Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam sinh nữ tướng

Phiên bản Dịch · 2346 chữ

Đi vào Ngọc Điệp viện, quả nhiên không làm A Tư thất vọng.

Khuôn viên rộng lớn, nhìn một cai liền thấy so với các khuôn viên khác không giống nhau.

Nhưng mọi nơi đều bài trí cung cụ để dày vò người.

“Tiểu nô tài, ngươi có biết đây là nơi nào không?”

Có người mang ghế ngồi đến, Phượng thị tự nhiên ngồi xuống, tiếp lấy nước trà nha hoàn mang đến, nhẹ nhàng uống một ngụm.

ATư gật đầu, “chỗ này chính là đại danh đỉnh đỉnh Ngọc Điệp viện.” trong phủ ít nhiều nha hoàn đều bị mất mạng tại đây.

Phượng tị rất vừa ý câu trả lười của A Tư, đương nhiên cười, đặt xuống khay trà, “Không sợ?”

A Tư nhìn quanh một vòng, “Cũng tạm” kiếp trước, côn điện, tiêm chích, các loại hình phạt công nghệ cao nàng đều đã thử qua

Những thứ hôm nay, chẳng qua chỉ là trò vui thôi.

A Tư kiêu ngạo như vậy, hiển nhiên trong lòng Phượng thị rất không thoải mái, nhìn hướng nha hoàn bên cạnh ra ý, không lâu sau, nha hoàn liền xách tới một thùng nước ớt cay.

Mùi hương cay độc theo không khí nhộn nhạo, cay mũi.

Phượng thị bên môi khẽ nhếch mang theo vẻ đắc ý, “Hình cụ đều rất bình thường, vì đây là Hoài Nam phủ không phải hình bộ đại lao, hình cụ thú vị đều dùng không được, nhưng mà làm thể nào để làm cho người sống không bằng chết, bản cung vẫn là có chút bản lĩnh.”

Đợi đánh A T ư rách da chảy máu liền đem thùng nước ớt cay này dội lên người nàng, đến lúc đấy, nàng nhất định sẽ đâu đến mức muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!

Nghĩ đến khuông mặt A Tư đầy vẻ đau khổ trong lòng Phượng thị liền ẩn ẩn trào ra một cỗ vui mừng.

Còn A Tư nhìn thấy thùng nước ớt cay, không nhịn được lắc lắc đầu.

Quả nhiên đọc ác nhất là ở lòng người a!

Thùng nước ớt cay này nếu dội lên trên vết thương sợ là đau chết!

Tuy nói có đau nàng cũng có thể nhịn được, nhưng không thể vì cho Ngưng Sương một cái nhân tình liền để bản thân phải chịu tội lớn như vậy.

Vừa muốn thấy được thương nặng bao nhiêu, vừa muốn không để bản thân đau khổ như vậy.

Trước sau đắn đo, so với dự liệu của nàng có hơi khó khăn a.

Thấy A Tư không có trả lời, Phượng thị chỉ cho rằng A Tư là sợ rồi, cười lạnh một tiếng, “Ngươi cũng đừng trách bản cung tàn nhẫn độc ác, nếu không phải ngươi ngày ngày bên cạnh gia một mặt a dua, bản cung cũng không lấy ngươi đến khia đao.”

A dua?

A Tư nghe không hiểu rồi, “Vương phi, tiểu nhân là nam nhân a.” chắc không phải thân phận nữ nhân bị Phượng thị phát hiện nhỉ?

Tròng mắt A Tư chuyển động, trong bụng nghĩ nếu như Phượng thị biết chuyện này, chắc chắn sẽ hành động lớn, sẽ không giống như bây giờ dùng cực hình với nàng, vì thế cố ý ra vẻ kinh hãi, “Không phải chứ?Chẳng nhẽ vương gia thật sự thích nam nhân? Ai da! Chẳng trách vương phi vào phủ lâu như vậy rồi, gia đều chưa chạm vào ngươi.”

