Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cuộc gọi nhỡ - tập 4

Phiên bản Dịch · 763 chữ

Không lâu sau , điện thoại bàn tôi reo lên . Tôi ngoảnh lên , lấy ngay chiếc điện thoại nói với giọng tức giận :

- đủ rồi , mày muốn gì nữa ?

- từ từ đã nào , mày trêu người khác thì được , cuộc vui chưa tàn đâu ? Mày muốn gặp người chính của cuộc chơi chứ ?

Tôi nghe tiếng chó tru lên , tôi sởn da gà . Một giọng nói run lên :

- mà...yy có nhớ tao k ? Nguyễ..n Vă..n Nh..ư.. Đâyy ...

Giọng nói rên rỉ đã khiến tôi thét lên kinh hãi :

- bà muốn gì ở tôi ? Bà nói đi .

- giết ....

- xin bà đừng , tôi xin bà .. Quá đủ với tôi rồi .... Tôi cũng k ngờ rằng câu chuyện đi quá xa đến nỗi bà phải tự tử như thế , tôi xin lỗi mà .

- một lời xin lỗi là đủ sao ? Tao sẽ làm mày hoá điên , hoá dại thậm chí là chết như tao đấy con ch* - bà nói trong cơn tức giận điên cuồng

- tôi xin bà .. - tôi khóc sụt sịt

- tối nay mày coi chừng chị mày đấy ...

Vừa đúng lúc đó , chị tôi về . Tôi chạy xuống , mở cửa ra . Tôi kéo chị tôi vào trong . Đóng chốt hết cửa lại . rồi tôi sực nhớ lúc nãy bố mẹ tôi có đi với chị cơ mà :

- chị ơi , thế ba mẹ đâu ?

- ba mẹ đâu ? Chị có đi với họ đâu ?

Tôi sụp gối xuống đất , tôi chả hiểu là chuyện gì ra chuyện gì nữa , nửa thật nửa giả . Tôi quá đau đầu rồi . Bỗng dưng điện thoại của chị tôi kêu lên . Tôi cầm lấy ngay , nhìn vào thì một dòng số lạ và rất dài ... Tôi nói :

- chị ơi , bạn em . Em nói bạn em gọi vào máy chị , chị cho e mượn tí.

- ơ cái thằng này .

Lập tức chiếc điện thoại bàn kêu lên , tôi chạy lại để kênh máy ngay . Chị tôi thay đồ vào ngủ , tối nay tôi sẽ quyết định ngủ với chị để đảm bảo sự an toàn cho chị ....

Mọi chuyện xảy ra rất nhanh , tôi k thể kiểm soát được mọi thứ . Đồng hồ điểm 12h30 . Mọi thứ vẫn yên ắng . Tôi nghĩ đã qua được cơn tử , tôi lắng đi một lúc .... Một hồi sau , tôi choàng tỉnh , nhìn ngó xung quanh chả thấy chị tôi đâu . Tôi hoảng hốt , chạy từ phòng này sang phòng khác . Tôi ngó vào phòng tôi , giật nảy một cái . Chị tôi đã bị mảnh vỡ của gương xuyên qua hốc mắt . Máu chảy đầm đìa , hai hòn mắt lăn lông lốc trên mặt sàn . Và có điều làm tôi rợn người chiếc điện thoại bàn vẫn áp bên tai chị tôi ... Tôi thét lên vào ôm lấy chị , tôi hét lên trong đêm buốt ...

Tôi thất thần gần như suốt ngày . 2 đám tang trong 2 ngày . Tôi đã quá hối hận rồi , tôi k thể biết cách hay có thể kiểm soát họ được nữa . Tôi sực nhớ còn 3 người thân của tôi nữa: mẹ tôi , bố tôi , và thằng Đăng , chưa kể tôi nữa . Vì sao tôi nghe lại không bị gì ? Và khi họ nghe thì lời ma quỷ dại nào khiến họ làm thế ? Và bà Như và ai đó đang là chủ mưu ? Và họ đã chết chưa ? Những câu hỏi đó cứ xoay quanh đầu tôi suốt ngày , tôi đau đầu k chịu nổi ... Mẹ tôi tiến lại gần tôi , bà nhìn tôi và bảo :

- con thương mẹ thì hãy kể ẹ ? Có chuyện gì đã xảy ra ?

Tôi trầm ngâm với bà ... Nhìn bà khuôn mặt đáng thương hốc hác ấy đã bị vắt kiệt sức tôi lại thấy thương bà lắm ! Tôi định kể nhưng tôi không muốn bà lo thêm , tôi ôn tồn nhìn lên mặt bà :

- không có gì đâu mẹ ! Mẹ hãy tin con đi ... Con không muốn nhắc lại thêm nữa!

Mẹ tôi nước mắt tràn ra , khóc thút thít . Bà khóc khiến tôi khóc theo , tôi khóc an ủi theo bà ... Tôi quyết định sẽ đến nhà thầy Ba - thầy Đồng nổi tiếng của vùng tôi ....

Bạn đang đọc Những Câu Truyện Ly Kỳ của hieupham99
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.