Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm ăn

Tiểu thuyết gốc · 2432 chữ

Ăn uống no nê xong,ánh sáng mặt trời từng chút biến mất,nhìn hướng mặt trời lặn.La Ngữ Yên nằm trên cỏ,nhìn sắc trời u ám,suy nghĩ của cô bắt đầu phiêu xa.Nếu phụ cận không xuất hiện dã thú ,nói không chừng bản thân có thể một mình sống sót trong rừng đi? Kỳ thật nếu nói đồ ăn ,có lẽ không phải vấn đề lớn nhất,cho dù không tìm được hang động để ở,cô có thể dùng lá cây dựng lều cỏ cũng không phải không có khả năng.Vấn đề mấu chốt là giữ ấm cùng quần áo.Đến mùa đông nơi này còn có tuyết rơi,quần áo mặc cũng có lúc hỏng. Cả đời.....còn dài như vậy.Không biết cô có sống sót được không. Có gắng xua đi ý nghĩ không tốt.Cô không muốn chết,cô muốn sống,cho dù là đang ở thế giới xa lạ này,cô cũng muốn tiếp tục sống,có lẽ đây là bản năng của con người mà thôi. . ...

Cô sẽ cố gắng thử đi săn, tích cóp da lông ,củi lửa,mong là cầm cự được qua mùa đông.

Tiếng lửa cháy.. lách.. tách,La Ngữ Yên nhìn về phía nó,những suy nghĩ không thực tế vừa rồi bị cô ném ra sau.Ngày mai nhất định phải tìm thêm rau dại, hái thêm trái cây ,quan trọng nhất là tìm đường ra khỏi rừng rậm.Cho dù không ra được, cô cũng muốn tìm xem có nơi nào để bản thân có thể ở lại.

Cả ngày mệt mỏi,rất nhanh La Ngữ Yên đã chìm vào giấc ngủ .

Đợi đến khi cô tỉnh lại,trời đã sáng.

Đống lửa đã tắt từ lâu,La Ngữ Yên ăn vài quả kỳ lạ hôm qua,vì nó ngọt lại màu xanh nên cô sẽ gọi nó là Thanh ngọt .Giải quyết bữa sáng xong,lại tới lúc xuất phát,tuy rằng con đường phía trước rất nguy hiểm,chỗ ân thân hiện tại cũng không yên bình.Tối hôm qua bẫy được là con vật nhỏ,nếu động vật ăn thịt khổng lồ xuất hiện bất ngờ ,thì cô cũng chỉ là bữa điểm tâm cho người ta.

Rời khỏi mảnh cây cối nguyên thủy này sớm một chút không chừng cô còn có thể gặp được một con đường sống,cho nên chỉ cân nhắc qua ,La Ngữ Yên liền nhanh chóng đóng gói thu dọn chạy lấy người. La Ngữ Yên chọn con đường dọc theo bờ sông, nếu mệt cô sẽ biến trở về người cá xuống nước bơi ,gặp chỗ nào có mãnh thú đang uống nước,cô sẽ núp trong đám tảo xanh dưới sông,đợi mãnh thú đi xa lại tiếp tục đi về phía trước.

Cứ đi liên tục như vậy, trưa ngày thứ bảy,La Ngữ Yên đến được thượng nguồn con sông,nước chảy róc rách ra từ khe đá cách mặt đất bốn năm mét,tạo thành một thác nước mini.

Núi đá rất lớn và cao,những đám mây che mất tầm mắt không thể nhìn thấy đỉnh núi .Nhưng vách đá trước mặt lại không cao,hoặc có thể nói nó chỉ cao như ngọn đồi,cao khoảng tầm bảy tám tầng lầu.Trên vách đá mọc đầy cỏ dại xanh xanh vàng vàng,còn có hoa chuông màu tím nở khắp nơi.Loại hoa này chỉ nở rộ vào mùa thu,một lần liền nở cả chuỗi.Hoa chuông trên núi rũ xuống mấy bông nhẹ nhàng đung đưa trong gió,hương hoa nhàn nhạt dễ ngửi hòa vào không khí,làm cho người ta thấy sảng khoái.