“Ngươi!” một câu nói chuẩn xác đâm thăng vào nỗi đau của Phượng thị, Phượng thị tức đến nỗi mặt lúc trắng lúc xanh.

Bên cạnh, nha hoàn bên cạnh Phượng thị lên trước nhỏ lời nói, “Vương phi cần gì phải sinh khí với nàng, làm tổn hại thân thể, người xem nàng trừ cái miệng, có chỗ nào có nửa điểm công dụng, muốn nô tì nói, trực tiếp gọi lên là được.”

Phượng thị hít sâu một hơi, tròng mắt hung ác cũng không che dấu được, “Người đâu, dùng hình cho bản cung.!”

“Vâng!” có hai gã sai vặt thô kệch to lớn đáp lời, liền thấy Phượng thị hướng về bên giá dắt roi ý bảo.

Hai gã tiểu sai lập tứcđi đến lấy dây roi, đánh mạnh xuống đất một cái, một tiếng vang lên, chấn phá mang tai.

“Đánh thật mạnh cho bản cung, đánh đến khi nàng không nói được lời nào nữa.”

Phượng thị ra lệnh một tiếng, hai tên tiểu sai lập tức động tay.

Dây roi dài lập tức hướng A Tư bay đến, liền thấy A Tư không nhanh không chậm nghiêng người một cái, hai roi xuyên qua nàng liền nâng tay nắm chặt lấy, muốn đêm hai cây roi này đoạt đến, không ngờ lòng bàn tay chợt đau nhói, vội vàng buông tay.

Hai gã sia vặt đem dây roi thu trở lại, một mặt đắc ý nhìn A Tư.

Còn A Tư nhìn chằm chằm lòng bàn tay máu thịt đã lẫn lộn, giữa mày nhíu chặt.

Trên dây roi có gai nhọn.

“Không ngờ tới nhỉ?” Phượng thị nhìn đôi tay đã chảy máu của A Tư tiếng cười thanh thúy, “Hai cái day roi đó không phải dây roi bình thường, mỗi một đoạn đều có vô số móc câu nhọn, phàm là bị roi này đánh trúng một chút, nhẹ thì máu thịt lẫn lộn, nặng thì kinh mạch cũng có thể móc ra cho ngươi.”

Nghe vậy A Tư đuôi mi khẽ nhếch, nhìn Phượng thị cười lạnh, “Vậy là do ta xem nhẹ ngươi rồi.” xem ra Phượng thị này biện pháp âm độc cũng nhiều thật đấy.

Hiển nhiên, A Tư đối với Phượng thị ‘khen’ không hề làm cho Phượng thị cảm thấy vui vẻ, ngược lại làm cho nàng cảm thấy phẫn nộ, “ Hảo một cái Tần Tứ, chuyện đến nước này vẫn là cái bộ dáng không sợ không vội, được lắm”

“He, hôm nay, bản cung có thể đợi đến khi ngươi cầu cứu.”

“Rửa mắt mong chờ.” A Tư cười lạnh, bên tai lại một trận phá không.

A Tư vội cúi đầu, dây roi từ trên đầu nàng lướt qua, gai nhọn trên dây roi chạm vào búi tóc nàng làm cho dây cột tóc bị đứt, tóc đen xõa xuống, trên dây roi còn giắt vài sợi tóc đen.

“Vương phi” nha hoàn đằng sau Phượng thị kinh hô một tiếng.

Đến Phượng thị cũng trừng to hai mắt, nhìn bộ dạng tóc đen xõa xuống của A Tư, lại là hít sâu một ngụm khí lạnh.

Đôi mi mắt kia tuy nhiễm lệ khí, lại không mất đi vẻ quyến rũ, ngũ quan tuấn lãng, vì có một đầu tóc đen nhánh phụ trợ hiện lên vài phần nhu hòa.

Làm gì giống một người nam nhân, rõ ràng là một cái nữ yêu nghiệt!

Trong lòng Phượng thị lạnh đi phân nửa, “Ngươi rốt cuộc là người nào?”

