Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1439 chữ

Thế là tui bắt đầu tận hưởng cuộc sống của nhân vật quần chúng có tiền tui đi du lịch thế giới , ăn những món ngon nổi tiếng dắt tiền, chơi những trò chơi thú vị ,quên những người bạn mới , tiếp nhận phục vụ của mỹ nhân, ngắm những cảnh vật động lòng người... Đang tận hưởng nhân sinh viên mãn đến quên trời đất thì nhận được cuộc gọi người nhà : không về cắt thẻ . Thế là xách mông vội vã trở về , mạch tài chính nằm trong tay người khác là khổ vậy đó ai thấy. Vừa vội vã về bước vô cửa nhà là được người nhà thân thương tặng cho một quả bom nguyên tử mà không có khâu chuẩn bị trước hay thuốc trợ tim :tui lấy chồng ... Chết đứng như Từ Hải . Đến lúc hậu tri hậu giác phản ứng lại thì cấp mông phủi đít chạy lẹ . Thế nhưng lại một lần nữa người nhà thân thương cho tui một kích trí mạng: l muộn rồi cưng ơi. Tui bị nhốt trong nhà cho đến ngày kết hôn không biết một tin tức gì về đối tượng trừ giới tính , thẻ thì bị khoá quá khổ, quá giận lắm mà hông dám nói .

Nhưng cũng nhờ cuộc sống tôi luyện tui trở thành một con người vô tâm vô phế nên mọi thứ rắc rối phiền não điều để sau đầu , nên ăn thì ăn nên uống thì uống rồi tui mơ mơ màng màng bị đẩy đi vào lễ đường , mơ mơ màng màng đăng ký kết hôn, mơ mơ màng màng bị dẫn về nhà đến lúc bị một nụ hôn sâu mang theo cuồng cuộng điên rồ và nhẫn nhịn dọa cho tui tỉnh táo lại luôn

Tui hỏi:" khoan..... nói..ư..đau... chuyện.."

Chồng tui tạm dừng lại đứng lên rồi nhìn tui bằng ánh mắt sâu thẳm .

Chồng tui:" Em muốn nói gì nào, đêm xuân một khắt đáng nghèn vàng , nói mau lên "

Tui nói :" này nha tui nói cho mà nghe , hai thằng đàn ông ở bên nhau không có tương lai đâu với lại tôi có quen anh sao mà lại kết hôn thời buổi nào rồi mà còn ép duyên , nếu anh bị bắt buộc cứ nói ra mình cùng giải quyết" vừa nói tui vừa ngẩn cái cổ trắng mịn tinh tế giương mắt lên nhìn người được gọi là chồng tui , một giây sau tui bị dọa cho đơ người luôn : là nam chính . Đây là đâu tui là ai từ khi nào tui từ nhân vật quần chúng thăng cấp làm nhân vật phụ rồi sao tui không biết gì hết vậy cà

Chồng tui nhìn tui với ánh mắt ý vị thâm trường rồi nở nụ cười tà mị câu nhân ré vào tay tui phun hơi thở nóng rực nỉ non :" ừ tương lai ? Cái này em không cần lo đâu anh có bí mật giúp chúng ta có tương lai á, nhưng anh không nói đâu nói ra em sẽ hoảng đó, còn nữa anh rất tình nguyện không bị ép buộc đâu cũng không ai dám ép buộc anh người ép buộc anh đi chết hết rồi vậy nên chúng ta tiếp tục công việc lúc nãy nhé , vợ yêu của anh"

