Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Linh Xà

Tiểu thuyết gốc · 1627 chữ

"Muội chẳng phải là Thanh Tâm, là thê tử của huynh sao?."

Nàng ta bộ dáng uyển chuyển nửa hờn dỗi nửa dỗi ủy khuất.

"Thôi cho ta xin, Thanh Tâm chưa bao giờ gọi "chàng" với ta, lại nói muội ấy bộ dáng sư tử cái cơ, không có ưỡn ẹo như cô. Quan trọng nhất là lần này muội ấy không có theo ta tới đây."

Hắn lắc lắc đầu sau lại chép miệng giảng giải cho nàng ta.

"Ngươi dùng huyễn ảnh thì huyễn luôn cả không gian xung quanh, hoặc là huyễn hóa ra người khác ấy. Học chưa thông mà cũng đòi đi lừa người."

Chỉ vừa nghe tới thế, nữ tử trước mắt giật giật khóe miệng, cả thân hình nàng ta dao động từ từ hiện ra chân thể.

"Khốn kiếp, nếu không phải ta bị thương quá nặng, bằng vào ngươi mà cũng nhận ra?."

Nàng ta dựa vào tường ho lên mấy cái, ánh mắt u oán như muốn lao lên xẻ thịt hắn.

Hàn Phong nhìn chân thân nàng ta thì giật mình thủ thế, mồ hôi vã ra, ánh mắt thập phần nghiêm trọng. Nàng ta khuôn mặt như hoa nhường nguyệt thẹn, đôi môi anh đào thêm vào cặp mắt đa tình kia đủ thật là khuynh thành lạc quốc.

Chỉ có điều mặt thì mỹ nhân nhưng chân thân lại là rắn, một thân to như cột nhà dài một trượng, toàn bộ vảy trắng muốt như sữa.

Khiến hắn sợ hãi đề phòng, nàng ta không phải người mà là yêu thú rắn thuộc chủng loài mê huyễn gọi là Bạch Linh Xà, cái quan trọng là nàng ta thân rắn mặt người.

Bạch Linh Xà khi đạt tới cấp 4 sẽ đột phá tiến hóa lên Bạch Diện Linh Xà, tới cấp 7 sẽ là Thiên Tổ Huyễn Linh Xà. Dựa vào bộ dáng kia hẳn là yêu thú cấp 4 rồi, mà cấp 4 tương đương với Vương cảnh nhân loại tu giả. Hắn mới Ngưng Khí trung kỳ đỉnh phong, gặp phải Vương cảnh chẳng phải là như con gặp bố?.

Tuy vậy hắn chưa có rời đi, nàng ta có vẻ bị thương rất nặng, bằng không thì như hắn sao có thể nhìn ra sơ hở. Hơn nữa còn phải xem xem đám sư đệ đã tới đây chưa, hay là nói đám sư đệ đã thành bữa tráng miệng của nàng ta chưa.

Lại nói nàng nhìn hắn như muốn xé toang cái miệng đáng ghét kia ra, không phải bởi vì phá Pháp Trận nơi này nàng làm sao mà bị thương tới suýt mất mạng. Khốn nạn hơn cả chính là vừa phá trận xong còn chưa kịp thở, tên này đã lù lù từ đâu mò tới.

Quả nhiên linh lực không đủ ba phần, muốn mê hoặc kẻ khác là không thể, càng muốn giả bộ không việc gì cũng khó.

Tuy thế nàng lại không thể rời đi, nghĩ như thế nàng đành liều mạng bắt đầu hướng tới hắn tấn công.

Hàn Phong thấy nàng ta quất đuôi tới liền vội vàng tránh né, bàn tay khẽ linh động thanh kiếm pháp khí tỏa ra linh quang, hắn chém tới.

Nàng là dạng yêu thú mê hoặc vì thế công chiến có phần hơi rối, ngược lại lấy tu vi và nhục thân bù nhược điểm.

Hàn Phong tuy nhục thân yếu hơn nhưng lại có pháp khí và công pháp, điều quan trọng nhất hắn là loại có thể vượt cấp chiến đấu. Thiên Địa Ngưng Khí đâu phải để gọi cho đẹp, qua vài chiêu hắn đã có phần áp đảo.

Nói là áp đảo cũng nhờ chín phần nàng thương thế quá nặng, bằng không dưới thiên phú Mê Huyễn Diệt Hồn của nàng ta, thi thể hắn giờ đã lạnh toát rồi.

"Bạch Diện Linh Xà, có chịu thuần phục hay không?"

"Phục cái đầu… nhà mày."

Bànhhh…

Ăn nguyên một chưởng Băng Tỏa Thôi Linh của Hàn Phong, cả người nàng ta cùng vách tường đổ sụp ầm ầm, bụi bay mờ mịt.

Bất chợt từ trong đám bụi bắn ra vài viên đá to, hắn giơ kiếm đón đỡ, vừa xong nàng ta đã xuất hiện trước mặt tung một chưởng vào ngực. Thấy vậy tay phải Hàn Phong nhanh chóng thu về đỡ chưởng của nàng, tay trái hắn đánh tiếp một chưởng khác đối ứng vào tay kia.

Oànhhh… Oànhhh…

Dư lực và kình khí va chạm, nền đá xung quanh nứt toác, nàng ta lại bị đẩy về sau vùi sâu vào vách tường. Hàn Phong cũng chẳng khá hơn, hắn va gãy cột gỗ sau cả người đập thêm vào tường ngã năn ra đất.