A Tư nhíu nhíu mi, cúi người nhặt lên dây cột tóc trên đất, tùy tiện buộc thành cái đuôi ngựa, “Thân phận của tiểu nhân Gia sớm đã cho người điều tra rõ ràng rồi, vương phi nếu có điều gì thắc mắc, hãy cứ đến hỏi vương gia.”

Phượng thị lúc này mới hơi hới yên tâm, vương gia trước khi dùng người chắc chắn sẽ phái người đi điều tra thân phận, Tần Tứ này làm công ở vương phủ nửa năm, nếu thân phận có hồ nghi, vươn gia sẽ không để nàng giữ ở bên cạnh.

Xem ra, nàng chỉ là lớn lên giống nữ nhận.

“Nam sinh nữ tướng! Không trách vương gia bị ngươi mị hoặc đến nỗi đầu óc choàng váng!” Phượng thị đập tay lên bàn một cái phát ra tê dại âm thanh.

Nhưng rõ ràng bản thân nàng không có bản lĩnh làm cho Tu Lân Dương chú ý, lại cứ muốn tạt nước bẩn lên người người khác.

Cũng may hôm nay nàng thân phận là nam nhân, nếu thân phận thực sự bị phát hiện, Phượng thị này còn không thể không ăn thịt, uống máu nàng?

Liền nghe Phượng thị quát một tiếng, “Người đâu! Đem mặt của tên cẩu nô tài này hủy đi! Bản cung nhìn thấy phát phiền.!”

“Vâng!” một đám tiểu sai vội vàng đáp lời.

A Tư hiển nhiên sẽ không để Phượng thị hủy dung của nàng, bất quá chỉ là mười mấy tên tiểu sai, cũng dễ dàng đối phó, đến một người liền quật ngã một người.

Mắt thấy tình hình chuyển biến bất ngờ, nha hoàn đằng sau Phượng thị có hơi sợ. “Vương, vương phi tiểu sai đó là Trục Phong ám ảnh liên thủ cũng không đánh lại được.”

Còn có tối qua, còn có thể giằng co với Mặc Đàm cả đêm, bản lĩnh của tên tiểu sai này, không phải mấy người trong viện này có thể đối phó được!

“Sợ cái gì!” Phượng thị mặt mày sắc bén, thấp giọng quát khẽ, từ trên ghế đứng dậy, từ từ lùi ra đằng sau, “Đi gọi thị vệ đến, nói tên cẩu nô tài này ý muốn giết chủ!”

Nô tài giết chủ, tất nhiên là không giũ được.

Đến lúc đó nô tài có chết rồi, nàng cũng có thể có cớ để nói.

Còn về đám thị vệ kia, nàng sớm đã âm thầm thu mua mấy người rồi.

Ban đầu muốn đem tên nô tài này đi hình bộ, nếu như có phản kháng còn có thể để người hạ độc thủ, không ngờ tên nô tài này ngoài ý muốn phối hợp, nàng còn tưởng là đặc biệt phận phó người không được dùng đến.

Hôm nay xem ra, vẫn là có chỗ dùng đến.

Rất nhanh, đám thị vệ đến rồi, cùng nhau trao đổi ánh mắt, liền hướng A Tư xông tới.

Sớm thấy nha hoàn bên cạnh Phượng thị dời đi, A Tư liền biết đây là đi gọi cứu binh rồi, lúc này đến mấy tên thị vệ, tất nhiên cũng là nằm trong dự liệu.

Võ nghệ của mấy người này, căn bản không bằng Trục Phong ám ảnh so sánh, nhưng trên người đều giấu ám khí, hạ thủ cực đen tối, ATư ứng phó không khỏi có vẻ cẩn thận quan sát.

Rõ ràng là nô tài của Hoài Nam phủ, không nghe Hoài Nam vương, lại đi nghe phân phó của vương phi không được sủng, đối với người của Hoài Nam vương hạ thủ?

He, Hoài Nam phủ này càng ngày càng thú vị rồi!

