Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kanase Kanon 3

Tiểu thuyết gốc · 1380 chữ

Cùng thiếu nữ đùa dạo một hồi sau, Tề vũ nắm lấy tay nàng: “ đi theo ta, có bất ngờ cho em đây ”

“ân”, Kanon thẹn thùng bước chân bên cạnh,

Tiếp đó,

“ Meow!”

2 con mèo con chạy tới dưới chân nàng,

“ A, tiểu bạch, tiểu hắc! Làm sao các em tới đây? Hơn nữa, còn trở nên lấp lánh như thế.”

Nói xong lập tức quay sang nhìn Tề vũ,

Anh mỉm cười, cúi người xuống, tiểu hắc nhảy lên cánh tay phải, tiểu bạch nhảy lên bên tay trái Kanon, tiếp lấy anh tiếp tục nắm tay nàng tiến lên,

Một tòa lộng lẫy tu viện vừa xa lạ vừa quen thuộc xuất hiện trong mắt nàng, một đoàn miêu yêu từ trong chạy ra, vây quanh Kanon,

“ ta biết tu viện cùng bọn chúng rất có ý nghĩa với em nên đã di dời chúng tới đây, đồng thời cũng làm chút sửa đổi, em không phản đối chứ?” ( bên trong tu viện có 1 cái ‘Hiền giả Huyết hạch’. Bằng cách chuyển ý thức một người vào bên trong đó có thể hòa làm một với Huền giả huyết nhưng giữ đc ý thức bản thân, đó là linh hồn của Nina Adelard - Hậu duệ Hermes Trismegitus, kiệt tác hoàn hảo cuối cùng của giả kim thuật sư tài ba. Nina Adelard của Palmia. Trong nguyên tác trú ngụ trong bức tranh tại tu viện, nhưng lúc này không biết đã bị quăng đi tới đâu ^_^ )

Kanon lắc đầu,

“ không sao, như vậy cũng tốt, bọn nó ở đây trông có vẻ rất vui”

“ tất nhiên rồi, em đã thấy nơi này tuyệt vời đến như thế nào mà ”

“ ân”

“ hơn nữa nha, bọn chúng ở đây lâu sẽ còn tiến hóa lên, có thể mở ra linh trí, đến lúc đó, em cũng có thể cùng bọn chúng nói chuyện đây.”

“ a? Là thật sao?”

“ hừ hừ ”

"tốt quá rồi!"

" hừ hừ, vậy em định lấy gì báo đáp ta đây ?"

" A ?"

" haha, đã không có, vậy tới một lần nữa trả nợ a "

Tề vũ ‘tà ác' mỉm cười tới gần, Kanon dọa sợ lui về sau một bước, nhưng một cánh tay kéo nàng lại, hai người tựa sát vào nhau.

" Ta tới đây. "

Kanon má hồng nhắm mắt lại,

Thật mềm, thật nhuận, cùng, trắng như tờ giấy,

Thiếu nữ ngây ngô bị động từ từ được dẫn đạo

Nam nhân thừa cơ xông thành đoạt đất.

Rất ngọt !

Không biết qua bao lâu,

Hai người tách ra,

Tề vũ chẹp chẹp miệng, nhìn xuống thở hổn hển ửng đỏ nàng,

" thích chứ ?"

Kanon xấu hổ chồn đầu vào ngực hắn,

" không thích, không có chút nào thích!"

Anh mỉm cười, cũng không tiếp tục đùa nàng, hai tay hạ xuống, bế công chúa nàng lên,

"A!"

" xem em có chút mệt a. vậy để ta làm kị sĩ phục vụ cho tiểu công chúa đi."

Cất bước lên, di chuyển nhẹ nhàng,

" Chúng ta vào tu viện xem một chút. Anh có sửa đổi qua vài thứ, em xem thử chỗ nào không hợp thì nói a."

" ừm", Kanon choàng tay qua cổ áo, ngắm nhìn hắn có chút thơ thẩn.

.

Hồi lâu sau, 2 người lại dắt tay đi tới khu vực mới, là một khu vườn nhỏ tràn đây sức sống mỹ lệ hoa hoa thảo thảo,

Gió thổi nhẹ qua, hương thơm ngát thấm vào lòng người,

Từng đàn đủ loại màu sắc hồ điệp tung tăng,

Kanae đứng giữa sân nhẹ nhàng lay động ngón tay, trong veo nước suối từ trong kênh nước bay lên, phun trào như mưa lên vườn hoa,

" thật đẹp!"

" đúng không. Kanae vẫn luôn là xinh đẹp ôn nhu như vậy."

" ala ala, cảm tạ darling khen ngợi a.

Chào mừng Kanon-chan, đến bên cạnh tỷ tỷ này.”

" cảm tạ, Kanae tỷ."

" a rồi a rồi, làm sao đỏ mặt như vậy đây. Có phải hay không bị darling khi dễ khi dễ đây này ”

“ không, không có rồi Kanae tỷ”

“ arara, thật sao?”

