Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1641 chữ

Vân Hiên ngâm mình trong nước, nhắm mắt áp chế lại nội tâm đang hoảng loạn, cau mày vận khí, sau đó thì thả lỏng, Hứa công công đứng hầu một bên cũng lo lắng đi lại không thôi, không biết nên làm gì mới phải.

Quả thật là lòng vua khó dò, Hứa công công trong lòng thầm nghĩ. Lâu nay, Vân Hiên vẫn luôn thích tắm nước nóng bất kể thời tiết nóng hay lạnh, nhưng hôm nay lại tự dưng tắm nước lạnh, hơn nữa đã ngâm mình hơn nửa canh giờ.

Tắm thì tắm, Hoàng thượng lại còn lúc thì cau mày, lúc thì suy tư, tình huống khó hiểu này Hứa công công lần đầu tiên gặp phải khiến hắn ngu ngốc đi trái đi phải không biết nên làm gì ngoại trừ việc cố gắng quan sát sắc mặt của đế vương. Trong lòng thầm nghĩ, nếu nửa canh giờ nữa mà Hoàng thượng không lên, vậy thì hắn sẽ lập tức đi tìm thái y.

Nhược Ly thay xong y phục thì vội vàng chạy đến Huyền Vũ môn, ngồi xuống phía dưới lọng che. Ánh mắt đánh sang bên người Hoàng hậu, không thấy Vân Hiên, nàng thở phào nhẹ nhõm.

Ngay sau đó, trong lòng không khỏi thầm mắng Vân Hiên là tên sắc lang, ngoan độc, chỉ tiếc không thể để hắn chịu mười đại khổ hình thời nhà Thanh, tâm trí nàng muốn phanh thây hắn cả trăm lần, tốt nhất đừng tái diễn.

Nhược Ly mắng xong cảm thấy dễ chịu hơn hẳn, thái độ thải mái hơn nhiều, cầm chén trà lên uống một ngụm, tuy trà pha đã lâu nhưng hương vị vẫn ngon.

Ước chừng khoảng sau hai nén hương, Hoàng hậu hình như không thể chịu nổi, nàng liên tục lau mồ hôi, kem phấn trên mặt dính đầy trên khăn, nhìn mà đau lòng. Hà tất phải làm vậy? Rõ ràng luôn mong Dương Tài nhân chết đi, nhưng vì mang thân phận mẫu nghi thiên hạ nên không thể biểu hiện thái độ sung sướng.

Nàng cười lạnh một tiếng, sau đó tiếp tục xem màn biểu diễn múa kiếm của mấy vị đạo sĩ, hơi nhăn mày, từ xưa đến nay Vân quốc là quốc gia nổi tiếng với thuật vu cổ, tuy rằng ai cũng biết hoàng thất sở hữu thuật vu cổ tối cao nhất, nhưng người trong dân gian cũng không phải là loại tép tôm hạng xoàng.

Sau khi niệm kinh siêu độ, Nhược Ly nghe thấy tiếng thở phào của Hoàng hậu, nghĩ đã đến lúc kết thúc rồi. Lúc này, sắc trời cũng ngã chiều, Thanh Ngọc cũng đúng lúc hồi cung, mang theo một túi lớn, nhìn là biết bên trong chứa loài hoa kia rồi.

Dựa theo cung quy, nha hoàn xuất cung, cho dù là đại nha hoàn bên cạnh Hoàng hậu khi mang đồ bên ngoài vào phải tiến hành kiểm tra. Thanh Ngọc biết rõ quy tắc, nhanh chóng mở túi ra, nói: "Đây là hoa thủy tiên mà Quý phi thích nhất, nô tỳ ra chợ mua cho nương nương."

Mấy tên lính thủ vệ cấp thấp, nhìn nhìn một cái, không hề nghi ngờ, liền nói: "Đa tạ Thanh Ngọc cô nương thông cảm, mời vào.”

