Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 1760 chữ

Sớm đầu tuần, Dương Hiếu mở mắt dậy, nhấc tay, thấy bên người nhẹ bẫng, quay sang nhìn liền không thấy Ánh Nguyệt, nghĩ nghĩ một lúc, nhớ ra nay thứ hai, chắc cô dậy sớm chuẩn bị đi học rồi.

Nhấc chân leo xuống giường, mở của phòng tắm, liền thấy một thân ảnh nhỏ nhắn, trắng ngần đang xối nước ấm, nhìn mà thích mắt.

Ánh Nguyệt nghe động liền quay sang, thấy hắn liền quay đi tắm tiếp.

Dương Hiếu không nói lời nào, liền cởi đồ, lại ôm tỷ tỷ, hưởng nước xối chung, vòng tay qua ôm cô.

Ánh Nguyệt được ôm, cười hì hì, quay người lại, vuốt má đệ đệ.

- Nay nhà ngoan nha, tỷ phải đi học.

Dương Hiếu gật gật, cúi xuống hôn mà Ánh Nguyệt khiến nàng cười khúc khích.

Đùa nghịch một chút trong nhà tắm, vệ sinh xong xuôi, hai tỷ đệ đi ra thay quần áo.

Ánh Nguyệt mặc đồng phục gồm áo ngắn tay sơ mi trắng với váy đùi caro.

Dương Hiếu mặc xong đồ liền đứng ngắm tỷ tỷ, ưm ưm, rất hợp gu của mình.

Hắn lên tiếng.

- Tỷ ngồi lên giường đi, đệ có cái này cho tỷ.

Ánh Nguyệt nghe lời, lại gần ngồi lên giường.

Dương Hiếu đi lại tủ đồ, lục lọi một lúc, lấy ra một đôi tắt dài màu trắng cùng một đôi giày kiểu dáng lolita SWIIZLOTS Women's Mary Jane.

Mặc xong, hắn kêu Ánh Nguyệt xoay một vòng, hài lòng gật gù liên tục, đây là gu của hắn, vô cùng vô cùng yêu thích.

Ánh Nguyệt thấy ánh mắt của Dương Hiếu, liền cười tít mắt, lại gần bàn học lấy balo, tiến lên hôn chụt má hắn.

- Tỷ đi học, đệ ở nhà ngoan nha.

Dương Hiếu đi theo tỷ tỷ xuống lầu, ở dưới Hiểu Loan đã chờ sẵn, Ánh Nguyệt lên xe để mẫu thân tiện đường đưa đi học, còn Dương Hiếu đứng nhìn xe đi khuất bóng liền quay vào nhà.

Hắn ngồi lên sopha trong phòng khách, lẩm bẩm.

- Ta nên làm cái gì bây giờ nhỉ.

Tự nhiên có thời gian rảnh nhiều, Dương Hiếu lại không biết nên làm gì.

Bởi vì tuổi tác còn nhỏ, rất nhiều thứ không làm được, thành ra hơi bó tay bó chân.

Hắn liền mặc niệm hệ thống mở bảng trạng thái.

[Bảng trạng thái]

Họ tên: Dương Hiếu

Lợi tức ( LV1: Mỗi lần hít thở sẽ được 1 CMC/1 lần)

(LV1: 0/500.000 (Tiêu phí max sẽ lên LV2))

Thể chất: 3.

Sức mạnh: 3

Nhanh nhẹn: 3.

Trí lực: 20 (Thiên phú đã được mở 10%) (người bình thường trưởng thành là 10)

Mị lực: 70 (Đáng yêu, có chút soái)

Tiền hiện có: 1.330.168 CMC

Nhìn vào bảng trạng thái, tiền hiện có trong tài khoan đã tăng lên 86.400 đồng so với ngày đầu tiên.

Đừng nghĩ số tiền này nhỏ, thực tế là nó vô cùng nhiều đối với một người bình thường.

Lương tháng trung bình ở đây là 6.000 đồng một tháng, như vậy đủ để hiểu tiền kiếm được hai ngày qua của Dương Hiếu nhiều như thế nào.

Cũng có thể gọi là phú nhị đại cũng chẳng sai.

Dương Hiếu đăm chiêu nhìn tiền của mình, nếu muốn tiêu tiền mà đã tay thì chừng này chưa đủ, chắc phải nghĩ cách kiếm thêm.