Nằm song song với dòng nước đang chảy xuống là một hang động trên vách đá cách mặt đất khoảng bảy tám mét,ngoài hang còn có khối đá lớn nhô ra,tựa như một cái ban công,trên ban công còn có một tảng đá rất to.Từ cửa hang rũ xuống rất nhiều dây leo ,mỗi sợi to bằng eo cô,chúng bám vào nhau tạo thành một tấm lưới bao phủ vách đá rũ xuống đất.

La Ngữ Yên bám vào sợi dây leo trèo lên.Nhìn từ cửa hang có vẻ chỉ cao bằng một người,rộng bằng hai người.Nhưng không nghĩ trong cái hang này còn có không gian kỳ diệu khác!

Bên trong hang đá rất lớn,cũng rất cao,chiếm khoảng trăm mét vuông.Ngoài cái hang chính,bên trong còn một đường đi sâu vào trong,càng đi càng hẹp,đến khi chỉ một người có thể đi qua,phía trước có tia sáng lấp lóe chiếu vào.

La Ngữ Yên đi ra khỏi hang,cô phải hô lên kinh ngạc.Trước mắt cô là một vùng đất bằng phẳng xanh biếc,mặt trời phản chiếu xuống nước óng ánh như những vì sao.

Đó là một thung lũng ước chừng rộng hơn mười ngàn mẫu, xunh quanh là các ngọn núi đá ,trên vùng đồng nội rộng lớn là cỏ xanh tươi tốt,cùng trăm hoa đua nở,chỉ thưa thớt mấy cái cây to.Những thực vật sắc xanh hoặc đỏ,hoặc vàng,hoặc tím giống như những cây nấm lớn thơm ngon độn thổ mà lên.Ở giữa có một con sông chảy theo hình chữ S cắt tung lũng làm đôi,một đầu từ hang động đi vào là chảy ra sông,còn một đầu không biết chảy vào từ đâu .

Trên sông một con đường bằng đá bắc ngang qua.

Phía bên kia sông, một rừng tre khổng lồ sừng sững hiên ngang mọc thẳng tắp xuyên thẳng lên bầu trời,mỗi cây tre đều to gần bằng người cô.

Từng đám từng đám động vật nhỏ đang chạy nhảy trên thảm cỏ,tuy hình thể của chúng không biết to hơn động vật nhỏ trên trái đất bao nhiêu lần.Chúng đối với sự xuất hiện của người lạ cũng không phản ứng gì.

Đứng trước thiên nhiên,La Ngữ Yên bỗng cảm thấy thật diệu kỳ.Nằm sâu trong rừng rậm nguy hiểm lại có một nơi như thế ngoại đào tiên.

La Ngữ Yên quyết định rồi,cô sẽ tạm thời ở lại trong thung lũng này.

Đi đến rừng tre,lấy dao đá chặt một ít cây tre làm ống đựng,một cây tre mà cô đã chặt được vài chục cái ống đựng to,mỗi ống dài hai thước,rộng nửa thước . Ở trái đất tre có rất nhiều tác dụng như làm giỏ,làm chiếu,mành, dùng để đựng đồ,mang tre còn ăn được,....Nhưng hiện tại cô chỉ biết đan giỏ,còn những thứ khác hoàn toàn bó tay.

Nhưng cô có lòng tin,thời gian có rất nhiều,từ từ mày mò rồi cô cũng sẽ tìm được thôi(^_^).

Bây giờ không phải mùa măng lên không có măng mọc.Hơi thất vọng nhưng không sao,đợi hè sang năm là cô có thể đến đây đào măng rồi.

chặt thêm ít tre mang về hang động đan tạm một cái giỏ tre đơn giản,nhưng cũng mất khá nhiều thời gian của cô trong việc làm lạt tre.

Bữa trưa ăn qua loa một ít trái cây,La Ngữ Yên mang theo một ống đựng nước,dao đá,dùi đá và một cái gậy.Cô quyết định ra ngoài tìm rau dại, hoa quả, còn phải tìm xem có nguyên liệu nấu ăn gì không.Tiện thể đi xung quanh xem nơi này có an toàn không.

Cẩn thận quan sát bên ngoài,không phát hiện có động vật .La Ngữ Yên dùng mộc côn dò đường,ít nhất có thể tránh cho trên người bị trầy da,còn xua đuổi được rắn ,rết,côn trùng. Vừa đi vừa vạch ký hiện lên thân cây,đánh dấu đường đi.

