Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Viên

Tiểu thuyết gốc · 1114 chữ

Tiếng động lớn bên ngoài cũng đủ thu hút mọi người trong thanh lâu,Phong Ngôn và Lâm Hàn Tử cũng không ngoại lệ.Hai người đang thưởng rượu bên trong thì nghe thấy bên ngoài có tiếng hét của nữ nhân,lại thấy mọi người lần lượt rời chỗ ra ngoài nên cũng đứng dậy ra ngoài "ăn dưa". Ai ngờ khi ra đến cửa,đập vào mắt là cảnh Bạch Nhã Hi đang ngồi trên sạp bán hoa quả,xung quanh mọi người tiếng to tiếng nhỏ mà bàn tán

" Nam nhân này hết việc làm hay gì mà giữa đường la lối om sòm,lại phá chuyện làm ăn kinh doanh của người ta?" Người A hỏi mọi người

" Ta không biết,khi ta đi ngang qua đây thì thấy hắn ta rơi từ trên lầu xuống". Người B trả lời

" Aiza chắc là vụ đánh ghen đây mà,rơi từ trên lầu của kĩ viện xuống chắc hẳn là bị phu nhân ném xuống" Người C nói

" Chậc chậc,nữ nhân bây giờ bạo lực thật đấy" Người D không khỏi vuốt râu cảm thán.

Cứ như vậy ta một lời,ngươi một lời chỉ trong vài phút mà hàng trăm câu chuyện đã được thêu dệt ra.Phong Ngôn không khỏi cắn răng mà quay qua hỏi Lâm Hàn Tử

" Lâm sư huynh,chúng ta có nên giải vây cho Nhã Hi sư tỷ không? tình hình không được khả quan lắm..Cơ mà,nếu đi qua đó giải vây chẳng phải là lộ diện rồi ư?"

Lâm Hàn Tử cũng bất lực mà nhìn y.Trong lúc hai người họ đang cân đo nặng nhẹ,bên nào được lợi bên nào bị hại thì từ xa có một nam nhân đi đến,dứt khoát mà kéo Bạch Nhã Hi từ trên sạp xuống. Mọi người xung quanh há hốc mồm,Bạch Nhã Hi ngồi trên đất mà thắc mắc mình đã đắc tội với hắn ở đâu.Còn chưa kịp để Bạch Nhã Hi trách vấn thì nam nhân kia đã gằn giọng mà nói từng chữ:

" Bạch!Nhã!Hi!"

" Hả?" Cô đang suy nghĩ xem đây là vị nào thì hệ thống hiện lên nói với cô

[ Đây là Lưu Viên,là nhị công tử thuộc Lưu Ly Chi Phái. Là cái người bị nguyên chủ đánh tháng trước ấy,xem ra là hắn đã nhận ra rồi ]

" Ồ "

Thấy Bạch Nhã Hi cứ đứng đơ người ra mà nhìn mình,Lưu Viên lại càng tức giận.Hai tay nắm chặt thành quyền,vung nắm đấm về phía cô.May mắn Bạch Nhã Hi tránh kịp,cô cảm thán nếu bị ăn một quyền như vậy chẳng phải mặt cô sẽ thành mặt heo hay sao? Đang lúc tức giận,Bạch Nhã Hi liền dùng tay đánh vào bụng Lưu Viên rồi hét lên

" Cái tên công tử bột này,ngươi còn dám đánh ta à?! Tháng trước ngươi chưa ăn đòn đủ hả?" Mặc cho Lưu Viên ôm bụng đau đớn,Bạch Nhã Hi cũng không tha mà đánh tiếp. Tưởng chừng như không ai có thể can được thì một tiếng kêu vang lên khiến Bạch Nhã Hi phải dừng chân lại

" Aaaaaa,có kĩ nữ bỏ trốn,Liễu Ngọc cô nương bỏ trốn rồi!!!!!". Một tên coi cửa hét lên

