Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kĩ năng khóa

Phiên bản Dịch · 2244 chữ

Ngoài vương phủ, đã chuẩn bị hai con tuấn mã, chỉ cần liếc mắt A Tư liền nhận ra, ở sau đầu con ngựa màu nâu, đâu xa không bằng ở ngay trước mắt.

Toàn thân đen như mực, nắng sớm lộ rõ vẻ bóng loáng, toàn thân trên dưới không có một cọng lông tạp, tứ chi to lớn, hình thể hùng vĩ.

Ngựa tốt như này, đừng nói ngày chạy tám trăm, có khi ngày chạy một ngìn dặm cũng không phải là nói chơi.

Nếu như nàng có thể cưỡi con ngựa này dời đi, Tu Lân Dương biết bay cũng đuổi không kịp.

Nhưng mà, rất hiển nhiên, con ngựa này là của Tu Lân Dương.

Thấy người đã cưỡi lên bảo ngựa, A Tư chỉ đành nhìn hướng con ngựa màu nâu đi tới, đang định lên ngựa, bèn nhớ đến kiếp trước bản thân làm đội trưởng câu lạc bộ kĩ thuật cưỡi ngựa, ngộ nhỡ động tác lên ngựa tiêu sái quá, không nhẽ lại bị rước lấy hoài nghi?

Vì thế, có hơi khó khăn nhìn Tu Lân Dương.

Nhận được tầm mắt của A Tư,Tu Lân Dương lười biếng liếc nhìn mã phu dẫn ngựa ý bảo.

Mã phu hiểu rõ, vội đến chỗ A Tư thân cúi xuống, hai tay chống xuống đất.

A Tư đạp lên lưng của mã phu thuận lợi lên ngựa.

Tu Lân Dương dục ngựa dời đi, A tư vội vàng đi theo, nghĩ ngợi bên ngoài vẫn có bọn Thúc Phong, cũng không thể làm ra bộ dạng nhàn nhã quá, chỉ đành cố ý làm ra vẻ khó khăn đi theo.

Cuối cùng cũng tới giao trường rồi.

Tu Lân Dương quay đầu, nhìn A Tư khoan thai tới muộn, khóe miệng ngậm ý cười, sau đó lật người xuống ngựa.

Thấy A Tư không động, phất tay gọi hai thị vệ tiến lên, ý là đỡ A Tư xuống ngựa.

Lại thấy A Tư hơi nhướng mày, một chân dẫm lên bàn đạp, “học” bộ dáng Tu Lân Dương trực tiếp xuống ngựa, vẻ mặt lộ rõ vẻ không nhận thua.

Thú vị.

Tu Lân Dương khóe miệng ngậm ý cười, xoay người đi vào giao trường, “Cẩu nô tài, đi theo.”

A Tư tung tăng đi theo, vào giao trườn liền nhìn đông ngó tây, không thấy gì mới lạ.

Quân đội hiện đại, nàng nhìn nhiều rồi, cổ đại vẫn là hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy.

Tu Lân Dương gọi hai tiếng “Cẩu nô tài”, Lực chú ý của A Tư không ở đây, một giây sau, là một trận trường phong sắc bén đánh úp tới.

Nguy hiểm khiến cho A Tư theo bản năng tránh né, không ngờ Tu Lân Dương sớm đã liệu trước chiêu thức này của nàng, nhẹ nhàng liền túm lấy tai của A Tư.

“Gia, tổ tông, đau!” A Tư kinh hô, Tu Lân Dương thấy nàng bộ dạng nhếch nhác, trong bụng tức tối bởi vì vừa nãy bị thờ ơ tiêu tan đi không ít, cười lạnh một tiếng, “Cái tai này của ngươi, chỉ để đẹp thôi sao?”

Ngữ khí trầm trầm, làm cho tướng sĩ xung quanh đều thay A Tư đổ mồ hôi.

A Tư một tay nắm chặt tay của Tu Lân Dương, dự liệu trước khi Tu Lân Dương kéo xuống cái tai của nàng, bản thân có thể đem tay của hắn phế đi.

Một bên cười ngọt làm lành, “Nô tài sai rồi, nô tài có tội, Gia nói sẽ chiều nô tài, vậy thì lượng thứ cho nô tài một lần này? Nô tài không có tai, sau này càng không nghe thấy người phân phó rồi?”

Đối cứng với vị tổ tông sống này kết quả tốt nhất là giữ được toàn mạng, vậy nên, dỗ dành trước đã.

Cũng không biết có phải tên cẩu nô tài này nói có chút đạo lí, Tu Lân Dương phá lệ buông tay.

A Tư thở ra một hơi, nhưng giây tiếp theo, cái trán một trận đau nhói, là Tu Lân Dương lấy ngón tay bắn vào trán nàng.

“Nhớ kĩ vào, không có lần sau.”

A Tư xoa xoa cái trán, thầm nghĩ lát nữa chắc chắn sẽ bị sưng vù một cục, trên mặt lại là cười nịnh nọt, “Nô tài nhớ kĩ rồi.”