Con đường La Ngữ Yên đi này, rõ ràng không có động vật hay đi,cỏ dại đều mọc rậm rạp,nhưng La Ngữ Yên cũng tìm được thêm vài loại thực vật.Rau hẹ,gừng,xả,hoa cúc,hoa nhài.Mấy thứ này từng phiến ,từng phiến mọc núp dưới bụi cỏ dại.

La Ngữ Yên thực thích hoa nhài,ban công phòng trọ cô trồng rất nhiều hoa nhài.Nhìn đến mấy loại thực vật quen thuộc ,La Ngữ Yên yên tâm hơn,ít nhất ở thế giới này không phải mọi thứ đều xa lạ .La Ngữ Yên muốn trồng nó trong thung lũng,đến khi cần dùng đến sẽ không phải vào rừng tìm kiếm nữa .

Ở mấy gốc cây to,cô tìm được vài loại nấm,như nấm đùi gà,nấm mèo,nấm hương,nấm kim châm,nấm mỡ gà,ngân nhĩ.La Ngữ Yên hái rất nhiều.

Trong trí nhớ ,bây giờ đã là cuối thu rồi,mùa đông sắp đến.Lúc đó thức ăn là một vấn đề thật lớn nha.Cô còn chưa tìm được loại thực vật nào làm lương thực chính,mùa đông động vật cũng ít đi,ra ngoài an toàn hơn bây giờ .Nhưng lúc đó thực vật không tìm được nữa. Cô phải trữ một chút đặt ở trong sơn động,như vậy mới yên tâm được.

Kỳ thực chung quanh thật sự còn rất nhiều thực vật kỳ quái,có thực vật còn chưa từng thấy qua hoa và quả.La Ngữ Yên đối với mấy thứ này đều rất hiếu kỳ,đương nhiên loại tò mò này là do tình cảm đặc biệt sau trong linh hồn của người dân địa cầu đối với đồ ăn.

Trong tay La Ngữ Yên hiện tại bưng một cái lá cây lớn,trên lá cây có đủ loại thượng vàng hạ cám các loại trái cây.Đây đều là những trái cây cô thấy chim ăn được mới dám hái.Trái nhỏ nhất thì bằng quả việt quất,lớn nhất cũng chỉ có đường kính trên dưới 7cm.Những trái này đều là sinh trưởng ở những cây nhỏ.

Loại trái cây màu xanh biếc này ăn vào có chút mặn,hương vị giống như muối,nhưng nhạt hơn rất nhiều,hơn nữa sau mặn là chát.La Ngữ Yên thấy thứ này có thể tạm thời thay thế muối,vì thế cô tự đặt tên là quả muối.

Một tuần La Ngữ Yên không ăn muối rồi,với một người trái đất mà nói đây là loại sự tình khiến người ta không vui.Nghĩ đến mấy ngày qua ăn đồ nướng không có hương vị,La Ngữ Yên cảm thấy dạ dày đau.

Bây giờ có thứ tạm thay thế được muối,La Ngữ Yên cảm thấy chính mình giờ khắc này rất muốn khóc.Cô tự nói với mình,Có muối rồi,cuộc sống sau này sẽ tốt lên thôi!

Trái cây có màu vàng này thoạt nhìn rất giống quả cam,ăn vào chua chua ngọt ngọt,hương vị giống dâu tây.Vì thế cô gọi nó là dâu tây vàng.

Gia hỏa hình quả trứng màu nâu thẫm này ,vị thập phần quen thuộc,đó là vị giống nước tương,La Ngữ Yên ăn một miếng thôi mà cảm động đến rớt nước mắt.Một tuần nay cô ăn đồ ăn không có gia vị gì ,sắp tra tấn cô phát điên rồi.Trái này La Ngữ Yên gọi là quả tương.

Trái cây hình tròn màu đỏ này, mỗi quả to như trái bóng rổ,bên ngoài vỏ rất dày,bên trong là nước,vị ngọt mát,rất giống quả dừa. Vậy cô cứ gọi nó là dừa nước đi.

Còn có một loại quả hình thoi màu tím,vỏ ngoài rất nhiều gai,La Ngữ Yên phải dùng đá đập mới nứt ra được,nhân bên trong mùi rất thơm,là mùi hạt dẻ.Vị của nó cũng rất giống hạt dẻ,tuy bề ngoài khác nhưng cô sẽ mang về nấu thử.Xung quanh gốc cây có rất nhiều hạt chín rơi xuống đất.Đánh dấu lên thân cây,cô sẽ quay lại để nhặt hạt dẻ vào ngày mai.