Bạch Nhã Hi nghe đến đây thì trong lòng không khỏi tự vỗ trán,vậy mà lại ở đây đánh tên Lưu Viên mà quên mất chuyện chính.Cũng may cô còn nhớ đường Liễu Ngọc đi qua,liền không chần chừ mà chạy đi,Lưu Viên thấy vậy cũng vội đuổi theo. Hai người chạy một đoạn đường khá dài,Bạch Nhã Hi liền núp vào một căn nhà cũ chờ đợi thời cơ để cứu người.Quả nhiên không lâu sau Liễu Ngọc thực sự chạy vào con hẻm nhỏ này,ở sau cô còn có ma ma của kĩ viện và đám canh cửa. Tất cả đều cười bằng giọng cười khinh bỉ.

" Ha,vậy mà ngươi dám bỏ trốn à? để ta xem xem khi ngươi về ta sẽ dạy dỗ ngươi như thế nào" Ma ma cầm chiếc roi đến gần định bụng sẽ đánh Liễu Ngọc một trận.Bạch Nhã Hi thấy thời cơ đã đến,trong lòng đếm đến 3 sẽ nhảy ra một màn " mĩ nhân cứu mĩ nhân " tạo ra lòng tin đối với Liễu Ngọc,rồi Liễu Ngọc và sư tôn sống hạnh phúc bên nhau đến cuối đời,đến lúc đó chẳng phải thân phận Bạch Nhã Hi này không những không đi vào vết xe đổ phải diệt vong mà còn có thể thân thiết với nhân vật chính sao? thật là cái kết thật viên mãn a. Nhưng đời không như mơ,còn chưa đợi Bạch Nhã Hi xông ra thì sự cố đã tự tìm tới. Trên mái nhà nhảy xuống một nữ nhân,không nhanh không chậm và đạp cho ma ma một cước.Nhìn thấy bà ta ngã xuống đất,đám canh cửa vậy mà sợ hãi chạy đi hết.Nữ nhân xinh đẹp tựa hoa mai tay cầm trường kiếm,hoàng bào bay phấp phới đúng khí chất của bậc tu tiên giả. Nữ nhân kia không ai khác lại là Nam Cung Tử Tiên,tay phải chĩa kiếm về phía ma ma,giọng lạnh lùng mà nói

" Bà định sử lí cô ta thế nào?"

Ma ma kia thấy Nam Cung Tử Tiên là người không dễ chọc,lại thấy cô ta đang cầm kiếm mà chĩa về phía mình.Cơ thể không khỏi cảm thấy run rẩy,lắp bắp mà trả lời:

" Ta..ta không có,ta không có làm gì hết,tha cho ta đi a" QAQ

" Còn không mau cút?" Chỉ một câu nói đã khiến ma ma kia sợ mất mật,chạy thật nhanh ra ngoài con hẻm rồi mất hút trước con đường đông người.Liễu Ngọc cũng chẳng cần nói,trên mặt hiện rõ sự sùng bái.Nam Cung Tử Tiên thấy Liễu Ngọc bị bắt nạt như vậy,lại thấy cô không có chỗ dung thân liền thu nhận cô về. Cứ như vậy,một người lẽ ra nên về Đường Diệp Môn,nay chỉ vì một nữ nhân quản chuyện bao đồng mà về Nam Cung Gia? Bạch Nhã Hi chứng kiến một màn này tức muốn thổ huyết.

------------------------------------------------------------

TIỂU HẬU TRƯỜNG

" Bà định sử lí cô ta thế nào?" Nam Cung Tử Tiên

" Ta..ta không có,ta không có làm gì hết,tha cho ta đi a" QAQ mĩ nữ sợ hãi

" Còn không mau cút?" Chỉ một câu nói đã khiến ma ma sợ mất mật,chạy thật nhanh ra ngoài con hẻm rồi mất hút trước con đường đông người.

Ma ma kiểu: Mấy tên canh cửa chẳng được tích sự gì,khi về sẽ trừ lương!! sẽ trừ lương!!!!!!!!!!!!!!!!!

Những tên canh cổng: QAQ

Bạn đang đọc Nhất Chi Hoa sáng tác bởi linhvanchanquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhvanchanquan
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.