Thanh ngọc mỉm cười, lấy mấy lượng bạc từ trong tay áo đưa cho bốn tên lính canh: "Nào có, quan gia vất vả, chút này đưa cho quan gia uống trà." Nói xong, không nhanh không chậm tiến vào cổng phụ.

Sau khi Nhược Ly và Thanh Ngọc yên vị trong Chiêu Hoa điện đã là lúc trăng lên, hai người chủ tớ vội vàng chôn rễ cây bỉ ngạn xuống đất trong hậu viện, tưới nước, sau đó nhanh chóng trở về chính điện tắm gội thay quần áo, chuẩn bị đi ngủ.

Nửa đêm canh ba, Vân Hiên rảo bộ, bình thản đi đến Chiêu Hoa điện, ngồi trên giường Nhược Ly, không chịu đi, hơn nữa còn muốn nghỉ ngơi ở đây.

"Hoàng thượng, người đang có ý gì vậy?" Nhược Ly tức giận nhìn vẻ mặt khó hiểu của Vân Hiên, chuyện sáng nay nàng còn chưa tính sổ với hắn, hắn lại còn không biết liêm sĩ chạy đến chỗ nàng nghỉ ngơi.

Khuôn măt Vân Hiên thâm trầm khó đoán, giọng nói mang theo chút trầm trầm trêu đùa: "Ái phi nói gì vậy? Trẫm không thể đến đây sao?"

Nhược Ly cúi đầu, không ngờ hắn mặt dày đến vậy, rót một ly trà lạnh uống mong muốn hả giận, không muốn nhiều lời với Vân Hiên.

Vân Hiên không chỉ không tức giận, ngược lại cười với nàng: "Còn giận sao? Việc hôm nay nguyên nhân cũng do nàng mà, ai bảo Nhược Ly vô tình như vậy, lấy khăn lau mồ hôi cho trẫm ném xuống hồ nước!" Nói xong, lập tức lấy chiếc khăn lụa bị ném kia đưa ra trước mặt Nhược Ly.

Nhược Ly cả kinh, ngay sau đó lập tức đứng lên, hắn nhìn thấy sao? Đôi mắt bắt an chuyển động.

"Hoàng thượng, thật ra thần thiếp chỉ là…" Nếu nói nhỡ đánh rơi khăn tay, hắn có tin không? Nhược Ly không dám nói tiếp.

"Chỉ là nhất thời tuột tay, đánh rơi xuống hồ nước sao?" Vân Hiên tiếp lời nàng.

Nhược Ly lần nữa bị dọa, sắc mặt tái nhợt nói: "Không,… phải… đúng, đúng vậy."

Vân Hiên không thèm đẻ ý đến lời nói dối của Nhược Ly, hắn chỉ thờ ơ nói: "Nhược nhi, nàng đừng quên, nàng đã đồng ý đứng về phe Trẫm, chuyện hôm nay của ngươi Trẫm sẽ không trách phạt, nhưng kể từ giây phút này trở đi không được dốt gạt trẫm dù chỉ một từ, nếu không…"

Vân Hiên mặt đầy thâm ý liếc Nhược Ly, không nói tiếp.

Tâm Nhược Ly trở nên tê dại, đêm qua hắn cũng nói như vậy, không nói tiếp vế sau, nếu hắn nói luôn vế sau, có lẽ nàng cũng sẵn sàng chuẩn bị tâm lí, nhưng hắn lại như vậy, khiến nàng vô định không biết nắm lấy cái gì.

Một loại hình ảnh cái chết hiện lên trong đầu nàng: lột da, ném vào hố rắn, moi tim, treo cổ, chôn sống, cùng với mười đại khổ hình thời nhà Thanh, rồi đến vạn tiễn xuyên tim,…

"Hoàng thượng thứ lỗi, thần thiếp biết sai rồi, chỉ là thần thiếp cũng nên có một vài chuyện giữ cho riêng mình chứ, không phải sao?"