Tui rụt cổ lại mặt đỏ bừng mất tự nhiên nói:" Anh đứng xa ra chút...ưm" lời chưa dứt tui đã bị buộc đoán nhận nụ hôn gian dỡ lúc này bây giờ đây nó càng thêm điên cuồng và không một chút kiềm chế .,một nụ hôn sâu như muốn cướp đoạt tất cả hơi thở tất cả tự do chỉ được phụ thuộc vào anh ta của riêng anh rất nhanh tui đã bị hôn cho choáng váng , thân thể mềm nhũn dựa vào anh ta quyến luyến thân thể anh ta quấn lấy từng cử động của anh ta, nụ hôn được anh ta đẩy sâu hơn làm lý trí của tui cũng bị cướp đoạt như chính hơi thở đến nổi quần áo bị tước bỏ mà không hề hay biết giờ trong đầu tui chỉ có dục vọng muốn nữa muốn nhiều hơn thế , tui thầm khinh bỉ chính mình thân thể cũng đủ tiện á . Tui bị anh ta đẩy lên giường hoa đỏ thẫm màu đỏ thẫm càng làm nổi bật lên làn da trắng nõn mịn màng như hạt tuyết trắng đầu mùa ,ánh mắt mê mang vô định ngập nước , đôi môi vốn nhạc màu mềm mại như cánh hoa giờ sưng đỏ mọng nước như quả táo trong sương mời người nhấm nháp được điểm xuyến bằng những giọt màu . Anh ta nhìn cảnh tượng duy mĩ trên giường hoa ánh mắt càng sâu hơn như muốn hút người đang lơ mơ đó vào giấu đi anh ta nhìn tui mê mang bò dậy tay nhanh chóng cởi bỏ quần áo đi đến đè tui xuống giọng từ tính trầm thấp nỉ non:" Anh ơi sao anh không đến tìm em , em đợi rất lâu rất lâu, anh thất hứa nên phải phạt , phạt anh cả đời này đều thuộc về mình em được không anh" không chờ tui kịp load nội dung câu hỏi thì một nụ hôn cuồng dã , say mê đánh cho tiêu tan hết lý trí còn soát lại , một bàn tay trắng nõn khớp xương rõ ràng bắt đầu vâng vơi từng tất da thịt rồi dừng lại ở đầu nhũ hoa phấn nộn đôi như tìm được mục đích ra sức xoa nắn chà đạp làm đầu nhũ hoa đỏ lên dựng đứng lên như cầu người chà đạp , nụ hôn truyền miên di chuyển đến vành tai đỏ rực như máu rồi đến cái cổ tinh tế trắng nõn đến xương vai xanh như cánh bướm đến nhũ hoa đáng thương bị chà đạp đỏ rực đến lòng ngực nhấp nhô đến cái bụng non mềm mỗi chỗ đi qua đều để lại những vết hôn xanh tím một chút dịch bàng bạc lấp lánh dưới ánh đèn rồi dừng lại một chút anh ta nhìn chằm thứ gì đó rồi toát miệng cười tủm tỉm như nụ cười thơ ngây của cậu nhóc dễ thương ngày nào nhưng giờ chẳng thấy dễ thương chỉ còn là lưu manh trắng trợn

Anh ta nói :" để em dùng miệng giúp anh nha" tuy tạm dừng nhìn tui nhưng bàn tay lưu manh vẫn vân vơi từng tất thịt chà đạp nhũ hoa đỏ rực dựng thẳng.

Tui:" không, đi ra " anh ta nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng với câu trả lời mắt chăm chăm nhìn tui một bàn tay khác bắt đầu chó đùa khi dễ tiểu bảo bối của tui làm cho tui khó chịu cực kỳ bị dục vọng tra tấn cuối cùng tui đầu hàng :" dun..... miệng anh" anh ta nhướng đôi mày xinh đẹp nói:"cầu xin chồng đi " tui đã chẳng còn sức để già mồm cải láo:" cầu xin chồng giúp em " anh ta kề xuống dịu dàng hôn khoé mắt ướt đẫm nước " ngoan lắm" rồi kề xuống tiếp tục công việc tạm dừng một lúc sau khi tui thỏa mãn sấp ngủ thiếp đi thì bị lật người lại những ngón tay xinh đẹp bắt đầu thâm dò nơi bí ẩn một bàn tay khác lại khi dễ mông tui

Anh ta kê vào tai tui nỉ non: "Mông vợ không chỉ tròn mà còn vừa công vừa vểnh nữa chồng thích lắm " giờ thì tui đã chẳng còn sức để phản ứng với những câu nói lưu manh của anh ta chỉ còn sức để rên thôi.

Sau khi hơi thở càng ngày càng nặng anh ta đã không tiếp tục khuyết trương nữa mà bắt đầu đưa hung khí vào tui đang lang mang thì bị dọa sợ la lên :"không được , quá lớn "

Anh ta dịu dàng sờ mặt tui ôn nhu dụ dỗ:" không lớn ngoan nhẫn nhịn một chút" không đợi tui trả lời thì đã bị đâm vào tui nức nở :"đau quá.. đau"

anh ta hôn tui dịu dàng nói :"không đau , sẽ rất thoải mái nhanh thôi"

Tui khóc lóc xin tha:"chậm chút nhanh quá"

Anh ta dịu dàng nói:" không nhanh , sẽ chậm" mà tốc độ vẫn không dừng còn có xu hướng tăng nhanhnhanhnhanhnhanhnhanhnhanhnhanhnhanh

Bạn đang đọc Nhân vật quần chúng không dễ làm á. sáng tác bởi Nhã_Thư

Truyện Nhân vật quần chúng không dễ làm á. tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhã_Thư
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.