Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thần cấp võ linh

Tiểu thuyết gốc · 1240 chữ

Cho dù thế hệ của bọn họ không hề có sự tranh đấu nào trong nội bộ nhưng tô gia cũng đang gặp một vấn đề rất lớn đó là thế hệ kế cận không có một ai có thể đứng lên lãnh đạo cho dù có là thiên phú hay trí tuệ vẫn không có một ai có thể gánh vác tô gia.

Đừng nhìn bây giờ tô gia có thể phong quang vô hạn nhưng đó là do có uy danh của tô hạc hiên còn đó, một khi không có tô hạc hiên thì rất nhiều kẻ thù năm xưa của huynh đệ bọn họ chắc chắc sẽ không để cho tô gia có những giây phút yên bình a.

Nhưng tô minh triết chưa vui mừng được bao lâu thì thần hư thạch tiếp tục biến đổi, từ màu đen thẩm thần hư thạch dần dần chuyển qua màu đỏ sau đó màu đỏ trở nên rực rỡ. trong không trung của tô gia chính xác là vị trí của tàng bảo các một trụ sáng màu đỏ bỗng phóng thẳng lên bầu trời, khiến cho thiên địa gần như một nửa phía phía tây của xuyên vân đại lục trở thành màu đỏ.

Một số cường giả lánh đời đã bế quan tu luyện mấy trăm năm cũng đều cùng lúc mở mắt. trong đó có một lão giả da nhăn nheo, mắt đục ngầu, có cảm giác như sắp gần đất xa trời. bỗng dưng hai mắt phát sáng lẩm bẩm trong miệng

-Thần cấp, là thần cấp võ linh. Y bác của ta có người kế thừa rồi.

Lẩm nhẩm xong câu nói đó hắn bỗng dưng biến mất ngay tại chỗ.

Những chuyện như vậy xuất hiện gần như cùng một lúc ở rất nhiều nơi trên đại lục thậm chí xuất hiện cả ở cấm địa của một số tông môn, có người vui cũng có người buồn mỗi người một cảm xúc nhưng có rất nhiều đại cao thủ bỗng dưng biến mất cùng hướng về một nơi.

Lúc này ở tô gia tất cả các đệ tử đều bị một khí thế kinh khủng chèn ép đến gần như không thở nổi. võ linh trong người như có cảm giác muốn quỳ bái cái khí thế kia. Có một số đệ tử vận khí để chống cự lại khí thế kia nhưng vẫn không thể tiêu trừ, sự áp bách này là sự sợ hãi từ sâu bên trong võ linh nên cho dù bọn họ có vận khí đến cỡ nào thì cảm giác bị áp bách vẫn còn tồn tại.

ở bên trong tàng kinh các tô kinh triết đang kinh ngạc há hốc mồm, này rốt cuộc là tình huống gì a. đẳng cấp của võ linh còn có màu đỏ nữa à. Hắn đang kinh ngạc đến nổi tô hạc hiên xuất hiện bên cạnh mà hắn vẫn không nhận ra a.

trong lúc này tô hạc hiên cũng không còn giữ được bình tĩnh nữa. trong mắt hắn liên tục lóe lên quang mang bất định. Giết hay không giết, đúng vậy hiện tại trong đầu hắn đang có suy nghĩ đó. Nếu như tiểu minh chỉ có thiên cấp võ linh hắn sẽ không do dự mà dùng toàn lực của tô gia để bồi dưỡng hắn thành cường giả nhưng việc xuất hiện một thần cấp võ linh mang đến những biến số không thể tưởng tượng nổi. nếu như giết, hắn vài các huynh đệ của mình chỉ mới đến tuổi trung niên bọn họ ít nhất còn có thể sống một thời gian không ngắn nữa. trong khoảng thời gian này vẫn có thể có cơ hội tìm ra một người thiên phú không sai biệt lắm có thể truyền thừa tô gia tiếp tục. nếu như không giết hắn đang mang vận mệnh của tô gia đặt cược vào ván bài này, nguy cơ tiểu minh sau khi trưởng thành phản khách thành chủ là rất cao. Với thiên phú này nếu như hắn trưởng thành thì đừng nói là đệ tử tô gia mà thậm chí tren cả xuyên vân đại lục không ai có thể ngăn cản nổi hắn. nhưng nếu như ván bài này đặt cược thắng tiểu minh sẽ dẫn dắt hắn và tô gia đến với thời kì huy hoàng nhất.