Còn một vài quả vị rất lạ,hầu như là không thể nuốt được.

Đem mỗi loại quả đều ăn thử hết,La Ngữ Yên chọn quả ăn được hái về một ít.Hái nhiều,một mình cô cũng không ăn hết được.Đợi cô tìm được cách bảo quản chúng lâu hơn thì quay lại đây hái sau.

Quay lại đường cũ,đào một ít hoa cúc,hoa nhài ,rau hẹ,gừng xả mang về trồng.Nhìn giỏ đầy thức ăn ,La Ngữ Yên thấy thực yên tâm.

Trên đường về ,La Ngữ Yên gặp một con bạch mao thú,nhìn hình thể kia có thể so sánh với eo rừng hai trăm cân,lông vừa dài vừa dày,thậm chí trên đỉnh đầu còn có hai lỗ tai nhọn nhọn,nó đang nổi điên đâm đầu vào thân cây. Nghe tiếng động ,nó quay ra nhìn cô,đôi mắt đỏ đầy tức giận và điên cuồng.Bạch mao thua quay ra tấn công kẻ xâm nhập địa bàn nó là cô,La Ngữ Yên vừa hoảng vừa sợ,sao cô đen đủi thế ,quay người lại chạy thật nhanh,bạch mao thú vẫn bám theo không rời.Chạy một đoạn La Ngữ Yên bắt đầu kiệt sức.Bất đắc dĩ ,cô phải nhặt một cục đá quay lại tấn công nó.Do căng thẳng sợ hãi,La Ngữ Yên không khống chế lực,đem cục đá nắm trong tay bóp vụn,giật mình nhìn bàn tay,chưa kịp nghĩ nhiều ,bạch mao thú đã tấn công tới,lăn người sang một bên,nhắm mắt dùng hết sức đá một cú về phía bạch mao thú,bò dậy tiếp tục chạy.Vừa chạy vừa nghĩ “ lần này chết chắc rồi”,lại không nghĩ đến ,La Ngữ Yên không nghe thấy tiếng bước chân đuổi theo mà là tiếng bạch mao thú gào thét khàn cả giọng.

Chạy quay lại một đoạn,bạch mao thú đang đau đớn nằm im một chỗ kêu rên,La Ngữ Yên cầm một hòn đá đập một phát thật mạng vào bạch mao thú,cô mới phát hiện ra vừa rồi cô bóp nát tảng đá không phải ảo giác.Để nghiệm chứng ý nghĩ này của cô,La Ngữ Yên chỉ dùng một tay nhẹ nhàng nhấc bạch mao thú lên.Một con vật nặng hai trăm cân ,cô cứ như đang xách một cái giẻ lau.Lục lại ký ức ,không thấy tiểu ngư có sức mạnh gì,chắc bây giờ cô xuyên qua vô tình đã khiến sức mạnh tiềm ẩn trong cơ thể này thức tỉnh.

Mười phần tùy ý vác theo chiến lợi phẩm về.Quay lại theo con đường vừa chạy,cái giỏ đựng thức ăn của cô còn lăn ngã trong bụi cỏ, cúi xuống nhặt hết thức ăn vào giỏ.Một vai đeo giỏ đầy thức ăn,một vai kéo bạch mao thú ,chân bước nhanh về phía sơn động.Về tới bờ suối một cách an toàn,La Ngữ Yên thở phào nhẹ nhõm “may thật,không có nguy hiểm gì”,nếu không cô cũng không có sức đánh tiếp.

Đến bờ sông ,lột da lông vứt vào trong suối,để mấy con cá nhỏ xử lý chỗ thịt vụn trên tấm da.Vì dao đá không sắc ,La Ngữ Yên chỉ có thể cắt từng miếng thịt to ra.

Chọn những mẩu xương chắc khỏe,dùng dây buộc thật chắc ,cố định xuống giữa dòng nước chảy,như vậy đợi 15-20 ngày là thịt gân rữa hết và trôi theo dòng nước.Sau đó chỉ cần phơi khô là có thể dùng làm dụng cụ hoặc vũ khí rồi.

Bạn đang đọc NHẬT KÝ XUYÊN KHÔNG ĐẾN DỊ GIỚI sáng tác bởi LaNgữYên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LaNgữYên
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.