Mà bây giờ kiếm thêm thì có cách nào không nhỉ, tuổi quá nhỏ khiến hắn chẳng nghĩ được phương pháp gì.

Nghĩ một lúc, hắn liền tỏa sáng, nghĩ đến chơi cổ phiếu. (Em chưa chơi cổ phiếu bao giờ, các bác thấy sai đừng chửi em nhá =)) )

Xong hắn liền ỉu xìu, tuổi để có thẻ ngân hàng đối với hắn còn xa lắm, hơn chục năm là ít, mà chờ chục năm hắn cũng có một đống tiền luôn rồi.

- Nếu mà không có con đường chính quy, đành phải đi con đường vòng khác rồi, vấn đề thẻ ngân hàng có lẽ nhờ mẫu thân làm giúp một tấm dưới tên của người, còn việc đăng kí tài khoản thì tự ta làm cũng được.

- Mà hiện tại ta còn chưa có PC, đợi mẫu thân về liền nhờ người mua dùm mới được. Mua một bộ ngon lành, vừa chơi vừa kiếm được tiền.

Đang lúc suy nghĩ, trong đầu tiếng nói điện tử của hệ thống vang lên.

“Đinh! Thấy kí chủ có phiền não, hệ thống ban hành nhiệm vụ đầu tiên: Trong thời gian ngắn nhất, kí chủ hoàn thành việc chạy quanh nhà của mình. Phần thưởng: Kĩ thuật máy tính trình độ tinh thông, biết trước thị trường chứng khoán 3 ngày. Hoàn thành càng sớm sẽ có thêm phần thưởng nhỏ. Không có hình phạt thất bại!”

Các cấp độ kĩ năng gồm nhập môn, tinh thông, chuyên gia, đại sư, tông sư, xuất thần nhập hóa.

Khởi đầu một kĩ năng tinh thông không tồi, còn là thứ hắn đang cần, Dương Hiếu khá vui vẻ.

Nhưng hắn vừa nhìn nhiệm vụ liền nuốt nước miếng.

Khu nhà Dương Hiếu là biệt thự, mà biệt thự này lại còn rộng nữa, nghĩ đến việc chạy một vòng thôi mà đã thấy nhức chân rồi.

Thôi được rồi, vì mong muốn, phải cố gắng!

Dương Hiếu liền xỏ giày vào, bắt đầu chạy những bước đầu chậm chậm từ cổng vòng sang bên tay trái, bắt đầu nhiệm vụ.

Chạy một lúc đi bộ một lúc, điều chỉnh hô hấp, dần dần để cơ thể thích ứng với cường độ hoạt động mạnh.

Thân thể này rất ít hoạt động mạnh, nên đoạn đầu có chút hơi quá sức, đi bộ nhiều hơn chạy.

Nhưng được vài trăm mét liền dần dần chạy với nhịp ổn định, chạy nhiều hơn đi, có tiết tấu hơn trước.

Được nửa chẳng đường, Dương Hiếu dừng lại, chống tay lên đùi, hở dốc, mồ hôi tuôn ra như tắm, mệt muốn xỉu.

Cầm chai nước giữ lạnh trên tay, ghé miệng vào uống từng ngụm nhỏ, sự mát lạnh nhè nhẹ làm giảm cơn nóng.

Nghỉ vài phút, Dương Hiếu tiếp tục hoàn thành nốt quãng đường còn lại.

Về đến cổng nhà, đi vào trong, hắn liền đứng chống tay lên cột nhà. Bắp chân căng cứng vô cùng, run lẩy bẩy, mũi miệng thở dốc, từ chân truyền đến cảm giác đau âm ỉ.

- Mé. Lần đầu vận động mạnh có khác. Đau khỏi bàn luôn!

- Phen này mai muốn chạy là khó đây, cơ chân sẽ đau lắm.

Dương Hiếu đứng phàn nàn một mình, rồi từ từ ngồi xuống thềm nhà, cởi giày ra vào nhà, đi lên phòng, lấy quần áo rồi vào nhà tắm.

Xả nước ấm lên cơ thể, hắn sung sướng hà một hơi, vừa tắm vừa xoa xoa bắp chân, mát xa cho cơ chân đỡ đau, tiếp đó liền gội đầu, xong xuôi hết mặc quần áo đi ra, lấy máy sấy sấy khô tóc rồi đi xuống lầu.

