi tìm được hung thủ thì các nữ sinh không được soi gương vào ban đêm, đồng thời các sinh viên phải tập trung lại một chỗ. "

" Như vậy cũng tốt. Có thể tạm thời ngăn cản thương vong, nhưng có lẽ chỉ tạm thời."

Bạn đang đọc Người Trừ Tà - Dịch của Liễu Ám Hoa Minh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Uminhlinhmieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.