Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giận cá chém thớt

Tiểu thuyết gốc · 887 chữ

Bạch Nhã Hi đứng ngây ngốc mà nhìn hai thân ảnh bước ra con hẻm,đến tận khi nhóm người Nam Cung Tử Tiên đã đi khuất cô mới định hình được sự việc. Trán nổi gân xanh,hai tay nắm thành quyền hận không thể đánh chết nữ nhân kia.Bấy giờ Lưu Viên mới bước ra, trên tay cầm thiết phiến mà phe phẩy.Miệng không ngừng châm chọc:

" Ha, Bạch Nhã Hi ơi là Bạch Nhã Hi. Ngươi cũng chỉ có vậy thôi à? nhìn cái gì? ta nói không đúng sao? chẳng phải ngươi cũng chỉ....aizaa cứu mạng!!!!" Lưu Viên ôm đầu tránh né cú đấm của Bạch Nhã Hi,bây giờ hắn mới cảm thấy hối hận. Đang yên đang lành lại chọc phải tổ ong bị ả ta trút giận.

" Ngươi còn dám nói ta?! cái tên khốn này hôm nay lão nương sẽ đánh cho phụ mẫu ngươi không nhận ra đứa con này!!" Bạch Nhã Hi đương lúc tức giận,giận cá chém thớt mà đánh Lưu Viên bầm dập. Vẫn còn cảm thấy chưa đủ, cô khuyến mãi cho hắn một phát đạp. Khi nhìn thấy hắn đã bất tỉnh nhân sự,Bạch Nhã Hi mới phủi phủi tay áo. Bình thản mà rời khỏi nơi xảy ra vụ việc.Sau khi thấy bóng cô đã rời đi, từ trong góc tối lại xuất hiện hai nam nhân bạch y đi ra. Đó không ai khác ngoài Phong Ngôn và Lâm Hàn Tử,Phong Ngôn nhìn Lưu Viên nằm bất tỉnh dưới đất,miệng không khỏi cảm thán:

" Chậc chậc..Nhã Hi sư tỷ ra tay cũng nặng thật đấy. Tên Lưu Viên đáng thương bị sư tỷ giận cá chém thớt hành hạ ra nông nỗi này. Aizaa thật khổ quá mà "

" Bây giờ không phải lúc thương xót cho hắn,bây giờ nghĩ cách làm sao giải quyết hắn cho gọn đây" Lâm Hàn Tử lạnh lùng ngắt lời

" H..Hả..? không lẽ sư huynh định.. sử hắn à?" Phong Ngôn vẻ mặt sợ hãi nhìn Lâm Hàn Tử,miệng không ngừng lẩm bẩm khiến Lâm Hàn Tử có chút buồn cười. Tay cốc nhẹ vào đầu Phong Ngôn,nói:

" Đệ đang nghĩ gì vậy? ý ta không phải như thế. Đệ nghĩ xem, Nhã Hi sư tỷ đánh hắn thành ra cái bộ dạng này. Chúng ta mà không thu dọn tàn cục chẳng phải đám người thuộc Lưu Ly Chi Phái sẽ đến môn phái chúng ta làm phiền à?"

Phong Ngôn bỗng chốc hiểu ra vấn đề, nhìn tên Lưu Viên đang nằm bất tỉnh lại quay sang nhìn Lâm Hàn Tử. Vẫn có chút khó hiểu mà hỏi lại:

" Vậy nên sử lý thế nào? đằng nào khi hắn tỉnh lại cũng nhớ ra là hôm nay sư tỷ gây sự với hắn thôi"

" Vậy thì... khiến hắn không thể nhớ ra chuyện hôm nay nữa" Lâm Hàn Tử lạnh lùng nói,hai người nhìn nhau,dùng ánh mắt mà trao đổi.Cuối cùng dứt khoát mà bỏ một viên thuốc vào miệng Lưu Viên.

Bạch Nhã Hi lúc này thì vẫn nhàn nhã ngồi tại một quán trà thưởng thức trà thơm. Hiếm khi được xuống núi chơi nên cô vẫn muốn ngồi tận hưởng một tách trà chiều. Ngước mắt lên nhìn trời,Bạch Nhã Hi chán nản mà thốt lên câu " chán thật đấy,thời gian trôi qua nhanh quá" Vậy là mặt trời sắp xuống núi,lại phải trở về môn phái. Đặt tách trà xuống bàn,miệng lớn tiếng gọi:

" Tiểu nhị,tính tiền!"

Từ trong căn bếp nhỏ có một bóng dáng nhanh nhẹn chạy ra. Xuất hiện trước mặt cô là một tiểu hài tử,tay cầm cuốn sổ khẽ nói:

" Ca ca,của ca ca hết 3 đồng "

" Hả...? nhóc là...?"

" Ca ca, ta là tiểu nhị của quán. Phụ thân nói bàn trà này của ca ca hết 3 đồng " Bàn tay nhỏ nhắn của tiểu hài tử đưa ra,nhìn thấy vậy ta nhẹ nhàng đặt một chiếc vòng vào bàn tay nhỏ nhắn ấy. Ánh mắt của nó chăm chú nhìn vào chiếc vòng, ngước mắt lên nhìn ta nói khẽ

" Bàn trà này của ca ca chỉ hết 3 đồng thôi, phụ thân nói vậy "

" Aizaa tiểu hài tử có thể bớt dễ thương đi không hả? thật là,vì ta không mang theo tiền đó cậu bé. Chiếc vòng này coi như là ta trả tiền uống trà đi"

Hai mắt tiểu hài tử chớp chớp nhìn ta,cuối cùng ta không nhịn được nữa phải nói lời từ biệt. Thật là dễ thương quá mà.

--------------------------------------------------

- Đông Sơn Phái -

Bên trong căn phòng của Mặc Thiên Dung không khí trong này thật trầm mặc. Phong Ngôn thắc mắc mình đã nói sai cái gì? chỉ là nói Bạch Nhã Hi đến Hoàng Hoa Trấn không phải để gây chuyện với đám người Lưu Ly Chi Phái mà là đến thanh lâu mua vui,lại còn muốn cùng Liễu Ngọc cô nương chơi đùa,cuối cùng là đánh nhau với Lưu Nhị công tử. Phong Ngôn thật không hiểu mọi người vì sao lại nhìn chằm chằm mình? Trong đầu hắn lúc này hàng loạt câu hỏi "tại sao?" hiện lên. Thật khó hiểu mà '^'

Mọi người kiểu: (// '^'//)

Bạn đang đọc Nhất Chi Hoa sáng tác bởi linhvanchanquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhvanchanquan
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.