“ cũng, cũng không tính là khi dễ..”

“ hì hì, được chưa, được chưa, Kanon thích là tốt rồi.”

“ cũng, không..”

“ hì hì, không cần nói a Kanon-chan. Darling xấu thế nào bọn ta rất rõ, nhưng cũng không cần lo lắng, bọn tỷ tỷ chúng ta là thực rất thích ngươi. Được rồi, đi theo ta, Kanon sẽ thích chỗ này ngay thôi.”

Kanae dắt tay Kanon đi dạo một vòng. Tề vũ thì đi bên cạnh hộ tống được một lúc thì rời đi..

Hai người ngồi trong đình nghỉ ngơi,

Một hồi gió nhẹ thổi qua bên người nàng,

Kanae mỉm cười: “ cũng đến lúc a ”

“ A?”

“ đi rồi”, Kanae cầm tay Kanon, thân ảnh hai người dịch chuyển biến mất,

Một tòa lâu đài sừng sững, nguy nga, tráng lệ, nhưng cũng có nét bình dị, ấm áp,

“ Oa!”

“ đây là lâu đài trung tâm ở đây. Mọi người ăn ngủ nghỉ ở đây cả. đi thôi, vào trong gặp mọi người thôi.”

Kanon rụt rè bước theo Kanae,

“ Hoan nghênh, Kanon! ”

10h đêm.

Không gian xoay chuyển,

Hai bóng người từ trong bước ra,

“ được rồi, anh về đi.”

“ thật không cho anh vào? Nếu có thể anh muốn gặp mặt cha vợ, tốt nhất là xin cưới luôn.”

“ cư! Cưới! quá, quá sớm đi..”

“ hắc hắc, ai bảo Kanon nhà ta hấp dẫn người như thế.”

“ ai.. ai… cũng,, cũng..”

“ ha ha, được chưa, vậy ngày mai anh lại tới đón em a. Ngày mai còn chuẩn bị rất nhiều món mới đó a.”

Kanon không tự chủ đc xoa xoa bụng nhỏ, mặc dù nàng vốn không phải ăn hàng nhưng mà, thật là thơm! Một tay trù nghệ thông thần, cộng thêm thức ăn tràn đầy linh khí, tối hôm nay nàng thế nhưng là căng bạo. cũng may Tề vũ thông qua dấu ấn điều chỉnh tốt nhất lượng năng lượng cho nàng, bây giờ, trong cơ thể Kanon bắt đầu dần dần cường hóa, cùng lúc đó, trong người nàng, xuất hiện hai cái đặc tính đang từ từ tương thích với cơ thể nàng, một cái bạch quang thánh thiện, một cái khác, huyền huyễn ảo vận.

Là Thánh quang ( thể loại chuyên chữa trị cùng thủ hộ ), cùng,

Vận mệnh năng lực ( lấy từ May mắn, vận rủi quả thực,… )

..

“ haha, tiểu ăn hàng, con mèo lười”

“ không, không có. Hừ, không để ý đến anh rồi.”

“ haha, được rồi, anh sai rồi.”

Tề vũ nắm hai tay nàng, tiếp đó nghiêm túc nhìn vào nàng,

“?”, Kanon cũng bị đột nhiên chuyển biến nghiêm túc khó hiểu,

“ Kanon a. Nhớ lấy tiếp theo lời anh nói.

Chỉ cần em không muốn, sẽ không ai có thể ép buộc em làm điều gì cả. bởi vì có anh đứng bên cạnh em, biết sao?”

“ ân.” Kanon mỉm cười gật đầu

“ nhớ tới anh, gọi tên anh. Anh sẽ xuất hiện bên cạnh em bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu.”

“ em đã biết ”

“ ngoan lắm. hắc hắc, lúc gọi tên anh, nhớ phải yêu thương tha thiết vào đấy, tốt nhất là hô to ‘Tề vũ, em yêu anh’ a. Hắc hắc”

“ a, A? A!!”

“ hắc hắc, nhớ chưa?”

“ không nhớ, làm sao có thể kêu to như vậy.

Hừ, em về đây.” Kanon đỏ mặt lắc lắc đầu,

chuẩn bị xoay người chạy vào nhà,

“ còn có chuyện cuối cùng.”, Tề vũ xoay người nàng lại,

“ A?”, Kanon thấy anh cúi người xuống tới gần chờ lấy, chỉ có thể dỏ mặt mổ một cái, sau đó bụm mặt chạy vào nhà..

Tề vũ thỏa mãn đứng dậy, liếc nhìn xuyên qua tòa nhà, sau đó, biến mất trong màn đêm.

Bạn đang đọc Nhị Thứ Nguyên Lớn Như Vậy, Ta Muốn Đi Xem sáng tác bởi VNviettruyenmoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VNviettruyenmoi
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.