Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em ngỏ lời chia tay

Tiểu thuyết gốc · 751 chữ

Anh và cô yêu nhau từ cái thời đại học, thấm thoát đã gần năm năm trời. Một khoảng thời gian không dài với đời người bao nhiêu, nhưng cũng khiến người phải khắc cốt ghi tâm trong lòng.

Anh yêu tất cả mọi thứ trên con người cô, yêu ngay cả lúc cô giận dỗi, yêu đôi mắt muộn phiền đầy lo lắng, ẩn chứa bao tâm sự nỗi buồn. Và cô cũng yêu anh như thế.

"Anh à, em yêu anh!"

Cô cười rạng rỡ như đóa hoa hướng dương rực nắng. Nét ửng hồng hiện lên trên gò má, tia nắng vàng khẽ lướt nhẹ càng phớt lên vẻ đẹp của một người con gái. Trái tim anh từng chút loạn nhịp, miệng nhè nhẹ nếm được vị ngọt ngào. Cô đã chiếm trọn tái tim anh mất rồi.

Và rồi cô gái anh yêu đòi chia tay. Anh bần thần không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đôi tai anh ù lên. Cô lạnh lùng thốt lên ba từ "Chia tay đi!". Câu nói ấy như hàng ngàn con dao thi nhau đâm sâu vào tim, tim anh như đang rỉ máu. Hàng ngàn câu hỏi hiện lên trong đầu anh, dây thần kinh anh gần như bị tê liệt.

"Tại sao em muốn chia tay?"

"Em nhận ra mình hết yêu anh rồi."

Cô dửng dưng đáp lại, vẻ lạnh nhạt hiện rõ trên khuôn mặt, không một chút hối tiếc. Anh trầm mặc nhìn cô một lát và đáp lại bằng một tiếng ừ. Câu chuyện tình yêu của hai người đã chấm dứt.

Anh và cô quay mặt đi không nói lời nào, mỗi người một ngả. Vậy là kết thúc rồi...

Vai anh khẽ run lên, đôi môi mím chặt có thể bị chảy máu. Anh không hiểu tại sao cô có thể làm vậy. Anh gần như phát điên, muốn gào thét, giữ chặt cô trong lòng hỏi tất cả mọi chuyện. Anh về nhà, mang trong mình đầy sự đau khổ.

Còn cô thì sao? Chưa kịp quay mặt sau lời chia tay, đôi mắt cô đã cay cay, nước mắt không chủ động đã rơi xuống. Từng cơn đau thắt lại. Trong đầu cô ong ong đau như búa bổ, bên tai vẫn văng vẳng âm thanh lời nói của mình. Miệng xộc lên mùi máu tăng nồng kèm theo đắng chát. Cô nấc lên, không kiềm chế bật khóc trong phòng. Sao cô lại đau đến thế?

Đau lắm... đau lắm... phải làm sao bây giờ? Vậy sau này anh ấy có hạnh phúc? Đúng rồi, anh ấy sẽ hạnh phúc, sẽ thật vui vẻ... Chỉ cần thời gian làm nó phai nhòa.

Tình cảm hai người như một trò đùa của định mệnh, tưởng hữu duyên nhưng lại vô duyên.

Một tuần trôi qua như bảy năm...

Anh vẫn không thể nào quên được người con gái ấy. Mái tóc rối bù, gương mặt hốc hác lỏm chỏm vài cọng râu nhỏ. Đôi mắt đượm buồn sâu thẳm nhưng vô hồn, quầng thâm hiện rõ chứng tỏ nhiều ngày anh mất ngủ. Anh loạng choạng bước đi trong cơn say, mùi rượu nồng nặc phảng phất.

Người ta nói rằng, rượu có thể giúp ta quên sầu, say có thể giúp ta quên đau. Hừ... Anh lắc đầu ngao ngán. Lừa gạt, lại là lừa gạt. Cơn say càng khiến anh nhớ đến cô hơn, càng khiến bao nhiêu quá khứ về cô ùa về. Vốn dĩ anh không quên được cô, lại càng không chấp nhận tình cảm bao nhiêu năm qua chấm dứt. Anh như một kẻ điên si tình, khao khát và đầy cố chấp muốn giữ trọn tình cảm này. Đôi mắt anh mơ hồ nhìn xung quanh, mọi thứ lúc ẩn lúc hiện, mập mờ trong đêm.

Lại là hình bóng quen thuộc ấy. Đúng, chính là cô rồi. Ảo giác ư? Không... Anh cố mở to hai con mắt, đuổi theo bóng hình cô gái ấy, mặc cho là thật hay giả.

"Đừng, đừng đi, đừng rời xa anh..."

Tiếng anh nỉ non yếu ớt. Anh chạy ra giữa đường.

Tiếng còi xe vang lên. Anh vẫn đứng đó, loạng choạng, ngẩng đầu. Ánh đèn vàng chiếu rọi thẳng vào mắt, anh nhíu lại.

"Rít... rít..."

"Gọi cấp cứu, gọi cấp cứu mau lên".

Bên tai anh chỉ nghe thấp thoáng vài câu, đôi mắt anh khép lại chìm vào hư vô.

Bạn đang đọc GỬI CHO EM LỜI YÊU sáng tác bởi Bach_Van_Yen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bach_Van_Yen
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.