Nhìn vào điện thoại, đã gần hai giờ từ khi bắt đầu chạy, thời gian kéo gần đến trưa.

Hắn liền cầm lấy chổi, quét sạch nhà từ trong ra ngoài.

Dọn xong, nhìn đồng hồ, đã mười giờ.

- Nếu theo giờ giấc bình thường, tiểu học bây giờ đã chuẩn bị tan học, mà tỷ tỷ với mẫu thân đi chung, chắc khoảng tầm một giờ nữa sẽ về, bây giờ ta nấu cơm là vừa kịp.

Nói liền làm, Dương Hiếu lấy nồi cơm, đi vo gạo, đổ đủ nước, cắm điện, bật nút, động tác nhanh nhẹn không vấp, bởi làm quá nhiều rồi.

Mở tủ lạnh, nhìn một lúc liền lấy ra một túi đậu cô ve, hôm nay hắn muốn nấu canh đậu xào.

Mở ngăn đông nhìn qua, liền thấy thịt nguyên miếng, hắn không chần chờ liền đóng lại.

- Thịt nguyên miếng quá lớn, bây giờ ta không xử lí được, tay này quá yếu, cầm dao chỉ có hại thân thôi, nên nấu gì bây giờ nhỉ, hay đợi mẫu thân về nấu đây.

Trầm ngâm một chút, Dương Hiếu đầu nhảy số, liền cầm điện thoại gọi cho nãi nãi.

- Alo nãi nãi, nhóc Hiếu đây ạ.

- Ừ, nãi nãi nghe thấy rồi, con gọi có chuyện gì hả.

- Dạ, con muốn nhờ nãi nãi mua dùm con bốn cân thịt heo, tiền mẫu thân con gửi người sau ạ.

- Được rồi, chờ nãi nãi một lúc.

Cúp máy, Dương Hiếu liền lấy rổ, ngồi làm sạch đậu, làm xong liền đem đi rửa qua nước muối, để ráo.

Bắc ghế lên lấy nồi xuống, đặt lên trên bếp, đợi nãi nãi mua thịt đem sang.

Vừa leo xuống, ngoài cửa liền có tiếng nãi nãi gọi.

- Nhóc Hiếu ra lấy đồ này.

Hắn liền nhanh chân đi ra, nhận thịt từ tay nãi nãi, rồi cảm ơn đi vào trong nhà.

Trịnh Như nhìn ngoại tôn một lúc, cảm giác thằng bé quá trưởng thành so với tuổi, thực sự thắc mắc không biết có chuyện gì không, cân nhắc nói chuyện này cho con gái, để nàng kiểm tra con nàng như thế nào.

Dương Hiếu vào nhà liền bắt tay vào nấu ngay.

Hắn đứng trên ghế, lấy ra đủ loại cần, gồm dầu ăn, bột canh, mì chính, mắm, hành củ.

Xong xuôi, hắn lấy cái thớt nhỏ, tay trái đeo bao tay dày, tay phải cầm con dao nhỏ gọt trái cây, cẩn thận cắt lát hành củ.

Bật bếp, chờ chút cho nồi nóng, liền đổ dầu ăn vào, dầu nổi bọt lăn tăn liền cho hành vào, giữ quai cầm đũa đảo qua, xong cho đậu vào đảo đều, bỏ bột canh với mì chính, xào cho đậu chín liền đồ nước, đậy nắp vung chờ một lúc tắt bếp.

Quay sang thịt xay, bắc tiếp nồi lên bếp, cũng chuẩn bị tương tự, liền bỏ thịt xay vào xào, thêm mắm, bột canh, mì chính, đảo đều cho thịt chín, đậy nắp lại rồi cũng chờ tắt bếp.

Trong lúc nấu, hắn liền bật máy hút mùi, không để mùi ám lâu trong bếp.

Dương Hiếu vừa bật nhạc trên điện thoại nghe, vừa trông chừng hai cái nồi, khoảng chừng mười phút sau liền tắt bếp, đậy nắp rồi đi ra phòng khách ngồi chờ mẫu thân cùng tỷ tỷ.

Bạn đang đọc Nhân Sinh Con Cá Ướp Muối sáng tác bởi NguyenVanAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyenVanAnh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.