Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Thư rồi?

Tiểu thuyết gốc · 996 chữ

Bầu trời âm u,đêm đen tĩnh mịch,bên ngoài những lá cây rơi xào xạc khiến bầu không khí càng trở nên vắng vẻ,tiêu điều.Tại thành phố Z,những ngôi nhà đã tắt hết đèn,mọi vật chìm vào trong giấc ngủ.Nhưng tại một căn hộ nhỏ,người ta có thể thấy ánh đèn le lói bên trong một căn phòng.Tiếng gõ bàn phím "lạch cạch lạch cạch" phá tan bầu không khí vốn yên ắng khi về đêm của thành phố này.

Hiện tại đã là 11 giờ đêm,một cô gái trẻ khoảng 20 tuổi vẫn đang ngồi trên bàn làm việc chăm chú đánh máy.Cô là Bạch Y Nhi,là sinh viên năm hai của trường đại học Z.Cô là tác giả của "Sư tôn,người chạy không thoát đâu!"-một trong những bộ truyện nổi tiếng hiện nay.Ngồi trên bàn làm việc viết nốt phần kết của bộ truyện khiến cô vô cùng vui vẻ. Bạch Y Nhi thở phào nhẹ nhõm:

"haizz,vậy là sắp xong rồi,giờ chỉ cần đăng lên là xong".

Cô thao tác nhanh nhẹn nhấn nút "đăng truyện" và đợi dữ liệu hoàn tất.Trong lúc chờ,cô đi ra ngoài ban công đứng.Những cơn gió nhẹ thổi qua làm những lọn tóc đen nhánh bay bay.Cảm nhận được làn gió dịu nhẹ phả vào mặt,lòng cô thật khoan khoái.Bầu trời hôm nay thật đẹp a.Đứng ngoài ban công một lúc,đột nhiên cô thấy lạnh,quyết định đi vào trong phòng và đóng cửa lại.Không ngờ khi vào trong phòng,nhìn vào màn hình máy tính khiến cô ngây ngốc một chút.Trên màn hình máy tính là một dòng chữ:

[Xin chào,tôi là hệ thống.Bạn là người được chọn tham gia trải nghiệm dịch vụ không gian ảo,nhập vai vào nhân vật phụ Bạch Nhã Hi trong truyện "Sư tôn,người chạy không thoát đâu".Nhiệm vụ của bạn là giúp nhân vật này thay đổi số phận.Chúc bạn thành công!]

"Cái qq gì vậy".Ngồi lại vào bàn,Bạch Y Nhi khó chịu nói.

Bất giác màn hình máy tính lại xuất hiện những dòng chữ kì lạ:

[Bạn có đồng ý tham gia không?] Máy tính hiện lên hai ô nhỏ "Đồng ý" và "Từ chối"

"Không! bây giờ thì đi đi,đừng làm phiền ta,ta không có rảnh mà chơi mấy trò trẻ con này" Bạch Y Nhi cố thoát khỏi trang mạng nhưng không thành công,cô tức giận quát lên:

"Buông tha cho ta đi! đừng bám lấy ta nữa đồ quái vật!"

Bấy giờ hệ thống lại hiện ra vài dòng chữ:

[Bạn có thể xem sét tham gia trò chơi này,người chơi có thể hòa mình vào thế giới tu tiên.Tùy ý làm những điều mình thích,không bị gò bó như thế giới hiện tại.Trong thế giới đó có rất nhiều kỳ trân dị bảo.Đương nhiên người may mắn có thể nhận được một tấm set trị giá XXXXXXX linh thạch,quy đổi thành tiền hiện nay cũng không phải là một con số nhỏ,ý của bạn như thế nào?] Hệ thống bắt đầu lên tiếng dụ dỗ.

"Có thể tu tiên sao?" Bạch Y Nhi hỏi với giọng điệu nghi ngờ,hệ thống nghĩ cô đã động tâm nên nói:

[Đúng vậy]

"Thế giới đó có nhiều món đồ quý hiếm lắm sao?"

[Ừm]

"Có thể kiếm tiền sao?"

[Đương nhiên]

"Ta có thể lấy chúng không?"

[Đương nhiên là có thể,chỉ cần bạn đồng ý tham gia trò chơi]

"Chốt đơn"

[Được] Hệ thống nói tiếp:

[Dưới gối của bạn có một chiếc vòng,bạn hãy đeo nó vào tay.Tôi sẽ đưa bạn đến thế giới tu chân,bắt đầu con đường tu tiên bước lên đỉnh cao của cuộc sống!]

Bạch Y Nhi khó tin nhưng cũng làm theo lời hệ thống nói,quả nhiên dưới gối có một chiếc vòng tay.Nhìn chiếc vòng có vẻ khá cổ,vòng được mạ vàng nạm ngọc,màu xanh biếc.Khi đeo lên tay cảm thấy man mát,dễ chịu.Đột nhiên chiếc vòng phát sáng,mở ra một cánh cổng thời gian lớn.Lúc này,máy tính lại hiện lên lời nói của hệ thống:

[Đây là cánh cổng thời gian,giúp chúng ta đến được thế giới kia.Bạn hãy bước vào cánh cổng đó,đi thẳng cho đến khi thấy được ánh sáng ở đầu bên kia.Tôi sẽ chờ bạn ở đó,chúng ta sẽ sớm gặp lại] Nói rồi màn hình máy tính vụt tắt.Bạch Y Nhi cũng mau chóng bước vào cánh cổng thời gian.Bên trong là một vùng rộng lớn với hàng ngàn hàng vạn những vì sao lấp lánh,những kí tự kì lạ và những số la mã đang trôi nổi.Tựa như cô đang ở bên ngoài vũ trụ vậy,Bạch Y Nhi thầm nghĩ xuyên thư vào một bộ truyện hơn nữa là một bộ truyện do chính tay mình viết ra quả là một điều thú vị.Nhưng sao hệ thống không cho ta nhập vai vào nhân vật khác chứ??? nhất định phải là Bạch Nhã Hi sao? cái nhân vật mà mình cố tình viết cho số phận bi thảm sao? muốn khóc quá T-T

Cô đi mãi đi mãi,cuối cùng cũng thấy đằng xa có một ánh sáng nhỏ.Có hi vọng rồi,cô thầm nghĩ vậy rồi chạy thật nhanh đến chỗ có ánh sáng.Càng đến gần ánh sáng càng chói sáng nhưng cô vẫn chạy,chạy thật nhanh đến chỗ tỏa ra ánh sáng chói mắt.Cô hét lên một tiếng thật lớn rồi chạy vào vùng sáng:

"Thế giới tu tiên!!! hệ thống!!! ta đến đây!!!!!!!!!!"

Lúc cô tỉnh lại thì lấy chỗ mình đang nằm không phải chiếc giường êm ái màu hồng nữa.Thay vào đó là một chiếc giường lớn,xa hoa lộng lẫy,mang tính cổ xưa.Cô thầm kêu: "Giường này cứng quá a".

Bạch Y Nhi ngó ngang xung quanh,thấy trong phòng rộng rãi thoáng mát,bày biện rất nhiều đồ dùng lạ mà cô chỉ thấy trên phim,cô bất giác nói:

"Xuyên thư rồi?"

Đây là bộ truyện đầu tay của ta nên văn phong không được hay lắm,sợ bị ném đá a :((

Bạn đang đọc Nhất Chi Hoa sáng tác bởi linhvanchanquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhvanchanquan
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.