Nàng đưa ra một điều kiện nhỏ nhoi, nhưng đúng là không phải cái gì cũng đưa ra nói được.

"Nhược nhi có thể giữ lại bí mật cho mình, nhưg phải đảm bảo không được ảnh hưởng tới bất kì kế hoạch nào của Trẫm." Vân Hiên dễ dàng chấp thuận, không muốn bức bách Nhược Ly.

Nhược Ly nở nụ cười, trong lòng thờ phảo nhẹ nhõm, sau đó khôi phục lại thái độ bình thường nói: "Thần tiếp đã rõ, sau này sẽ nghe theo lệnh của Hoàng thượng, xin hỏi hiện tại Hoàng thượng muốn thần thiếp làm gì?"

Vân Hiên nhìn về phía Nhược Ly, ánh mắt lộ ra sự không vui: "Nhìn Nhược Ly cười, Trẫm không thích." Quá giả vờ, quá dối trá, khiến hắn không thể hiểu được nội tâm thật sự của nàng.

Nhược Ly cầm chén trà trong tay bất giác run lên một chút, dẫu vậy vẫn nở nụ cười: "Hoàng thượng nói đúng, chỉ là vì bây giờ thần thiếp chưa quen với việc Hoàng thượng ở đây."

Vân Hiên nhíu mày, con ngươi màu đen tràn đầy nghi ngờ, nhưng chỉ đứng dậy than một tiếng, ôm chầm lấy vai của nàng: "Nên đi nghỉ sớm, Trẫm cũng mệt rồi."

Một đêm này, hai người lại cùng giường ngủ, chỉ là so với đêm trước thì đêm nay gần gũi hơn một chút, cả đêm tay của Vân Hiên luôn ôm ngang hông của Nhược Ly, cho đến sáng sớm, đứng dậy thay y phục mới nhấc tay ra.

Đêm này, Nhược Ly ngủ ngon hơn đêm hôm trước, nàng vô cùng tin tưởng Vân Hiên sẽ không nước đục thả câu, còn về phía Vân Hiên, nàng không biết hắn có ngủ được hay không, nàng cũng không muốn quan tâm, nếu hắn ngủ không thì đó là điều xứng đáng.

Từ đó về sau, canh ba hằng đêm, Vân Hiên đều sẽ đúng giờ đi tới, sáng sớm lại rời đi. Cứ như vậy, thần không biết quỷ không hay đã trải qua hơn nửa tháng. Tất cả mọi việc đều êm xuôi, nhưng ngày hôm nay đối với Nhược Ly luôn có một điều gì đó khác lạ, nàng luôn cảm thấy có việc hệ trọng sắp xảy ra.

Quả đúng như vậy, sáng sớm, Nhược Ly vừa trang điểm xong, Hứa cong công vội vã chạy tới truyền tin, Thái hậu không ổn, muốn nhanh chóng gặp nàng.

Còn nửa tháng nửa là đến ngày tuyển tú, bây giờ Thái hậu sao lại xảy ra chuyện? Ở thời đại mê tín dị đoan này, chuyện này đồng nghĩa với vận mệnh của quốc gia, hơn nữa nếu Thái hậu qua đời, đây là quốc tang, là điềm không may.

Nhược Ly vốn còn đang nghĩ, sau khi tuyển tú có thể chọn ra mấy nử tử xinh đẹp cùng ngâm thơ đối ẩm với Vân Hiên, dời bớt sự chú ý của hắn, để nàng có thời gian làm chuyện quan trọng của mình, lại không ngờ đúng lúc này Thái hậu thân thể mang trọng bệnh, đúng là người tính không bằng trời tính.

Bạn đang đọc Nguyệt Đình Hoa Lệ của Tuyết Ma

Truyện Nguyệt Đình Hoa Lệ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thuonghoailhp01
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.