Tu Lân Dương vừa ý “Ừ” một tiếng, xoay người dời đi, “Đợi ở chỗ này, Gia lát nữa đến tìm ngươi, “Dứt lời, cùng với một bên thống lĩnh đi vào căn phòng không xa.

Có lẽ nói chuyện quan trong gì đó.

A Tư không để ý, Tu Lân Dương đi rồi, nàng càng tự do.

Vì thế, liền tự mình ở giao trường du đãng.

Không lâu sau, không xa truyền đến mấy tiếng cười giòn, thấy không ít người vậy quanh, bên cạnh còn có không ít người lục đục đi qua.

A Tư tính hiểu kì nổi lên, tất nhiên cũng đi qua nhìn, thì ra là có hai người đang vật lộn.

Hai người đều dũng mãnh ngoan cường, dáng người đều là một người so với một người vạm vỡ, đánh giá, hai người này chiều cao khoảng một mét chín đến hai mét.

Hai người vật lộn tại một chỗ, tướng sĩ xung quanh một bên lùi ra sau một bên cao hứng ồn ào, thi thoảng nói ra những lời thô tục.

Lúc đầu sức lực hai người còn bằng nhau, nhưng sau đó dần dần một người chống đỡ không nổi, không lâu sau là một cái quăng ngã, nặng nề bị quăng lên trên đất.

Người thắng vung tay hô to, những người vây xem cũng hùa theo hoan hô, chỉ có A Tư mang vẻ khinh miệt lắc đầu.

Trận đấu vật này, chỉ dựa vào sức mạnh, kĩ sảo bằng không, thật không biết đám người này có gì hay mà hoan hô.

“Vị tiểu huynh đệ này dường như là không phục?” Trong đám người có một đạo âm thanh truyền đến, A Tư liếc nhìn theo đạo âm thanh, còn đám người theo đạo âm thanh đều quay ra nhìn nàng.

Thân hình nàng không to, đứng trong đám người tráng sĩ cao lớn càng không nổi bật, cũng thật làm khó người lên tiếng vậy mà lại nhìn thấy nàng.

A Tư xoa xoa mũi, “Cũng không phải là không phục, chỉ là...không để vào mắt.”

Đối Tu Lân Dương là sợ hãi là vì công phu của Tu Lân Dương rất hung mãnh nàng không phải đối thủ.

Nhưng những miêu miêu cẩu cẩu khác.... nàng thật là không để vào mắt.

Nhưng câu “Không để vào mắt”. so với “Không phục” lại có phân lượng hơn.

Trong đám người đã có người chế diễu, “Không để vào mắt? Vị tiểu huynh đệ này, ta xem ngươi là không hiểu rồi, toàn doanh trại trên dưới, ngoài tướng quân của bọn ta, không có ai có thể đánh lại Đại Trương ba hiệp.”

A Tư nhún nhún vai, “Vậy thì sao?”

Ngữ khí khinh thướng, triệt để chọc giận cái tên kêu Đại Trương.

“Vị huynh đệ này nếu như không phục, không bằng chúng ta đến đánh một hiệp.”

“Không cần.” A Tư cự tuyệt.

“Sợ à?” lần này là Đại Trương cười lạnh.

A Tư nhếch môi, “Không sợ.”

“Vậy thì đến đây.!”

A Tư nghĩ, “Nếu ta thắng, có lợi ích gì?”

“Nếu ngươi thắng, lão tử gọi ngươi là cha!”

Lời của Đại Trương, làm cho toàn trường một trận cười to.

A Tư hơi lắc đầu, “Ta không thiếu nhi tử.”

“Ngươi!” Đại Trương bị tức cười, “Vậy ngươi tiểu tử, được! Hôm nay nếu ngươi đánh thắng lão tử, lão tử vẫn còn một ngân lượng ngươi cầm đi.”

Một lượng?

A Tư có hơi ghét bỏ nhướng mày, này cũng quá ít đi, “Ba lượng.”

Đại Trương há miệng, “Được! Ba lượng thì ba lượng! Lão tử một ngón tay của lão tử cũng đủ đẻ bóp chết ngươi! Đến!”

Vừa nói Đại Trương đã chuẩn bị tốt tư thế chiến đấu.

A Tư lúc này mới hơi hơi cười, nàng muốn đi thì phải kiếm nhiều tiền chút.

Ba lượng có hơi ít, cũng có thể ăn một bữa ngon.

Có còn hơn không.

Lên trước, hai chân dang ra, hơi hơi cong người, hai tay giơ lên, cũng làm tốt động tác chuẩn bị.

Đại Trương không ngờ tư thế của tiểu tử này lại tiêu chuẩn như vậy, không nhịn được nhìn A Tư với cặp mắt khác xưa, nhưng, chỉ dựa vào thân thể bé nhỏ như vậy, nàng muốn thắng hắn, nói chuyện viển vông.

Lập tức gầm lên một tiếng, thân thể như núi của Đại Trương hướng A Tư lao tới.

Chỉ nghe “phanh” một tiếng, hai người một to một nhỏ đụng vào nhau.

Ngay sau đó lại là “phanh” một tiếng, một mảnh bụi mù bay lên.