do dự một lúc lâu hắn lại nhìn qua giai kì đang một mặt mộng bức đứng bên cạnh, cuối cùng hắn thở dài một tiếng.

có lẽ nếu như đó là bất kì ai hắn đều có thể ra tay được nhưng tiểu minh vừa cứu con gái hắn cho dù hắn có vô tình đến như thế nào đi chăng nữa cũng không thể vong ân bội nghĩa như vậy được. nếu hắn cứ cố chấp làm theo ý mình có lẽ giai kì sẽ hận hắn suốt đời mất.

bỗng dưng tô hạc hiên trong mắt lóe ra tinh quang có một khí tức rất cường đại đang trôi nổi bên ngoài tô gia, sau đó lần lượt những khí tức với cường độ tương tự xuất hiện bên ngoài tô gia.

-Không ngờ được thần cấp võ linh lại có lực hiệu triệu cường đại đến như vậy.

Vừa lẩm nhẩm trên người hắn vừa tràn ra khí tức đối kháng lại với những khí tức ngoài khia.

Những hiệu ứng do tiểu minh làm ra phải kéo dài tới tận nửa canh giờ mới kết thúc, thiên địa dần dần trở nên an tĩnh. ở bên trong tàng kinh các, tiểu minh dần từ trong một trạng thái huyền ảo nào đó tỉnh táo trở lại. giai kì lập tức chạy lên ôm lấy một cách tay hắn nở nụ cười nói

-Woa tiểu minh ca ca, ca thật lợi hại. thế mà là màu đỏ, muội chưa từng nhìn thấy thần hư thạch phát ra màu đỏ bao giờ.

Nói tới đây giai kì tỏ ra vẻ nghi hoặc mà quay lại hỏi cha mình

-Cha ơi, màu đỏ là cấp bậc gì vậy?

Tiểu minh thấy vậy bật cười lên một tiếng sau đó đưa tay xoa nhẹ đầu giai kỳ, trong mắt tỏ rõ vẻ nuông chiều. cô bé này chưa biết màu đỏ là cấp bậc gì mà đã vội vàng khen hắn rồi. với cái bộ mặt đáng yêu đó thì ai mà không rung động được cơ chứ.

-Giai kì, ngươi không được phép nói những việc này ra ngoài, nếu không sẽ hại tiểu minh ca ca của con đấy.

Tô hạc hiên nghiêm mặt dặn dò.

Giai kì thấy cha minh nghiêm túc như vậy cũng là bị dọa sợ, đây là lần đầu tiên cha dùng bộ mặt nghiêm nghị như vậy dặn dò mình. Nàng cũng nghiêm túc đáp lại.

-Cha yên tâm nếu có hại tới tiểu minh ca ca ta nhất định sẽ không nói ra ngoài.

Tô hạc hiên nghe như vậy gật nhẹ đầu một cái sau đó tiếp tục dặn dò.

-Hai đứa con ở trong này cho dù bên ngoài có xảy ra chuyện gì cũng không được ra ngoài.

Sau đó hắn liếc mắt nhìn tô minh triết một cái cả hai cùng gật đầu sau đó lập tức biến mất, hiển nhiên là ra ngoài giải quyết chuyện bên ngoài.

Bạn đang đọc Nhất Niệm Đỉnh Phong sáng tác bởi ảoảnhky
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ảoảnhky
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.