Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu niên Trần Minh

Tiểu thuyết gốc · 757 chữ

Trong một ngôi làng nhỏ ở gần Vân Vụ Thành phía đông nam Xuyên Vân đại lục. Khung cảnh cực kì yên bình với tiếng nước chảy róc rách, tiếng chim hót và tiếng trẻ con nô đùa. Lúc này chỉ mới là tờ mờ sáng nhưng mọi người trong làng dã thức dậy chuẩn bị cho một ngày làm việc mới, trẻ con cũng thức dậy chuẩn bị theo cha mẹ chúng đi ra cánh đồng, bọn nó đang nô đùa ở gần dòng suối nhỏ chảy qua thôn.

Trong một ngôi nhà nhỏ gần đó, ở trên giường có một thiếu niên đang chìm trong giấc ngủ. nhìn sơ qua thiếu nên này khoảng chừng 12 tuổi và cao khoảng 1m6 , mặt mũi hơi thanh tuấn, có làn da hơi ngã về màu bánh mật, có lẽ là do chịu nắng quá nhiều, nhưng trên khuôn mặt thanh tuấn đó lúc này hiện lên một nét mơ hồ, lại kèm theo một chút khó hiểu.

Thiếu nên dần mở mắt, hắn thầm nghĩ trong đầu “ lại là giấc mơ này”.

Đã từ khoảng 2 năm nay gần như đêm nào hắn cũng mơ cùng một giấc mơ. Mà kể cũng kì lạ, trong giấc mơ đó ngoại trừ một không gian có chút mờ ảo giống như là do sương mù tạo thành thì hoàn toàn không còn gì cả. mà đêm nào hắn cũng mơ như vậy, sau khoảng một tháng đầu muốn tìm hiểu về giấc mơ đó nhưng hỏi ai cũng không biết với lại hắn cảm thấy không ảnh hưởng gì đến mình, ngược lại sáng hôm sau dậy còn có chút thần thanh khí sảng nên hắn cũng thôi mặc kệ.

Đúng lúc này thì có tiếng bên ngoài vọng vào :

-Minh nhi đến giờ dậy rồi.

Nghe qua thì đây là giọng của một người phụ nữ tầm tuổi trung nên.

-Dạ con ra ngay đây ạ. Trần Minh trả lời

Hắn dần dần từ trên giường ngồi dậy. theo thói quen hắn đưa tay lên sờ trước ngực tay hắn cảm nhận được một thứ hơi lạnh lạnh. Giơ vật đó lên đây là một hòn đá được gắn vào trên mặt của một chiếc dây chuyền cổ. hòn đá gần như giống vs một hòn đá bình thường ngoại trừ lúc ẩn lúc hiện một tia ánh sáng màu xanh nhạt. đây là hòn đá hắn nhặt được lần hắn vào khu ngoại vi sâm lâm săn thú hoang với cha của hắn.

Tuy đây không phải là ngọc thạch quý giá gì nhưng ngay từ lúc đầu nhìn thấy nó Trần minh đã đặc bệt với nó nên hắn đã đem nó gắn lên một sợi dây để đeo lên cổ mình.

Hắn vươn vai một cái :

- lại một ngày dài đây.

Nếu như là ngày thường hắn xẽ cùng cha mẹ hắn ra miếng đất của gia đình trồng trọt. nhưng hôm nay là ngày thanh niên trai tráng cả làng vào khu ngoại vi sâm lâm săn thú hoang. Và đây cũng là lần thứ hai hắn được theo thúc bá vào sâm lâm để săn bắn.

Vệ sinh cá nhân xong xuôi, hắn mặc lên bên ngoài một bộ áo làm bằng da thú, đeo lên vai một chiếc cung tên, xau đó lại chuẩn bị mũi tên, đeo thêm một thanh dao găm. Nhìn qua thì có vẻ giống một tay thợ săn thực thụ.

Chuẩn bị xong tất cả hắn chạy nhanh ra cổng thôn để tạp hợp cùng mọi người. khi hắn tới nơi đã có rất nhiều người tập hợp ở đây.

-Cháu chào thúc thúc, bá bá, gia gia ạ.

Tuy trong thôn hắn có danh tiếng là hơi nghich ngợm và chuyên đầu đàn để quậy phá nhưng hắn lại rất biết giữ chừng mực, cũng rất tôn kính với trưởng bối lại được cái thông minh nên mặc dù hắn hơi quậy phá nhưng mọi người cũng không hề ghét hắn.

-À, Trần Minh đến r đấy à.

-Dạ, còn chờ ai nữa ko ạ.

-À không cháu là người cuối đấy.

Trần Minh có hơi ngượng, hắn xoa xoa gáy. Không ngờ hắn nhỏ nhất mà lại để mọi người đợi như vậy. nhưng ko ai nói gì nên hắn cũng không để ý nữa làm gì.

Xắp xếp lại đội hình rồi tất cả mọi người cùng nhau lên đường hướng về mục tiêu lần này Vu Quân sâm lâm.

Bạn đang đọc Nhất Niệm Đỉnh Phong sáng tác bởi ảoảnhky
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ảoảnhky
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.