Một tay tóm chặt lấy một tên thị vệ, lòng bàn tay nhiễm máu lộ rõ sức lực vô cùng lớn, làm cho thị vệ sững sờ nâng mắt nhìn hướng A Tư.

Lại thấy A Tư mỹ mạo cười ngọt, sau đó ‘phốc’ một tiếng.

Là âm thanh lưỡi dao sắc bén đâm xuyên qua da thịt.

Trong tay thị vệ cất giấu thủy chủ không biết từ lúc nào đã nằm trong lòng bàn tay của A Tư, sau đó đâm xuyên qua ngực của thị vệ.

Động tác cực nhanh, mọi người đều không kịp nhìn kĩ A Tư lúc nào động thủ, thị vệ đó đã ngã xuống đất rồi.

Máu tươi tràn ngập, Phượng thị bị kinh hãi mất đi sắc máu.

A Tư thưởng thức thủy chủ trong tay, nghiêng đầu nhìn về phía Phượng thị, cũng không nói chuyện, chỉ là nhẹ nhàng cười, làm cho Phượng thị trong lòng đều đã phát sợ.

Mơ hồ, A Tư cảm nhận được khí tức của Trục Phong.

Trục Phong ám ảnh hôm nay đều đi theo Tu Lân Dương vào cung, nếu như Trục Phong trở về rồi, vậy rõ ràng Tu Lân Dương cũng về rồi?

Sớm vậy? Còn chưa đến giờ mùi ba khắc đâu!

Đang nghĩ ngợi, đến khí tức của Thúc Phong ám ảnh cũng ở gần rồi, A Tư không chần chờ nữa, lấy thủy chủ hướng về tên một tên thị về xông tới.

Tiểu sai đấy sớm đã bị thân thủ của A Tư làm cho kinh hãi, lúc này thấy A Tư xông đến liền theo bản năng ngăng cản.

A Tư chờ đợi chính là lúc này, xoay người một cái, liền đem lưng của bản thân hướng đến.

Dây roi quất mạnh lên xé rách y phục của A Tư, mang ra da thịt, máu tươi tức khắc đàm đìa.

A Tư ăn đau, có tình lăn xuống đất, lại vô ý bị đuối roi cắt qua khuôn mặt.

Tê....

Vốn nghĩ diễn trò thì phải diễn nguyên bộ, không ngờ diễn hơi quá rồi.

Đấy nếu như bị hủy dung thì phải làm sao?

Liền ở chính lúc này, có người kinh hô, “Vương gia!”

Trong lúc nhất thời, toàn bộ người trong viện đầu hành lễ quỳ xuống.

A Tư ngẩng đầu nhìn người đứng ở trước cửa Tu Lân Dương, vẫn là bộ dáng cao ngạo tự phụ, một bộ bạch y, như hàn mai thắng tuyết.

mắt phượng thanh lãnh quét qua mọi người trong viện, sau cùng, đem ánh mắt dừng ở trên người A Tư.

A Tư chịu đau, quỳ xuống đát hành lễ, “Nô tài gặp qua vương gia, không thể ở ngoài phủ cung nghênh, vẫn mong vương gia thứ tội.”

Bộ dạng này của nàng, so với thị vệ đã chết trên đất còn nhếch nhác hơn.

Tu Lân Dương cười lạnh một tiếng, mặt không cảm xúc đi hướng A Tư.

Một đôi giày chỉ vàng phác họa xuất hiện trước mặt A Tư, ngay sau đó ằm A Tư bị người duỗi tay hướng lên.

Tu Lân Dương cúi người, đôi mắt thâm sâu sớm đã nhìn rõ mọi chuyện, “Cẩu nô tài, khổ nhục kế?”

A Tư hơi thoải mái cười, “Vậy, Gia có đau lòng không?”

Bạn đang đọc Nhất Đẳng Sủng Nô của Mạc Tiểu Khí

Truyện Nhất Đẳng Sủng Nô tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xxxxx9836
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.