A Tư phủi phủi tay, nhìn một cái Đại Trương đang ngẩn tò te, cười nhẹ một tiếng, “Ba lượng bạc, nhường rồi.”

“Đây, đây làm sao có thể.” Đại Trương nằm trên đất, đôi mắt trực tiếp nhìn lên trời.

Hắn thua rồi?

Chính là thân hình nhỏ kia tiểu tử hắn không những không làm cho nàng bay đi ngược lại lại bị ném xuống đất?

Là như nào lại bị quật ngã vậy?

Tiểu tử đó dùng chiêu thức gì vậy?

Đại Trương trong đầu trống rỗng...

Hắn đến bản thân thua như nào cũng không biết.

Xung quanh nhìn cũng sửng sốt không nói lên lời.

Ai cũng không ngờ được, Đại Trương khỏe như trâu , vậy mà lại bị tên tiểu tử thối còn gầy hơn cả mèo quật ngã.

Mấy chiêu?

Làm gì có chiêu nào.

Đại Trương liền như vậy xông lên một chiêu cũng chưa kịp dùng liền bị quật ngã xuống đất rồi!

Tiểu tử này, chẳng trách lúc nãy một bộ khinh thường.

Người ta là có bản lĩnh khinh miệt a!

Không để ý mọi người sửng sốt, A Tư xoay người chuẩn bị dời đi, dù sao có Tu Lân Dương ở đây, ba lượng bạc không sợ bị ăn quỵt.

Nhưng chưa đợi nàng đi được hai bước, Đại Trương ở trên mặt đất bò dậy, “Đứng lại! Đánh tiếp.”

A Tư nhướng mày quay đầu, “Đánh tiếp?lại thua thì thì như nào?”

Liền thấy Đại Trương “xiu xiu xiu”, nhanh chóng từ bên eo móc ra mấy mẩu ngân lượng, đếm đếm khoảng được mười lượng.

Xì, vừa rồi nói chỉ có ba lượng!

Nhìn thấy ngân lượng, A Tư liền cười, “Được, vậy thì đánh lại.”

Lần này, đến tư thế chuẩn bị A Tư cũng lười làm rồi, chỉ hướng Đại Trương hất cằm.

Đại Trương phẫn nộ gầm lên một tiếng, nhưng không lỗ mãng giống như trước, bước dài lên trước, một tay nắm chặt lấy bả vai A Tư, muốn đem nàng cả người xách lên, ai biết A Tư lại mượn lực, nhảy lên một bước, nhảy lên trên cổ Đại Trương.

Đại Trương sửng sốt, hai tay hung mãnh nắm chặt lấy eo của A Tư, liền nghe thấy A Tư cười nói, “Xem trên mười lượng của ngươi, tiểu gia ta dạy ngươi mấy chiêu.”

Dứt lời, mạnh mẽ ngửa ra sau, hai tay chống xuống đất, hai chân kẹp chặt đầu Đại Trương, thuận thế đem hắn nhấc lên.

Rơi xuống đất, A Tư như cũ ngồi lên người Đại Trương, hai tay không biết từ lúc nào đã nắm chặt lất hai chân Đại Trương, “Cái này gọi là bò cạp khóa.” Đột nhiên đau đến mức làm Đại Trương thất thanh kêu đau.

A Tư lại tiếp tục đổi sang tư thế khác, đau đến mức Đại Trương đỏ hết cả mặt, kêu gào, “Đứt rồi! đứt rồi!”

“Cái này gọi là tám giác khóa.” A Tư nói, lại đổi sang tư thế khác, “Cái này gọi là khóa chữ thập, ba chiêu thức khóa, thu của ngươi mười lượng bạc không đắt.”

Dứt lời, lúc này mới buông lỏng tay chân, trả lại chân tay vẹn toàn cho Đại Trương.

A Tư đứng dậy, phủi phủi y phục, hướng khuôn mặt Đại Trương đã trắng không còn giọt máu cười nói, “Thế nào, Có phục không?”

Đại Trương không nói lên lời, đến chân tay bởi vì lúc nãy mấy chiêu khóa thân làm cho vô lực, chỉ có thể gật gật đầu.

Liền nghe xung quanh đột nhiên một tiếng hét rung trời, “Phục, đều phục!”

Tướng sĩ bốn phía trên mặt trần đầy phấn khích.

Bọn họ có gặp qua bản lĩnh như vậy a!

Không chỉ một lát liền đem Đại Trương quật ngã, đơn giản mấy chiêu liền đem Đại Trương bò cũng không bò dậy được.

Lợi hại a!

A Tư không ngờ ba chiêu khóa thức đơn giản lại dẫn đến phản ứng mãnh liệt như vậy, không khỏi sửng sốt, liền nghe thấy âm thanh vang dội từ xa, “Chuyện gì mà khiến các ngươi khâm phục như vậy?”

Theo tiếng kia nhìn lại, là người có bộ dạng như tướng quân.

Còn đứng bên cạnh vị tướng quân kia, chính là Tu Lân Dương.

Bạn đang đọc Nhất Đẳng Sủng Nô của Mạc Tiểu Khí
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xxxxx9836
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.