Nàng từ trong đống đổ nát chui ra, cả người chật vật hết biết, da tróc thịt bong vài chỗ trên thân. Ánh mắt nàng nhìn hắn mười phần nghiêm trọng, kẻ này có pháp khí, có thể gây ra tổn thương tới nàng. Hơn nữa dường như hắn mạnh hơn quá nhiều so với cảnh giới vốn có, cứ tiếp tục nàng chắc chắn sẽ cạn linh lực trước hắn.

Quan trọng nhất nàng lại là dạng yêu thú hệ phép, chủng loài mê hoặc đối thủ, rất không thích hợp trong việc chiến đấu. Biết không thể thắng nhưng nàng lại không nỡ rời đi, chỉ bởi trong này có thứ để nàng có thể thoát khỏi cái nơi bí cảnh đây.

Linh lực đang ít đi dần, càng đánh càng không ổn, dây dưa thêm nữa chỉ có toang, chi bằng dồn hết lực vào một chiêu thì may ra.

Vừa thấy hắn còn cách mười mét, nàng cuộn thân lại lấy đà phóng thẳng tới chỗ hắn. Hai bàn tay nàng chắp lại tạo hình tam giác linh lực vờn quanh, nàng chính là muốn cá chết lưới rách, trong tử cầu một đường sinh.

Xoạc..

Đường kiếm của Hàn Phong xuyên phân nửa qua bả vai, chẳng để ý nàng đẩy mạnh một chưởng vào ngực hắn.

Ầm ầm… hự..

Hàn Phong bị một chiêu quá nặng, cả người lún sâu vào nền nhà, kế đó sàn nhà ầm ầm sụp đổ, hắn đập rơi xuống nền tầng một, chôn vùi luôn dưới đất đá.

Nàng rút được thanh kiếm ra thì liền phun vài ngụm máu, vừa kịp thở dốc mấy cái, ánh mắt nàng thấy hắn chật vật chui ra, nàng nhanh chóng cố hơi tàn lao xuống vung kiếm.

"Dùng pháp khí của hắn chém hắn, sau đó nuốt luôn hắn mới có thể xả được cơn tức sỉ nhục trong lòng ta."

Nghĩ vậy nàng cười khẩy một cái nhưng còn cách ba mét lại chợt nghe hắn ta lẩm bẩm.

"Thôi không chơi nữa."

Hàn Phong rút ra một tấm Ngọc Phù màu lục ném thẳng về phía nàng ta.

Uỳnhhhh…..

Nàng ăn ngay một cái Ngọc Phù, uy lực cùng dư chấn của nó quá mạnh, cả căn đại điện rung lắc dữ dội, bụi đất gạch đá bay tứ tán.

"Khụ khụ.. May quá, uy chấn mạnh thật, còn may là kích phát kịp cái Hộ Phù."

Bụi vừa tán đi, thân ảnh Hàn Phong lảo đảo đi ra. Khóe miệng vương máu, y phục đã rách toác, vài chỗ còn thấm máu đỏ cả mảng.

Hắn nhìn lại con Bạch Diện Linh Xà lúc này nằm vật trên đống đá, cả người vài chỗ be bét, một bên cánh tay đã mất để lộ ra máu thịt bầy nhầy…

"Bạch Diện Linh Xà, ngươi còn không thuần phục ta sẽ cho một kiếm bể đầu."

Hàn Phong cố gắng nhặt thanh kiếm lên chỉ về phía nàng ta.

"Phục cái đầu nhà mày."

Nàng oán độc cố nhào tới muốn cùng chết với hắn, nhưng còn chưa kịp tới, đầu nàng đã bị một kiếm của hắn bổ làm hai.

"Hầy… Đã nói ta sẽ bổ rồi mà không nghe."

Kế đó hắn vật ra đất thở dốc, bàn tay móc vội ra vài viên đan dược nuốt vào…

Điều tức nửa giờ, Hàn Phong mở mắt phun ra một ngụm máu đọng, sau nhìn xuống ngực vuốt vuốt mấy cái.

"Còn may là trước khi đi, Thanh Tâm muội có chôm của Nguyễn phong chủ cái Linh Thù Tinh Ngự Giáp này cho ta."

Đúng là không có cái giáp này hộ thân, hắn đã là cá chết trước khi lưới rách rồi, thầm than bản thân còn may. Một chưởng kia quá đáng sợ.

Thật vậy, yêu thú đột phá tới cấp 4 sẽ mở ra thiên phú cực kì bá đạo, khi đó chúng sẽ chia làm hai chủng loại.

Một loại phát triển về công kích vật lý, chân thân bản thể của nó sẽ tăng lên rất lớn theo cảnh giới. Nhờ vậy không những công khỏe còn thủ mạnh tới khó lường.

Loại còn lại công kích về phép, cùng một cấp bậc công kích của nó mạnh hơn cả tu giả phối hợp pháp khí, loại này thiên biến vạn hóa vô cùng.

Dù là loại nào vẫn có điểm yếu và điểm mạnh khác biệt, tuy vậy tu giả dù cao hơn một tiểu cảnh giới luôn luôn muốn tránh né khi đôi công với chúng.

Con Bạch Linh Xà vừa rồi tuy thuộc hệ phép nhưng đúng hơn là công kích linh hồn chuyên mê hoặc đối thủ. Nếu thay vào một con Thủy Hỏa Tàn Giao tương tự, Hàn Phong nhất định là phải vội vàng mà móc Ngọc Phù ngay.

"Ừm.. Thịt rắn không biết nên nấu món gì được nhỉ?"

Bạn đang đọc Nhân Thường sáng tác bởi duclove001
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiệnLinhẨm
Thời gian
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.